Nàng ngồi giữa mẫu nữ Vương thị, theo bản năng nhìn hướng Vương thị, đã thấy Vương thị đang mở nắp cốc trà, hơi nước lượn lờ bốc lên, nàng nhìn không thấy thần sắc Vương thị, không biết có phải vừa rồi ở bên ngoài có chút đông lạnh hay không mà trên mu bàn tay trắng nõn của bà có mấy đường gân xanh nổi lên.
Lúc này, chỉ thấy Ngụy phu nhân liếc nhìn trâm cài trong khay, cười nói: "Ta nhìn ba cô nương xinh đẹp như hoa, càng nhìn càng thấy thích.
Chỗ này vừa vặn có ba cây trâm cài mới mẻ, vừa vặn tặng cho mấy tiểu cô nương các nàng.
" Quả nhiên có một cây là cho Lý tiểu thư, nghĩ đến làm vậy cũng là để Lý tiểu thư tâm đi.
Khổng Nhan vừa mới hiện lên suy nghĩ đó, chỉ thấy Lý phu nhân ngồi ghế đối diện trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, kích động đến mức đôi môi có chút nhu động, thanh âm mang theo chút run rẩy không dễ phát hiện ra nói: "Tạ tỷ tỷ còn nhớ Yến Phi.
" Ngụy phu nhân thở dài một tiếng nói: "Chúng ta lão tỷ muội hơn mười năm giao tình, ta lại nhìn Yến Phi lớn lên, ta cũng thương nàng giống như ngươi vậy.
" Nguyên lai Lý tiểu thư khuê danh là Yến Phi, người cũng như tên, dáng vẻ thanh thoát như đại yến bay cao.
Khổng Nhan thì đang còn chìm trong suy nghĩ thì Lý tiểu thư lúc này đã đỏ tròng mắt, nhìn qua Ngụy phu nhân kêu một tiếng: "Ngụy di! " Chưa nói trọn câu đã nhanh chóng cúi đầu, nhưng một tiếng Ngụy di cũng đã nói rõ hết thảy, Ngụy di chứ không phải là Ngụy bá mẫu, thân sơ thấy rõ.
Người ta quen biết vài chục năm, đương nhiên thân quen hơn người hôm nay mới lần đầu gặp mặt, một tiếng Ngụy di cũng không có gì đáng trách, nhưng khó tránh khỏi làm cho mẫu nữ Vương thị có mấy phần không xuống được đài, bất quá đến cùng cũng là Lý Yến Phi vô tội bị liên lụy, Khổng Nhan thu hồi ánh mắt làm như không nhìn thấy gì.
Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng chính có chút ngưng đọng.
Cuối cùng, giống như đánh giá trước đó, đại thiếu phu phân quả là một người dễ chung đụng, đại thiếu phu nhân vốn từ lúc vào phòng vẫn luôn đứng bên cạnh Ngụy phu nhân lúc này lại cất lời: "Con dâu thật sự là ủy khuất quá! Mẫu thân đối xử với hai vị muội muội Khổng gia là vừa gặp liền thích, còn vẫn không quên đối với Lý muội muội yêu thương, đem con dâu là con quên mất rồi!" Nói xoay chuyển ánh mắt, hướng Khổng Nhan các nàng nói: "Ba vị muội muội nhanh đến em trâm cài mẫu thân tặng cho các muội xem, cũng để mọi người nhìn rõ mẫu thân có bao nhiêu bất công!" Ngụy phu nhân giống như bất đắc dĩ cười một tiếng, đối đại thiếu phu nhân lắc đầu nói: "Ngươi bình thường ở chỗ ta lấy được đồ vật còn ít sao? Được rồi! Hôm nào lại làm một cây cho ngươi là được rồi chứ" Không đợi đại thiếu phu nhân đáp lời, Vương thị đã buông xuống chén trà, mở miệng cười khen: "Tỷ tỷ thật là người biết yêu thương con dâu" Đại thiếu phu nhân lập tức cười một tiếng, nói phải "Khổng phu nhân nói rất đúng!", lại giống như gặp được chuyện vô cùng vui mừng mà vội vàng đi đến trước mặt Ngụy phu nhân uốn gối thi lễ nói: "Con dâu cám ơn mẫu thân ban thưởng.
" Nói xong, lại bận bịu bảo Khổng Nhan các nàng ba vị tiểu thư tiến đến chọn trâm cài, cứ như thế một phen bầu không khí thân thiện mà trải qua, cũng làm cho mẫu nữ Lý thị vốn có chút trầm mặc trở nên vui vẻ hơn, tiếng nói cười oanh oanh.
Khổng Nhan thở phào một cái, mặc dù Lý gia vô tội chịu liên luỵ, Khổng gia là từ giữa chen vào, nhưng Ngụy phu nhân nếu như thân mật Lý gia mà vắng vẻ Khổng gia, mặt mũi các nàng cũng sẽ không dễ coi, dù sao một bút không viết được hai chữ Khổng.
Bầu không khí cứ thế mà hòa hoãn trở lại, nàng cùng Khổng Hân và Lý tiểu thư cùng tiến lên trước, nhận lấy trâm cài Ngụy phu nhân chuẩn bị cho các nàng.
Có lẽ vì đều là con dâu tương lai, không thể bất công, ba cây trâm cài chế tác lớn nhỏ đều giống nhau, đều là trâm phượng tung cánh muốn bay, chỉ là nàng chọn trâm phượng ngậm hồng ngọc, Khổng Hân cùng Lý tiểu thư chi đều là trâm vàng bảo thạch.
Đã nhận trâm cài bà mẫu tặng trước mặt chị em dâu, mục đích của chuyến này đã thuận lợi đạt thành, chỉ là hôn sự này đến cùng bên trong nhiều gúc mắc trắc trở, không khỏi đêm dài lắm mộng, Vương thị còn phải bàn bạc một phen, đây đương nhiên không phải chuyện mà nhóm tiểu thư chưa xuất giá các nàng có thể nghe, tất nhiên là không thể cứ ngồi nghe nhóm Ngụy phu nhân thảo luận, vậy nên đại thiếu phu nhân mang theo các nàng đi đến thiên sảnh trò chuyện.
Nhưng ba người các nàng có mối quan hệ như vậy, sự tình lại mới phát sinh còn chưa làm người ta suy nghĩ thấu đáo, nếu nói cùng nhau trò chuyện vui vẻ, quả là có chút không thực tế.
Không nói đến bản thân nàng, liền nói Khổng Hân, Lý tiểu thư vốn là kiều nữ, lại là cô nương mới mười mấy tuổi, tương lai lại phải cùng chung một chồng với nhau, làm sao mà tâm bình khí hòa được? Cũng may có đại thiếu phu nhân lôi kéo nói chuyện, chọn mấy chuyện phiếm râu ria để nói, lúc thì chiếu ứng Lý tiểu thư, lúc thì chiếu ứng nàng cùng Khổng Hân, bầu không khí cũng coi như là hòa hợp.
Lại là không biết ba người Vương thị nói chuyện như thế nào, bữa trưa một mực từ buổi trưa bị đẩy đến giờ Mùi, rồi chân chính đến khi rời đi cũng chưa dùng bữa.
Khổng Nhan nhớ tới dáng vẻ bình tĩnh bước lên xe thay đổi trong nháy mắt của Vương thị ngay sau khi cười từ biệt Ngụy phu nhân, trong lòng không hiểu sao sinh ra bất an.
Chẳng lẽ hôn sự có biến? Khổng Nhan cố gắng đè ép suy nghĩ bất an trong lòng, nhất là khi nàng phát hiện gả vào Ngụy phủ đã là đường ra duy nhất của mình.
Trên xe ngựa hồi phủ, không có tâm tình dùng bánh ngọt mà đại thiếu phu nhân chuẩn bị, chỉ một đường suy tư sự tình Vương thị bọn họ bàn bạc hôm nay, nhưng từ đầu đến cuối đến không thu hoạch được gì.
Lại không ngờ tới vừa mới về phủ, Vương thị lập tức nói cho nàng hôn kỳ được định vào đầu năm tháng ba, ngày mai Ngụy phủ sẽ đưa quan môi cầu hôn, qua mười lăm tháng giêng liền muốn hạ sính.
.