Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

56. Gia Sư Quái Dị...

“ Nghe nói, em muốn tới sự vụ sở hỗ trợ hả.” Tề Tiểu Mi ngồi trên sô pha, một bên ăn bánh bích quy Tiễn Tiểu Háo mang đến một bên hỏi, Quách Mỹ Mỹ ôm Duy Duy ở bên cạnh cười giỡn vui vẻ, thỉnh thoảng nhét một cái bánh bích quy vào miệng Duy Duy, hoặc là quăng đến trước miệng Mặc Địch.

“ Ai, cậu đừng cho Mặc Địch ăn bậy bạ, lát nữa tiêu chảy liền xong đời.” Tiễn Tiểu Háo vội vàng tiến lên ngăn cản hành động của Quách Mỹ Mỹ.

“ Vâng, mới vừa thi lấy bằng luật sư, sau này em sẽ là đồng nghiệp của chị.” Đúng lúc ngăn cản được Quách Mỹ Mỹ, Tiễn Tiểu Háo trở về chỗ ngồi tiếp tục trò chuyện với Tề Tiểu Mi.

“ Chậc chậc, chân nhân bất lộ tướng nha, nhìn không ra thật, mang mặt nạ giỏi......”

“ Ai, mấy lời này của chị rất chính xác nha......”

“ Em đi chết đi, nói thật, nếu em đi làm thì quán trà làm sao bây giờ.” Tề Tiểu Mi hỏi.

“ Ừm, không phải ngày nào em cũng ở sự vụ sở, nói sau quán trà có Tiểu Vi trông coi, không có việc gì đâu, tiền lương tăng gấp đôi cho nàng, vài năm nay nàng đi theo em cũng tích lũy đủ kinh nghiệm, dư sức quản lý một quán trà.” Tiễn Tiểu Háo uống một ngụm nước trái cây.

“ Không phải em rất để tâm đến thành quả mình khổ công gây dựng sao, bỏ được à?” Tề Tiểu Mi cười hỏi.

“ Đương nhiên không muốn rồi, nhưng là, sự vụ sở của các chị có ai kia rất quan tâm “học tỷ” Cố Hoài, em nhìn thấy sẽ không thoải mái, một ngày nào đó chị Cố Hoài đã bị nàng cướp mất em có hối hận cũng đã muộn.” Tiễn Tiểu Háo nghiêm túc nói.

“ Cướp không nổi đâu, người ấy của em có mắt nhìn mà.” Tề Tiểu Mi khoát tay.

“ Chị thì biết cái gì, phụ nữ là loài thay đổi nhanh nhất, con bé kia nấu cơm làm điểm tâm, trình độ hiền hậu đảm đang mau vượt qua Háo Tử của chúng ta,đáng sợ nhất là ở lâu sinh tình, chị không giúp Háo Tử trông chừng tốt, buổi tối xéo qua thư phòng ngủ đi.” Quách Mỹ Mỹ kiên quyết giúp đỡ Tiễn Tiểu Háo, lên tiếng ủng hộ bạn thân.

“ Ai, chị với nàng là bạn bè nhiều năm rồi nên chị rất hiểu biết nàng, làm sao có thể a.” Tề Tiểu Mi quyết định nói đỡ cho Sở Cố Hoài.

“ Nàng nha, thoạt nhìn lạnh lùng, kỳ thật rất mềm lòng.” Tiễn Tiểu Háo ngọt ngào mật mật nói.

“ Đúng như thế thật.” Tề Tiểu Mi gật gật đầu.

“ Tại chị không biết đó thôi, gần đây lòng em rất hoảng loạn, dường như chị Cố Hoài đối xử với Thôi Hi Lâm không giống người khác, tỷ như là......dịu dàng hơn, đôi khi lại khen nàng năng lực rất tốt, em thấy không bình thường chút nào.” Tiễn Tiểu Háo buồn phiền nói.

“ Như vầy đi, không ở cùng một đơn vị nên không có chung đề tài, ưm, đến đây đi đến đây đi, chị sẽ chăm sóc em.” Tề Tiểu Mi cười nói.

“ Ê, bọn em không chung một đề tài.” Quách Mỹ Mỹ mặt không chút thay đổi đập đập lưng Tề Tiểu Mi.

“ Ách, này, chị thuận miệng nói thôi mà, ai, nói gì thì nói chứ em là bạn học của Háo Tử, nàng học Đại Học S chắc em cũng vậy rồi, hay là em cũng đến sự vụ sở với chúng ta đi?” Tề Tiểu Mi quay đầu hỏi.

“ Vâng, nàng cũng học Đại Học S.” Tiễn Tiểu Háo gật gật đầu tỏ vẻ suy luận chính xác.

“ Đúng a, em học Đại Học S.” Quách Mỹ Mỹ lấy ống hút đưa Duy Duy, cho hắn uống nước.

“ Vậy......” Tề Tiểu Mi mặc mày hớn hở định nói: Chị giúp em đến sự vụ sở đi. Kết quả Quách Mỹ Mỹ nói một câu khiến cho nàng mém chút nữa phun hết nước ra ngoài.

“ Em học hệ quản lý.” Quách Mỹ Mỹ cười hì hì nói.

“ Ai nha, chị ở dơ quá đi, nước sắp phun hết ra rồi kìa, sao nào? Không được hả, em chỉ nói là bạn học chung trường chứ không nói chung hệ nhưng chúng ta đều cùng nhau lên lớp.” Quách Mỹ Mỹ rút tờ khăn giấy nhét vào trong tay Tề Tiểu Mi ý bảo nàng lau nước mới vừa phun ra.

“ Hai người các em đúng là ngư tầm ngư mã tầm mã, Háo Tử còn biết kinh doanh quán trà, còn em thì sao, chỉ biết ngồi ở nhà, cái gì cũng mặc kệ, chị nói em biết a, chị không có nhiều tiền như Sở Cố Hoài.” Tề Tiểu Mi thật sự không hiểu nổi hai người này,bằng của Đại Học S rất được xem trọng, nàng tùy tiện tìm cái công tác cũng có thể kiếm được tám vạn mấy ngàn, sao lại không đi làm chứ.

“ Ba bắt em phải quản lý xí nghiệp, em mặc kệ, nếu không phải bọn họ bức em học quản lý, em đã có thể cùng hệ với Háo Tử.” Quách Mỹ Mỹ khó chịu nói, bây giờ Tề Tiểu Mi mới biết thì ra nàng đang cùng người trong nhà tranh hơn thua với nhau.

“ Đừng tranh hơn thua với ba em, nghề nghiệp là do em tự quyết định, cho dù em không muốn quản việc trong nhà thì em cũng có thể ra ngoài tìm một công việc tốt mà.” Tề Tiểu Mi khuyên nhủ.

“ Đúng vậy, mỗi lần cậu không có việc gì làm thì tới ăn chực cơm nhà mình, gần đây thì thích đút cho Duy Duy ăn mấy thứ linh tinh, hắn bắt đầu ú ú rồi, đến lúc đó thành tiểu mập mạp thì làm sao tìm bạn gái.” Tiễn Tiểu Háo ôm oán giận nói.

“ Há há......Bạn gái,mình nói Tiễn Tiểu Háo cậu nghĩ quá xa rồi đó.” Quách Mỹ Mỹ ha ha cười to.

Sở Duy Tiêu vừa nghe xong lời Tiễn Tiểu Háo nói vội vàng từ trên đùi Quách Mỹ Mỹ nhảy xuống, đem bánh bích quy đang nhai trong miệng phun vào thùng rác, nhào đến trong lòng mẹ, chớp chớp đôi mắt đáng thương hề hề nhìn nàng.

“ Cục cưng ngoan, mẹ nói bậy rồi, Duy Duy của chúng ta đẹp trai nhất, đi trường học khẳng định rất nhiều Tiểu cô nương vây quanh con.” Tiễn Tiểu Háo mềm lòng, ôm Sở Duy Tiêu dỗ dành.

“ Dạ.” Sở Duy Tiêu gật gật đầu, đem mặt chôn ở trong ngực Tiễn Tiểu Háo.

“ Aha, tiểu tử kia học làm nũng, không được.” Quách Mỹ Mỹ kinh ngạc chỉ vào Sở Duy Tiêu.

Sở Duy Tiêu ngẩng đầu hướng Quách Mỹ Mỹ làm cái mặt quỷ.

“ Chậc chậc......Quách Mỹ Mỹ ngay cả tiểu hài tử cũng ghét em.” Tề Tiểu Mi xúc động nói.

“ Hứ, về khoảng này hình như chị cũng đâu có hơn gì em.”

“ Duy Duy, lên lầu gọi cha con rời giường, lát nữa gia sư của con sẽ tới.” Tiễn Tiểu Háo đối Sở Duy Tiêu nói.

“ Vâng.” Sở Duy Tiêu ngoan ngoãn rời đùi Tiễn Tiểu Háo, vội chạy lên lầu.

Một lúc sao, các nàng liền nhìn thấy Sở Cố Hoài vẻ mặt chưa tỉnh ngủ từ trên lầu đi xuống, vừa đi vừa ngáp. Sở Duy Tiêu không có cùng xuống dưới.

“ Duy Duy đâu?” Tiễn Tiểu Háo nhìn thấy Sở Cố Hoài đi xuống, vội vàng pha một ly nước dưa hấu cho nàng, thuận tiện hỏi một câu.

“ Ở trên lầu chơi với Thước Thước.” Sở Cố Hoài không thèm nhìn hai kẻ đang ngồi trên sô pha, trực tiếp ngồi xuống, mặt tựa vào ngực Tiễn Tiểu Háo uống nước trái cây.

“ Sặc, chúng tôi không quấy rầy hai người ngọt ngào, đi trước.” Tề Tiểu Mi biết điều nói.

“ Ai, không cần, lát nữa nàng tỉnh liền, mỗi lần không ngủ đủ giấc đều sẽ như vậy, khoảng 5 phút là có thể tỉnh, ở lại ăn cơm chiều đi, một hồi thầy của Duy Duy sẽ đến, đúng lúc hai người cũng giúp đỡ tham khảo một chút thầy giáo này đi, con của bạn Sở mẹ mẹ, mới vừa tốt nghiệp đại học, được điều đến XX tiểu học làm giáo viên, chúng ta cũng dự định đem Duy Duy vào tiểu học đó, có người quen thì ít ra hắn cũng không bị bắt nạt, ưm.”

“ Duy Duy thích hắn không?” Tề Tiểu Mi hỏi.

“ Không biết, cho nên đêm nay mới khảo sát trước một chút, thế nào, ở lại đi.” Tiễn Tiểu Háo lại mời, tuy nhà các nàng chỉ có bốn người nhưng rất ấm áp, thêm hai người náo nhiệt một chút cũng không phải không tốt.

“ Á, được thôi, dù sao chúng ta về nhà cũng là giết thời gian.” Quách Mỹ Mỹ nói.

“ Ừm......” Không lâu sao, Sở Cố Hoài quả nhiên thanh tỉnh lại, uống hết bảy,tám ly nước trái cây, nheo lại ánh mắt, nhưng tay thì còn đặt ở eo Tiễn Tiểu Háo không muốn nhúc nhích.

“ Tỉnh liền đứng lên, em còn phải đi nấu cơm, chị tán gẫu với các nàng một lát.” Tiễn Tiểu Háo giúp Sở Cố Hoài xoa xoa huyệt thái dương, giảm bớt cơn đau đầu của nàng, tối hôm qua tăng ca hơn nửa đêm mới trở về, Tiễn Tiểu Háo đau lòng muốn chết, nhưng hôm nay lại không dám cho nàng ngủ nhiều, sợ khi tỉnh sẽ đau đầu.

“ Ừm.” Sở Cố Hoài nghe lời buông tay ra, cho Tiễn Tiểu Háo đi vào bếp. Sau đó ở trên sô pha cùng Tề Tiểu Mi tán gẫu, Quách Mỹ Mỹ cảm thấy nhàm chán, nghe xong hai câu liền bỏ chạy lên lầu tìm hai đứa nhỏ.

Chưa tới một giờ đồng hồ, chuông cửa vang, gia sư đến.

Sở Cố Hoài lấy gương mặt đứng đắn nghiêm túc ra mở cửa, ngoài cửa thiếu niên vừa thấy Sở Cố Hoài liền đứng thẳng người, trên mặt hi hi ha ha, thoạt nhìn cực kỳ sáng lạn.

“ Thầy Vương?” Sở Cố Hoài hỏi.

“ Đúng vậy, chào Sở tỷ.” Thiếu niên vẻ mặt tươi cười kêu lên.

“ Sở tỷ?” Sở Cố Hoài nhíu mày.

“ Đúng a, dì Sở bảo em gọi như vậy.” Thiếu niên vô tội nói, giống như Sở Cố Hoài thật sự ức hiếp hắn, Sở Cố Hoài trong lòng hít một hơi, mẹ mình sao lại tìm một tên yêu nghiệt như vầy tới đây.

“ Vậy cậu cứ gọi như thế đi, mời vào.” Sở Cố Hoài bất đắc dĩ mời thiếu niên vào nhà.

“ Cám ơn Sở tỷ, bé Duy Duy ở đâu vậy?” Thiếu niên chớp chớp mắt đánh giá phòng khách.

“ Chị Cố Hoài, là thầy Vương đến đây phải không?” Tiễn Tiểu Háo từ nhà bếp chạy ra, trên người còn mang tạp dề.

“ Tiễn tỷ!” Thiếu niên vội vàng chạy đến cầm tay Tiễn Tiểu Háo, Tiễn Tiểu Háo ngây ngẩn cả người, không biết nên phản ứng như thế nào, đây là thầy giáo sao?

Vẫn là Sở Cố Hoài thần thông quảng đại, ba bước cũng chỉ cần hai bước đi lên trước tách ra thiếu niên, đem người yêu bảo hộ ở phía sau, hai vị trên sô pha che miệng cố gắng không ình cười ra tiếng.

“ Ách......Vị này là, thầy Vương?” Tiễn Tiểu Háo khóe miệng run rẩy, hỏi Sở Cố Hoài đang đứng phía trước nàng.

“ Ừ.”

“ Như vậy nha......” Tiễn Tiểu Háo không nói gì.

“ Tiễn tỷ bảo em Tự Lập là được rồi, em tên là Vương Tự Lập, ai, em ngưỡng mộ chị đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được thấy người thật.” Thiếu niên có chút kích động.

“ Khụ, tốt...... Tự Lập a, em bao nhiêu tuổi?” Tiễn Tiểu Háo nhìn thấy người trước mắt rõ ràng là một thiếu niên, không nghĩ hắn đã tốt nghiệp đại học.

“ Em 22 tuổi.” Vương Tự Lập vẫn như cũ nở nụ cười sáng lạn.

“ Thoạt nhìn y như 18 vậy.” Tiễn Tiểu Háo lẩm bẩm.

“ Ai, mặt còn trẻ con lắm.” Thiếu niên như trước cười.

“ Được rồi, Tự Lập em ngồi xuống trước đi, cơm rất nhanh sẽ làm xong, buổi tối ở lại ăn cơm đi, chị đi kêu Duy Duy xuống.” Tiễn Tiểu Háo gian nan bảo trì mỉm cười.

“ Ai, vâng, Tiễn tỷ thật đảm đang.”

Tiễn Tiểu Háo đem Sở Duy Tiêu đi ra, cùng hắn giới thiệu trước mắt thiếu niên, thiếu niên quả nhiên là học qua chuyên nghiệp giáo dục, đối phó tiểu hài tử rất tốt, tuy nhiên thoạt nhìn không có bài bản lắm, nhưng lại làm cho Sở Duy Tiêu ngoan ngoãn nghe lời,chưa tới nửa giờ hai người đã thân thiện hơn rất nhiều.

Tiễn Tiểu Háo làm xong đồ ăn, để cho Sở Duy Tiêu hỗ trợ mang ra, Vương Tự Lập cũng chạy lại đây tự động muốn phụ giúp, kết quả nàng nhận được là các nàng mất đi ba cái bát và một cái chén đĩa.

“ Tốt lắm, Tự Lập, em ra ngoài ngồi đợi ăn đi, để cho Duy Duy phụ là được rồi, phải rèn luyện ý thức lao động từ nhỏ cho hắn.” Tiễn Tiểu Háo nghiêm túc nói.

“ Vâng.” Vương Tự Lập kính cái lễ, từng bước từng bước di động đến bàn cơm ngồi xuống đợi ăn cùng Quách Mỹ Mỹ và Tề Tiểu Mi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui