Không nghĩ tới một chuyến đến bệnh viện, không ngờ đã có thu hoạch lớn như vậy, thật là trùng hợp, bệnh viện thành phố là bệnh viện lớn nhất của thành phố, tất cả cán bộ lãnh đạo cấp cao, hễ sức khỏe không tốt, đều phải đến bệnh viện khám bệnh, như thế, Vũ Thu và Nhã Mỹ hai người biết đầu tiên.
Vị lãnh đạo ấy có bệnh nằm viện, lại có ai đến thăm, y tá khác có lẽ sẽ không biết, với thân phận đặc thù của Vũ Thu và Nhã Mỹ, ngay lập tức biết rõ, Quan Doãn chợt hiểu, với quyền thế của Thôi Đồng, ông có thể xắp xếp cho Vũ Thu và Nhã mỹ vào làm việc ở bất cứ cơ quan nào, hai người cố tình làm y tá ở bệnh viện thành phố, hóa ra lại là một mưu tính có sẵn.
Trịnh Thiên Tắc bị tai nạn xe, Hoàng Hán và Hồng Nhan Hinh cùng đến thăm Trịnh Thiên Tắc, xe mà gây tai nạn là của Triệu Bưu, Triệu Bưu sau sự cố gây tai nạn xe đã mất tích, sự việc liên tiếp xảy ra cùng một lúc, khiến cho Quan Doãn hoài nghi Hoàng Hán và Hồng Nhan Hinh đã dựng lên kịch bản tai nạn xe.
Hoàng Hán và Hồng Nhan Hinh trở thành cặp đôi khi nào? Hoàng Hán luôn để cho Quan Doãn ấn tượng là người đàn ông nghiêm túc đứng đắn, ngoài trừ đứng sau Trịnh Thiên Tắc của ngũ hổ ra thì y cũng là người có danh tiếng trên chính trường, nếu chỉ đơn thuần mà xem Hoàng Hán, trong mắt Quan Doãn thậm chí cho rằng Hoàng Hán là hình tượng một người công an có thân thể cường tráng tính tình ngay thẳng chính trực.
Cho dù trong Thành ùy hay dư luận thường lưu truyền tin tức không hay, nhưng từ trước đến nay Hoàng Hán chưa từng bị qua tin tức nào bêu xấu, thử nghĩ tại Thành ủy ngay cả Tưởng Tuyết Tùng và Diệp Lâm đếu có tin đồn, cùng với Trịnh Thiên Tắc ngũ hổ Thượng tướng, học viện Tiến Thủ đủ loại tin đồn truyền đi khắp mọi nơi, có thể thấy nếu Hoàng Hán gặp phải tin đồn về vấn đề trai gái hay về mặt kinh tế, nhất định sẽ là những lời đồn đại nhảm nhí.
Nhưng... từ khi Quan Doãn vào Hoàng Lương. Có khi cũng nghe chút ít tin đồn về Hoàng Hán, Thành ủy chính là nơi tập trung nhiều tin tức, nhất là mọi nhất cử nhất động của các nhân vật quan trọng, đều tạo ra một tin đồn, dù Tưởng Tuyết Tùng ra lệnh nhiều lần không cho phép đồn đại khắp nơi, nhưng vẫn đồn đại khắp nơi, ai cũng biết. Hơn nữa Thành ủy lại là trung tâm quyền lực của Hoàng Lương, lời đồn kéo dài hết ngày này đến ngày khác.
Hơn nữa thư ký số một của Thành ủy là một vị trí rất quan trọng, cho dù Quan Doãn không muốn nghe tin đồn. Cũng sẽ có người cố ý ở trước mặt hắn nhắc đến, một là dò ý của hắn, hai là có thiện ý với hắn. Nhưng bất kể là ai, tin đồn truyền đến truyền đi, hắn cũng chưa từng nghe bất cứ tin đồn nào có liên quan đến Hoàng Hán.
Tiếng đồn tuy là tiếng đồn, nhưng sẽ tạo lên cơn sóng, nếu Hoàng Hán không bị đồn đại, xem như đã chứng minh, Hoàng Hán thật sự là người nghiêm minh đứng đắn, hoặc là Hoàng Hán là người quá gian manh, có tài che mắt mọi người.
Còn nữa Quan Doãn cũng có không ít con đường đề hiểu rõ mối quan hệ của ngũ hổ tướng Trịnh Thiên Tắc, Hồng Nhan Hinh là một trong những ngũ hổ tướng. Lại là người có quan hệ mật thiết với Trịnh Thiên Tắc, và có quan hệ bền vững với bốn người khác, để tránh hiềm khích lẫn nhau, tóm lại với hình tượng Hoàng Hán là người nghiêm minh hơn nữa Hồng Nhan Hinh chỉ lo thân mình, Quan Doãn từ hai người trong cùng một thời điểm lại đi ra đi vào cùng nhau để đưa ra một kết luận —— Trịnh Thiên Tắc dường như đã bị Hoàng Hán thâu tóm hết mọi thế lực.
Triệu Bưu mất tích —— Bất kể việc mất tích là thật hay giả. Tóm lại Triệu Bưu không thể giúp được gì cho Trịnh Thiên Tắc —— Khuất Văn Lâm và Đới Kiên Cường bị bắt, người mà Trịnh Thiên Tín tín nhiệm nhất lại cầm lái đế quốc kinh tế trong tay là Hồng Nhan Hinh lại đang cấu kết với Hoàng Hán, cuối cùng có phải bị Hoàng Hán xúi giục theo y hay không, bất kể là kết cục gì, Quan Doãn chỉ biết, Trịnh Thiên Tắc sẽ là người cô đơn nhất.
Trịnh Thiên Tắc hết đời là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra, chỉ có điều Quan Doãn chưa nghĩ ra, khi hắn từng bước đẩy Trịnh Thiên Tắc đến bước đường cùng, Hoàng Hán coi như với tư cách là thuộc hạ đắc lực nhất của Trịnh Thiên Tắc và người nể trọng nhất trong ngũ hổ tướng, lại mượn gió động của hắn, dưới sự thúc đẩy của hắn, Hoàng Hán thuận đà trỗi dậy, không ngần ngại từng bước xâm chiếm thế lực của Trịnh Thiên Tắc, như vậy, thế cục của Hoàng Lương cuối cùng được xác định, Hoàng Hán cũng là một trong những người thắng lợi cười cuối cùng.
Không được... Quan Doãn trong đầu bỗng nhiên gợi lên suy nghĩ, Hồng Nhan Hinh phải là do hắn chế ngự, mà không để rơi vào tay Hoàng Hán, hắn coi trọng tài năng của Hồng Nhan Hinh, cũng xem như coi trọng Trịnh Thiên Tắc nhiều năm qua cướp đoạt mồ hôi nước mắt của nhân dân, không thể để cho những khoản ăn bẩn của Trịnh Thiên Tắc không rõ ràng, rơi vào trong tay hắn, hắn còn có thể âm thầm trả lại cho cho dân chúng, rơi vào trong tay người khác, có lẽ cũng sẽ bị sung vào của công.
- Vũ Thu, tôi nhờ cô một việc.
Quan Doãn bày tỏ chủ ý trước, đứng trước cổng bệnh viện thành phố, dưới ánh đèn nê ông chiếu rọi, khuôn mặt Vũ Thu kiều diễm như hoa, sắc mặt hồng hào như ráng mây, nhưng hắn vẫn không có một sự thèm muốn, ngược lại dưới dáng vẻ xinh đẹp của Vũ Thu lại tạo ra cho hắn một hình ảnh gián điệp.
- Chuyện gì, mau, tôi nghe đây.
Vũ Thu nhấp nháy con mắt, học lời nói ban nãy của Quan Doãn, vừa dứt lời đã tủm tỉm cười.
Quan Doãn và Vũ Thu đi đến một nơi, Sở Triều Huy đứng ở một bên, canh gác bốn phía.
Lưu Bảo Gia kềm nén cảm xúc trong lòng không được, đứng trước Nhã Mỹ xinh đẹp cả buổi, sau đó sáp lại gần Nhã Mỹ để hỏi cách liên lạc. Ngay từ đầu Nhã Mỹ không muốn cho y, sau lại không chịu nổi lời ngon ngọt tỉ tê của y, mới cho y điện thoại văn phòng của cô, nhưng không cho số điện thoại di động.
Tuy vậy cũng đủ làm cho Lưu Bảo Gia vui vẻ, y lại muốn mau chóng mời Nhã Mỹ ăn cơm, bị Nhã Mỹ không chút do dự cự tuyệt. Lôi Tấn Lực đứng bên cạnh thấy sốt ruột, kéo Lưu Bảo Gia nói:
- Anh Bảo, nóng vội không ăn được đậu phụ nóng, chuyện tình cảm tựa như trồng giá, phải từ từ tưới nước, kiên nhẫn một chút, qua mấy ngày mở ra, nhất định sẽ nảy mầm.
Lưu Bảo Gia không ngờ Lôi Tấn Lực thường ngày là một lão già thô lỗ, nhưng cũng có thể nói được những câu trơn tru như vậy, không khỏi cười ha hả:
- Được, nghe lời cậu.
Lúc Lưu Bảo Gia đang tán gái, Quan Doãn đã giao một nhiệm vụ quan trọng cho Vũ Thu.
- Ý của anh là muốn em quan sát mọi nhất cử nhất động của Trịnh Thiên Tắc, ai đến đây chăm sóc y, sức khỏe của y có vấn đề gì hay không, y khi nào thì xuất viện, đều phải báo cáo kịp thời cho anh được không?
Vũ Thu nghiêng đầu, nắm chặt lấy ngón tay, đem sự việc Quan Doãn vừa dặn lặp đi lặp lại mấy lần,
- Ý của anh là bảo em làm gián điệp?
- Cứ cho là ý anh như vậy, tuy nhiên không phải để cho em làm gián điệp, là để cho em làm một việc quan trọng.
Quan Doãn cười
- Vũ Thu, sự hạnh phúc của nhân dân là nằm trong tay của em.
- Anh đừng dọa em, người dọa người, sẽ hù chết người đấy.
Ánh mắt của Vũ Thu ánh lên sự hoảng sợ,
- Anh cũng đừng quá tâng bốc em, em cũng chỉ là y tá, không đảm đương nổi trọng trách lớn như vậy, tuy nhiên, thay anh canh chừng thăm dò tin tức, hẳn là không có vấn đề gì, vấn đề ở chỗ là anh cảm ơn em như thế nào?
- Cảm ơn em?
Quan Doãn cười đầy thâm ý,
- Miễn cho em dâng ba chén trà và gọi ba tiếng anh nhé.
- Đồ quỷ.
Vũ Thu lại liếc mắt nhìn Quan Doãn, hiểu ý cười.
- Được rồi, em đưa anh số điện thoại, có thể liên lạc bất cứ lúc nào.
Sau khi Quan Doãn rời khỏi bệnh viện thành phố, hắn chưa về nhà, mà đi đến quán trà, tìm một gian phòng yên tĩnh ngồi xuống, Quan Doãn lại suy nghĩ, Lãnh Tử Thiên đến Hoàng Lương rồi, cùng với Hoàng Hán và Hồng Nhan Hinh có ảnh hưởng lẫn nhau, cuối cùng Quan Doãn nói:
- Triều Huy, anh âm thầm điều tra bước đi của Hoàng Hán, xem y gần đây có phải cùng Hồng Nhan Hinh qua lại với nhau. Bảo Gia, cậu tiếp tục theo dõi sự tiến triển của học viện Tiến Thủ. Tấn Lực, cậu đi thăm dò sự mất tích của Triệu Bưu.
- Đươc
Ba người tất cả đồng thanh.
Về đến nhà, đã hơn mười giờ tối, đêm vắng lặng đã đem lại cảm giác trống vắng, Quan Doãn một mình ngồi trong phòng làm việc, trầm tư hồi lâu, đang do dự xem có nên gọi điện thoại hay không.
Rốt cục, khoảng mười giờ rưỡi, hắn cầm điện thoại lên, gõ số điện thoại.
Sau khi tiếng chuông reo bốn năm tràng, mới có người nghe điện thoại, giọng nói nghe rất rất tang thương:
- Là ai vậy?
- Trưởng ban Hạ, tôi là Quan Doãn
Quan Doãn thở dài một tiếng, Hạ Đức Trường ngay cả số điện thoại cũng không nhìn, có thể thấy được tâm tình rất uể oải, nói vậy y đã từng với lý tưởng hào hùng muốn mở ra cục diện ở tỉnh Yến, vì Hạ Lai rời đi mà lui bước.
- Quan Doãn, đã trễ thế này lại gọi điện thoại tới, có chuyện gì vậy?
Giọng nói của Hạ Đức Trường vô vị, bình thản như nước.
- Trưởng ban Hạ, báo cáo điều tra của Hạ Lai ở học viện Tiến Thủ, tôi đã lấy ra, chịu sự ủy thác của Hạ Lai, giao cho Lý Đinh Sơn một phần, nghe Lý Đinh Sơn, Trưởng ban thư ký Mộc Quả Pháp đối cới báo cáo điều tra cũng cảm thấy hứng thú.
Quan Doãn trước tung ra mồi nhử báo cáo điều tra, hy vọng có thể đả động vực dậy tâm trạng đang chán trường của Hạ Đức Trường.
Quả nhiên, giọng nói của Hạ Đức Trường có phần vồn vả:
- Mộc Quả Pháp? Trưởng ban thư ký Mộc đã lấy được báo cáo điều tra? Y có thái độ gì?
Cho dù trước mắt đến gần Mộc Quả Pháp, nếu quả thật như giống như ông cụ Dung, Mộc Quả Pháp có khả năng thất thế, đối với Hạ Đức Trường quả quyết không phải là chuyện tốt, nhưng lúc này với thế lực của Hạ Đức Trường ở Tỉnh ủy, y nếu có thể cùng tuyến với Mộc Quả Pháp, cũng có thể là biện pháp hay, Quan Doãn đã nghĩ đến việc thúc đẩy mối liên lết giữa Hạ Đức Trường và Mộc Quả Pháp, hắn cân nhắc một chút nói:
- Trưởng ban thư ký Mộc rất vui, muốn để cho tôi phối hợp ông ta điều tra báo cáo, tôi nghĩ tôi dù sao cũng là Thư ký Thành ủy của Hoàng Lương, rất nhiều chuyện không thể đứng ra, nếu Trưởng ban Hạ có thể tích cực phối hợp Trưởng ban thư ký Mộc thúc đẩy xử lý điều tra, hẳn là một chuyện tốt.
- Chuyện tốt, đúng là chuyện tốt.
Giọng nói của Hạ Đức Trường rất vui vẻ phấn khích.
- Cảm ơn Quan Doãn, tin tức của cậu rất đúng lúc.
Quan Doãn lại nói:
- Tôi đề nghị Trưởng ban Hạ trước nhất hãy tiếp xúc với Lý Đinh Sơn...
Nói đến đó vội dừng, tin Hạ Đức Trường có thể hiều ý của hắn, Mộc Quả Pháp không phải là người dễ dàng tín nhiệm người khác, y có sự cảnh giác rất cao, nếu Hạ Đức Trường đường đột, sợ là sẽ bị Mộc Quả Pháp hiểu lầm.
Hạ Đức Trường cũng là quan lâu năm trong giới quan trường, đương nhiên hiểu:
- Anh nói rất đúng, làm việc phài như vậy.
Gặp thời cơ chín muồi, Quan Doãn mới đề cập đến chuyện nhờ Hạ Đức Trường một chuyện quan trọng:
- Trưởng ban Hạ và Giám đốc sở Công an tỉnh quan hệ không tệ?
Phó giám đốc sở Công an Tống bên ngoài có quan hệ chặt chẽ Hạ Đức Trường, Quan Doãn đã sớm biết, cố ý biết rõ còn cố hỏi, là muốn tham dò Hạ Đức Trường
Quan Doãn cũng không ý thức được chính là, hắn gọi một cuộc điện thoại này, không ngờ âm thầm thúc đẩy thế cục Tỉnh ủy bỗng nhiên thẳng tiến một bước dài về phía trước, đã mang đến ảnh hưởng đáng kể không thể xem nhẹ!