Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Editor: Quỳnh Nguyễn

Anh cười cười đã nói: "Ba, muốn bên ngoài..., lý lịch của cha cực kỳ phong phú, con cũng tin tưởng trong tay mẹ cũng có không ít chứng cứ. Hai người nửa cân tám lạng, ba cần gì phải chỉ cho phép quan đốt lửa không cho dân chúng thắp đèn. Càng đừng nói, những thứ này chẳng qua là ảnh chụp ăn cơm đi ra ngoài, chứng minh không được cái gì?"

Mặt Minh Văn Hiên biến đổi, ông không nghĩ tới con trai phản ứng như vậy.

"Ly hôn, ba và mẹ con đều sẽ không tổn thất cái gì?" Minh Văn Hiên vội vàng nói, "Chỉ cần con ủng hộ ba và mẹ ly hôn, ba bảo đảm về sau bất cứ sự tình gì giữa con và Hinh Hinh, ba đều ủng hộ con."

Minh Ý nghe cha nói như vậy, đó là cảm thấy được có chút buồn cười, anh nói: "Ba, con hỏi ba mấy vấn đề, nếu ba thành thật trả lời, con đều suy xét ba đề nghị."

"Con hỏi." Minh Văn Hiên vừa nghe con trai nguyện ý suy xét ủng hộ, vội nói.

"Cổ Bá có phải ba giấu hay không?" Minh Ý hỏi.

" Làm sao con có thể có ý nghĩ như vậy?" Minh Văn Hiên lập tức không tự nhiên lại.

"Nhạc Vi mang Mậu Hinh đi thôn Lôi Cổ, ba biết không?" Minh Ý hỏi.

Minh Văn Hiên nhìn con trai, vẻ mặt hơi hơi kích động, nhất thời không biết có thể nói lời đó?

"Nhạc Vi là người của ba, nếu cô có thể biết được tin tức Cổ Bá, như thế nơi phát ra tin tức nhất định chính là ba. "Minh Ý chậm rãi nói, "Ba giấu Cổ Bá, để cho con rơi vào hiểm cảnh tại Hoàn Vũ."

Minh Văn Hiên quá luống cuống, không khỏi lui về phía sau một bước.

"Vì đối phó con, không tiếc hy sinh lợi ích Hoàn Vũ. Tại lúc bốn bề là địch ba cổ động những cổ đông liên hợp tới lui cổ. Ba, rốt cuộc ba là có bao nhiêu hận con?" Minh Ý lại hỏi.

"..." Minh Văn Hiên không phản bác được, trong lúc này ông thật sự không biết trả lời con trai như thế nào.

"Này còn chưa tính, ba tìm người ám toán Hinh Hinh, đây là con không thể nhẫn nhất." Minh Ý từng bước buộc chặt, "Ba, ba thực cảm thấy được con không phải con trai ruột của ba sao?"

"Ba không ám toán Hinh Hinh." Minh Văn Hiên lắc đầu, "Ba không có làm như vậy."

"Vậy ba nói cho con biết, người bắt cóc Hinh Hinh thôn Lôi Cổ là ai? Ba hay là Cổ Bá?" Minh Ý hỏi.

"Ba không biết, hiện tại ba cũng không có tin tức Cổ Bá, là thật." Minh Văn Hiên nói, "Không sai, Cổ Bá trước là ba sắp xếp ông tại thôn Lôi Cổ, nhưng chuyện ông ta sẽ hố Hoàn Vũ ba thật sự không biết. Ba cũng coi như quen biết nhiều năm cùng ông, ông nói ông vạn bất đắc dĩ mới có thể như vậy, cầu ba giúp ba mới giúp."

"Không là như thế này." Minh Ý nói, "Cổ Bá làm như vậy, mà ba cất giấu ông. Con bởi vì hạng mục thất bại nhất định sẽ chịu cổ đông truy trách, ba lợi dụng bức con mất chức, là như thế này sao?"

Minh Văn Hiên vẻ mặt kinh hoảng, ông thật không ngờ con trai mà lại hoàn toàn hiểu biết tình hình.

"Ba, lần này con xem nhẹ ba, ba cư nhiên tốn thời gian dài như vậy lợi dụng Cổ Bá dẫn con cắn câu, đồng thời vừa mạnh mẽ lừa gạt con. Chuyện lần này con thật sự nhìn ba với cặp mắt khác xưa." Minh Ý nói.

"Không có, A Nhất, ba không có." Minh Văn Hiên vội nói, "Ba là có giấu Cổ Bá không sai, nhưng mà ba chưa cùng ông kế hoạch làm những cái này, ba thật sự hoàn toàn không biết chuyện, mãi đến chuyện phát sinh ba mới biết được. Ba càng không nghĩ tới Nhạc Vi sẽ mang theo Mậu Hinh đi gặp Cổ Bá, sau khi trở về Nhạc Vi cũng nói cho ba biết sự thật, cô không làm cho người ta đả thương Mậu Hinh, chờ cô vào nhà đã không thấy Mậu Hinh rồi. Cô cũng không biết Mậu Hinh đi đâu, cô sợ phiền phức liên lụy đến trên người cô, cho nên trước hết đi rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui