Quan Vận

Quan Doãn hôn mê suốt ba ngày!
Trong ba ngày đã xảy ra rất nhiều chuyện dẫn đến một loạt các chấn động!
Đầu tiên là Huyện Khổng xảy ra chuyện lớn, xe của Lãnh Phong và Quan Doãn vừa đi chưa lâu, Thôi Ngọc Cường liền thẩm vấn Tiết Tam. Tiết Tam vẫn khăng khăng rằng mình không bị ai sai khiến cả, hắn không nhằm vào Lãnh Phong mà nhằm vào Quan Doãn. Y lớn lên cùng Vương Xa Quân, gắn bó như chân với tay, Vương Xa Quân ở Huyện Khổng bị Quan Doãn hại không có đất dung thân, y không thể bỏ qua chuyện đó, nên phải trừng trị Quan Doãn cho bỏ tức, cho dù mạng đổi mạng cũng đáng. Còn Vương Xa Quân ở đâu thì y không biết, cũng không có liên lạc gì.
Lời Tiết Tam đúng là không phải là sự thật, nhưng lại không có bằng chứng chính xác chứng minh Vương Xa Quân có liên quan đến vụ này, Thôi Ngọc Cường cũng vò đầu bứt tóc, thời gian kinh doanh của Lý Vĩnh Xương ở Huyện Khổng rất dài, cây lớn thì rễ sâu, thế lực để lại không thể quét sạch hết được, người muốn thế mạng cho Vương Xa Quân không phải ít, không có bằng chứng chỉ hướng Vương Xa Quân ông ta cũng đành chịu.
Nếu Tiết Tam chì vì nhằm vào Quan Doãn, thì việc gì phải đặt kíp nổ ở bên trong đập lớn? Hơn nữa lại vào lúc Lãnh Phong cũng có mặt ở đó? Chỉ nhằm vào một mình Quan Doãn, bình thường Quan Doãn đi làm thì hắn đều có cơ hội, việc gì phải phí sức nấp trong đập lớn để đặt thuốc nổ chứ. Hiển nhiên, người Tiết Tam nhằm vào không chỉ có một mà còn có Lãnh Phong, và cả đập lớn nữa!
Dựa vào Tiết Tam tứ chi phát triển nhưng đầu óc lại đơn giản để phỏng đoán, thì y có thể nghĩ ra kế hại Quan Doãn và Lãnh Phong rồi phá hủy đập lớn sao? Dù có ba cái não như y cũng không thể nghĩ ra được, nhất định là có người đứng đằng sau chỉ điểm cho y! Là ai thì không cần nói cũng biết, nhưng Tiết Tam lại rất trung thành, có đánh chết cũng không nói, Thôi Ngọc Cường không biết làm thế nào đành phải báo cáo tình hình thực tế với Lý Dật Phong.
Lý Dật Phong nghe xong trầm mặc một lúc lâu. Khuôn mặt tối sầm giống trời đang có tuyết lớn vậy, u ám, lạnh lẽo mà kiềm chế lại, là sự lạnh lùng mà Thôi Ngọc Cường từ trước đến giờ chưa hề nhìn thấy, bất chợt ông nghĩ đến sự đoạn tuyệt của Lãnh Phong
Một lúc lâu sau, Lý Dật Phong nói từng chữ một:
- Cậu hãy chuẩn bị sẵn tâm lý, Ngọc Cường, sắp có một cuộc điều chỉnh cán bộ rất lớn rồi.
Bước ra khỏi văn phòng của Lý Dật Phong, hoa tuyết rơi từ trên cây xuống vai Thôi Ngọc Cường, tuyết tan, một dòng nước lạnh chảy từ vai xuống lưng làm lưng y lạnh buốt. Lý Dật Phong đúng là muốn làm lớn vấn đề nhân sự một cách hẳn hoi dứt khoát? Thực sự muốn đụng đến căn cứ của Lỹ Vĩnh Xương để diệt sạch những thế lực còn sót lại của y?

Lý Dật Phong không sợ dùng sức quá mạnh, trên đắc tội với lãnh đạo thành ủy, dưới đắc tội với các cán bộ? Chẳng lẽ sau này ông ta không muốn làm ở Huyện Khổng này nữa sao?
Bất luận Thôi Ngọc Cường đoán thế nào, tình thế vẫn nằm dưới sự điều khiển của Lý Dật Phong, trước tình hình Lãnh Phong vắng mặt, thì mở cuộc họp bí thư trước để nghiên cứu vấn đề cán bộ đã. Sau đó thì lên thường ủy đồng thời thông qua phương án điều chỉnh nhân sự, phạm vi rất lớn, mức độ rất cao, cán bộ được đề cập rất nhiều, và là vấn đề nổi bật nhất trong lịch sử của Huyện Khổng!
Danh sách điều chỉnh vừa ra lò thì không ít người kinh hô, Lý Dật Phong điên rồi! Lý Dật Phong không chỉ hoàn toàn nắm thế lực lưu lại của Lý Vĩnh Xương mà làm sạch Huyện Khổng từ trên xuống dưới, những người không có năng lực đều bị điều xuống làm những vị trí không quan trọng, để những người trẻ có tài cán lên giữ những vị trí mấu chốt.
Cho dù ủy ban thường vụ có phản đối, cho rằng mức điều chính quá lớn, không có lợi cho sự đoàn kết an định của Huyện Khổng thì Lý Dật Phong vẫn bỏ ngoài tai. Kiên quyết thúc đẩy phương án điều chỉnh để nó được thông qua, ông từng phát biểu về tính tổng kết của phương án điều chỉnh, bao nhiêu năm sau vẫn còn là lời răn đe đối với những người nắm giữ bộ máy Huyện Khổng:
- Để những người muốn làm có cơ hội, để những người tài giỏi có quyền lực, để những người có thể làm ra thành tích có địa vị!
Phương án điều chỉnh được thông qua đã dậy lên một làn sóng lớn trong Huyện Khổng, có những cán bộ tự cho mình là vất vả có công lớn nhưng lại chức thấp cảm thấy không phục, dựa vào ưu thế là người của Huyện Khổng, cậy già lên mặt, hùng hổ chạy tới đòi tìm Lý Dật Phong lý luận, Lý Dật Phong không cấm người đến, một hai ba điểm, chỉ ra từng cái ngồi không ăn bám lúc người này còn đương nhiệm, vạch trần vô số chuyện, chửi cho họ đỏ mặt tía tai không nói được lời nào nữa, đành phải lủi thủi quay về.
Đến đây, tên tuổi Lý Dật Phong gây chấn động rất lớn, cứ nghĩ đến những bí thư kém cỏi trước đây, trong sự uy vọng của Huyện Khổng như hôm nay, không ít người vừa khâm phục vừa cười chê việc xem xét thời thế của Lý Dật Phong, khâm phục vì Lý Dật Phong chỉ ra điểm yếu của Lý Vĩnh Xương trước, mượn tay Lãnh Phong để lật đổ Lý Vĩnh Xương, cười chê là vì bây giờ lại nhân việc Lãnh Phong bệnh tình nguy kịch, điều chỉnh nhân sự Huyện Khổng trên quy mô lớn, không chỉ dọn sạch thế lực còn sót lại của Lý Vĩnh Xương mà còn đem thân tín của mình đặt trong những phòng ban quan trọng, từ đó điều khiển Huyện Khổng.
Thừa lúc cậu bị bệnh mà lấy mạng cậu, sự gian xảo giả dối của Lý Vĩnh Xương và sự ác nghiệt vô tình của Lãnh Phong cuối cùng cũng đã thua mưu kế của Lý Dật Phong, như vậy xem ra hiểm ác nghiệt cũng không bằng với ẩn nhẫn và giấu dốt.
Có người còn so sánh Lý Dật Phong với Lưu Bị.
Tuy nhiên cũng có người không hiểu ý Lý Dật Phong, vấn đề về đập lớn vẫn chưa điều tra ra chân tướng, hơn nữa đập lớn vừa khánh thành xong thì gặp phải vấn đề về chất lượng, cuối cùng bị điều tra, có khi Lý Dật Phong còn phải bị phạt nữa, vậy thì ông ta bây giờ gióng trống khua chiêng điểu chỉnh nhân sự như vậy, lại có tính toán gì vừa ý nưa chứ?

Trong ba ngày Quan Doãn bị hôn mê, đại cục Huyện Khổng đã định, đã có những thay đổi long trời lở đất, lúc người trong Huyện Khổng hoang mang không biết Lý Dật Phong còn xuất chiêu gì nữa, thì lại có một tin đồn không biết từ đâu truyền đến, lúc này đã làm xôn xao cả Huyện Khổng!
Lý Dật Phong lấy lý do thiếu sót ở đập sông Lưu Sa chính thức viết đơn xin từ chức!
Cho dù đây chỉ là tin đồn, cho dù tin này không biết xuất phát từ đâu, cho dù không ai tin đây là thật, nhưng nó như một cơn gió luồn lách khắp ngõ ngách của Huyện ủy, những nơi nó đi qua đều là cho người ta ớn lạnh.
Nếu tin đồn này là thật, thì Lý Dật Phong rốt cuộc là một khách đầu cơ chính trị hay là một chính trị gia có trách nhiệm đây?
Huyện Khổng ba ngày, thay đổi bất ngờ, và ba ngày Lãnh Phong và Quan Doãn hôn mê, thành ủy cũng rung chuyển bất an.
Quan Doãn hôn mê ba ngày, Lãnh Phong hôn mê hai ngày, nói chính xác là hai ngày rưỡi, ông tỉnh sớm hơn Quan Doãn nửa ngày, so với Quan Doãn có một đám phụ nữ vây quanh thì Chủ tịch Huyện Lãnh bị bệnh, xung quanh đều là những quan lớn của thành ủy.
Người đầu tiên đến phòng bệnh thăm ông không nằm ngoại dự đoán của mọi người, đó chính là Lãnh Nhạc.
Lãnh Nhạc đến thăm Lãnh Phong vào thời khắc quan trọng nhất, hỏi thăm những chuyện đã xảy ra, nghe nói Quan Doãn vì cứu Lãnh Phong mà liều chết truyền máu, còn đi suốt cả quảng đường cùng ông, vừa đến bệnh viện thì ngất xỉu, mặt ông ta biến sắc liền đi đến phòng bệnh của Quan Doãn.
Lãnh Phong nằm ở phòng bệnh cao cấp, dựa vào cấp bậc của Quan Doãn đương nhiên là không đủ tư cách được ở phòng bệnh cao cấp, lúc bệnh viện sắp xếp cho hắn nằm ở phòng bệnh bình thường, thì có một cuộc điện thoại từ thành ủy gọi đến, sau khi trả lời ‘Vâng’ liên tục xong liền sắp xếp cho Quan Doãn ở phòng bệnh cao cấp, hơn nữa còn nằm bên cạnh phòng bệnh của Lãnh Phong.

Ngay cả Lãnh Nhạc lúc đến thăm Quan Doãn cũng thấy buồn bực trong lòng, là ai gọi đến mà để Quan Doãn được nằm trong phòng bệnh cao cấp này, là bí thư Tưởng? Không thể nào, Bí thư Tưởng cho dù có coi trọng Quan Doãn đi nữa cũng không thể hạ thấp bản thân để làm những chuyện này, nhưng Quan Doãn ở thành ủy ngoài được Tưởng Tuyết Tùng thưởng thức ra thì cũng chỉ có ông ta với hắn là có gặp mặt nhau một lần, còn ai có thể ra mặt để bảo vệ Quan Doãn đây?
Chưa từng nghe Quan Doãn có quan hệ với ai ở Thành ủy…
Dằn những nghi vấn trong đầu xuống, Lãnh Nhạc nhìn Quan Doãn nhắm chặt hai mắt, hôn mê sâu, rồi thấy những vết thương chưa lành trên mặt hắn, trên tay cũng quấn gạc, sắc mặt trắng nhợt, bị thương cũng không nhẹ hơn Lãnh Phong, ông cũng không nén nổi cảm động, tuy Lãnh Phong vì cứu Quan Doãn mới bị trọng thương, nhưng Quan Doãn có ơn tất báo, không tiếc tính mạng của mình để hộ tống Lãnh Phong, âu cũng là một thanh niên có tình có nghĩa.
Lãnh Nhạc đắp lại chăn cho Quan Doãn, rồi dặn dò với bác sỹ vài câu, lúc chuẩn bị đi ra thì Kim Nhất Giai cùng Lãnh Thư bước vào.
Lãnh Thư nhìn thấy Lãnh Nhạc chợt chớp chớp mắt, mặt không biết vì sao đỏ ửng lên:
- Chú, cháu về nhà thăm người thân, nghe nói Quan Doãn bị bệnh liền đến thăm cậu ấy
Lạy ông tôi ở bụi này, Lãnh Nhạc cũng không nói ra, chỉ nói một câu:
- Thăm đồng nghiệp thì được, nhưng không được trễ nãi công việc, cũng không được để ảnh hưởng đến tinh thần của mình.
Lãnh Thư nhẹ nhàng gật đầu:
- Cháu hiểu.
Cô hiểu cái gì chứ, Lãnh Nhạc thầm lắc đầu quay người đi ra, cô gái nhỏ mới biết yêu cho rằng cái gì cũng hiểu, thật ra là chẳng hiểu gì, cho rằng thích một người chính là tất cả, chuyện thế gian, ngoài yêu nhau, còn có quá nhiều quan niệm gia đình, hai người thân phận địa vị cách xa, muốn đến với nhau làm gì dễ dàng như vậy?

Thật ra cảm xúc của Lãnh Nhạc không phải vì Lãnh Thư mà có, mà là vì Kim Nhất Giai. Lãnh Thư có thiện cảm với Quan Doãn, nhưng ông chỉ cho rằng ở mức thiện cảm mà thôi, còn Kim Nhất Giai đối với Quan Doãn chính là tình yêu biểu lộ không cách nào che đậy được, ánh mắt và hành động của cô, không cái nào là không phải sự mãnh liệt và dai dẳng của người con gái yêu cuồng nhiệt. Ông đương nhiên biết tình yêu biết bao khó khăn của Quan Doãn và Hạ Lai, hiện tại thấy Kim Nhất Giai cũng vậy, không khỏi nghĩ, là người đều có khuyết điểm, Quan Doãn quả thật là một cây mầm tốt, các mặt đều gần như hoàn mỹ, chỉ có về mặt tình cảm quá nhiều trắc trở, xử lý không khéo, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ.
Tuy nhiên nghĩ lại thì cũng hơi an lòng một chút, Quan Doãn suy cho cùng vẫn còn trẻ, ai lúc trẻ không trải qua giai đoạn khó khăn vì tình cảm chứ? Sự trưởng thành của người trẻ cần có thời gian, phải cho hắn thêm không gian trưởng thành.
Lãnh Nhạc trở về Thành ủy, vừa tới văn phòng đã nghe thấy hai tin đáng sợ, một là Lý Dật Phong ở huyện Khổng ồ ạt điều động nhân sự, hai là người điện thoại cho bệnh viện thành phố sắp xếp cho Quan Doãn vào phòng bệnh cán bộ cao cấp lại là… Phó Bí thư Thành ủy Thôi Đồng!
Nhân vật đại diện họ Thôi – dòng họ số một của ba họ chủ đạo thành phố Hoàng Lương, một trong những nhân vật thực quyền của thành phố Hoàng Lương, nhân vật lãnh đạo của họ Thôi Thôi Đồng… sao lại là anh ta? Anh ta và Quan Doãn vốn không quen biết, đừng nói là có qua lại, đến mặt còn chưa từng gặp, sao lại hạ cố thể hiện với Quan Doãn?
Quan Doãn còn chưa điều đến Thành ủy, một lần nhập viện đã khiến thế cục thành phố Hoàng Lương bao phủ một lớp sương mù, không khỏi khiến Lãnh Nhạc không cau mày, nếu Quan Doãn thật sự điều vào Thành ủy, Quan Doãn sẽ làm loạn thế cục thành phố Hoàng Lương như thế nào?
Lãnh Nhạc không hiểu, Quan Doãn cũng không hiểu, hắn ngủ say đã ba ngày, vừa mở mắt đã thấy bên cạnh có ba người đẹp vây quanh vốn không phải là chuyện tốt cầu còn không được, lại bị lời của Ngõa Nhi làm cho giật mình.
- Ngõa Nhi, em nói gì? Bí thư Lý phải về Bắc Kinh là ý gì?
- Ây da, anh Quan anh tỉnh rồi, tốt quá rồi, anh làm em sợ chết…
Giọng Ngõa Nhi kèm theo tiếng khóc nức nở, mang theo hương thơm ngát nhào vào người Quan Doãn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận