Quan Thanh

Ngày 16 tháng 9 năm 2007, đây là một ngày vô cung quan trọng đối với một quan chức như An Tại Đào.Đây là ngày hắn chính thức vượt qua cánh cửa Thứ trưởng, trở thành cán bộ cấp bộ. Cánh cửa này không phải ai cũng có thể vượt qua, đối với đại đa số cán bộ, đó là một vị trí trong mơ, một giấc mơ khó trở thành sự thật.

Từ lúc chập chững bước chân vào chốn quan trường cho đến vị trí cấp bộ, An Tại Đào chỉ mất mười năm, đó là điều khá hiếm thấy ở chính trường trong nước.

Một cán bộ cấp phó bộ chưa đến 40 tuổi, nhìn khắp cả nước cũng không nhiều, bây giờ đến Tổng cục giám sát an toàn quốc gia nhậm chức, trong thời kỳ nhạy cảm, bởi tai nạn mỏ liên tục gia tăng, do đó việc đến Yên Kinh nhậm chức của An Tại Đào cũng khiến cho một số cơ quan truyền thông chú ý, không ít cơ quan truyền thông gọi hắn là "Một ngôi sao mới đang lên trong chính trường"

Từ hôm qua, khi An Tại Đào trên đường đi xe tới Bắc Kinh, tin tức này đã lan truyền khắp trên mạng. Rất nhiều người đều nghĩ, lúc này An Tại Đào nhậm chức là nhận nhiệm vụ trong lúc lâm nguy, có trang web còn dùng tiêu đề tạo sự chú ý: "Ngôi sao mới trong chính trường đảm nhiệm vị trí đứng đầu Cục giám sát than quốc gia, lộ rõ quyết tâm chỉnh đốn ngành mỏ của chính phủ"

Trải qua nửa ngày và suốt một đêm trên chiếc Mercedes-Benz chạy với tốc độ cao, lúc 8 giờ sáng, An Tại Đào đến Bắc Kinh. Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc lái xe ra đường cao tốc tiếp đón hắn. An Tại Đào liền bảo Lý Bình và Hoàng Thao mang xe trở về Phòng Sơn.

Thấy đôi mắt Hoàng Thao và Lý Bình mọng đỏ, lưu luyến lúc chia tay, trong lòng An Tại Đào cũng hơi xúc động. Hạ Hiểu Tuyết đứng bên cạnh, đột nhiên chen vào cười nói:

-Bác tài Hoàng, thư ký Lý, thật vất vả cho hai người. Mấy năm nay, hai người theo ông xã tôi chịu nhiều vất vả. Như vậy đi, hai người có muốn rời bỏ cơ quan đến Long Đằng công tác? Tuy chúng tôi là doanh nghiệp, không an nhàn so với cơ quan chính phủ, nhưng thu nhập có thể cao hơn một chút. Nếu hai người muốn, có thể đem cả gia đình đến Bắc Kinh, tôi có thể thu xếp cho hai người.

Tập đoàn Long Đằng là một doanh nghiệp rất lớn, thực lực rất mạnh, công nhân viên chức tập đoàn có thu nhập rất cao, thuộc loại đứng đầu trong nước, còn cao hơn một số xí nghiệp Trung ương. Nếu có thể đến Long Đằng công tác, được Hạ Hiểu Tuyết che chở, dường như so với cơ quannhà nước còn tốt hơn rất nhiều. Hoàng Thao và Lý Bình không thể so với Trang Ninh, Cổ Vân Lan và Cổ Trường Lăng, con đường làm quan không có khả năng phát triển, nếu vào Long Đằng công tác, xem như là một lối thoát tốt đẹp, ít nhất có thể đưa cả nhà vào Thủ Đô, hơn nữa, lương còn cao hơn rất nhiều. Hai người tin chắc, nếu Hạ Hiểu Tuyết đã ra tay giúp, việc giải quyết hộ khẩu cho họ ở Bắc Kinh không phải là chuyện khó khăn. Hoàng Thao và Lý Bình đưa mắt nhìn nhau, lập tức dao động.

Nhưng An Tại Đào nhíu mày, khoát tay:

-Hiểu Tuyết, Hoàng Thao và Lý Bình đều đã được vào biên chế cơ quan, bây giờ vào biên chế là rất khó. Có biết bao sinh viên tranh nhau trong các kỳ thi tuyển công chức, sao có thể từ bỏ dễ dàng như thế? Anh Hoàng, Lý Bình, hai người cứ về trước đi, dù tôi không còn ở đó, nhưng còn có đồng chí Dương Hoa, hai người yên tâm công tác. Nhất là Lý Bình, cậu còn trẻ, tương lai tiền đồ vô lượng, sao lại muốn vào doanh nghiệp, đáng tiếc lắm!

Hạ Hiểu Tuyết hơi kinh ngạc, còn Hoàng Thao và Lý Bình lại giật mình, không ngờ là An Tại Đào lại phản đối chuyện này. Mà nếu An Tại Đào đã nói như vậy, chuyện này cũng chỉ có thể từ bỏ. Hoàng Thao và Lý Bình buồn bực lái xe rời đi, An Tại Đào cũng lên xe Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc đi về nhà.

An Tại Đào định về nhà tắm rửa rồi nghỉ ngơi một chút, buổi chiều đến Cục giám sát an toàn quốc gia báo cáo. Ở trên xe hắn không thể chợp mắt, cảm thấy hơi mệt mỏi.

Hạ Hiểu Tuyết khẽ cười nói:

-Ông xã, sao anh lại phản đối Hoàng Thao và Lý Bình đến Bắc Kinh? Hai người họ theo anh nhiều năm như vậy, cũng không dễ dàng, có thể chiếu cố thì chiếu cố một chút đi. Trong quan trường, người đi trà lạnh, anh đi rồi, chỉ sợ cuộc sống của họ cũng không tốt mấy. Hơn nữa, anh cũng không sắp xếp đường lui cho họ.

An Tại Đào mỉm cười:

-Cứ để họ ở thành phố đi. Anh đã gửi gắm họ cho Dương Hoa, anh tin rằng, về chuyện này, người ta vẫn phải nể mặt anh.

Mạnh Cúc vừa lái xe vừa mỉm cười:

-Hiểu Tuyết, cô không hiểu sao? Chắc chắn trong lòng hắn đã có kế hoạch rồi. Chị thấy, tám phần là còn muốn dùng hai người về sau này chứ gì?

An Tại Đào cười cười:

-Cũng không loại trừ khả năng này. Tôi đến Cục báo danh trước, xem tình hình rồi nói sau.

Hạ Hiểu Tuyết cười hì hì, không nói về đề tài này nữa, tuy nhiên đột nhiên cô nghĩ tới điều gì đó, lại nhíu mày nói:

-Ông xã, mọi người đều nói Cục trưởng Cục giám sát than là một chức vụ không ngon ăn, công việc ó thể mệt chết, nhưng không đạt được thành tích.

An Tại Đào cười ha hả:

-Người ta đều nói như vậy, nheng anh lại không cho rằng như vậy. Chức vụ là vậtt chết, con người là sống, đừng nhìn vào chức vụ, hãy nhìn vào con người.



Đang trên đường về nhà, đột nhiên An Tại Đào nhận được điện thoại của Chủ nhiệm văn phòng Tổng cục giám sát an toàn Tiết Kế Hoa.

-Chào Cục trưởng An, tôi là Chủ nhiệm văn phòng Tổng cục giám sát an toàn Tiết Kế Hoa, ngài đã đến Bắc Kinh chưa?

-Ha ha, xin chào Chủ nhiệm Tiết. Tôi đến Bắc Kinh rồi, đang chuẩn bị về nhà tắm rửa thay quần áo, chạy hơn 20 tiếng đồng hồ trên đường cao tốc. Không sao, có chuyện gì xin cứ nói.

Giọng An Tại Đào rất điềm tĩnh và dè dặt, Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc nhìn nhau cười, thầm lắc đầu.

An Tại Đào càng lên chức, quan uy của hắn ngày càng cao, cũng không phải do hắn làm bộ làm tịch, nhưng lời nói và cử chỉ mang khí thế của "kẻ bề trên" cứ toát ra, gần như trở thành bản năng.

-Khụ khụ, ồ, quấy rầy lãnh đạo nghỉ ngơi, lẽ ra, lãnh đạo lặn lội đường xa mệt nhọc, tôi không nên quấy rầy lãnh đạo, nhưng, Cục trưởng An, là như thế này, Cục nhờ tôi thông báo với Cục trưởng là lãnh đạo Quốc vụ viện muốn tới tham dự đại hội cán bộ sáng nay, đề nghị Cục trưởng An tới Bắc Kinh thì đến Cục ngay.

Tiết Kế Hoa hơi ngại ngùng cười cười. An Tại Đào mỉm cười:

-Được, không có vấn đề gì, tôi lập tức đến Cục ngay, công việc quan trọng hơn.

-Cục trưởng An đang ở đâu, tôi lập tức phái người sang đón ngay.

-Không cần, tôi có xe.

An Tại Đào cười từ chối ý tốt của Tiết Kế Hoa. Bạn đang đọc truyện được tại

9 giờ, An Tại Đào đến Tổng cục giám sát an toàn quốc gia Sau khi xuống xe, hắn thong thả đi vào toà nhà cơ quan Trung ương trông có vẻ cổ kính, ngắm nhìn lá quốc kỳ tung bay phía trước toà nhà. Hắn không đi vào mà đứng chờ ở ngoài. Phòng cảnh vệ đã gọi điện lên, có lẽ chừng vài phút sẽ có người đến đón. Dù sao, hắn cũng dù đường đường là tân Phó cục trưởng Cục giám sát an toàn, cán bộ lãnh đạo cấp phó bộ.

Một người đàn ông trung niên chừng 40 tuổi, dáng người tầm thước, hơi hói đầu dẫn theo vài cán bộ trẻ tuổi, đứng ở trước thang lầu cơ quan Cục giám sát an toàn quốc gia, nhìn An Tại Đào vài lần như để đánh giá, sau đó liền lập tức nở nụ cười tươi tắn, bước xuống bậc thang nghênh đón. Mấy cán bộ trẻ tuổi phía sau cũng khẩn trương theo sau.

-Cục trưởng An…Chào Cục trưởng, lẽ ra Cục phải cho xe đi đón, để lãnh đạo phải tự mình đến đây là thiếu sót của chúng tôi… Ha ha!

An Tại Đào khẽ mỉm cười giơ tay bắt tay chào hỏi Tiết Kế Hoa, rồi lại bắt tay mấy cán bộ trẻ tuổi theo sau ông ta.

Tuy An Tại Đào chỉ là Phó cục trưởng, nhưng hắn là lãnh đạo được Quốc vụ viện giao cho trọng trách cứu nguy trong thời điểm khó khăn, lại nổi tiếng, được mệnh danh là ngôi sao đang lên của chính trường. Đồng thời hắn còn kiêm nhiệm Cục trưởng Cục giám sát than, chỉ xếp sau Cục trưởng Tôn Khải. Cho nên, thái độ của đám người Tiết Kế Hoa hết sức cung kính đối với hắn chẳng khác đối với Cục trưởng Cục giám sát an toàn quốc gia Tôn Khải.

Tiết Kế Hoa dẫn An Tại Đào đến văn phòng của Cục trưởng Tôn Khải. Dáng người Tôn Khải hơi thấp đậm, đeo một đôi kính gọng vàng, đang ngồi ngay ngắn sau bàn làm việc, tay cầm tờ báo, vẻ mặt ngưng trọng, toát ra phong thái của một quan chức nho nhã.

-Cục trưởng Tôn, Cục trưởng An tới rồi. Tiết Kế Hoa dẫn An Tại Đào tới văn phòng Tôn Khải, giới thiệu.

-Ồ, Cục trưởng An, tốt lắm, hoan nghênh, hoan nghênh.

Thấy An Tại Đào tới rồi, Tôn Khải mỉm cười đứng dậy đi ra sau bàn làm việc, ra vẻ nhiệt tình bắt tay chào hỏi An Tại Đào. Nhưng biểu hiện bề ngoài này không qua được mắt An Tại Đào, hắn vẫn nhận thấy một chút khác lạ trong ánh mắt Tôn Khải,

Hiện giờ làm lãnh đạo Tổng cục giám sát an toàn quốc gia cũng không tốt đẹp gì, tai nạn mỏ cứ xảy ra thường xuyên, áp lực từ dư luận, từ lãnh đạo cấp trên, đặt cả lên vai Tôn Khải. trước đó, trong hội nghị công tác thường vụ chuyên đề của Quốc vụ viện, Tôn Khải đã phải kiểm điểm trước lãnh đạo Quốc vụ viện. Vừa rồi, Quốc vụ viện l;ại điều chỉnh nhân sự đối với Tổng cục giám sát an toàn quốc gia, miễn chức Phó tổng cục trưởng kiêm Cục trưởng Cục giám sát than Triệu Hổ, tuy Tôn Khải không bị "động chạm", nhưng điều đó cho thấy cấp trên đã tỏ ra không hài lòng.

-Đồng chí Tại Đào, tôi đã nghe danh của đồng chí từ lâu, thành tích nổi bật, danh tiếng lừng lẫy, được lãnh đạo Trung ương hết sức coi trọng. Hôm nay được gặp, còn trẻ hơn là tôi tưởng tượng, ha ha.

Tôn Khải nhiệt tình khoát tay:

-Đồng chí Tại Đào, mời ngồi. Chủ nhiệm Tiết, đã bố trí xe và văn phòng cho đồng chí Tại Đào rồi chứ?

-Cục trưởng Tôn quá khen, tôi không dám nhận.

An Tại Đào ung dung nói.

-Đã sắp xếp ổn thoả, thưa Cục trưởng Tôn.

Tiết Kế Hoa kính cẩn cười:

-Văn phòng vốn là văn phòng của Phó cục trưởng Triệu. Còn xe thì theo chỉ thị của Cụ trưởng Tôn, văn phòng đã cấp cho Cục trưởng An một chiếc Audi mới.

An Tại Đào vừa ngồi xuống vừa cười ha hả:

-Cảm ơn Cục trưởng Tôn, làm phiền Chủ nhiệm Tiết rồi.

-Đồng chí Tại Đào, theo thủ tục, đồng chí lặn lội đường xa, vốn nên cho đồng chí về nhà nghỉ ngơi hai ngày trước đã, nhưng hiện nay nhiệm vụhiện nay rất cấp bách, lãnh đạo Quốc vụ viện chỉ thị muốn sau khi đồng chí đến nhận chức, phải truyền lệnh bắt tay vào công việc. Sáng nay tôi tới báo cáo công tác với Thủ tướng Tiếu, Thủ tướng nói muốn tới tham dự hội nghị cán bộ, yêu cầu đồng chí phải có mặt, cho nên không còn cách nào khác, chỉ có thể để đồng chí "liên tục tác chiến"!Hội nghị đã bố trí ổn thoả chưa? Thủ tướng Tiếu sẽ đến ngay thôi. Được, đồng chí Tại Đào, đến gặp mặt các thành viên trong bộ máy, xong rồi cùng đi đón Thủ tướng Tiếu.

-Vâng, Cục trưởng Tôn, mời ngài.

Đối với người đứng đầu Cục, lại là một cán bộ cấp bộ có kinh nghiệm như Tôn Khải, An Tại Đào không tiếc tỏ thái độ tôn trọng và kính cẩn của mình. Dù nói như thế nào, tuổi tác của người ta đã đủ làm cha chú của mình, sao không tôn trọng được?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui