Quan Thanh

Trong phòng họp, Chủ tịch thành phố Đông Phương Du và tất cả các phó Chủ tịch thành phố. Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân đều tề tựu. Vì đề cập đến dự án khí thiên nhiên mới của An Tại Đào, cùng với việc đổi đất, nên lần này còn có cả Giải Vân, Cục trưởng ban phục vụ công cộng thành phố, phó Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng, phó Cục trưởng Cục đất đai, còn có Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Vân Lan kiêm Bí thư Đảng ủy thôn Vân Lan Tiết Đức Bản.

Lúc này, trong trường hợp như vậy, sẽ nhìn ra được năng lượng của Tiết Đức Bản.

An Tại Đào còn chưa đẩy cửa đi vào, đã nghe được tiếng cười khàn khàn và lỗ mãng của Tiết Đức Bản đang trêu chọc đùa giỡn với mấy vị lãnh đạo thành phố.

Trong các lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố có mặt ở đây, chỉ có Đông Phương Du là không quen biết với Tiết Đức Bản. Các vị phó Chủ tịch thành phố khác gần như đều là khách quen của họ Tiết.

An Tại Đào thật sự kinh ngạc: một vị quan ở thôn nhỏ, nhân vật số một của một công ty trong thôn, dù làm ra chút ít thành tích, dường như cũng không cần phải quen biết với các vị tai to mặt lớn ở thành phố nhiều như vậy. Điều này có ý nghĩa gì?

An Tại Đào cảm thấy việc này không đơn giản. Nhưng hắn không muốn hao tâm tổn sức làm mấy chuyện vớ vẩn đó. Chỉ cần Tiết Đức Bản không cản đường đi của hắn, hắn cũng chẳn cần lo đến mấy chuyện rỗi hơi này làm gì.

Đông Phương Du ngồi yên một chỗ, thờ ơ lạnh lùng nhìn Tiết Đức Bản cùng vài "trợ thủ" của y "biểu diễn", trong lòng cũng rất hồ nghi. Nhưng ánh mắt của cô nhìn đến chỗ An Tại Đào, không thấy hắn ngồi đấy, đôi mày liễu xinh đẹp của cô chau lại, bất mãn chuyện An Tại Đào đến muộn.

Trong những lãnh đạo ở đây, tuổi tác và kinh nghiệm của An Tại Đào là ít nhất. Nhưng toàn bộ cán bộ lãnh đạo đã đến rồi mà hắn lại khoan thai đến chậm, rõ ràng rất không lễ phép. Dù Đông Phương Du không quan tâm, nhưng các lãnh đạo khác thì sao?

Giữa lúc đang cân nhắc, An Tại Đào đã đẩy cửa bước vào.

Vừa vào cửa, An Tại Đào đã bật cười ha hả:

-Chủ tịch thành phố Đông Phương, các vị lãnh đạo, thật ngại quá. Trên đường đi bị kẹt xe, đến muộn mất vài phút. Thật xin lỗi, khiến cho các lãnh đạo phải đợi.

Các phó Chủ tịch thành phố chỉ mỉm cười, mặt không chút thay đổi. Đông Phương Du thản nhiên cười:

-Được rồi, anh ngồi xuống trước đi

Nhưng Tiết Đức Bản đã cực kỳ nhiệt liệt đứng dậy bắt chặt tay An Tại Đào, chào hỏi một lúc. Y làm ra vẻ rất thân thiết với An Tại Đào. Đông Phương Du nhìn thấy, thầm chau mày:

-Được rồi, giờ chúng ta họp. Sau đây, mời đồng chí An Tại Đào báo cáo một chút về dự án ống dẫn khí của thành phố Phòng Sơn.

Đông Phương Du khoát tay, hắng giọng, nhìn An Tại Đào.

-Chủ tịch thành phố Đông phương, các vị lãnh đạo, trước khi báo cáo, tôi xin nói sơ lược về bối cảnh lập dự án của hạng mục này.

An Tại Đào mỉm cười, ánh mắt ngời sáng lướt nhìn mọi người.


-Các lãnh đạo đều hiểu rõ, vì vị trí rất đặc biệt, tương lai của thành phố vẫn còn nằm trong khu dân cư cũ. Theo tôi thấy từ tin tức của các bộ và ủy ban trung ương, việc dẫn khí thiên nhiên có khả năng rất cao. Trừ phi công nghiệp hóa dầu Hoa Hạ hay dầu mỏ Hoa Hạ có hiệp nghị với nhau, còn làm tuyến dẫn dầu từ Thiên Nam đến đây, thứ nhất sẽ gặp nhiều khó khăn trong chuyện phê duyệt. Thứ hai là liên quan đến địa khu, dù là phí tổn chính sách hay kinh tế đều không tính nổi. Dù là cố gắng dẫn ga về đây thì giá cả cũng cao đến nỗi dân thường không mua được.

-Chuyện này đã nói lên rằng, mười năm nữa, Phòng Sơn cũng không có khả năng dẫn ga vào. Vì vị trí địa lý đặc biệt, vì việc thiết kế ống dẫn ga quá tốn kém, cho dù là nhà nước có đầu tư lớn về vấn đề này thì cũng không không tới được Phòng Sơn.

An Tại Đào cười:

-Đây là tin tức tôi nghe được từ bộ Năng lượng, hẳn không sai đâu.

Đông Phương Du và mấy vị phó Chủ tịch thành phố đưa mắt nhìn nhau, đều không có ý kiến gì khác. Vợ An Tại Đào nắm tập đoàn dầu mỏ Long Đằng, hắn biết được mấy tin thế này cũng là bình thường.

-Điều này có nghĩa lả trong một thời gian dài, cơ cấu nguồn năng lượng cần thiết của Phòng Sơn sẽ bao gồm ga, ga hóa lỏng, khí đốt thiên nhiên. Nhưng việc vận chuyển than ga lại rất tốn kém.

-Vấn đề hiện tại là lỗ hổng trong việc cung ứng ga thành phố rất lớn. Trước mắt ống dẫn ga trong thành phố Phòng Sơn cung cấp cho mấy mươi ngàn hộ trong thành phố và các huyện xung quanh. Nhưng vì sức cung không đủ, việc cung ứng ga trong thành phố Phòng Sơn ngày thường đã thiếu hụt, nếu là mùa đông, lúc cao điểm, thì lỗ hổng này càng rộng hơn.

-Vì thế chúng ta không thể không xây dựng nhà máy khí ga mới này. Có thể xây dựng ít lại vài khách sạn, hay mấy con đường, nhưng người dân không thể không dùng ga. Hơn nữa, theo xã hội phát triển, sẽ ngày càng có nhiều ngành công thương nghiệp sử dụng ống dẫn ga, nhưng vậy cũng có lợi cho công tác bảo vệ môi trường.

An Tại Đào khoát tay nói:

-Sau khi xây dựng được dự án này, số lượng khí ga vận chuyển hàng ngày lên đến mấy mươi ngàn khối, giảm được lỗ hổng cung ứng ga. Nói cách khác, gia tăng việc vận chuyển ga vào thị trường, có thể dẫn được ga vào các quận huyện.

-Chủ tịch thành phố Đông Phương, các lãnh đạo, đây là bối cảnh, tác dụng và giá trị quan trọng để đề xuất xây dựng dự án khí ga mới này. Có thể nói đây là một dự án bảo vệ môi trường, cũng là một công trình phúc lợi an sinh, cũng nâng cao các công trình cơ sở ở thành phố ta.

An Tại Đào mỉm cười, kết thúc bài báo cáo của mình.

Không ngoài dự đoán của An Tại Đào, dự án này dù xét về mặt nào thì cũng có lợi hơn hại, các lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố không có lý do gì phản đối. Hơn nữa còn có Đông Phương Du, Ngô Quốc Cẩm cũng không lên tiếng phản đối, An Tại Đào cũng không lấy làm lạ.

Họp chưa được bao lâu, các phó Chủ tịch thành phố đã giơ tay biểu quyết thông qua. Dự án này chính thức được xác lập. Đồng thời, Chủ tịch thành phố Đông Phương Du chỉ thị hai vị phó Chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm và Lãnh Mai phối hợp với các ban ngành liên quan, giúp công ty Than Khí Ga Phòng Sơn vay tiền ngân hàng và chạy cá thủ tục liên quan.

Theo đó, chỉ cần Ủy ban nhân dân thành phố ký xong, An Tại Đào có thể bắt tay vào làm dự án này, tiến vào giai đoạn triển khai.

Trong cuộc họp còn nghiên cứu về nghi thức thành lập công ty TNHH tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, quyết định Chủ tịch thành phố Đông Phương Du và phó Chủ tịch thành phố đến tham dự hoạt động.

An Tại Đào vốn chuẩn bị cuối tháng 4 tiến hành thành lập công ty nhưng Trần Cận Nam đề nghị sớm hơn. Hắn không thể không làm trước tất cả mọi việc, sau khi họp xong, trên đường về công ty, hắn âm thầm quyết định, thành lập công ty trước, tranh thủ hoạt động vào cuối tuần.

Cùng lúc, hắn cũng quả quyết quyết định, đồng ý với yêu cầu của Tiết Đức Bản, dùng nguyên khu đất cũ của công ty Than Khí Ga cũ tiến hành đổi với một trăm mẫu đất của thôn Vân Lan, lập tức thành lập nơi chuẩn bị xây dựng dự án ống dẫn ga, triệu tập các nhân viên ban ngành liên quan, trong thời gian ngắn nhất hoàn tất các thủ tục.


Tốt nhất là khi An Tại Đào rời Phòng Sơn đi Yên Kinh tạm giữ chức, dự án này đã động thổ khởi công.

Nhưng An Tại Đào cũng biết, hy vọng này khá xa vời. Dù Ủy ban nhân dân thành phố có phê duyệt, các ban ngành liên quan đều bật đèn xanh, nhưng thủ tục phê duyệt những dự án công nghiệp lớn thế này rất rườm rà, còn đánh giá tác động môi trường, đánh giá an toàn, đánh giá đất…ba tháng hay nửa năm cũng sợ chưa xong hàng loạt thủ tục và trình tự này.

Nhưng An Tại Đào bất chấp. Hắn thấy Trần Cận Nam nói đúng. Mình không thể ở công ty này nhiều năm, hắn đã cố hết sức làm cho công ty thay đổi. Mở đầu tốt đẹp, còn tương lai phát triển như thế nào thì phải tùy vào họ. Cũng may còn có Lý Kiệt ở đây. Tin rằng chỉ Lý Kiệt quán triệt được chiến lược phát triển của An Tại Đào, tập đoàn Năng Nguyên sẽ nhanh chóng phát triển.

Trên đường về, hắn liền gọi điện thoại, bảo Chánh văn phòng Tôn Chấn Lâm thông báo cho tất cả thành viên trong bộ máy họp khẩn cấp.

Các thành viên trong bộ máy lãnh đạo công ty không dám chậm trễ. Lúc An Tại Đào về đến công ty, mấy người Lý Kiệt đã chờ trong phòng họp. An Tại Đào vội vàng đi vào phòng họp, quét mắt qua mọi người một cái, sau đó chậm rãi ngồi xuống, cũng không cần nói những lời mở đầu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, bắt đầu sắp xếp công tác sắp tới.

-Vừa rồi, tôi dự cuộc họp Chủ tịch thành phố. Dự án nhà máy mới của chúng ta đã được thông qua. Các đồng chí, tôi không dài dòng nữa, sau đây tôi sẽ sắp xếp công việc.

An Tại Đào nhìn Lương Mậu Tài bắng ánh mắt lạnh lùng:

-Công tác đầu tiên, chuẩn bị xây dựng dự án mới.

-Công tác này do lão Lương phụ trách, các cơ quan chức năng liên quan phối hợp hỗ trợ. Lão Lương, anh lập tức chuẩn bị nơi xây dựng công trình. Danh sách nhân viên anh cứ nghĩ đi rồi báo tôi duyệt. Đồng thời, lập tức thực hiện trình tự phê duyệt, tranh thủ đi vay ngân hàng. Những gì anh cần có thể trực tiếp tìm phó Chủ tịch thành phố Lãnh xin báo cáo. Chuyện này Chủ tịch thành phố đã chỉ thị rõ trong cuộc họp vừa rồi. Phó Chủ tịch thành phố Lãnh sẽ hỗ trợ chúng ta vay ngân hàng.

-Còn chuyện chỗ đất đổi kia nữa. Ủy ban nhân dân thành phố đồng ý, tôi cũng đã bàn bạc xong với Chủ tịch Hội đồng quản trị Tiết Đức Bản của tập đoàn Vân Lan, lấy nguyên khu nhà máy cũ của chúng ta đổi trăm mẫu đất khu 4 trong thôn cũ. Lão Lương, anh liên lạc với tập đoàn Vân Lan, thỏa thuận cho xong việc đổi đất, sau đó hoàn tất các thủ tục pháp lý tương quan.

Lương Mậu Tài vội vàng hơi cúi người, cất cao giọng nói:

-Dạ, Chủ tịch thành phố An, tôi biết rồi.

-Công tác thứ hai, là công tác trù bị nghi thức khai trương tập đoàn công ty. Việc này do đồng chí Lý Kiệt phụ trách.

An Tại Đào quét mắt nhìn Lý Kiệt.

-Tôi vốn định nghi thức này cứ thong thả đã, nhưng ý của lãnh đạo thành phố là phải nhanh một chút. Như vậy thì chúng ta cũng phải nhanh hơn, cứ định vào thứ năm tuần sau đi. Nguyên tắc là đơn giản trang trọng, không xa xỉ. Chủ tịch thành phố Đông Phương, phó Chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm và phó Chủ tịch thành phố Lãnh Mai sẽ đến tham dự. Truyện Tiên Hiệp -

Lý Kiệt dù hơi bất ngờ nhưng vẫn gật đầu ngay:


-Dạ, xin lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định tổ chức thật tốt.

-Công tác thứ ba, là về việc tuyên truyền hình tượng công ty.

An Tại Đào hơi do dự một chút, nhìn phó giám đốc, phó Bí thư công ty Lý Nhân Quý mỉm cười:

-Lão Lý, anh là người cũ trong công tác Đảng, anh liên hệ chặt chẽ với người của Ban Tuyên giáo cùng với giới truyền thông một chút, để sắp tới sẽ tuyên truyền hình tượng công ty một cách toàn diện. Dù sao công ty cũng mới thành lập, cũng nên tiêu chút tiền vào quan hệ xã hội.

-Dạ.

Lý Nhân Quý yên lặng gật đầu. Từ sau khi An Tại Đào đến đây, đa số chuyện sắp xếp công việc đều được An Tại Đào sắp xếp cho những người khác. Đây là lần đầu tiên ông ta được An Tại Đào bố trí công việc.

-Công tác thứ tư, là sắp xếp công việc cho công nhân viên chức. Trải qua thời gian cố gắng công tác vừa rồi, chúng ta còn thừa một số công nhân viên chức đang chờ việc. Theo chỉ thị của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, chúng ta phải nhanh chóng sắp xếp công việc cho các công nhân viên chức này.

An Tại Đào trầm ngâm một chút.

-Tôi thấy thế này. Dự án mới còn đang chuẩn bị xây dựng, tạm thời không thể bố trí mấy công nhân viên chức này. Nhưng dần dần sẽ cần người. Chủ nhiệm Tôn, anh phụ trách soạn thảo vài phương án bố trí nhân sự, hợp tác với Tổng giám đốc Lương. Chỉ cần hạng mục cần nhân viên, thì lập tức sẽ chọn từ những nhân viên đang chờ việc của nhà máy, tuyệt đối không nhận nhân viên bên ngoài. Chuyện này không thể thương lượng được. Một trong những công việc quan trọng của chúng ta là bố trí công việc cho công nhân viên chức. Tôi hy vọng không ai đưa người của mình vào. Nhất là lão Lương, anh cần phải quan tâm hơn. Chủ nhiệm Tôn, văn phòng phải tham dự việc bố trí việc làm cho nhân viên.

Tôn Chấn Lâm đang vùi đầu ghi biên bản họp, đột nhiên nghe An Tại Đào nhắc tới tên mình, cũng phân công công tác cho mình, anh ta mừng như điên. Công tác này bình thường do các thành viên trong bộ máy phụ trách. Nếu An Tại Đào trực tiếp điểm danh mình trong cuộc họp, có nghĩa là An Tại Đào đã hứa hẹn và ám chỉ cho tương lai. Tôn Chấn Lâm đỏ mặt, lập tức đứng dậy, thẳng lưng:

-Lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định cố gắng công tác.

Đám người Lý Nhân Quý thầm liếc nhìn Tôn Chấn Lâm, nhưng không ai nói gì. Ai cũng hiểu được, An Tại Đào đang chuẩn bị đưa Tôn Chấn Lâm vào bộ máy.

-Ngày mai tổ chức đại hội công nhân viên chức đang đợi việc, tôi muốn tham gia.

An Tại Đào thở phào một hơi:

-Tôn Chấn Lâm, anh lập tức dùng danh nghĩa Đảng ủy công ty thảo một bức thư hứa hẹn, đóng dấu Đảng ủy công ty, phát tận tay các công nhân viên chức, hứa rằng sau khi đầu tư xây dựng dự án xong, tất cả các công nhân viên chức đều có thể khôi phục lại vị trí ban đầu của mình ở nhà máy cũ. Nói cách khác, sau khi xây dựng nhà máy mới xong, ai làm gì ở nhà máy cũ, sẽ được giữ nguyên chức đó trong nhà máy mới, đồng thời tiền lương và phúc lợi không thay đổi.

Hứa hẹn? Lý Kiệt và Lương Mậu Tài thầm nhìn nhau, cảm thấy hôm nay An Tại Đào dường như hơi kỳ quái. Chẳng lẽ…Lý Kiệt bỗng giật mình kinh hãi, thầm nghĩ, hay là hắn phải đi?

Nghĩ đến đây, Lý Kiệt xoay qua nhìn An Tại Đào, thần sắc hơi thay đổi. Anh ta và Lương Mậu Tài đi theo An Tại Đào một thời gian dài, cũng khá hiểu tính cách An Tại Đào. Thấy hắn hôm nay có vẻ như đang sắp xếp "hậu sự", trong lòng hơi nghi hoặc.

An Tại Đào thấy được sự thay đổi trên mặt Lý Kiệt, nhưng vẫn bình tĩnh, thậm chí không để ý đến ánh mắt nghi hoặc của anh ta.

Hắn không thể giải thích, cũng không thể giải thích được gì.

Sáng hôm sau.

Phòng họp lầu hai ký túc xá công ty. Đông đảo công nhân viên chức ngồi trong phòng họp, tiếng người ồn ào. Không bao lâu sau, An Tại Đào, Lý Kiệt và Tôn Chấn Lâm cùng bước vào. Tiếng động trong phòng dần lắng xuống.


-Các đồng chí, hôm nay triệu tập mọi người nhằm truyền đạt chỉ thị của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố và hai quyết định quan trọng của Đảng ủy công ty.

Lý Kiệt nói vào micro vài lời mở đầu, cất cao giọng nói:

-Sau đây, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh đồng chí trợ lý Chủ tịch thành phố, Chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc An Tại Đào lên phát biểu.

Tuy chưa chính thức khai trương, nhưng thực tế, sau khi đăng ký với Cục công thương, công ty Than Khí Ga Phòng Sơn đã biến mất, thay vào đó là công ty TNHH tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn. An Tại Đào đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy công ty, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc. Lý Kiệt là nhân vật số hai, làm phó Tổng giám đốc, phó Bí thư Thứ nhất.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên. Thật sự đến lúc này, cảm xúc của các công nhân viên chức đang đợi việc đó rất ổn định. Lúc trước họ làm ầm ĩ vì Hạ Canh thôi, hơn nữa nhìn thấy công ty sắp đóng cửa nên bất an.

Nhưng giờ xem ra, sau khi thành lập công ty tập đoàn, mọi việc đều đang phát triển không ngừng. Dưới sự dẫn dắt của An Tại Đào, công ty đã khởi tử hoàn sinh. Tuy họ đang đợi việc, nhưng cũng cảm thấy yên tâm.

-Các đồng chí, thành phố đã đồng ý cho chúng ta xây dựng dự án nhà máy mới. Trước mắt, tập đoàn công ty đang cố gắng tranh thủ xây dựng dự án, sớm đưa vào hoạt động.

An Tại Đào ngừng lại một chút rồi nói tiếp:

-Tôi đại diện Đảng ủy công ty hứa với mọi người hai việc. Thứ nhất, dự án mới toàn bộ là của nhà nước. Nói cách khác, công ty tập đoàn mới là công ty con tương ứng, tuyệt đối không phải là công ty liên doanh, mọi người có thể yên tâm. Chuyện thứ hai, tất cả các công việc trong dự án mới, Đảng ủy công ty đều sắp xếp toàn bộ nhân viên cũ. Mọi người vốn làm vị trí nào, thì sẽ làm đúng vị trí đó ở công ty mới.

Tiếng vỗ tay như sấm dậy. An Tại Đào mỉm cười:

-Tôi còn cuộc họp quan trọng ở thành phố. Lát nữa Chủ nhiệm Tôn, Tôn Chấn Lâm sẽ nói chi tiết cụ thể với mọi người, đồng thời còn đưa cho mọi người một bức thư ngỏ để cam đoan. Nếu tương lai đồng chí nào không có vị trí thích hợp, có thể cầm bức thư này tìm Đảng ủy công ty để nói chuyện.

Rời khỏi cuộc họp, trở lại văn phòng. An Tại Đào vội gọi điện thoại cho Lãnh Mai. Vừa rồi Lãnh Mai đột nhiên nhắn cho hắn một tin, phải trả lời cô ấy.

-Tiểu Mai hả?

An Tại Đào mỉm cười.

-Vừa rồi anh họp với công nhân viên chức đang đợi việc, không tiện trả lời điện thoại của em. Có việc gì sao?

Lãnh Mai không nói gì thêm, chỉ nói rất khẽ:

-Tiểu Đào, đột nhiên Bí thư mới Tống Nghênh Xuân đến nhận chức trong lặng lẽ. Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cử một phó Trưởng ban đến, mở cuộc họp Thường vụ, tuyên bố nhậm chức, cũng không mở đại hội cán bộ toàn thành phố.

An Tại Đào ngẩn ra:

-Không phải nói đến tháng 6 ông ta mới đến nhận chức sao?



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận