- Họ Phó và họ Mai, sắp tới sẽ điều chỉnh thay mới lại một loạt cán bộ các tỉnh, đã giữ được không ít những vị trí béo bở, nhất là họ Phó, thực lực tăng cao, đã vượt qua cả họ Khâu, xếp vào hàng thứ 3
Hạ Tưởng cũng nghe qua tin tức về việc điều chỉnh mới lại các cán bộ cấp tỉnh, nhưng vẫn chưa biết rõ danh tính cụ thể, đương nhiên cứ coi như là hắn biết đi, thì mạng lưới quan hệ ai với ai hắn cũng không rõ lắm, dù sao cấp bậc hắn chưa tới, trình tự không cao, không thể nhìn thấu đáo bằng Ngô Tài Giang.
Nhưng họ Phó vì sao đột nhiên đắc thế?
Ngô Tài Giang nói mấu chốt vấn đề là ở chỗ:
- Họ Phó rất thông minh, biết dùng thủ đoạn đầu cơ trục lợi, họ ở mặt ngoài là đại biểu thế lực gia tộc, âm thầm tiếp xúc với thế lực bình dân, trở thành thế lực bình dân trong lúc thế lực của gia tộc bị suy giảm, cho nên ở nhiệm kỳ mới, họ Phó dựa vào bán đứng địa bàn của thế lực gia tộc, đổi lấy ích lợi cho chính mình, dưới sự ủng hộ của thế lực bình dân, thuận lợi lấy được vị trí bản thân muốn có.
Ngô Tài Giang sắc mặt trông bình tĩnh, hiển nhiên cũng không bởi vì thủ đoạn của họ Phó mà tức giận, mà cũng phải, chuyện trong chính trị, cho tới bây giờ các nhóm đều phải dựa vào bản lĩnh để tranh giành lợi ích, người thắng cho dù tài năng không có, nhưng chỉ cần có được cái lợi, chính là thành công.
Hạ Tưởng trong lòng chợt chấn động, chả trách gần đây Khâu Tự Phong rất ít liên hệ với hắn, không chừng là do tâm trạng không được vui. Họ Khâu và họ Phó ngoài mặt tỏ ra thân thiết, có quan hệ hôn ước, nhưng trên thực sự cạnh tranh giữa hai nhà rất kịch liệt, bởi vì hai nhà xếp hạng gần cuối nhất, thực lực gần như ngang nhau.
- Gia tộc nào bị tổn thất nhiều nhất?
Hiện tại Hạ Tưởng rất quan tâm đến những thế cục của cấp bậc cao, bởi vì tuy rằng hắn mới giữ chức vụ Phó giám đốc sở, không ảnh hưởng đến cấp bậc tỉnh bộ của quyết sách trong trung ương, nhưng cũng phải thừa nhận, việc điều chỉnh nhân sự trung ương, nhân sự cấp tỉnh bộ thay đổi trực tiếp ảnh hưởng đến phân công và đề bạt của cán bộ cấp sở.
Nếu nói lời khó nghe, có lẽ không ít các quan viên từ Phó giám đốc sở lên Giám đốc sở, mắt thấy sắp ngồi vào chính vị, bởi vì sự điều chỉnh của ban lãnh đạo tỉnh mà mãi mãi cắt đứt con đường phía trước.
- Họ Khâu.
Ngô Tài Giang và Hạ Tưởng cụng ly,
- Khâu gia mất đi vài tỉnh thành mấu chốt, giảm một lượng lớn thực lực tổng thể. Tuy nhiên thu hoạch cũng không ít, nhất là Khâu Nhân Lễ sắp được đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy, thứ hai là Hải Đức Trường có khả năng được lọt vào Bắc Kinh, đảm nhiệm chức vụ Phó Thủ tướng.
Khâu Nhân Lễ đảm nhiệm chức vụ ở Bắc Kinh nhiều năm qua, nhưng chỉ được làm cán bộ, cao nhất cũng chỉ đảm nhiệm vai trò quan trọng của uỷ ban trung ương, lần này hoàn toàn khác, trực tiếp đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy, coi như là lùi một bước tiến ba bước, thuận theo lẽ thường, cũng có thể xem là củng cố cơ sở để ngày sau tiến vào bộ Chính trị.
Hải Đức Trường từ Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam bước vào Quốc Hội, có thể coi là bước ra một bước mấu chốt, một khi ông ta là Ủy viên bộ Chính trị, như vậy sau này muốn tiến vào ban uỷ viên thường vụ cũng không khó khăn gì. Nhưng hiện vị trí của bốn vị Phó Thủ tướng tại Quốc hội không còn ghế trống, vậy có thể thay ông ta vào vị trí của ai?
Nếu Hạ Tưởng không đoán sai, chắc hẳn Triệu Tuyền Tân xuống, Hải Đức Trường lên. Tin đồn lần trước liên quan đến việc sức khỏe của Triệu Tuyền Tân không được tốt có thể xin nghỉ phép, xem ra không phải là tin đồn không có căn cứ. Triệu Tuyền Tân chắc chắn không thể vì nguyên nhân sức khỏe mà buông tha cho chức vụ cao như bậy, huống hồ bên trong còn có nội tình khác.
- Thủ tướng Triệu, sao đột nhiên lại xuống?
Hạ Tưởng cuối cùng cũng hỏi thẳng vấn đề, hắn tin Ngô Tài Giang chắc chắn biết rõ nội tình bên trong.
Ngô Tài Giang nở nụ cười đầy thâm ý:
- Có một số việc, cho dù anh muốn đi tìm hiểu rõ nguyên nhân cũng vô ích thôi, biết nhiều cũng chưa chắc là chuyện tốt, ha hả.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng y vẫn nói cho Hạ Tưởng biết một ít nội tình.
Triệu Tuyền Tân bị dính tới một vụ án lỗ vốn nặng, để đổ lỗi, hội nghị thường vụ bộ Chính trị trung ương, bộ Chính trị trung ương nhất trí thông qua nghị quyết, yêu cầu ông ta nghỉ phép tịnh dưỡng. Nhưng Triệu Tuyền Tân ngay từ đầu vốn không phục, cho rằng còn có người liên lụy ở bên trong,, vì sao chỉ truy cứu trách nhiệm mỗi ông ta, mà tất cả đương sự lại không chịu bất cử xử phạt nào, ông ta đề xuất ông ta chỉ có thể chấp nhận giữ chức tịnh dưỡng một thời gian, không chấp nhận nghỉ phép tịnh dưỡng.
Chẳng qua là tịnh dưỡng, việc giữ chức hoàn toàn khác rất xa với việc xin nghỉ phép một thời gian. Giữ chức tĩnh dưỡng, địa vị chính trị không thay đổi, mọi quyền hành vẫn còn được giữ nguyên, bất cứ lúc nào cũng có thể "Lành bệnh", mà việc xin nghỉ phép tịnh dưỡng thì xem như mọi chức vụ đều biến mất, trên cơ sở mà nói thì tương đương với việc trường kỳ nghỉ dưỡng bệnh.
Triệu Tuyền Tân thái độ cứng rắn khiến không ít lãnh đạo trung ương vô cùng bất mãn. Sau một trận tranh luận kịch liệt, Triệu Tuyền Tân cũng bắt buộc phải chấp nhận yêu cầu từ chức, sắp tới sẽ tuyên bố từ chức vì bệnh nặng.
Cục diện chính trị Quốc nội, từ trước đến nay luôn cầu mong cho yên ổn cầu cho tiến dần lên, nhưng trước giờ vẫn chưa bao giờ thiếu chuyện bất ngờ, Triệu Tuyền Tân không ngờ phải từ chức vì bệnh nặng, so với kiếp trước của Hạ Tưởng, chuyện một uỷ viên thường vụ đột nhiên bị bệnh chết, còn dễ khiến người khác dễ dàng tiếp nhận hơn.
Theo sau, lại nói đến chuyện đại cục của thành phố Yến và thành phố Lang, Hạ Tưởng cũng hàm súc chỉ ra hắn có khả năng sẽ ra tay với Cổ Hướng Quốc, Ngô Tài Giang chỉ mỉm cười từ chối cho ý kiến:
- Ra tay thì cứ ra tay, chỉ cần có đủ căn cứ buộc tội, cho dù núp phía sau hội trường của y có là ông trời cũng khó lòng lọt lưới, chuyện xảy ta từ Cao Thành Tùng năm đó chính là một ví dụ tốt nhất. Nhà họ Ngô là thái độ gì thì không cần tôi nói, nhà máy sơn chính là một tín hiệu
- Tuy nhiên...
Ngô Tài Giang bất chợt nghĩ ra cái gì, trịnh trọng cảnh báo một câu:
- Ra tay phải độc, không thể cho Cổ Hướng Quốc có cở hội thở dốc. Cổ Hướng Quốc có chút lai lịch, nếu để y có cơ hội báo thù thì sẽ rất phiền toái
Hạ Tưởng gật đầu, đang muốn nói thêm mấy câu gì đó, không ngờ Ngô Tài Giang có lối suy nghĩ xoay chuyển quá nhanh, lập tức lại chuyển tới phương diện khác, nói một câu khiến Hạ Tưởng cảm thấy xấu hổ:
- Ngô gia đời thứ ba không có nhân tài, trong đời thứ tư, cũng không được mấy người, Nhược Hạm muốn sinh một cô con gái, cậu hãy cố một lần
Người khác nói như vậy thì cũng có gì, Ngô Tài Giang dù sao cũng là chú của Liên Nhược Hạm, Hạ Tưởng liền khó xử mà ho khan một tiếng:
- Chú ba, ông cụ gần đây sức khỏe thế nào?
Ngô Tài Giang cười ha hả:
- Rất tốt, sức khỏe dồi dào, còn có thể sống thêm hai mươi năm, đủ nâng đỡ cậu tiến vào bộ Chính trị
Lại chuyển đề tài:
- Tôi cũng nghe nói, Cổ Hướng Quốc đến Bắc Kinh rồi :
Cổ Hướng Quốc là một Thị trưởng bình thường của thành phố cấp 3 ở tỉnh Yến, y vừa đến Bắc Kinh, thì đã kinh động đến Ngô Tài Giang, khẳng định không phải bởi vì danh tiếng đủ lớn của Cổ Hướng Quốc, mà là bởi vì người phía sau của Cổ Hướng Quốc, uy danh đủ vang dội.
- Rốt cuộc hậu trường Cổ Hướng Quốc là ai?
Hạ Tưởng vẫn hoài nghi lời của Mai Thái Bình có hơi hướng gì đó, hậu trường Cổ Hướng Quốc, không có khả năng là một nhân vật đứng đầu nào đó
Ngô Tài Giang không cho là đúng mà phất tay, vẻ mặt khí phách:
- Cậu quản hậu trường của y là ai làm gì? Y có chuyện, cậu nên làm như thế nào thì cứ làm như thế, không cần bó tay bó chân, chỉ cần cậu đứng ở bên có đạo lý có chứng cứ, hậu trường của y cho dù có là ông trời đi chăng nữa, có thể kéo y xuống ngựa. Chớ quên, hậu trường của cậu cũng không phải đèn cạn dầu, phía sau cậu, cũng đứng một nhóm người nói chuyện có phân lượng
Hạ Tưởng kỳ thật rất ít dụng tâm suy nghĩ lực lượng phía sau hắn mạnh như thế nào, bởi vì ân tình luôn có lúc dùng hết, ân tình không dùng, mới là bảo đảm mạnh mẽ nhất, thì như năm đó lão Sử vì trợ giúp Lý Đinh Sơn đề bạt đặc biệt, đem ân tình dùng hết, từ đó về sau vốn trong tay không còn kiếm sắc.
Có chút ân tình, giống như là vũ khí hạt nhân, chỉ là một tượng trưng, mà không phải thật sự dùng đến mới có thể biểu hiện ra uy lực.
Tuy nhiên cẩn thận tưởng tượng, Hạ Tưởng cũng vui mừng mà mỉm cười, thực sự đến thời khắc mấu chốt, kỳ thật lực lượng hắn có thể vận dụng cũng quả thật không nhỏ, không đề cập tới lão Cổ, Tống Triêu Độ và Trần Phong, chính là Ngô gia cũng sẽ tận hết sức lực mà bảo vệ hắn, còn có Khâu gia cũng nợ hắn một ân tình, với cách đối nhân xử thế của Khâu Nhân Lễ, nhất định sẽ hoàn lại.
Vô tình, Hạ Tưởng phát hiện, hắn tuy rằng không dám nói đã trưởng thành một cây đại thụ che trời, nhưng ai muốn động vào hắn, cho dù trung ương có vài cấp cao lên tiếng, cũng muốn tốn một chút trắc trở mới được.
Hạ Tưởng ở Bắc Kinh chừng bốn ngày.
Sau đó, hắn lại cùng Dương Uy gặp mặt. Dương Uy giới thiệu một số nhân sĩ giới công thương Bắc Kinh cùng Hạ Tưởng làm quen, và hiệp thương một số hạng mục, bởi vì đầu óc kinh doanh của Hạ Tưởng cùng ánh mắt nắm chắc chuẩn xác đối với thị trường, khiến không ít người đều nhận định Hạ Tưởng đáng kết giao, đơn giản tiếp xúc, liền đạt thành không ít ý đồ hợp tác, cũng khiến Dương Uy cảm thấy trên mặt có sáng sủa.
Dương Uy cũng âm thầm tỏ vẻ y cũng sẽ ở Bắc Kinh bí mật sưu tập những vấn đề Ma Dương Thiên để lại, xem có chứng cứ liên quan đến Cổ Hướng Quốc hay không, để bất cứ lúc nào cũng có thể trợ giúp Hạ Tưởng một tay. Hạ Tưởng đối với Dương Uy tỏ vẻ cảm tạ, hắn hiện tại càng ngày càng tiếp nhận sự nương tựa của Dương Uy, cảm thấy con người Dương Uy đáng tin cậy, làm việc bền chắc, đáng để tín nhiệm.
Sau đó, Hạ Tưởng và Triệu Tiểu Phong ở khách sạn Bắc Kinh gặp mặt.
Triệu Tiểu Phong tình trạng không tốt lắm, sự tình Triệu Tuyền Tân tạo cho y đả kích trí mạng, y thần sắc uể oải không phấn chấn, khi nhìn thấy Hạ Tưởng, cũng là miễn cưỡng cười vui.
Hạ Tưởng cũng liền khuyên giải an ủi y vài câu, kỳ thật lúc này cách Triệu Tuyền Tân bình thường rút lui cũng chỉ có hai năm thời gian, Triệu Tuyền Tân có thể bảo toàn danh dự, rút lui bình an, coi như là kết quả tốt nhất. Cho dù có miễn cưỡng tại vị hai năm, nói không chừng đến lúc đó sẽ bị một xử phạt nội bộ, có lẽ đến đãi ngộ sau khi rút lui cũng khó bảo toàn.
Hạ Tưởng nói lời rất thực tế, quả thật tạo cho Triệu Tiểu Phong một sự trấn an lớn lao, cũng khiến nhận thức của y đối với Hạ Tưởng càng tiến thêm một tầng, biết được con người Hạ Tưởng cũng có chỗ tốt
Triệu Tiểu Phong quyết định sau này đem toàn bộ tinh lực đầu nhập vào trong kinh doanh, y liền cùng Hạ Tưởng bàn về ý tưởng của y, Hạ Tưởng cũng cùng y đàm luận về thế cục thành phố Lang, vì phương hướng đầu tư về sau của y bày mưu tính kế.
Bởi vì từng có tiền lệ thành công của Dương Uy, Triệu Tiểu Phong cuối cùng quyết định hướng thành phố Lang đầu tư 3 trăm triệu tệ, tiến quân ngành nội thất. Ngành sàn xuất nội thất của Thành phố Lang là một trong 8 sản nghiệp trụ cột lớn của thành phố Lang, Nga Ni Trần cũng có đề cập tới, Triệu Tiểu Phong đầu tư, thế tất sẽ mang đến tấn công đối với việc kinh doanh của Nga Ni Trần.
Hạ Tưởng ở Bắc Kinh vài ngày, chẳng những gặp được người hắn muốn, đồng thời, lại quen biết được một đám nhân sĩ giới công thương, vì thành phố Lang kéo đến đây gần 7 trăm triệu tiền đầu tư. Phải có thủ đoạn chính trị, cũng phải có thành tựu của phương diện kiến thiết kinh tế, Hạ Tưởng hai tay đều phải nắm lấy, hai tay đều phải cứng rắn.
Cổ Hướng Quốc cũng ở lại Bắc Kinh hơn hai ngày, về phần y âm thầm hoạt động gì đó, Hạ Tưởng cũng không biết rõ, hắn cũng không muốn biết, hắn chỉ cần biết là, mặc kệ mượn thế ở Bắc Kinh, hay là bố cục ở thành phố Lang, đều đã gần đến hồi kết
Sắp thu lưới.
Tuy nhiên Hạ Tưởng sau khi rời khỏi Bắc Kinh, cũng không trực tiếp quay về thành phố Lang, mà là về thành phố Yến trước.
Quay về thành phố Yến không chỉ là thăm hỏi người nhà, còn muốn cùng Tống Triêu Độ gặp mặt, tiến hành thảo luận bí mật.
Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ nói chuyện căng thẳng hơn hai giờ, sau khi đi ra từ Tống gia, đã là đêm khuya, hắn rảo bước trên đường thành phố Yến, trong lòng có một loại chờ mong, cũng có một loại hưng phấn, là bất an trước cuộc đại chiến sắp đến, cũng có kích động khi sắp lật đổ đối thủ.
Không cần phải nói, Hạ Tưởng đạt được sư ủng hộ của Tống Triêu Độ.
Tống Triêu Độ đối với việc Hạ Tưởng xem xét thời thế, trước khi ra tay thì đã vây quanh từ trên xuống dưới trước mà thêm tán thưởng, khen ngợi Hạ Tưởng so với trước kia thành thục rất nhiều. Tống Triêu Độ hứa hẹn là, thế cục ở tỉnh không cần Hạ Tưởng lo lắng, chỉ cần Hạ Tưởng ở thành phố Lang đốt lửa, chỉ cần chứng cớ đầy đủ, y sẽ tận hết sức lực mà ở tỉnh chu toàn, không cho ở tỉnh đối với thế cục thành phố Lang can thiệp quá nhiều.
Làm người thứ hai tỉnh Yến, lại thấy qua thủ đoạn hơn người của Tống Triêu Độ, cam đoan của Tống Triêu Độ, khiến Hạ Tưởng ăn một viên thuốc an thần.
Đã hơn 10h đêm, Hạ Tưởng do dự một lát, gọi vào điện thoại của Hồ Tăng Chu.
Nếu hắn không nhớ lầm lời, là lần thứ ba vào đêm khuya, hắn quấy rầy sự nghỉ ngơi của Hồ Tăng Chu. Mỗi một lần ý nghĩa cũng không giống tầm thường, lúc này đây cũng vậy.
Hồ Tăng Chu không khiến Hạ Tưởng đợi lâu, sau ba tiếng liền tiếp nghe điện thoại của Hạ Tưởng, thanh âm bên trong để lộ ra sự thân thiết và quan tâm:
- Tiểu Hạ, khuya khoắt lại quấy rầy tôi nghỉ ngơi, cậu phải nghĩ biện pháp gì bồi thường thời gian ngủ quý giá của tôi mới được á."
Hồ Tăng Chu vừa bắt đầu liền vui đùa một câu, khiến cho Hạ Tưởng rất là vui mừng. Hắn tin tưởng Hồ Tăng Chu đã nghe được tin tức gì đó, nhưng thái độ vẫn như cũ không thay đổi, cũng nói rõ một điều, Hồ Tăng Chu trên sự kiện của Cổ Hướng Quốc, cũng là giữ thái độ ủng hộ hắn.
Ít nhất cũng sẽ ở trong Tỉnh ủy, vẫn là kiên định mà duy trì nhất trí với Tống Triêu Độ.
Hạ Tưởng cũng không cần khách sáo thêm, hàm súc nói ra bước tiếp theo của hành động của hắn.
Hồ Tăng Chu đại khái trầm mặc nửa phút, mới hơi hơi thở dài một hơi:
- Trừng trị tham quan thì không được nương tay, vốn là việc nên làm của Ủy ban Kỷ luật, lại cần cậu âm thầm thúc đẩy, không thể không nói là một loại bi ai. Thái độ của tôi là, tay chân không sạch sẽ có thể dễ dàng tha thứ, nhưng tàn nhẫn không có tính người, xem mạng người như cỏ rác nhất định phải nghiêm túc xử lý.
Ngày hôm sau, Hạ Tưởng lại cùng Vương Bằng Phi, Cao Tấn Chu nói chuyện điện thoại, cuối cùng trước khi rời khỏi thành phố Yến, lại cùng Lý Ngôn Hoằng gặp mặt một lần.
Vốn Hạ Tưởng thầm nghĩ cùng Lý Ngôn Hoằng nói qua điện thoại là xong việc, không ngờ điện thoại vừa gọi qua, Lý Ngôn Hoằng liền đưa ra yêu cầu gặp mặt, hắn tự nhiên không thể cự tuyệt. Hơn nữa Lý Ngôn Hoằng đề xuất địa điểm gặp mặt rất có ý tứ, là Sở Phong Lâu, phỏng chừng cũng là có ý đánh thức Hạ Tưởng.
Cùng Lý Ngôn Hoằng gặp mặt coi như thoải mái, trên cơ bản đạt tới hiệu quả mong muốn, tuy rằng Lý Ngôn Hoằng cũng không hỏi chi tiết Hạ Tưởng phải làm như thế nào, Hạ Tưởng cũng không chủ động nói, hai người thậm chí rất ít nói tới vấn đề Cổ Hướng Quốc, nhưng hiểu mà không nói chính là, Lý Ngôn Hoằng ám chỉ ngụ ý đã nói rõ tất cả, Ủy ban Kỷ luật tỉnh bất cứ lúc nào cũng sẽ tham gia vào vụ án Cổ Hướng Quốc, đương nhiên điều kiện tiên quyết là, lửa thiêu của Hạ Tưởng phải mạnh, chứng cớ phải đầy đủ.
Nghỉ phép một tuần đảo mắt đã qua, Hạ Tưởng thật đúng là nghỉ ngơi đủ rồi một tuần, sau đó mới trở về Thành ủy thành phố Lang đi làm.
Vừa vào làm, Hạ Tưởng liền hướng Ủy ban nhân dân thành phố đệ trình mấy hợp đồng đầu tư, lúc ấy ngay tại trên hội nghị Ủy ban nhân dân thành phố, khiến không ít người vô cùng khiếp sợ.
Có người biết rõ Hạ Tưởng nghỉ ngơi là ý không ở trong lời, có người không rõ ràng lắm, mặc kệ là người rõ hay là không rõ ràng lắm đều thật không ngờ, Hạ Tưởng trong lúc nghỉ ngơi còn vì thành phố Lang kéo đến đầu tư, bao gồm Cổ Hướng Quốc ở bên trong, đã không biết dùng từ ngữ gì để hình dung tâm tình, càng nói không rõ Hạ Tưởng rốt cuộc là một người như thế nào.
Cổ Hướng Quốc rất rõ Hạ Tưởng đang âm thầm nhằm vào y mà bố cục, đương nhiên, y cũng có thủ đoạn phản chế, cũng chuẩn bị tốt ứng chiến. Không nghĩ tới, Hạ Tưởng ở rất nhiều bố cục, còn có thể thong dong mà kéo đến đầu tư, một lòng nhớ kiến thiết kinh tế của thành phố Lang, khiến cho y cũng không thể không bội phục ba phần. Có thể ở ngoài đấu tranh chính trị, luôn không quên tấm lòng vì nước vì dân, Hạ Tưởng đã bước đầu thoát khỏi phạm trù của một chính khách, có phong phạm của chính trị gia.
Khâm phục thì khâm phục, Cổ Hướng Quốc rõ ràng hơn chính là, chiến tích của Hạ Tưởng càng nhiều, quyền uy cá nhân hắn lại càng tăng mạnh, khiến cho quầng sáng trên người hắn càng chói mắt, sẽ làm cho hào quang của người khác càng ảm đạm.
Cổ Hướng Quốc trong lòng quyết định chủ ý, chỉ cần Hạ Tưởng ra tay, y liền mượn cơ hội phản kích, đem Hạ Tưởng đánh cho không thể xoay người. Giữa y và Hạ Tưởng hiện tại là một trò chơi hòa nhau, cần phải có một bên thất bại, không có khả năng bắt tay giảng hòa. Bởi vậy, không thể có một chút tâm tư mềm yếu.
Đối với ý đồ đầu tư mà Hạ Tưởng đề xuất, Cổ Hướng Quốc toàn bộ chấp nhận, tỏ vẻ hoan nghênh, và đối với công tác của Hạ Tưởng đưa ra lời khen ngợi.
Kịch cũng phải diễn cho hết, sự tình trên một vài trường, cũng phải là đôi bên nâng đỡ lẫn nhau, ở mặt ngoài thì thấy giữa Hạ Tưởng và Cổ Hướng Quốc rất khách khí, hoà hợp êm thấm, không ít người biết, hiện tại đã là giương cung bạt kiếm, tới bờ vực hết sức căng thẳng
Gió nổi lên từ phía cuối bèo tấm, rốt cuộc cung tên đầu tiên, trước tiên sẽ bắn ra từ nơi nào đây?
Tất cả mọi người mỏi mắt mong chờ, cùng đợi phát súng khai hỏa đầu tiên.
Ngoài dự đoán mọi người chính là, sau ba ngày Hạ Tưởng đi làm, một chút sự tình cũng không có phát sinh, gió êm sóng lặng, thậm chí đến tin đồn trong tin tức về vụ án Tiêu Điện lật lại bản án, cũng tan thành mây khói, một chút cũng không có câu dưới.
Chẳng lẽ nói, đầu voi đuôi chuột, tất cả đọ sức đều ở phía sau màn hoàn thành? Đang lúc tất cả mọi người không hiểu chút nào, một việc dường như không liên quan tới Cổ Hướng Quốc đã bất ngờ xảy ra.
Trần Đại Đầu bị người ta tố cáo lên toà án, đề xuất xin ly hôn.
Nguyên cáo đương nhiên là Dương Bối.
Rất nhiều người cũng không biết quan hệ ẩn dấu giữa Dương Bối và Hạ Tưởng, cho nên tin tức Dương Bối đề xuất ly hôn sau khi truyền ra, hầu hết mọi người đều xem như chuyện cười, nhưng mặc kệ đương sự là Trần Đại Đầu và Nga Ni Trần, hay là Cổ Hướng Quốc, đều thức tỉnh mà nhận thức được, Dương Bối khởi tố ly hôn, rất có khả năng là một phần của kế hoạch lớn có dự mưu quan trọng.
Bởi vì sau kế hoạch hãm hại Hạ Tưởng thất bại lần trước, Nga Ni Trần bị Cổ Hướng Quốc chửi rủa thậm tệ một trận, rất là mất mặt. Sau đó suy nghĩ, mới biết được ý của Dương Bối, bị Dương Bối trêu chọc một phen. Cũng từ góc độ khác nói rõ một điều, giữa Dương Bối và Hạ Tưởng đã đạt thành nhận thức chung.
Mẹ nó, gian dâm không thành ngược lại còn mất nắm gạo, Nga Ni Trần giận dữ.
Trần Đại Đầu càng là giận không thể át, chẳng những ngừng cung cấp chi phí thuốc men cho mẹ Dương Bối, lại đem Dương Bối hành hung một trận. Nhưng Dương Bối không giống như trước đây nhẫn nhục chịu đựng, mà là phấn khởi phản kháng, ở trên mặt Trần Đại Đầu bấu cho vô số vết móng tay, khiến y không còn mặt mũi đi ra ngoài gặp người.
Sau đó, Dương Bối liền cùng Trần Đại Đầu ở riêng, cụ thể ở đâu, Trần Đại Đầu không biết, Nga Ni Trần cũng tìm không thấy.
Ai cũng thật không ngờ chính là, Dương Bối sau khi biến mất một thời gian, đột nhiên mời một luật sư Bắc Kinh, muốn cùng Trần Đại Đầu tố tụng ly dị, chẳng những đề xuất phải bồi thường một nửa tài sản, còn khởi kiện Trần Đại Đầu bạo lực gia đình, hơn nữa còn hướng Hội liên hiệp Phụ nữ phản ánh vấn đề. Nghe nói, còn đề cập tới chuyện riêng tư của Trần Đại Đầu...