Quan Thương


Lâm Tuyền lạnh nhạt nhìn Tiền Vi:
- Cô rất may mắn đấy, hạng mục Nguyệt Nha Hồ đã tới giai đoạn thu quan, không nhận được đơn đặt hàng mới, người còn lại của phòng chấp hành, phòng kế hoạch đều phải xuống chi nhanh phía dưới rèn luyện, hiện chất lượng các trưởng chi nhánh rất không đồng đều. Tôi hết sức nghiêm túc nói cho mọi người biết, yêu cầu của tôi với trưởng chi nhánh còn cao hơn mọi người tưởng tượng nhiều lắm, bọn họ phải là ...
Nói tới đó thì dừng lại một chút, tìm kiếm từ ngữ thích hợp:
- Nhà quản lý bất động sản, đúng, phải là nhà quản lý bất động sản chuyên nghiệp.
Tiền Vi còn định tranh luận, nhưng Chu Vân Thiên bụng phệ dẫn một người trung niên mặt nhọn đi tới, người trung niên đó trông giống một lão nho hiền hậu thời xưa, nhưng con mắt gian thương không phù hợp với khuôn mặt, Thiệu Binh ghé vào tai Lâm Tuyền, nói cho y biết thân phận người trung niên:
- Đó là Lạc Ích Đồng, ông chủ tập đoàn Hòa Hoàng, đang khai phát chung cư quốc tế Duy Lợi, một khu chung cư hoàn chỉnh diện tích hơn 60.000 mét vuông, nghe nói giá bán dự kiến là 5.800.
Họ Lạc? Trùng hợp nhỉ, không biết có quan hệ gì với Lạc mỹ nữ không? Lâm Tuyền nhỏ giọng nói lại:
- Anh nghe ngóng kỹ lắm, tôi có kế hoạch lập phòng điều tra tin tức, anh có thể kiêm luôn ...
Thiệu Binh chỉ thuận miệng nói thế thôi, không ngờ Lâm Tuyền nghiêm túc như thế:
- Tôi chỉ nghe tin bên lề.
Đối diện với ông chủ cũ, Thiệu Binh, Tiền Vi có chút ngại ngùng. Chu Vân Thiên nhìn cấp dưới ngày nào đã thành trợ thủ đắc lực của Lâm Tuyền, trong lòng rất khó nói cảm xúc ra sao. Có điều Lâm Tuyền càng khiến ông ta có cảm giác phức tạp hơn.

- Giám đốc Chu sao có thời gian rảnh rỗi chú ý tới đám người nhàn hạ chúng tôi? Nguyệt Nha Hồ là chiến tích lớn trong tay ông, ông kính bên kia đang tìm ông đấy.
Lâm Tuyền quay lưng lại với ống kính camera:
Chu Vân Thiên cười gượng:
- Tôi là nhà đầu tư xui xẻo kiếm còn ít hơn nhà đại lý như anh, vinh quang bề ngoài thì được tích sự gì?
Lạc Ích Đồng nâng chén rượu lên tự giới thiệu:
- Lạc Ích Đồng của Hoàng Hoàng, vừa rồi nghe giám đốc Chu kể sự tích của anh, tôi rất khâm phục.
Quay sang Chu Vân Thiên:
- Nguyệt Nha Hồ mà đi theo đường lối tiêu thụ cũ thì anh có được đồng nào không? Chẳng những không được, mà tôi thấy Giai Thành của anh bây giờ đang cuống cuồng lo xử lý nguy cơ tài vụ, giờ kiếm được tiền còn lên tiếng oán trách cái gì?
Giọng nói có chút nghiêm khắc, có thể thấy ông ta có uy vọng trong giới.
Lâm Tuyền chẳng phải thanh niên ngây thơ vì ai nói tốt cho mình mấy câu liền có thiện cảm với người đó, nâng ly đáp lại:
- Ông Lạc quá đề cao vãn bối rồi.
- Anh Lâm đã bao giờ nghe tới Chung cư quốc tế Duy Lợi mà Hòa Hoàng đầu tư chưa?
- Có nghe một chút, ở cuộc triển lãm có thấy các cô gái tiêu thụ của quý công ty, xinh đẹp hơn công ty chúng tôi nhiều, có điều hình như Duy Lợi không có quảng cáo gì trên truyền thông, có phải chưa cho đặt trước không?
Lạc Ích Đồng cười lớn:
- Anh Lâm đúng là người thú vị, toàn là người mẫu bỏ nhiều tiền ra mời về để thu hút khách ấy mà. Việc đặt trước đúng là chưa cho làm, tham gia triển lãm lần này là muốn thăm dò tình hình thị trường, định giá cho chuẩn xác thôi.
- Vậy thì giờ trong lòng ông Lạc đã có tính toán, chúc ông giá nhà liên tục tăng cao.

- Anh Lâm không có hứng thú biết giá mở đầu của Duy Lợi à?
Lạc Ích Đồng nhìn chàng trai trẻ tuổi tuấn tú trước mặt, rất khó đoán tuổi của y chính xác là bao nhiêu, khoảng 26 - 27? Khả năng là nhỏ hơn một chút.
Khi y tiếp nhận Nguyệt Nha Hồ thì ngay cả công ty của bản thân cũng chưa có kết cấu hoàn chỉnh, phải dùng hết nhân viên Hào Thành đào thải ra, nhưng người này có lối tư duy mới mẻ, thủ đoạn mạnh bạo, vừa làm hạng mục Nguyệt Nha Hồ, vừa hoàn thiện công ty của mình, chỉ mới nửa năm đã thu được thành công rực rỡ, thanh danh Tinh Hồ chấn động tỉnh thành.

Ở tỉnh thành không một thanh niên nào có nhãn quang và khí phách hơn y, nghe nói tiền kỳ công tác, y tự mình làm mọi việc, đến nỗi kiệt sức nằm viện, có thể thấy năng lực của y là toàn diện, sự thành công của hạng mục Nguyệt Nha Hồ là công lao của một mình y.
Lạc Ích Đồng thấy Lâm Tuyền không thích người ta thăm dò mình, cũng không phật ý vì chút kiêu ngạo mà y thể hiện ra, cười nói:
- Bữa tiệc buồn chán, anh Lâm có ngại cùng tôi tới Duy Lợi đi một vòng không?
Lâm Tuyền chính đang đợi câu nói này của ông ta, đương nhiên sẵn lòng, dặn Tiền Vi:
- Cô đi gọi Trương Bích Quân, chúng tôi sẽ đợi các cô ở xe của ông Lạc.
Đưa tay ra:
- Mời ông Lạc.
Trương Bích Quân là minh tinh chói mắt của bữa tiệc ngày hôm nay, nhất cử nhất động của cô đều được rất nhiều người chú ý, bọn họ nhìn thấy cô đi vào xe của Lạc Ích Đồng, có người tinh mắt còn thấy một thanh niên ăn mặc bình dị ngồi sẵn trong xe mở cửa cho Trương Bích Quân.
Thiệu Binh lái một chiếc Passat theo phía sau.
Lâm Tuyền vào trong xe của Lạc Ích Đồng bất ngờ thấy mỹ nữ Lạc Tình mấy hôm trước suýt bị y và Quách Bảo Lâm hành hạ nổi điên, cô là con gái của Lạc Ích Đồng.
Ngồi trong chiếc xe xa xỉ của Lạc Ích Đồng, Lâm Tuyền chân vắt chéo, mắt thì lại tăm tia Lạc Tình ngồi bên cạnh Lạc Ích Đồng, tấm tắc khen:
- Ông Lạc thật biết hưởng thụ cuộc sống, chiếc xe thoải mái thế này trước đây tôi mới chỉ thấy ở chỗ chủ tịch Khổng của Đông Đô.
Lạc Ích Đồng không nhận ra vẻ kinh ngạc và lúng túng của Lạc Tình, thấy Lâm Tuyền nói thế, cười xấu hổ:
- Cái xe này mua từ năm 92 đấy, năm 94 địa ốc quá nóng, khó khăn lắm mới khôi phục được thì năm 97, 98 gặp phải cơn bão tài chính ĐNÁ, cuộc sống của tôi không dễ chịu chút nào.
Từ trong xe của Lạc Ích Đồng đi ra, Lâm Tuyền tham lam hít thở không khí trong lành, Chung cư quốc tế Duy Lợi là chung cư chỉnh thể hoàn chỉnh, nằm ở giải hạch tâm của nội thành, quần thể chung cư cao cấp Thiên Dật Hoa Uyển cách Quốc tế Duy Lợi 500 mét có giá bình quân 5.200 đồng / m2, từ khi mở cửa giao dịch tới nay được 3 tháng, bán 30%. Xa hơn một chút là chung cư của Quốc tế Hoa Đô, giá khởi đầu là 5.600. Hai tòa nhà này vì thành công ở cuộc triển lãm đã phải bỏ rất nhiều công sức tuyên truyền, nhưng cuối cùng vẫn bị hào quang của Nguyệt Nha Hồ che lấp.

Chung cư quốc tế Duy Lợi trông như con quái vật khổng lồ đứng trong bóng đêm, sau lưng cách một con đường là sông Phủ Thanh Hà chạy xuyên trung tâm thành phố, Lâm Tuyền nhìn ánh sóng lạnh lẽo, bờ đối diện có một dải công viên xanh hóa, tiếp đó nữa là phố đi bộ thương nghiệp của khu Chung Cổ Lâu.
Cây cầu bắc ngang qua Phủ Thanh Hà, nối liền khu nam bắc thành phố cách đó 5km. Con đường xây men sông ba khu chung cư cao cấp Thiên Dật, Minh Đô, Duy Lợi nối liền với nhau, kéo dài về phía đông 800 mét, con đường này cũng là nói duy nhất nối liền với thế giới bên ngoài của Duy Lợi.
Lâm Tuyền chỉ dòng sông, nói:
- Chỗ này mà xây một cây cầu thì công viên đối diện cùng phố thương nghiệp đi bộ sẽ nối liền với nhau rồi.
Chu Vân Thiên luôn muốn kiếm cơ hội đả kích Lâm Tuyền để vãn hồi chút cân bằng tâm lý, cười nói:
- Hai đầu không có đường chính, tự nhiên xây một cây cầu làm gì? Vả lại xây một cây cầu không bỏ ra vài chục triệu thì làm được gì ...
Lâm Tuyền cắt ngang:
- Xây một cây cầu du lịch không tốn bao nhiêu tiền.
Lạc Ích Đồng hiểu ý Lâm Tuyền:
- Phố thương nghiệp đi bộ khép kín, lối ra phía đông nối với đường Hồ Nam, phía tây liền với đường Tương Dương. Xây một cây cầu gỗ, tuy không tốn bao nhiêu tiền, chỉ là thủ tục phiền hà. Chỉ nối với công viên xanh hóa thì hiệu quả có vẻ cũng không phải là rõ ràng lắm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận