Quan Thương

Lục Trọng Đạt từ chỗ con trai biết Lâm Tuyền không hề có ý hòa giải, lòng thầm nghĩ chắc Lâm Tuyền đang toan tính cuộc tấn công tiếp theo, song không nói với Lục Băng Thiến. Có điều chẳng biết Lục Băng Thiên và Thẩm Tại Tinh từ đầu biết tin Lục Trọng Đạt muốn gặp riêng Lâm Tuyền, lòng vừa sợ vừa phẫn nộ.

- Anh Hai, anh bỏ cái vọng tưởng đó đi.

Lục Băng Thiến chống tay lên bàn, mặt đỏ bừng bừng:

- Nó biết Thẩm Thị, biết bản di chúc, nó biết hết, nhưng nó ẩn nấp một nơi, người kiên nhẫn như thế có lựa chọn hòa giải được không? Anh còn làm như thế là ép nội bộ chúng ta tan vỡ.

Lục Trọng Đạt nhìn Lục Kiến Huy, thấy hắn tỏ ra vô tội, quay sang hỏi Lục Băng Thiến:

- Cô có tin từ đâu?

- Ở công ty ai cũng biết.

Thẩm Tại Tinh vung mạnh tay:


- Đó là tin do Liên hợp Tĩnh Hải công bố, anh xem nó có âm mưu gì khi công bố tin này. Nội bộ chúng ta tranh chấp vì chuyện này không có ý nghĩa gì nữa, phải biết rằng bọn chúng đang chuẩn bị cuộc tấn công tiếp theo.

Dù sao mình cũng đã tận lực rồi, Lục Trọng Đạt thong thả nói:

- Tôi đúng là muốn gặp Lâm Tuyền một lần, dù sao ác chiến kinh tế kiểu này không phải là chuyện doanh nhân làm, chuyện đã thế rồi chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng. Nên nhớ, trong thương chiến xuất kích trước chưa chắc đã nắm được chủ động, còn gây ra kinh động lớn. Xem ra chúng ta phải nghĩ thật kỹ, một khi đã ra tay là không cho y cơ hội trở mình.

Câu cuối cùng của ông ta vô tình giống hệt lời Lâm Tuyền nói với Vương Hiểu Dương, bảo bọn họ không phải là máu mủ cũng khó.

……

" Quan lớn tử vong thần bí, cha con cự phú là hung phạm", Trương Giai Minh nhìn tiêu đề bài báo, khóe miệng nhếch lên cười lạnh lùng. Loại tin này chỉ có thể xuất hiện ở trên những tờ báo nhỏ, có điều toàn quốc luôn có rất nhiều hành khách buồn đợi chờ ở các bến xe, rất nhiều người thích mua loại báo này đốt thời gian, vụ án hối lộ kinh thiên không được truyền thông chính đăng tải, nhưng là đề tài nóng để báo nhỏ theo đuổi.

Trương Giai Minh gấp tờ báo lại nhé vào túi áo khoác, mấy ngày trước có một tay viết nói với hắn loại tin bài này tốt nhất có thêm chút tình cảm ướt át sẽ càng đặc sắc.


Trương Giai Minh đi ngược dòng người, tới đường Hồ Nam, một tên lang thang chắn đường hắn, Trương Giai Minh lấy tờ báo cùng tờ 100 đồng ra, chỉ vào cổng tòa nhà Trung Hưng:

- Anh cầm số tiền này đưa báo tới đó, tôi thấy bảo vệ của bọn họ có vẻ rảnh lắm.

Lâm Tuyền từ tòa nhà Trung Hưng đi xuống, ST Tinh Hồ sắp tổ chức cuộc họp HĐQT cuối năm, Lâm Tuyền tới Kiến Nghiệp xem tình hình chuẩn bị của Từ Kiến. Ở đại sảnh bảo vệ tụ tập nói chuyện, thấy cửa thang máy mở ra mới về vị trí của mình. Không khí nóng máy điều hỏa thổi ra làm một tờ báo bay tới trước mặt mọi người, Lâm Tuyền chẳng thèm bận tâm bước qua, chân dẫm lên cạnh bốn chữ "cha con cự phú", mặt cũng chẳng có chút biểu cảm nào.

Từ Kiến tiễn đám Lâm Tuyền, Thiệu Binh đi rồi, cùng giám đốc khác về đại sảnh, nhặt tờ báo trên sàn nhà lên, khóe mắt giật giật, đi tới thùng rác, xét tan nát ném vào, quát trường phòng nhân sự:

- Nhân viên phía dưới nhàn nhã quá nhỉ, cần lấy loại báo này ra đốt thời gian à? Cậu làm cho tôi bản kế hoạch cắt giảm nhân viên.

Ánh mắt quét ngang đám bảo vệ nãy vừa tụ tập bàn tán:

- Kẻ nào muốn tôi ăn Tết không yên, tôi cho kẻ đó không có Tết mà ăn.


Trưởng phòng nhân sự không hiểu cái gì đụng chạm vào thần kinh tổng giám đốc, khiến ông ta nổi điên vì chuyện nhỏ như thế, thấy Từ Kiến đi rồi, trút giận vào đám bảo vệ, lòng lo sốt vó, cuối năm rồi, ai mà muốn chuyện giảm nhân viên này, làm không khéo nhân viên mất việc tới tận nhà gây chuyện.

Khoang sau chiếc Phantom có bốn chỗ ngồi, qua lại giữa Kiến Nghiệp và Tĩnh Hải, Lâm Tuyền thích ngồi chiếc xe này, có thể thảo luận công việc với nhiều người, đương nhiên y cũng thích ngồi trong chiếc xe đắt tiền thoải mái, hỏi Thiệu Binh:

- Phía tỉnh có phát hiện Trương Giai Minh và Thẩm gia liên hệ không?

Muốn theo dõi Trương Giai Minh không có nơi ở cố định, hành tung bất thường đã khó, huống hồ Lâm Tuyền càng muốn chứng cứ hắn câu kết với Thẩm Thị, cảnh sát Kiến Nghiệp theo kiến nghị của Lâm Tuyền phái người giám sát ngoài nhà Lục Băng Thiên và tập đoàn Thẩm Thị, có điều thời gian qua hai bên không có dấu hiệu tiếp xúc với nhau.

Gần tới cuối năm rồi, nhưng tập đoàn Thẩm Thị thời gian này không sung sướng gì, tuy thu nhập chính tương đương năm ngoái, nhưng phải bù vào khoản lỗ lớn ở thị trường địa ốc Tĩnh Hải. Lâm Tuyền tuồn tin cổ động các cổ đông nhỏ của địa ốc Thẩm Thị và Năng lượng Hoành Điếm tố cáo với UBCK, Thẩm Thị dùng tài sản của hai công ty này đem thế chấp, vay khoản tiền lớn ở Ngân hàng Trí Tín, tiến hành đầu tư trái quy định vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải, làm tổn hại nghiêm trọng lợi ích các cổ đông vừa và nhỏ, yêu cầu UBCK tiến hành thẩm tra tài vụ của hai công ty đó.

Trung tuần tháng 12, Liên hợp Tĩnh Hải chính thức xuất hiện ở danh sách cổ đông của Năng Lượng Hoành Điếm và Địa ốc Thẩm Thị, lần lượt đứng thứ tám và thứ chín, cổ phần không là gì so với Thẩm Thị, nhưng chứng thực suy đoán của Lục Trọng Đạt, Lâm Tuyền đã phục kích từ rất lâu rồi.

Lục Trọng Đạt biết kiểm toán tài vụ năm nay chỉ e không dễ dàng qua ải, đi sai một bước, chuyện gì cũng bị động. Tuy cổ phiếu 00601 dần đi vào ổn định, Thẩm Thị thu tiền về ổn định lại được cổ phiếu các công ty dưới quyền, nhưng Liên hợp Tĩnh Hải cũng tục có hành động, khiến Thẩm Thị không có lấy một giây lơi lỏng.

Vào tháng 12, Tạ Cung Hòa phó thị trưởng chủ quản công nghiệp thành phố Xuân Giang, là một trong số đương sự trong vụ án nhà khách Tây Viên tới thành phố Nam Phong là phó bí thư thành ủy. Nam Phong và Xuân Giang vốn đều thuộc về Xuân Giang, về sau vì xúc tiến kinh tế phát triển nên tách làm hai, nên quan viên hai bên thường xuyên nhậm chức vắt chéo. Tạ Cung Hòa lần này coi như tiến một bước nhỏ, Thẩm Tại Tinh hay tin còn đặc biệt gọi điện chúc mừng, thời gian qua ông ta và Lục Băng Thiến ngập trong đủ thứ việc, không thoát thân tới Xuân Giang được.


Trước đó cha mẹ Vạn Ngọc đã bỏ việc tiếp tục kiện cáo, chấp nhận bồi thường dân sự tòa án tuyên bố, Trương Thiêm bị phán 6 năm tù giam. Mặc dù Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh biết Lâm Tuyền sẽ không vì thế mà buông tay, nhưng cuộc đọ sức thực sự đã hoàn toàn chuyển hướng sang bên này, dù đám Lâm Tuyền có chứng cứ trong tay cũng không thể lật lại vụ án Tây Viên nữa rồi.

Trước lễ Giáng Sinh năm 2005, con số tài vụ sơ bộ đưa ra trong nội bộ, nhìn bản báo cáo trong tay, Lục Trọng Đạt chỉ muốn xé tan nát.

Từ tháng 4 tới tháng 8, tập đoàn Thẩm Thị lợi dụng ngạch tín dụng các công ty chứng khoán phía dưới, đem thế chấp đi vay, lấy gần 5 tỷ từ các công ty dưới, đầu tư trực tiếp vào Tĩnh Hải, gần một tháng qua, tuy bán cổ phiếu 00601 thu hổi 2.5 tỷ, nhưng không lập tức bù vào lỗ hổng mà đem đi ổn định cổ phiếu các công ty phía dưới, giờ nhân đà TTCK đón đợt gió ấm, cổ phiếu đã quay lại mức giá cũ.

Nếu như Lâm Tuyền chấp nhận hòa giải thì Lục Trọng Đạt không lo lắng gì, trước khi báo cáo tài vụ năm đưa ra có thể bù được vào chỗ thiếu hụt, chỉ cần chú ý thao tác là được, nhưng Lâm Tuyền ngay cả một lần gặp mặt cũng không muốn, y đã quyết liệt như thế, sao có thể bỏ qua nhược điểm chí mạng của Thẩm Thị?

- Hay là tìm Trương Giai Minh, có lẽ hắn có cách làm loạn bước tiến của bọn chúng.

Thẩm Tại Tinh xem báo cáo xong, sợ hãi đề nghị:

Lục Trọng Đạt luôn đánh giá Trương Giai Minh là con dao hai lưỡi, nhưng thế cục hiện giờ, không thể để Lâm Tuyền ung dung bố trí, phải có biện pháp nào đó làm loạn thế trận của y mới được. Lục Trọng Đạt do dự, không nói, Thẩm Tại Tinh coi như ông ta đã ngầm chấp nhận, bảo Lục Băng Thiến:

- Em gọi điện cho Nhạc Nhạc đi, bảo nói liên hệ với Trương Giai Minh, quân cờ này đôi khi cũng hữu dụng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận