- Em có thể giúp anh chuyển đạt lời mời cho ba em không?
Lâm Tuyền nhìn Trần Vũ một lúc, rồi quay ra hồ nước:
- Sân golf ngoại ô vừa mới xây xong, anh nhận được lời mời tham gia nghi thức gì đó, em cũng biết đấy, anh chưa bao giờ chơi golf, nghe nói ba em chơi golf kém lắm, có ông ấy, anh đỡ bị cười một mình.
Trần Vũ quay đầu lại bĩu môi:
- Ba em không bêu xấu cùng anh đâu.
Lâm Tuyền làm bộ mặt đau khổ:
- Tại vì anh động cơ không thuần khiến, mong ba em chịu khó.
Trần Vũ thu vẻ cười đùa lại, khẽ hỏi:
- Vì sao?
- Nếu chúng ta gặp lại nhau có thể thoải mái trò chuyện thế này thì tốt biết bao.
Lâm Tuyền chân thành nói, quá khứ tuy nhiều tiếc nuối song không thể lấy lại được nữa, nhưng không thể khiến bi thương vương vấn mãi trong lòng.
- Cám ơn anh.
Trần Vũ nói nhỏ, xoay người đi về phía xe:
- Em sẽ chuyển lời mời của anh cho ba em.
Lâm Tuyền nhìn chiếc xe chầm chậm chìm vào bóng tối, tuy không nhìn thấy, nhưng có thể cảm giác được ánh mắt của Trần Vũ trong gương chiếu hậu cũng nhìn y.
Trần Minh Hành chơi golf đúng là tệ hết chỗ nói, Lưu Hoa Đông làm ầm lên đòi ông ta đền thảm cỏ, Trần Sơn thì lại chơi rất tốt, động tác cực kỳ chuẩn mực, làm mẫu cho Lâm Tuyền vô số lần, nhưng Lâm Tuyền quá nửa cho bóng đi tắm. Trần Thần có thiên phú vận động, song lại không có kiên nhẫn dạy Lâm Tuyền, thêm vào gió hơi lớn, nên sớm bỏ cuộc trốn sang bên tránh gió rồi.
Trần Minh Hành chơi tệ hại, nhưng lại cực kỳ hưng phấn, cười nói oang oang, trông qua giống như một người trung niên tính cách sảng khoái, nhưng nhìn mái tóc hoa râm, người ta biết sự vất vả của ông ta mấy năm qua. Trần Minh Hành nhìn đám Trần Sơn, Chu Vân Thiên đứng đợi Lâm Tuyền đánh đằng xa, ở phía này nhìn Lâm Tuyền, mặt trời chiếu vào hơi chói mắt, một tuần qua, lượng giao dịch nhà đất ở Tĩnh Hải rơi xuống mức thấp nhát trong lịch sử, giá nhà cũng đã rơi xuống mức giá tháng bảy, nếu lượng giao dịch không tăng lên, giá nhà sẽ còn tiếp tục giảm. Nhìn sang TTCK, cổ phiếu Thẩm Thị càng mất giá trầm trọng, tổng mức độ đã tới 30%.
Liên hợp Tĩnh Hải nắm 36% cổ phần của tổng cty XD, nhưng trông Lâm Tuyền chẳng có vẻ gì là buồn bã khi cổ phiếu 00601 đã giảm xuống còn 8 đồng.
- Tôi rất ít khi tham gia những hoạt động thế này.
Lâm Tuyền đưa gậy cho người giữ gậy, cười nói:
- Mọi người đều có gậy riêng của mình, tôi dùng cái gậy này chẳng thuận tay chút nào, xem ra cũng không phải hoàn toàn do tôi chơi kém.
- Nếu Lâm tiên sinh không ngại, tôi chọn gậy giúp Lâm tiên sinh.
Trần Sơn chủ động đề nghị.
- Chủ tịch Trần không ngại tôi đem về làm đồ trang chí chứ.
Lâm Tuyền cầm hai đầu cái gậy, lấy sức bẻ:
- Bỏ đi, không nên để đồ tốt bị chà đạp trong tay tôi.
- Lâm Tuyền không phải người biết hưởng thụ cuộc sống.
Chu Vân Thiên cười ha hả:
- Cấp dưới có một đám phú ông cũng không biết chơi bời là gì, tôi rất hoài nghi lão Lưu làm phó tổng giám đốc Kiến thiết Tinh Hồ còn nhàn nhã được như trước kia không?
Sau khi Hào Thành và Giai Thành sát nhập vào Kiến thiết Tinh Hồ, Lưu Hoa Đông nhậm chức phó tổng giám đốc, tuy Liên hợp Tĩnh Hải không mất quyền khống chế tổng cty XD, có điều Thiệu Binh vẫn từ chức để Dương Đắc Chí kế nhiệm, hắn tới KT Tinh Hồ làm phó tổng giám đốc thường vụ.
Lâm Tuyền hiện đặt tinh lực vào CK Liên Hợp và Sáng nghiệp Liên Hợp, chủ tịch KT Tinh Hồ do Khổng Lập Dân đảm nhiệm, Lạc Ích Đồng làm tổng giám đốc, Lưu Hoa Đông, Thiệu Binh, Từ Kiến, Trần Chí Lập làm phó tổng giám đốc.
Chỉ xét từ quy mô tài sản, ba công ty lớn dưới cờ KT Tinh Hồ còn lớn hơn cả tổng cty XD vào lúc đỉnh thịnh. Hiện các công ty chứng khoán của Thẩm Thị đều bị đả kích nặng nề, người sáng mắt đều nhìn ra do Liên hợp Tĩnh Hải ngầm giở trò, nói không chừng định đùa chơi thành thật, KT Tinh Hồ hiện đã có quy mô lớn hơn Địa ốc Thẩm Thị, có thể nhân cơ hội cổ phiếu địa ốc Thẩm Thị tụt giá thảm hại để mua vào.
Tin tức Lâm Tuyền mới anh em Trần Minh Hành, Trần Sơn đi đánh golf mau chóng truyền khắp Tĩnh Hải, sau đó không lâu, Diêu Tân An phó thị trưởng phụ trách vệ sinh giáo dục nhận lời mời tham dự nghi thức quyên tặng của tập đoàn Lệ Cảnh, đánh dấu quan hệ giữa Lệ Cảnh và chính phủ đã tan băng. Một mặt khác, Trần Sơn đại biểu cho Lệ Cảnh tuyên bố sẽ nhiệt tình tham gia sự nghiệp công ích, Diêp Tân An cũng đại biểu chính quyền thành phố, mong Lệ Cảnh tiếp tục cống hiến nhiều hơn sự nghiệp công ích.
Mới chia tách chưa được nửa năm, nhưng Trần Minh Kiến phải thừa nhận trước kia mình tách ra khỏi Lệ Cảnh là bước đi sai lầm, giờ Lệ Cảnh đã chỉnh đốn lại sự hỗn loạn trước đó, quan hệ với chính phủ đã hòa hoãn, tin rằng không lâu nữa sẽ quay lại quỹ đạo bình thường.
Không biết còn ai nhớ tới Trương Quyền nằm trong bệnh viện không, nhưng Trần Minh Hành không quên người bạn cũ, ông ta không cho bệnh viện tháo máy thở của Trương Quyền, toàn bộ chi phi chữa trị cũng do cá nhân Trần Minh Hành gánh vác.
Tham dự xong nghi thức quyên tặng của tập đoàn Lệ Cảnh, Trần Minh Hành một mình đi vào phòng bệnh của Trương Quyền, nhìn người bạn quen biết gần 30 năm, lẩm bẩm:
- Thời đại của chúng ta đã qua rồi, nhưng xí nghiệp vẫn phải tồn tại, ông bạn già à, không biết bao giờ anh mới có thể tỉnh lại, Tĩnh Hải đã đẹp hơn xưa nhiều rồi.
Trần Minh Hành ngồi ở bên giường chừng nửa tiếng, đến khi rời đi đã là 10 giờ, không hề biết rằng ngã rẽ hành lang có một đôi mắt oán hận nhìn mình.
Ngay hôm Trương Giai Minh nhập cảnh, Lâm Tuyền đã nhận được báo cáo, chỉ là số tiền hắn cuốm lấy mang đi được Lệ Cảnh gánh hết, cảnh sát không thể làm gì, có điều dưới sự bố trí của Vương Hiểu Dương, nhất cử nhất động của hắn đều bị giám sát chặt chẽ.
Lâm Tuyền vừa nhận được điện thoại của Vương Hiểu Dương, biết Trần Minh Hành và Trương Giai Minh gần như cùng tới bệnh viện Nam Thụy một lúc, y ngồi xuống bình tĩnh suy nghĩ, thấy Trần Minh Hành và Trương Giai Minh không có khả năng hàn gắn quan hệ, chắc chỉ là trùng hợp, nói không chừng muốn hoàn toàn cắt đắt quan hệ chưa biết chừng, cân nhắc một lúc bảo Trương Tiểu Bân gọi điện mời Trần Minh Hành tới tới CLB Danh Sĩ tụ họp, muốn phán đoán một người có nói dối hay không, tốt nhất là đối diện trò chuyện.
Lâm Tuyền là thế, y tỉ mỉ và cẩn trọng, nếu không bị tình cảm tác động, y không bao giờ xem nhẹ dù chỉ là tình tiết nhỏ, một khả năng mơ hồ, vì vậy đầu óc y lúc nào cũng chặt kín suy nghĩ, nhưng cũng vì thế đối thủ của y chỉ cần một chút lơ là sẽ thảm bại.
Trần Minh Hành trên đường từ bệnh viện Nam Thụy về thì nhận được điện thoại của Trương Tiểu Bân, có chút bất ngờ, song vui vẻ nhận lời ngay. Clb danh sĩ là nơi tụ hội của những thành viên chủ chốt trong Liên Hợp hệ, Trần Minh Hành nghe danh từ lâu, song chưa có cơ hội tới đó.
Trần Minh Hành tới CLB Danh Sĩ thì Lâm Tuyền đã đợi từ trước ở phòng nghỉ, chứng tỏ y có việc tìm mình, không phải đơn giản là tụ họp. Từ thần sắc của ông ta, Lâm Tuyền biết ông ta chưa biết chuyện Trương Giai Minh đã trở về, không nói khách sáo nhiều, đi thẳng vào chủ đề:
- Tôi vừa nhận được báo cáo, sáng nay Trương Giai Minh trở về Tĩnh Hải, hiện đang bị cảnh sát giám thị, trước 10 giờ hắn tới bệnh viện Nam Thụy, tới giờ vẫn chưa thấy ra.
- Hả, tôi vừa mới từ bệnh viện Nam Thụy ra, đâu thấy hắn ...
Trần Minh Hành ngạc nhiên lắm:
- Phía cảnh sát hỏi ý kiến tôi, có cần áp dụng một số biện pháp hạn chế hành động của Trương Giai Minh không?
Lâm Tuyền tôn trọng hỏi:
- Ý ông Trần thế nào?