Tác giả: Yoko Ogawa
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 13
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Đây là câu chuyện của một tác giả người Nhật, là chuyện tình yêu, là câu chuyện phảng phất hương vị cuộc sống, nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm khiến ta không thể không bị cuốn vào. Truyện ngôn tình này không chỉ đơn giản là như lẽ thường mà còn là học, sự chiêm nghiệm về cuộc sống.
Cuộc sống này, những bài học từ những điều giản dị luôn là điều khiến ta phải trăn trở; tưởng như không tồn tại nhưng lại luôn khiến ta day dứt không yên.
Lần đầu tiên người đàn ông đó tới trọ ở quán Hoa Diên Vỹ là lúc trời đang chớm hạ. Mưa cứ rả rích suốt từ sáng sớm, về tối lại càng dữ hơn. Biển dậy sóng, cả vùng biển chìm trong một màu xám xịt. Mưa táp vào mỗi lần khách qua cửa, làm thảm phòng ngoài ướt đẫm rất khó chịu. Biển hiệu các cửa hàng bên cạnh đã tối đèn, đường phố không một bóng người. Chốc chốc lại thấy những giọt mưa ánh lên trong ánh đèn pha mỗi lần ô tô chạy qua.
Lúc ấy tôi đang chuẩn bị khóa quầy và tắt đèn phòng ngoài để vào trong thì đột nhiên có tiếng Bịch như âm thanh một vật nặng đập xuống sàn. Ngay sau đó ầm lên tiếng la hét của phụ nữ.
Tiếng la hét tru tréo khắp nơi. Nó dai dẳng đến mức tôi cứ nghĩ có ai đó đang cười.
Tác giả : Yoko Ogawa
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 13
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Đây là câu chuyện của một tác giả người Nhật, là chuyện tình yêu, là câu chuyện phảng phất hương vị cuộc sống, nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm khiến ta không thể không bị cuốn vào. Truyện ngôn tình này không chỉ đơn giản là như lẽ thường mà còn là... bài học, sự chiêm nghiệm về cuộc sống.
Cuộc sống này, những bài học từ những điều giản dị luôn là điều khiến ta phải trăn trở; tưởng như không tồn tại nhưng lại luôn khiến ta day dứt không yên.
Lần đầu tiên người đàn ông đó tới trọ ở quán Hoa Diên Vỹ là lúc trời đang chớm hạ. Mưa cứ rả rích suốt từ sáng sớm, về tối lại càng dữ hơn. Biển dậy sóng, cả vùng biển chìm trong một màu xám xịt. Mưa táp vào mỗi lần khách qua cửa, làm thảm phòng ngoài ướt đẫm rất khó chịu. Biển hiệu các cửa hàng bên cạnh đã tối đèn, đường phố không một bóng người. Chốc chốc lại thấy những giọt mưa ánh lên trong ánh đèn pha mỗi lần ô tô chạy qua.
Lúc ấy tôi đang chuẩn bị khóa quầy và tắt đèn phòng ngoài để vào trong thì đột nhiên có tiếng Bịch như âm thanh một vật nặng đập xuống sàn. Ngay sau đó ầm lên tiếng la hét của phụ nữ.
Tiếng la hét tru tréo khắp nơi. Nó dai dẳng đến mức tôi cứ nghĩ có ai đó đang cười.