Quan Thương


Ngày 28 tháng 6 năm 2004, Liên hợp Tĩnh Hải cùng các xí nghiệp liên quan nộp báo cáo lên UBCK, trong văn kiện, tập đoàn LHTH tuyên bố mục đích thu mua cổ phiếu của tổng cty xây dựng Tĩnh Hải là đầu tư chiến lược, khả năng tiến thêm một bước "thông qua giao dịch công khai, cùng với giao dịch riêng, hoặc phương thức trao đổi lấy thêm cổ phần, tìm kiếm hoặc ảnh hưởng tới quyền khống chế tổng cty xây dựng, bao gồm tham gia ĐHQT, thậm chỉ trực tiếp cải tổ HĐQT", ngoài ra Liên hợp Tĩnh Hải cũng bay tỏ khả năng bán ra một phần hoặc toàn bộ cổ phiếu năm giữ.
Một vụ thu mua ác ý, âm hiểm được mưu tính từ lâu.
Bản báo cáo này gây nên sóng gió lớn trên TTCK, Liên hợp Tĩnh Hải, một công ty không có tên tuổi gì lại muốn khống chế tập đoàn xây dựng lớn nhất, số tài chính cần huy động phải đạt tới hàng trăm triệu. Đương nhiên sóng gió ở Tĩnh Hải càng lớn hơn, khi 000601 ngừng giao dịch, các loại truyền thông Tĩnh hải tràn tới Tòa nhà Nam Cảng.
Trương Bích Quân và Đan Nguyên mở tiệc chiêu đãi, giải đáp tình hình với giớ truyền thông, lần đầu tiên tập đoàn Liên hợp Tĩnh Hải vạch tấm khăn thần bí trước mặt mọi người.
Tổng giám đốc kiêm chủ tịch HĐQT của tổng xây dựng Tĩnh Hải là Chu Lâm 9 giờ sáng ngày 28 tới văn phòng mới nhận được thông báo của UBCK, tức thì rơi vào chấn động, thư ký nhắc ông ta khẩn cấp tuyên bố ngừng giao dịch, triệu tập HĐQT tìm đối sách.
Lần thu mua này của Liên hợp Tĩnh Hải có thể nói là thu mua ác ý, về mặt pháp luật, tổng cty xây dựng có thể áp dụng rất nhiều biện pháp phản kích, ít nhất đại cổ đông có quyền thu mua 26.2% cổ phần nắm trong tay Quốc tư ủy.
Chu Lâm gọi điện ngay cho Trần Minh Hành. Trần Minh Hành, Trương Giai Minh đang trên đường tới tổng cty xây dựng, nghe giọng nói hoảng loạn của ông ta, chửi thầm "đồ vô dụng" liên tục, miệng nói:
- Trương thị trưởng cũng sẽ tới, không có gì phải sợ hết, tới nơi rồi thương lượng đối sách.
Trương Giai Minh cũng đầy bụng nghi hoặc:

- Sao đột nhiên nảy nòi ra cái Liên hợp Tĩnh Hải.
- Chu Lâm quá ngu xuẩn, để người ta mua mất 1/3 cổ phiếu lưu thông ở thị trường cấp hai, vậy mà không phát hiện chút nào, ngu không sao chịu nổi.
Trần Minh Hành lồng lộn:
- Liên hợp Tĩnh Hải chắc chắn có liên quan tới Cảnh Nhất Dân, kế rút củi dưới đáy nôi này thật độc ác ...
Trước kia Lệ Cảnh thông tính Thiên Tinh Hồ cũng bị Liên hợp Tĩnh Hải phá ngang, lần này lại bị cắn trộm một cái, bảo sao không điên tiết.
Trương Giai Minh tất nhiên biết toàn bộ bí mật liên quan tới Lệ Cảnh và tổng công ty xây dựng, nếu mất quyền khống chế tổng cty xây dựng, chẳng những chiếm dụng khoản vay phải hoàn trả khiến Lệ Cảnh tổn thương nguyên khí, mà còn liên quan tới nội tình ẩn kín, rất có thể bị bóc trần.
Đối với Trần Minh Hành và Trương Quyền mà nói, đây là chiến dịch không thể bại. Xe của Trần Minh Hành tới nơi thì thấy chiếc xe số hai của Trương Quyền vừa dừng lại, xe còn chưa dừng hẳn thì Trương Quyền đã nôn nóng đi tới mở cửa xe:
- Anh là chuyên gia, đã nghĩ ra cách ứng phó thỏa đáng nào chưa?
Trần Minh Hành thầm than, Trương Quyền nhiều năm qua sống an nhàn quá rồi, gặp chuyện không còn bình tĩnh như trước nữa, cười khổ:
- Có chút khó khăn, chúng ta vào rồi hẵng nói.

Trái ngược với cuộc họp HĐQT kịch liệt, trong phòng họp nhỏ chỉ có bốn người Trương Quyền, Trần Minh Hành, Trương Giai Minh, Chu Lâm, không khí vô cùng nặng nề, cứ như rơi vào một tấm lưới lớn xiết chặt không thể giãy dụa.
- Liệu có phải bọn chúng hư trương thanh thế không? Trong báo cáo chúng nói có khả năng bán cổ phiếu, nếu chúng ta ra tay tranh đoạt ở thị trường cấp 2, đẩy giá cổ phiếu lên, rất có khả năng rơi vào cạm bẫy của bọn chúng.
Trương Giai Minh lúc này mới có thời gian đọc kỹ báo cáo Liên hợp Tĩnh Hải gửi lên UBCK:
- Bọn chúng rất có khả năng không đủ tài chính tiến hành kế hoạch thu mua tiếp theo.
Trần Minh hành lắc đầu:
- Hiện giờ chúng ta ngay cả người khống chế thực sự Liên hợp Tĩnh Hải thì không nên đưa ra phán đoán chủ quan.
Nói thế nhưng trong đầu ông ta hiện lên khuôn mặt có phần thanh tú của Lâm Tuyền, liệu có thể là y sao? Cảnh Nhất Dân tín nhiệm một thanh niên chưa tròn 30 được không?
- Trong tòa nhà Nam Cảng mà Liên hợp Tĩnh Hải đặt trụ sở đồng thời có hai đại tập đoàn là Thiên Tinh Hồ và Đầu tư Nam Cảng. Đứng sau Thiên Tinh Hồ là Đông Đô, Từ Kiến có thể nói có ân oán với Lệ Cảnh từ lâu, Đầu tư Nam Cảng do Cảnh Nhất Dân khống chế dùng để kiến thiết tân thành Nam Cảng. Có hai tập đoàn này ủng hộ, Liên hợp Tĩnh Hải có thực lực tranh đoạt với chúng ta.
Từ Kiến năm xưa thoát được lòng bàn tay của Lệ Cảnh là vì Lâm Tuyền, về sau biết y là cháu ngoại của Trần Nhiên, Trần Minh Hành càng ngi ngờ. Bất kể từ phương diện nào mà nói, từ thời cơ thành lập, sự vụ mà nó xen vào, đều có thể nhận định Cảnh Nhất Dân thông qua Lâm Tuyền khống chế Liên hợp Tĩnh Hải, Đầu tư Nam Cảng và Thiên Tinh Hồ.

Trương Quyền giận dữ nói:
- Ba năm qua lúc nào tôi cũng nhường nhịn, Cảnh Nhất Dân không biết điều từng bước lấn tới, cục tức này sao nuốt nổi.
Trần Minh Hành nói:
- Hiện không phải lúc nổi giận, bước tiếp theo Liên hợp Tĩnh Hải có thể sẽ mua cổ phần của Quốc tư ủy, như thế có thể tham gia HĐQT, chúng ta không thể để bọn chúng giao dịch thành công?
- Phải làm ra sao?
- Chúng ta là đại cổ đông, có quyền ưu tiên mua cổ phần của Quốc tư ủy, nếu chúng đưa ra yêu cầu mua cổ phần của Quốc tư ủy thì chúng ta cũng thế.
Trương Giai Minh kiến nghị:
- Đồng thời mua lại cổ phiếu lưu thông ở thị trường cấp hai, chỉ cần mua được 12%, để cổ phần của chúng ta lên 51% là không cần bận tâm tới cổ phần của Quốc tư ủy nữa.
Trần Minh Hành vẫn lắc đầu:
- Không được, tốn kém quá lớn, hiện giá cổ phiếu là 1.06, bị tin tức này kích thích, sẽ mau chóng quay lại giá trị năm ngoái, nếu mua 26.2 % cổ phần của Quốc tư ủy, ít n hất phải chuẩn bị 500 triệu. Liên hợp Tĩnh Hải chính thức ra mặt, chứng tỏ quyết tâm của chúng rất lớn, tiền chúng ta cần chuẩn bị càng lớn hơn, mà thời gian cho chúng ta có thể không quá một tháng. Nếu như mua 12% cổ phần từ thị trường cấp hai, giá cổ phiếu sẽ tăng mạnh trong thời gian ngắn, đối với chúng ta mà nói càng tổn thất. Nếu lúc đó Liên hợp Tĩnh Hải rút đi, bọn chúng sẽ có lợi hơn 100 triệu còn chúng ta phải tốn 200 triệu mua cổ phần, chẳng lẽ chúng ta muốn thấy cục diện này?
Đúng là tiến thoái lưỡng nan, Trương Giai Minh lúc này mới nhận ra sự âm hiểm của kẻ địch.

Chu Lâm giờ mới dám nói:
- Liên hợp Tĩnh Hải chỉ có 13% cổ phần, thêm vào 26/2% của Quốc tư ủy mới ngang với chúng ta, cần gì mua lại tới 12 % ...
Trần Minh Hành nhìn Chu Lâm với ánh mắt căm ghét, sự xuất của Cố Hiến Chương khiến ông ta và Trương Quyền tập trung đề phòng hành động cả Cảnh Nhất Dân ở mặt chính trị, sơ xuất phía tổng cty xây dựng. Tất cả đều trách mình quá tin tưởng tên giá áo túi cơm này, nếu phát hiện sớm thì đâu tới mức chật vật thế này:
- Coi thường đối thủ là hành vi ngu xuẩn nhất, Liên hợp Tĩnh Hải liệu có lộ bài tẩy ra bây giờ không? Ông cho rằng bọn chúng chỉ có 13% cổ phần của chúng ta thôi sao, thế nên nhất định phải mua lại 12% mới yên tâm.
Chu Lâm ấp úng nói không nên lời, cái chức tổng giám đốc kiêm chủ tịch HĐQT của ông ta chỉ là con rối mà thôi.
Trương Giai Minh suy nghĩ rồi nói:
- Hiện giờ vào thị trường cấp hai tranh cướp cổ phiếu, chưa nói quá tốn kém, mà chắc đã cướp được. Lần này Liên hợp Tĩnh Hải thu mua ác ý, Lệ Cảnh có thể phát hành cổ phiếu với đối tượng chỉ định đặc biệt, gạt bỏ chúng ra ngoài, giảm bớt cổ phần của bọn chúng. Bọn chúng muốn chúng ta tăng chi phí phát hành cổ phiếu, ắt sẽ phải đẩy giá cổ phiếu lên, chúng ta sẽ thiệt hại một chút, nhưng để xem bọn chúng thu thập cục diện thế nào.
Trần Minh Hành nhíu mày:
- Kế hoạch này không phải không được, nhưng phải xem xét, hiện chúng ta chưa nắm hết về Liên hợp Tĩnh Hải, nếu lần tăng cố phiếu này lại nhảy ra một công ty liên quan tới chúng, chúng ta càng bị động.
Trái cũng không được, phải cũng không xong, bốn người chìm vào im lặng đáng sợ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận