Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Editor: Quỳnh Nguyễn

Hinh Hinh nghe xong những lời này, hốc mắt nháy mắt liền đã ươn ướt, cô làm sao có thể nghĩ đến con trai cô cư nhiên nói với cô như vậy!

"Tiểu Sâm, mẹ có lỗi với con." Mậu Hinh nói xong, ôm chặt lấy con trai.

Tiểu Sâm ở trong lòng mẹ, nhưng vẫn còn không quên nói: "Nhưng là nếu có một ngày, lúc mẹ biết ở chung cùng ba ba như thế nào, mẹ nguyện ý lại lại cùng một chỗ sao?"

Tiểu Sâm làm sao có thể hỏi như vậy? Mậu Hinh đã không phải giật mình có thể hình dung, cô biết con trai thông minh, cô biết con trai cơ linh, cô cũng cảm nhận được con trai đối với mình tri kỷ cùng yêu, nhưng mà con trai hỏi ra những lời này, cô cảm thấy được con trai chính là một cái trí giả, thông tuệ tới cực điểm.

"Tiểu Sâm..." Trong lúc này Hinh Hinh không biết trả lời như thế nào.

" Hinh Hinh, mẹ có thể đáp ứng con sao?" Tiểu Sâm ở trong lòng mẹ, cực kỳ nghiêm túc nhìn ánh mắt mẹ.

"Cái gì?" Hinh Hinh hỏi.

"Chúng ta trước không cùng ba ba cùng một chỗ, nhưng mà trước tiên có thể không li hôn sao?" Tiểu Sâm hỏi.

Hinh Hinh nghe con trai những lời này, ngây ra như phỗng.

"Không thể sao?" Tiểu Sâm vốn dâng lên một tia hi vọng, dần dần lại bị thất vọng che đậy. Mặc dù bé nhỏ, nhưng mà cũng biết ý nghĩa ly hôn. Ly hôn đại khái ý nghĩa ba ba cùng mẹ thật sự không có khả năng cùng một chỗ rồi.

"Cũng không phải là không thể được." Hinh Hinh trả lời lung tung, cô thật sự không nỡ đôi mắt con trai lộ ra thất vọng.

"Vậy mẹ đáp ứng con sao?" Tiểu Sâm lập tức hỏi.

"Nếu ba con cũng đồng ý mà nói, vậy là tốt rồi." Mậu Hinh đành phải nói như vậy.

"Ba ba khẳng định đồng ý." Tiểu Sâm vội hỏi, "Ba ba cực kỳ thích Hinh Hinh, anh đã nói với con, anh đặc biệt thích Hinh Hinh, cũng đặc biệt thích con, chúng ta là vĩnh viễn người một nhà."

Minh Ý nói với con trai như vậy, hẳn là nói qua. Minh Ý đối với Tiểu Sâm không phải là tốt bình thường, cha ruột đại khái cũng như vậy rồi.

"Tiểu Sâm, quá vài ngày chúng ta khả năng vẫn còn chuyển nhà, mẹ nhờ chú Ninh tìm địa phương, đương nhiên mẹ sẽ tìm địa phương tương đối gần nhà trẻ con." Hinh Hinh nói với con trai, "Về sau chúng ta không ở nơi này rồi."

"Vì cái gì nhất định phải chuyển nhà a?" Tiểu Sâm nhíu mày một chút, "Con thích ở nơi này, chúng ta ở nơi này có thể chứ?"

"Nhưng mà..."

"Dù sao nếu ba ba muốn vào tới, con nhất định không mở cửa cho anh, là thật." Tiểu Sâm lập tức cam đoan.

"Không phải nguyên nhân này." Phải nói không chỉ là nguyên nhân này, cô không muốn lại dây dưa cùng anh, nếu ở lầu trên lầu dưới nhất định ngẫu nhiên đụng tới, cô thật sự rất không nghĩ muốn.

"Đó là vì cái gì a? Con sẽ nói cùng ba ba, Hinh Hinh không muốn thấy anh, anh nhất định không cần xuất hiện trước mặt Hinh Hinh. Hinh Hinh, mẹ yên tâm đi, ba ba nghe con nói nhất, con nói để cho anh làm cái gì anh thì làm cái đó." Tiểu Sâm lại nhấn mạnh.

"..." Mậu Hinh phát hiện con trai tài ăn nói tốt, cô ở trước mặt con trai đúng là không phản bác được.

"Con thật sự không nghĩ muốn lại chuyển nhà, hơn nữa con nghe cô giáo nhà trẻ nói quá, bạn nhỏ không cần luôn chuyển nhà. Có bạn nhỏ nhà trẻ chính là di chuyển đến chỗ này, rất nhiều bạn nhỏ cũng không thích chơi cùng anh." Tiểu Sâm bắt đầu giảng đạo lý, "Trước lúc con đổi nhà trẻ cũng không vui, bạn tốt lúc đầu đều đã không thấy nữa, con thật sự không nghĩ muốn lại chuyển nhà rồi."

Mậu Hinh đều có điểm không biết con trai, bé học được những đạo lý này từ đâu, mỗi câu nói cô chống đỡ không được, chỉ có nghe bé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui