Quan Thương



Lâm Tuyền ừa mới vào nhà hàng thì Quách Bảo Lâm đã đợi sẵn, mặt mày hớn hở nói:
- Hôm qua sướng con mẹ nó thật, thằng kia tên là gì nhỉ? ... À Dương Côn, mẹ nó, chẳng qua là lái xe của Cảnh Nhất Dân chứ gì. Ông già tao mời hắn thuốc, hắn chỉ liếc xéo một cái, nhìn bên ngoài ông già tao không thấy, trong bụng sắp nổ tung rồi. Mày vừa mới nhắc tới chuyện bỏ 300.000 ra thuê người, mắt hắn thay đổi ngay, ông già châm lửa, không ngờ hắn cúi đầu xuống hút làm ông già sướng mê. Mày vừa đi một cái, ông già liền quyến định luôn, trông bộ dạng dù ném đi 30 vạn cũng muốn một lần ngồi trên đầu trên cổ người khác.
Quách Bảo Lâm nói oang oang, không chú ý thấy Quách Đức Toàn từ đằng sau đi tới:
"Chát" một cái, Quách Đức Toàn bợp vào đầu con mình:
- Chủ ý bí thư Trần đưa ra thì làm sao có vấn đề được, cái mồm rộng của mày nói thành cái gì rồi?
Xong quay sang Lâm Tuyền cười toét miệng:

- Tiểu Ba, chú nghĩ suốt cả một đêm, cảm thấy cách này có thể thành, nếu không dù nhờ tới Triệu Tăng cũng khó mà mở miệng được. Chữ này là do đứa bạn học của Tiểu Sơ viết đấy, đẹp thật, cháu giúp chú một việc lớn rồi.
Trần Thần viết? Lâm Tuyền không ngờ tiểu nha đầu bẽn lẽn đó lại viết chữ đẹp như thế.
- Cháu ăn uống miễn phí ở đây bao nhiêu bữa rồi, giúp chú chút đó có là gì.
Lâm Tuyền đưa cặp hồ sơ cho Quách Đức Toàn:
- Chú Quách, đây là cái cặp hôm qua chú cho cháu mượn.
- Tiểu Ba hôm nay tới tới thành ủy làm việc phải không? Không có cặp sao được, đây là quà chú tặng cháu, chú dùng mấy ngày rồi, nếu cháu chê cũ, lát nữa chú tới Quốc Tế Tĩnh Hải mua một cái mới.
Cặp da Armani của Ý kiểu năm mới ra năm 99, chỉ có trong Quốc Tế Tĩnh Hải trung tâm thương mại lớn nhất của Tĩnh Hải mới bán, mà không tốn 2.000 không mua được một cái cấp thấp nhất.
Lâm Tuyền nếu như muốn phát triển ở sĩ đồ thì phải chú ý không được quá phô trương, hiện giờ y chỉ hận mình không đủ bắt mắt, nếu không ai thèm để ý tới thằng nhãi hai mấy tuổi đầu, may là trời nóng, mua một bộ trang phục hàng hiệu cũng không tốn là bao. Nhưng tiết kiệm được thì phải tiết kiệm, trong lòng y cũng chẳng muốn trả chiếc cặp cho Quách Đức Toàn. Số tiền 15.000 đang cất bên trong, Lâm Tuyền chẳng chối từ:
- Vậy cháu cám ơn chú Quách.
Thuận nước đẩy thuyền nhận lấy cái cặp, làm Quách Bảo Lâm trông mà thèm.
Thời gian còn sớm, Lâm Tuyền theo Quách Bảo Lâm đi gặp Phương Nam trước, chuyện kinh doanh bên này, thực ra Quách Bảo Lâm có ích hơn Lâm Tuyền, hắn nổi danh "côn đồ" khu thành tây, chỉ cần trao đổi với Vũ Cường là có thể thuận lợi chiếm lĩnh bến xe tiêu thụ hoa quả nẫu.
Buổi sáng Phương Nam rất bận rộn, Lâm Tuyền chẳng giúp được gì nên không làm phiền lâu, ngắm nhìn dung nhan xinh đẹp của cô lấy thêm sức sống cho một ngày làm việc rồi để Quách Bảo Lâm đưa tới thành ủy.
- Ông già đem hi vọng gửi gắm lên người mày cả đấy, cái cặp này mua ở Quốc Tế Tĩnh Hải giá 3800 đồng, ông già mua để người ta khỏi coi khinh, bản thân dùng còn thấy tiếc vậy mà mày nhận không thèm chớp mắt một cái.
Lâm Tuyền giở giọng vô lại:

- Ông già mày không có con tư sinh, cái nhà hàng này về sau là của mày, mày tiếc gì … hề hề, yên tâm chuyện của đại ca, em sao dám không tận tâm.
- Cút, ông già mày mới có con tư sinh ấy, ông già tao nói, mày ở thành ủy có cần mời khách xã giao gì cứ yên tâm đưa tới nhà hàng, không thu tiền của mày.
Lâm Tuyền cười ha hả, lòng nghĩ :" Để tao mời mấy người không đủ cấp bậc tới xem ông già mày có ý kiến hay không?"
Phòng hành chính thuộc văn phòng thành ủy là biên chế đơn vị sự nghiệp, phụ trách tài vụ, quản lý hậu cần cùng công tác bảo vệ cho văn phòng thành ủy. Biên chế được tài chính cấp tiền có 11 người, trong đó 1 lãnh đạo hai cấp phó.
Người có năng lực đều hi vọng đem con cái đưa tới bên cạnh lãnh đạo làm việc, như thế thăng tiến nhanh, ngoại trừ yếu tố gần gũi lãnh đạo ra, thì vì không lo có năng lực làm việc mà không ai biết tới. Biên chế hành chính của lãnh đạo cấp khoa trở lên trong văn phòng thành ủy gần 40 người, tùy tiện có một vị trí trống được điền vào, làm bốn năm năm, rồi tới khu cục phía dưới đã là cán bộ trung tầng rồi.
Phòng hành chính mặc dù không so được với các cơ cấu khác của thành ủy, nhưng có thể vào đó đều là người có bối cảnh, để đợi chén vào biên chế hành chính. Lâm Tuyền hôm qua được Tần Minh dẫn đi giới thiệu gặp mặt hết người phòng hành chính rồi, có điều không một ai coi y ra gì, chỉ nghĩ lại là một con cháu của người có bối cảnh nào đó đưa vào đây như bao người khác thôi.
Tất nhiên có Tần Minh giới thiệu, không ai dám giở trò ma cũ bặt nạt ma mới, bắt y pha trà rót nước gì đó, Lâm Tuyền tới căn bản không ai để ý tới y, Lâm Tuyền vui vẻ vào chỗ làm việc của mình.
Mặc dù chưa tốt nghiệp, nhưng hiện giờ bắt đầu thực tập, sau này chính thức vào thành ủy công tác, có thể coi là có mấy năm tuổi nghề rồi.
Tần Minh tận mắt nhìn thấy quan hệ thân thuộc giữa Lâm Tuyền và bí thư Cảnh, hôm qua lại còn ăn cơm cùng với bí thư Cảnh ở nhà ăn nữa, biết bối cảnh y rất sau, có điểu không hiểu quan hệ thực sự giữa y và bí thư Cảnh là gì.
Người ở phòng hành chính chỉ tới văn phòng cho có, giờ làm việc là 8 giờ, tận 9 giờ mới có người đủng đỉnh đến, mà có phải làm việc ngay đâu, còn trò chuyện tán gẫu chán chê, thi thoảng có vài cú điện thoại gọi tới thì lạnh lung đáp “chờ, nhiều việc lắm chưa tới lượt anh”, rồi đến gần 10 giờ 30 đã không thấy bóng dáng ai nữa.

Lâm Tuyền ngồi quan sát nửa buổi sáng, ngoài lắc đầu chỉ biết lắc đầu, không biết các phòng khác có kiểu làm việc như vậy không, song y chẳng buồn tìm hiểu làm gì, đồng thời càng thêm quyết tâm không muốn tốn thời gian, nhiệt tình ở thể chế.
Làm việc trong thể chế có lẽ quan trọng nhất cần có tố chất đặc biệt, Lâm Tuyền thấy mình không có tố chất đó.
Coi như nắm bắt tình hình nơi này rồi, mình có làm việc hay không cũng chẳng ai quan tâm, Lâm Tuyền liền đi tìm tới mấy nhân viên liên quan, lân la bắt chuyện rồi hỏi chuyện đăng ký công ty, không ngờ đăng ký một công ty vỏ công ty đơn giản hơn tưởng tượng của y rất nhiều.
Năm 99, đại điện đăng ký một công ty rỗng ruột tài sản 1 triệu chỉ cần 7518 đồng, trong đó phí xét duyệt, phí giấy phép kinh doanh, phí con dấu, phí đăng ký công thương, phí thông báo, phí đăng ký thuế vụ v..v..v.. Mất 2518 đồng, phí đại diện mất 5000 đồng. Xác nhận tên công ty xong, người đăng ký chỉ cần cung cấp bốn bản sao chứng minh thư, hộ khẩu, một tấm ảnh là được. Cung cấp tư liệu xong, chỉ cần 5 ngày làm việc là có thể hoàn thành tất cả thủ tục.
Lâm Tuyền không biết Triệu Tăng có chuyện đột xuất muốn tìm mình hay không, nên không thoát thân được, người đại diện công ty vừa nghe y làm việc ở thành ủy thì hết sức nhiệt tình, thủ tục đầu không cần y làm, trực tiếp hỏi qua điện thoại tra duyệt tên công ty cho y. Năm sáu cái tên Lâm Tuyền nghĩ trước đều bị trùng, cuối cùng xác định là "Công ty đầu tư hữu hạn liên hợp Tĩnh Hải".
Hộ khẩu của Lâm Tuyền ở trường học Đại học Đông Hải, không có bản sao hộ khẩu, may mà người của công ty đại diện chỉ cần bản sao chứng minh nhân dân, hẹn hai giờ chiều người của công ty đại diện đích thân tới thành ủy lấy tư liệu.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận