Quan Vận

Vốn Quan Doãn hôm nay là sắp xếp cùng Kim Nhất Giai thị sát hiện trường thi công núi Bình Khâu, tuy rằng số lượng công trình du lịch khai thác, phát triển núi Bình Khâu không lớn, trên cơ bản bảo lưu lại diện mạo tự nhiên vốn có, nhưng ở chân núi còn kiến tạo xây dựng một số nhà nghỉ bằng gỗ, cho nên, xuất phát từ suy xét bảo hộ hoàn cảnh, kỳ hạn công trình liền kéo dài tương ứng. Dù sao cũng không vội đưa vào sử dụng, sang năm mới là mùa du lịch của núi Bình Khâu
Sau khi thị sát xong toàn núi Bình Khâu, hắn còn chuẩn bị đưa Kim Nhất Giai đến đập nước sông Lưu Sa tham quan, thuận đường đến trượt băng trên sông, suy nghĩ xem có thể đem sông Lưu Sa nhét vào khả năng du lịch không, ai mà ngờ, xuất hiện biến cố vết khe nứt ở đập lớn
Đây chính là biến cố lớn!
Quan Doãn liền gọi điện thoại đến nhà khách, bảo Kim Nhất Giai đi tìm Ôn Lâm và Tiểu Muội, hắn có chuyện phải xử lý. Thanh âm lười biếng của Kim Nhất Giai truyền đến:
- Tôi không đi đâu, hình như bị cảm, ngủ thêm lát nữa
Cô bé này… Quan Doãn chẳng kịp cười nhạo Kim Nhất Giai, để điện thoại xuống liền đến văn phòng Lãnh Phong, vừa ra khỏi cửa liền cảm thấy trước mắt trắng xóa, tưởng rẳng bị tuyết làm nhòe mắt, tập trung nhìn thì ra là Lãnh Thư
Lãnh Thư mặc một thân áo lông màu trắng, đôi ủng trên chân cũng là màu trắng, chỉ lộ ra một đoạn quần bò ở giữa là màu lam, lại có cảnh tuyết phía sau phụ trợ, làm cho nàng cả người giống như một đóa hoa sen đông trong tuyết, xinh đẹp yên tĩnh hương thơm bốn phía.
Hoặc gọi là đóa sen tuyết càng chuẩn hơn
Lãnh Thư hẳn là có di chứng bị tập kích ngực, vừa thấy Quan Doãn, không tự chủ được lui lại vài bước, lại né sang phải một cáu, vẻ mặt vui vẻ đang lúc ngâm nga khúc nhạc bỗng chốc trở nên bối rối mà ngượng ngùng, bất an ngẩng lên lén nhìn Quan Doãn một cái, thanh âm nhỏ nhẹ nói:
- Chào trưởng phòng Quan
- Lý Lý đâu?
Quan Doãn không để ý tới sự khác thường của Lãnh Thư, hỏi:
- Chủ tịch huyện có ở phòng làm việc không?
- Lý lý ở văn phòng. thư ký Lý

Lãnh Thư cố gắng cười cười. Không hiểu hỏi
- Chủ tịch huyện? Chủ tịch huyện nào?

Quan Doãn không kìm nổi cười. Không thêm họ vào, Lãnh Thư không biết hắn chỉ chính là Lãnh Phong, liền xua tay nói:
- Thôi đi, tự tôi tìm vậy, cô ở phòng Thư ký trông coi, đừng đi đâu đấy
- Vâng, lãnh đạo
Lãnh Thư lại hoạt bát rồi.
Khi Quan Doãn bước nhanh đi vào văn phòng Lãnh Phong, đẩy cửa đi vào, Lãnh Phong đang gọi điện thoại, Quan Doãn vừa tiến đến, ông liền cúp máy, nói:
- Cậu tới vừa lúc, ngay lập tức đi một chuyến đến hiện trường đập lớn
Tuyết tuy rằng đã ngừng, nhưng rơi suốt một đem, tuyết đọng rất sâu, ô tô đi ra không lâu thì bánh không thể lăn nổi, không hết cách để tiến thêm một bước, Lãnh Phong gọi điện thoại thông bao xe nâng mở đường, nhưng đợi cả nửa ngày vẫn chưa thấy xe đâu, Lãnh Phong đơn giản lấy ra giày ông cao mang vào, vung tay lên:
- Đi, đi bộ qua đó
Từ Huyện ủy đến hiện trường đập lớn có mấy cây số lộ trình, lại là đạp tuyết mà đi, sợ là mấy giờ đều đi không đến, Quan Doãn nhanh trí gọi điện thoại đến phòng Thư ký. Vừa lúc Lý Lý nhận điện thoại, thê là hắn dặn dò vài câu.
Cùng Lãnh Phong đi về phía trước không xa lắm, thì có một chiếc xe trượt tuyết được ngựa kéo chạy tới, Lãnh Phong thấy thế cười ha hả, một bước nhảy lên xe trượt tuyết, còn giơ tay kéo Quan Doãn một cai, vỗ vai Quan Doãn nói:

- Trí tuệ của nhân dân lao động là vô tận, xe ngựa có thể thay đổi thành ngựa kéo xe trượt tuyết, có sáng ý
Huyện Khổng là huyện bình nguyên, tuy rằng mùa đông thường xuyên có tuyết rơi, nhưng tuyết chưa lớn đến mức phải sử dụng xe trượt, nói không khoa trương, khắp huyện Khổng vốn không có đến một xe trượt tuyết. Quan Doãn bảo Lý Lý tìm một chiếc xe ngựa, thoát dời hai bánh, phía dưới cho đóng ván gỗ, liền biến thành một xe trượt tuyết thô sơ
Có xe trượt tuyết liền mau hơn, nửa giờ sau đã đến hiện trường đập lớn.
Hiện trường giàn giáo đã dỡ bỏ, thiết bị cỡ lớn cũng không còn thừa mấy, chỉ có công tác vụn vặt cuối cùng, dự án đập lớn kỳ thật đã có thể nghiệm thu rồi.
Năm chữ "Đập nước sông Lưu Sa " do Tưởng Tuyết Tùng viết được bôi màu đỏ, giữa chốn băng tuyết ngập trời trung đặc biệt bắt mắt, dường như ở mọi thời khắc nhắc nhở Huyện ủy huyện Khổng một sự thật - dự án đập lớn là dự án bí thư Tưởng rất chú trọng, không thể có thất thố
Nhưng hiện tại, sau khi Lý Vĩnh Xương rơi đài, cố tình có sơ xuất, xử lý không tốt, một tiếng xấu cực lớn nhất định phải có một nhân vật trọng yếu để gánh vác, bất kể là Lãnh Phong hay Lý Dật Phong, đều phải làm tốt chuẩn bị tâm lý bất cứ lúc cũng có thể bị Tưởng Tuyết Tùng mượn cơ hội ra tay
Từ xa ngắm nhìn đập nước sông Lưu Sa khai thiên lập địa trong sử sách huyện Khổng, đứng sừng sững ở phía trên trời đất mênh mông, cao như núi Bình Khâu, nguy nga giữa trời đất, đúng là đồ sộ kinh tâm động phách. Lãnh Phong lấy tay chỉ đập nước sông Lưu Sa phía xa, vô cùng xúc động nói:
- Một tòa đập lớn ký thác giấc mộng của nhân dân huyện Khổng, thật vất vả dựng lên rồi, thì lại thê này, sao lại bị đóng băng ra cái khe? Đập lớn thép xi măng, còn sợ gió tuyết?
Quan Doãn gật đầu phụ họa:
- Đập lớn là thép xi măng, cũng sẽ bị nứt, Tiền Ái Lâm cơ thể cường tráng như trâu, cũng bạo bệnh mà chết, hai chuyện một trước một sau gần như đồng thời phát sinh, có phải thật sự trùng hợp hay không?
Lãnh Phong không cất bước về phía trước, liền đứng ở một chỗ sườn đất tuyết xa xa nhìn về phía đập lớn, nhìn ra được, ông không vội vàng mà đi đến bên trong đập lớn xem thế nào, cũng là có ý muốn cùng Quan Doãn thảo luận thế cục trước:
- Là trùng hợp, Tiền Ái Lâm vừa chết, vụ án phi pháp góp vốn liền không giải quyết được gì, cũng liên lụy không đến Lý Vĩnh Xương, Lý Vĩnh Xương sẽ bớt được một tội danh
- Có người không muốn phán trọng tội Lý Vĩnh Xương?

Quan Doãn nói ra suy đoán của hắn, hiện tại hắn và Lãnh Phong đứng ở cánh đồng bát ngát băng tuyết ngập trời, xung quanh mấy trăm mét không có bóng người, không cần lo lắng tai vách mạch rừng.
- Nếu không phải tôi vận dụng quan hệ trong tỉnh gọi điện thoại cho bí thư Tưởng, bí thư Tưởng vẫn sẽ không hạ được quyết tâm bắt Lý Vĩnh Xương
Lãnh Phong hơi lắc đầu
- Bí thư Tưởng nhìn đại cục có vấn đề, ông ta quá coi trọng ý nghĩa tượng trưng của Lý Vĩnh Xương, kỳ thật ông ta vẫn chưa biết, ba òng họ lớn đã âm thầm đã đạt thành nhận thức chung, phải liên kết chống lại sự xâm lấn của Tưởng Tuyết Tùng. Ông ta muốn lợi dụng Lý Vĩnh Xương làm lớn chuyện đã mất đi hiệu lực, sớm đã bị Hô Diên Ngạo Bác dùng kế phản gián hóa giải, hiện tại bí thư Tưởng ở cục diện Thành ủy, đã vô cùng bị động
Quan Doãn trong lòng đột nhiên nhảy dựng, mới biết được Lãnh Phong phía sau màn thúc đẩy Lý Vĩnh Xương rơi đài dốc rất nhiều sức lực, thì càng trong lòng lo lắng:
- Chủ tịch huyện ở ra tay sau lưng, bí thư Tưởng nhất định sẽ rất không cao hứng. Hiện tại có tin đồn nói phải điều Chủ tịch huyện đến cục Y tế thành phố, cuối cùng đồn đại có trở thành sự thật hay không?
- Tôi nghĩ chắc cậu càng lo lắng cho tin đồn điều cậu làm thư ký bí thư Tưởng hơn đúng chứ?
Lãnh Phong dậm chân, cánh đồng bát ngát sau trận tuyết khí lạnh kinh người
- Tôi càng muốn ở lại bên cạnh Chủ tịch huyện
Quan Doãn liền đúng lúc tỏ thái độ.
- Ván cờ Huyện Khổng sau khi đã định, cậu có ở lại bên cạnh tôi cũng không có ý nghĩa, không bằng đi Thành ủy rèn luyện, địa vị cao, tầm mắt mới có thể mở ra.
Lãnh Phong nặng nề mà vỗ vỗ bả vai Quan Doãn
- Mặc kệ là cậu đi theo ai, tôi tin tưởng nguyên tắc của cậu sẽ không thay đổi
Nói như vậy, Lãnh Phong là ủng hộ hắn điều hướng Thành ủy đảm nhiệm thư ký Tưởng Tuyết Tùng? Đương nhiên, Quan Doãn cũng nghe ra, Lãnh Phong đối với hắn chẳng những tín nhiệm, hơn nữa kỳ vọng rất cao, cũng tin tưởng vững chắc hắn dù ở đâu, cũng sẽ duy trì nện bước nhất trí cùng hắn.
Trên quan trường, một người không có khả năng chỉ đi theo bên cạnh một lãnh đạo, trong mây bước quan trọng nhất, có được một lãnh đạo đề bạt, chính là lãnh đạo cũ cả đời. Mà Lãnh Phong có thể nói là người dẫn đường trong quan trường của Quan Doãn, hơn nữa Quan Doãn ở rất nhiều quan niệm cùng Lãnh Phong có cùng cái nhìn, tuy rằng hắn không chấp nhận được thủ pháp chính trị quá mức ác nghiệt vô tình của Lãnh Phong, cũng không ảnh hưởng đến sự cảm kích và trung thành đi theo Lãnh Phong

Về phần rốt cuộc có thể đi theo Lãnh Phong bao lâu, Quan Doãn không dám cho mình thời gian xác định, nhưng hắn biết, nếu quả thật như lời ông cụ Dung, Lãnh Phong sẽ đi rất xa, như vậy hắn trong quan trường, có thể vẫn đi theo Lãnh Phong, qua ải chém tướng, một đường tiến về phía trước.
- Chủ tịch huyện, thế cục huyện Khổng cuối cùng sẽ định như thế nào?
Quan Doãn chuyển hướng chủ đề Tưởng Tuyết Tùng, mặc dù hắn cũng biết nếu Tưởng Tuyết Tùng thật muốn dùng hắn, Lãnh Phong có thể ngăn trở nhất thời, lại không ngăn cản được lâu dài, quyền uy Bí thư Thành ủy không để cho xâm phạm mà. Điều hắn đảm nhiệm thư ký và điều chỉnh Lãnh Phong không thể đánh đồng, Lãnh Phong dù sao cũng là Chủ tịch huyện, điều chỉnh ông cần lên hội nghị thường vụ Thành ủy nghiên cứu, hơn nữa Lãnh Phong là cán bộ Tỉnh ủy phái ra, vẫn phải báo lên Tỉnh ủy phê chuẩn
Mà hắn bất quá chỉ là một Phó phòng nho nhỏ, một tờ điều lệnh, hắn cũng chỉ có thể phục tùng vô điều kiện, chỉ có một con đường để đi. So với việc mấy tháng sau hắn có khả năng đi tới thành phố Hoàng Lương một bước đi vào trận địa lôi, thì .càng làm cho hắn chú ý vẫn là Lãnh Phong và Lý Dật Phong ai bị điều chỉnh Nếu như nói trước kia chỉ là xuất phát từ suy xét chính trị Tưởng Tuyết Tùng không cho phép huyện Khổng bị hai bí thư và Chủ tịch huyện kinh doanh hàng không kinh doanh đến nước chảy không lọt, sau khi ở Lý Vĩnh Xương ngã nhào thì Lý Dật Phong và Lãnh Phong tất nhiên sẽ có một người sẽ bị điều chỉnh, như vậy tình thế bây giờ lại khác xa với phán đoán ban đầu, cho dù Tưởng Tuyết Tùng không vội điều chỉnh bộ máy Huyện ủy huyện Khổng, thì với cục diện đối đầu của Lãnh Phong và Lý Dật Phong, cũng cần phải phân rõ thắng bại, nếu không công tác huyện Khổng khai triển không thể.
- Tôi cho rằng, trước tết âm lịch, thế cục huyện Khổng toàn bộ sẽ định
Lãnh Phong trên mặt phát ra hào quang của sự tự tin
- Nếu chờ qua tết âm lịch mới định cục, triển vọng huyện Khổng liền không ổn
Quan Doãn trong lòng đột nhiên nhảy dựng, ý nghĩ của Lãnh Phong và cách nói của ông cụ Dung đều y như nhau, lại liên tưởng đến lời bình của ông cụ Dung đối với Lãnh Phong gần như bách phát bách trúng, không khỏi trong lòng dâng lên dự cảm mãnh liệt —— chẵng lẽ là Lãnh Phong ở phía nam gặp được quý nhân, chính là Dung Nhất Thủy?
- Đi, đi xem đập lớn rốt cuộc bị nứt cái khe bao lớn, có ảnh hưởng đến đập lớn hoàn công hay không, có thể dẫn phát động đất hay không…
Lãnh Phong khoát tay, đi thẳng đến đập lớn
Quan Doãn theo sát phía sau Lãnh Phong, dưới chân giẫm lên đống tuyết đọng lộp bộp, trong đầu lại đột nhiên lóe ra một ý niệm, Lãnh Phong đối với cái chết của Tiền Ái Lâm và sự kiện cái khe đập lớn, đã định liệu trước, không chút hoang mang, là trước đó đã sớm biết sẽ có bất trắc, hay là đã nghĩ ra kế sách ứng đối vẹn toàn?
Đập nước sông Lưu Sa là dự án Lý Dật Phong chủ trương gắng sức thực hiện, đập lớn nếu gặp chuyện không may, Lý Dật Phong là người chịu trách nhiệm đứng mũi chịu sào đầu tiên, Quan Doãn lại bỗng nhiên kinh hãi, việc lạ, đập lớn xuất hiện vấn đề, Lãnh Phong tới hiện trường trước tiên, Lý Dật Phong tại sao không có động tĩnh?
Đợi Quan Doãn nhìn thấy cái khe nứt tại đập lớn, rồi khi đứng ở trên đập lớn nhìn khắp sông Lưu Sa bị tuyết bao trùm, cùng với nước sông bị đóng tầng băng thật dày, không khỏi trong lòng than thở một tiếng —— thiên tai nhân họa, ba phần thiên tai, bảy phần nhân họa, đập nước sông Lưu Sa, nguy rồi!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận