Quan Thương

Mục đích chuyến đi này coi như đã đạt được, dù kết quả không phải như mong muốn, tối hôm đó Lâm Tuyền gọi điện cho Phương Nam, y chỉ muốn mau chóng rời khỏi chỗ này. Hôm sau Tiểu Sơ, Phương Nam quay về trang viên Birmingham trước, Lâm Tuyền mời Trần Thần và hai cô bạn cùng phòng tới ăn cơm, Trần Thần rất ăn ý không một lời nhắc tới Trần Vũ. Đến khi nhìn Lâm Tuyền vào xe cùng đoàn xe đi xa dần, không biết bao giờ mới gặp lại, hai mắt Trần Thần bị nước mắt phủ mờ.
- Mới ở bên người ta có ba ngày đã quyến luyến không nỡ xa rời, xuân tâm manh động đến thế sao?
Một cô gái cùng phòng trêu:
- Chẳng có gì phải mất mặt, các cô gái thích an trai mình nhiều lắm, thêm một mình bạn cũng chẳng nhiều.
Tiểu Sơ ôm vai Trần Thần, chẳng biết an ủi hay là trêu chọc:
- Biến đi.
Trần Thần bị Tiểu Sơ làm tức tới phì cười:
- Nha đầu kia, về Anh cũng không nói cho người ta một câu, đi đâu chơi bời lêu lổng hả?
- Làm gì được tốt số như thế? Ở Đức năm ngày, tiếng Đức rất khó phát âm, phiên dịch hai ngày liền, đến nỗi rộp cả lưỡi, về Anh lại bị kéo đi làm phiên dịch miễn phí 4 ngày.
- Oa, giỏi quá nhỉ, tới Đức phong lưu khoái hoạt mà không nói cho mình lấy một tiếng, anh chàng người Đức tóc vàng mắt xanh, đẹp trai nha ....
Trần Thần mượn cớ để không phải nghĩ về Lâm Tuyền, lên tiếng đe dọa:
- Về phòng kể chi tiết, nếu không mình đem hết bí mật của bạn nói với Tiểu Ba.
Có Phương Nam và Tiểu Tư Vũ ở bên cạnh, Lâm Tuyền nhanh chóng quên đi chuyện với Trần Vũ, hoặc nói chính xác là giấu kín hơn trong đáy lòng. Phương Nam cũng không hỏi kết quả cuộc gặp gỡ đó ra sao, ba người như một gia đình thực sự đi chơi ba ngày. Sau đó cùng tới Đức, quay trở lại công việc.
Theo Schrock đại diện của Cty Stambachr thì lịch trình của ngài Stambachr tới tận tháng sau mới có thời gian rảnh, dù Schrock nói rất khách khí, song làm Trương Tiểu Bân đỏ mặt tía tai.

Trương Tiểu Bân đặt điện thoại xuống, không dám đội diện với sự kỳ vọng của mọi người:
- Chuyện này ... Thời gian của ngài Stambachr có hơi eo hợp.
- Chuyến đi Châu Âu này của tổng giám đốc chủ yếu là muốn gặp mặt ngài Stambachr.
Viên Hâm trách móc:
- Năng lực chấp hành của chi nhánh Châu Âu đúng là ...
- Không sao.
Lâm Tuyền cắt ngang, không để hắn nói ra lời khó nghe:
- Liên hợp Tĩnh Hải chỉ là cty vô danh, tôi nghĩ ngài Stambachr cũng không phải người tự cao tự đại, nhất định là bận rộn thật, đề án nguồn năng lượng mới có được thông qua hay không sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của sản nghiệp trong vài năm tới, nếu người Đức cứ mãi bi quan như thế, chúng ta có lẽ bỏ kế hoạch này.
Trương Nhã gật đầu:
- Tổng giám đốc muốn tiếp theo chúng ta làm gì?
Lâm Tuyền không trả lời ngay mà nhắm mắt dương thần, mày nhíu chặt không giãn ra được, đến khi mở mắt ra thì mang vẻ phấn khích, quay sang nói với Phương Nam:
- An bài cuộc họp video, em muốn hòi ý kiến nhóm thầy Nghiêm.
- Lúc này à?
Phương Nam xem giờ 10 giờ sáng ở Anh là 3 giờ sáng trong nước:
- Hay đợi muộn thêm một lúc.
- Vừa đúng lúc đấy.
Lâm Tuyền cười ha hả:
- Đới Minh tới Tân Bác công tác đúng không? Xem xem anh ta ở khách sạn hay phòng Lý Lệ nữa? Còn Diệp Kính Cường, Trương Bích Quân, hai người này không chịu thừa nhận, lần này chúng ta phải bắt được bằng chứng bọn họ quan hệ nam nam bừa bãi.
Phương Nam phì một tiếng:
- Miệng chó không mọc được ngà voi, nếu cấp thiết thế tôi thông báo về nước.

Lý Lệ không có tư cách tham gia cuộc họp cấp bậc thế này, có điều từ nhìn màn hình thì Đới Minh không phải đang ở trong nhà khách, Lâm Tuyền lên tiếng chế nhạo. Ngược lại Trương Bích Quân, Diệp Kính Cường vừa mới xuất hiện đã trách móc y không cho người khác ngủ, làm Lâm Tuyền tắc tịt luôn.
Vừa kết nối được với Nghiêm Lập Hoàng, Lâm Tuyền tung ra quả bom khiến mọi người thất kinh:
- Năm sau nếu Tân Năng Liên Hợp mở rộng sản lượng tới 100 oắt thì khả năng cao không?

Cố Lương Vũ phụ trách bên Thực nghiệp Tinh Hồ nhưng sự vụ Liên hợp Tĩnh Hải tham dự, hắn đều rõ, những người khác im lặng, hắn dẫn dắt:
- Năm nay lấy 20 triệu oắt làm mục tiêu đã tận dụng cực hạn tài nguyên các phương diện, năm sau tăng lên 5 lân, không nói cũng biết khó thế nào?
- Sản lượng năm nay không phải 20 triệu, tôi muốn 30 triệu.
Từ trong màn hình khó nắm bắt vẻ mặt từng người, nên Lâm Tuyền không thích họp qua video.
- Yêu cầu này vượt quá năng lực công ty chế tạo và điện lực, chỉ đảm bảo được mục tiêu 20 triệu thôi.
Nghiêm Lập Hoàng suy nghĩ kỹ, bình tĩnh từ chối:
- 30 oắt là nhiệm vụ bất khả thi, càng không phải nói tới 100 oắt vào năm sau.
Lâm Tuyền nhíu mày, ngón tay gõ nhẹ lên bàn:
- Hiệu năng chuyển hoán điện của dây chuyền sản xuất pin quang điện là 17%, tôi không cần cao như thế, 14% là đủ rồi, thậm chí thấp hơn cũng được ...
Mọi người không ngờ Lâm Tuyền yêu cầu hạ thấp kỹ thuật, Nghiêm Lập Hoàng phủ quyết:
- Thị trường của chúng ta chủ yếu ở Âu Mỹ, giảm bớt kỹ thuật làm sao chen chân vào được?
- Đề án năng lượng mới của Đức khó thông qua trong năm nay, cho nên tôi đưa ra yêu cầu này, sản phẩm không vào được thị trường Âu Mỹ thì thông qua địa khu khác đưa vào thị trường rải rác tiêu thụ. Nhưng một khi đề án năng lượng mới được thông qua, quy mô thị trường sẽ tăng vọt, chiếm lĩnh thị trường, hạ thấp kỹ thuật là phương án bất đắc dĩ.
Nếu hạ thấp kỹ thuật năm nay miễn cưỡng có thể đạt sản năng 30 triệu oắt, giá trị sản lượng trên 100 triệu USD.
Đám Nghiêm Lập Hoàng, Đới Minh còn đang bồi dưỡng tầm nhìn kinh doanh, tuy có lo lắng, nhưng cũng ý thức được cơ hội ở ngay trước mắt, không mạo hiểm sẽ để nó trôi đi. Cho dù sản lượng 30 triệu oắt thì thị trường quốc tế vẫn tiêu hóa hết, dù sao hiệu suất 14% có năng lực cạnh tranh nhất định, sau này có thể cải tạo kỹ thuật, nâng cao độ tinh thuần.
Lâm Tuyền không quen cứ ngó lom lom vào màn hình mãi như vậy, hỏi:
- Tân Bác Khuê Nghiệp vẫn chưa thể hoàn toàn chắc chắn đi vào sản xuất năm sau?
Trương Bích Quân gật đầu:
- Nhanh nhất phải giữa năm sau.

- Vậy cô thông báo với giới truyền thông hai tin, thứ nhất, công trình Tân Bác Khuê Nghiệp thử nghiệm vận hành thuận lợi, sản lượng đột phá thiết kế 50%. Thứ hai chúng ta đang cùng xí nghiệp tương quan đàm phán chuyển nhượng kỹ thuật luyện Si tinh thuần, đã đạt được đột phá, cuối năm có hi vọng lập công ty sản xuất Si tinh thuần hơn nữa.
Trương Bích Quân mở to mắt, đôi môi đỏ mọng gần như dán vào ống kính:
- Tổng giám đốc muốn tôi tung tin giả?
- Không phải giả, nói là có khả năng.
Lâm Tuyền phất tay, bảo Trương Bích Quân thu lại vẻ mặt đóng kịch đó, trò này có phải lần đầu tiên làm đâu:
- Tôi có kế hoạch mua đứt nguyên liệu MSMM bán vào địa khu Á- Thái ( Châu Á Thái Bình Dương), cho nên yêu cầu mọi người phối hợp.
- Á.
Trương Bích Quân càng kinh ngạc:
- Tổng giám đốc trước đó chỉ muốn mua đứt nguyên liệu MSMM bán vào trong nước mà.
Á Thái tiêu hao 30% số lượng tinh thể Si toàn cầu, quá nửa so MSMM cung cấp, trong nước chiếm 1/10 trong đó, Lâm Tuyền thay đổi chủ ý, quy mô đầu tư ngay lập tức tăng lên 10 lần, y không giải thích ngay, muốn nghe ý kiến của người khác.
Mọi người im lặng, vấn đề đằng sau đó không chỉ đơn giản là thuật toán kinh tế.
Một bàn tay trắng nõn xuất hiện trong màn hình của Đới Minh, đưa cho hắn giấy bút, song chẳng ai rảnh đi trêu ghẹo hắn nữa. Viên Hâm đứng bên Lâm Tuyền mất kiên nhẫn trước:
- Cho dù sản lượng năm sau có miễn cưỡng tăng lên được 100 triệu, nhưng chỉ bằng Tân Năm Liên Hợp không thể hấp thụ hết chừng đó Si tinh thuần, cả nước cũng không thể, tổng giám đốc muốn khống chế nguồn cung thị trường toàn bộ khu vực Á Thái?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận