Quan Vận

Ai cũng không ngờ tới là thế cục Hoàng Lương sẽ có một trận xung đột đổ máu bất ngờ châm lên một mồi lửa khác, không những làm Hoàng Hán nổi lên mặt nước sớm hơn, mà Hoàng Hán không lộ diện còn được, vừa lộ diện liền đối chọi gay gắt với họ Vương!
Sau khi sự sợ hãi lúc đầu qua đi, Vương Audi tập trung vào người đến là Hoàng Hán, nhất thời tức giận đến run người, lại nhìn thấy Dương Phiến Tây ngã chết trong vũng máu, y không thể nào không chế được cảm xúc nữa, nhảy lên đạp vào ngực Hoàng Hán một cái.
- Hoàng Hán, mày là cái thá gì, dám giương oai ở địa bàn của họ Vương!
Cũng bởi vì bình thường Vương Audi quen kiêu ngạo, nghĩ Hoàng Hán tuy là đứng đầu ngũ hổ tướng, nhưng cho dù là ngũ hổ tướng cũng chỉ là một con chó săn của họ Trịnh, đem so với thế lực khổng lồ của họ Vương, Hoàng Hán chẳng qua chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi. Bây giờ Trịnh Thiên Tắc sắp rơi đài, đang lúc Trịnh Thiên Tắc sắp hoàn toàn thất thế, Hoàng Hán còn dám cuồng vọng như vậy, y nuốt không trôi ác khí trong lòng!
Hoàng Hán là người thế nào chứ, làm sao có thể bị Vương Audi đá trúng? Gã nhẹ nhàng tránh sang một bên, thậm chí khoé miệng còn lộ ra ý cười trào phúng, sau đó bước chân xê dịch, tiến về phía trước một bước, hai tay giơ ra nắm lấy cánh tay Vương Audi.
Bình thường đều luyện thập thủ pháp cầm nã thủ, mục đích chủ yếu là để chế ngự tội phạm. Hoàng Hán là lão làng rồi, trải qua trăm trận, đối phó với tên tép riu như Vương Audi đương nhiên không thành vấn đề, đừng thấy Vương Audi kiêu ngạo vô cùng, một khi động thủ liền lộ ra bản chất ngoài mạnh trong yếu.
Hoàng Hán vừa ra tay liền nắm lấy cánh tay phải của Vương Audi, tay trái giơ ra, tay phải lôi lại, sau khi răng rắc một tiếng, Vương Audi hét thảm một tiếng, cánh tay phải đã bị rời ra, mễm nhũn như cành liễu rủ xuống, không còn có nửa phần uy phong.
- Vương Audi hành hung trước mặt mọi người, áp giải về Cục!
Vừa rồi Hoàng Hán còn gọi Vương Audi là Tổng giám đốc Vương, lúc nói chuyện cũng có ba phần khách khí. Bây giờ Vương Audi đã động thủ, gã không những gọn gàng mà linh hoạt bẻ tay Vương Audi, còn trực tiếp gọi tên và khẩu khí đại biến. Vốn là mời gã phối hợp điều tra trở thành áp giải về Cục, so sánh thái độ trước sau liền chứng minh một điểm --- Hoàng Hán không chút nào sợ hãi thế lực họ Vương ở Hoàng Lương!
- Mày, mày, Hoàng Hán, mày được lắm!
Vương Audi hổn hển, rống lên với Hoàng Hán.
Hoàng Hán ngược lại cười khinh miệt:
- Vương Audi, tôi không bằng ông. Ông dám đùa giỡn uy phong với Thư ký Quan, công nhân của ông còn suýt chút nữa hại chết Thư ký Quan, đổi lại là tôi, tôi sẽ không dám động đến một ngón tay của Thư ký Quan.
- Cái gì?
Vương Audi trợn mắt, không dám tin mà nhìn Quan Doãn:
- Hắn là ai? Hắn chính là Quan Doãn sao?
Vương Audi nói thế nào cũng không dám tin người trẻ tuổi trước mặt chính là Quan Doãn --- chính là Quan Doãn, Thư ký số một Thành uỷ, người như mặt trời ban trưa ở Hoàng Lương, chính là Quan Doãn, người tâm phúc nhất bên cạnh Bí thư Tưởng… sao lại là Quan Doãn? Sao có thể là Quan Doãn? Nếu sớm biết hắn là Quan Doãn, đừng nói là thị uy với hắn, Quan Doãn nói cái gì chính là cái ấy, hắn nói Audi là xe rởm đời, Audi liền chắc chắn là xe rởm đời.
Đại thư ký Quan đến mua Audi, mặc dù không đến nỗi lập tức không lấy một xu chắp hai tay lên dâng một chiếc xe, ít cũng phải kính như thượng khách, do y đích thân tiếp, sau đó nửa bán nửa tặng mà báo giá thấp nhất, ai mà biết được y có mắt không thấy núi Thái Sơn, tưởng Đại thư ký Quan Doãn là tên thích sinh sự, trong lúc xung đột, suýt chút nữa thì lấy mạng của Đại thư ký Quan.
Chả trách vừa nãy Quan Doãn nói chắc chắn có thể làm cho cửa hàng của y đóng cửa. Cũng đúng, Đại thư ký Quan ở Hoàng Lương bây giờ chạm tay có thể bỏng, quyền thế ngập trời, ngay cả Vương Hướng Đông cũng tránh mũi nhọn, không thể không áp dụng sách lược giấu tài, nhượng bộ lui binh không nói, còn phải giả vờ tránh xa Hô Diên Ngạo Bác và đổ về hướng Tưởng Tuyết Tùng, chỉ có thể âm thầm gặp gỡ Hô Diên Ngạo Bác, không còn mọi việc đều thuận lợi giống như trước.
Ai biết được một tên Quan Doãn nho nhỏ lại có thể bức bách Vương Hướng Đông lâm vào tình cảnh quẫn bách như thế!
Vương Audi lại hối hận vô cùng, sớm biết hắn là Quan Doãn, nói cái gì cũng phải lấy lễ đối đãi, không bị Quan Doãn lấy cớ, đột nhiên hiểu ra cái gì, nổi điên lên xông về phía Quan Doãn:
- Quan Doãn, anh cố ý bôi xấu tôi đúng không?
Vương Audi thật là nói oan cho Quan Doãn. Quan Doãn lần này đến đúng lúc mưa gió, làm gì có tâm tư phức tạp vu oan cho Vương Audi chứ? Đừng nói là vu oan cho Vương Audi, ngay cả vu oan Vương Hướng Đông, hắn cũng không có thời gian.
Trong số ba họ tộc lớn, họ Trịnh sắp bị diệt, họ Thôi nhìn xa trông rộng, ánh mắt lâu dài. Họ Vương cũng là thái độ mờ ám, ngoài mặt Vương Hướng Đông thay đổi lập trường trung lập lúc trước, có ý dựa vào Tưởng Tuyết Tùng, trên thực tế Vương Hướng Đông chỉ cách xa Hô Diên Ngạo Bác hơn một chút so với trước kia, lại không hề tỏ rõ lập trường với Tưởng Tuyết Tùng.
Trên thực tế, Quan Doãn vô cùng bất mãn với những hành động của Vương Hướng Đông. Vương Hướng Đông làm người quá mức khôn khéo, chuyện gì cũng chỉ nghĩ đến lợi của bản thân, không muốn bỏ ra chỉ muốn thu về, cũng không xuất phát từ đại cục Hoàng Lương mà suy nghĩ vấn đề, chỉ để ý đến được mất cá nhân và lợi ích họ Vương.
Quá khôn khéo, sẽ thông minh quá bị thông minh hại, nói cách khác, ai cũng không ngốc, không ai muốn tin tưởng một người chuyện gì cũng quá mức tính toán, người hai bên đều không đắc tội cũng sẽ là người không tin tưởng cả hai bên. Nhưng họ Vương cây lớn rễ sâu, cách làm hai bên đều không đắc tội của Vương Hướng Đông cũng là xuất phát từ lực lượng hùng hậu của y, cho rằng bất kể là Tưởng Tuyết Tùng hay Hô Diên Ngạo Bác, ai cũng không thể làm gì được y. Cũng chính là sự xuất hiện của Quan Doãn mới làm cho y nhiều năm qua mạnh vì gạo bạo vì tiền hơi thu lại vài phần, nếu không dưới tình hình Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác giằng co càng ngày càng kịch liệt thế này, chính là lúc y được lợi lớn.
Quan Doãn cũng là nhất thời nảy sinh ý tưởng, hoặc là nói cái khó ló cái khôn, khi giằng co với Vương Audi, thấy Vương Audi thái độ kiêu ngạo không coi ai ra gì, từ đó suy đoán họ Vương tuy rằng ở Thành uỷ cấp bậc không cao --- chức cao nhất là Vương Hướng Đông cũng chỉ là Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân Thành phố --- Nhưng họ Vương ở Hoàng Lương số lượng rất lớn, thế lực trải rộng, đặt chân đến không ít ngành nghề to nhỏ. Có thể nói họ Trịnh vừa đổ, họ Vương rất có khả năng dựa thế đứng lên, mượn cơ hội tiếp quản thế lực còn lại của họ Trịnh, từ đó nhanh chóng trở thành họ lớn nhất Hoàng Lương.
Nếu họ Trịnh té ngã họ Vương ăn no cũng không phải điều Quan Doãn muốn. Hoàng Lương muốn chính trị thanh minh, không chỉ cần sau khi trận quyết chiến giữa Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác phân thắng bại, quyết định phương hướng phát triển, thống nhất nhận thức, còn cần thế lực các họ tộc đoàn kết ở xung quanh Hoàng Lương, toàn tâm toàn ý bảo vệ quyền uy của Hoàng Lương, đứng trên độ cao của Hoàng Lương để suy nghĩ mà không phải tính toán được mất cho một dòng họ.
Nhìn vào tình thế trước mắt, họ Trịnh hiển nhiên đã không đáng lo ngại. Họ Thôi tầm mắt sâu rộng, không để ý đến được mất ở Hoàng Lương. Họ Thôi bố cục ở cả nước, trước mắt cũng chỉ có họ Vương ánh mắt thiển cận, chỉ muốn xưng vương xưng bá ở Hoàng Lương, vậy thì không nghi ngờ gì nữa, họ Trịnh vừa đổ, họ Vương đứng mũi chịu sào sẽ là mục tiêu tiếp theo của Quan Doãn.
Quan Doãn phí hết tâm huyết, suýt nữa trả giá bằng mạng sống mới lật đổ được Trịnh Thiên Tắc, làm sao có thể để họ Vương ngồi mát ăn bát vàng, nhặt được món lời khổng lồ chứ? Vạn nhất nếu không có họ Trịnh khắc chế và họ Thôi hãm chân, họ Vương dựa vào ưu thế số lượng ở Hoàng Lương nhanh chóng quật khởi, trở thành thế lực còn to lớn hơn họ Trịnh, chẳng khác nào hắn vì họ Vương làm áo cưới, tự nhiên lại gây ra mây đen cho chính trị sáng sủa ở Hoàng Lương.
Cũng chính bởi vì nhận thức trên, Quan Doãn mới đột nhiên loé ra một ý tưởng, liên tưởng đến thủ đoạn cao siêu từng bước một làm tan rã thế lực Trịnh Thiên Tắc, trong lòng nghĩ, sao không để Hoàng Hán và họ Vương ngay mặt giao thủ. Một là có thể quan sát lập trường và mưu đồ chính trị của Hoàng Hán ở Hoàng Lương, hai là vì kẻ địch lớn là họ Vương.
Sách lược chính trị, từ trước đến nay đều là mượn lực đánh lực là cao minh nhất. Quan Doãn không dám tự xưng là thông minh tuyệt đỉnh, cũng biết Hoàng Hán sẽ đoán ra suy nghĩ thật sự của hắn, nhưng hắn vẫn kéo Hoàng Hán xuống nước, muốn mượn cơ hội này nói với Hoàng Hán nên lộ ra bộ mặt thật trong trận quyết chiến cuối cùng ở Hoàng Lương rồi.
Chỉ là điều khiến Quan Doãn không ngờ đến đó là Hoàng Hán ra tay rất nhanh cũng rất độc, hoàn toàn là cách làm không coi họ Vương ra gì, đặc biệt là vừa ra tay liền giết chết Dương Phiến Tây, không những khiến hắn chấn động, cũng làm hắn ngầm bội phục cách xem xét thời gian và thủ đoạn của Hoàng Hán, quả thực không giống bình thường.
Trong nháy mắt trong lòng Quan Doãn lại hiện lên một ý niệm mãnh liệt trong đầu, chính là lần trước hắn và Tề Ngang Dương nói nếu liên thủ với Hoàng Hán thì sẽ tạo ra ảnh hưởng gì đối với thế cục Hoàng Lương… Cho dù thế nào từ sự ra tay quyết đoán của Hoàng Hán, Quan Doãn càng thêm xác định một sự thật là ý đồ của Hoàng Hán ở Hoàng Lương không chỉ là họ Trịnh hoặc nói là Trịnh Thiên Tắc, mà có mục tiêu lớn hơn rất nhiều.
Quan Doãn không để ý đến việc Vương Audi gào thét. Trong mắt hắn, Vương Audi chỉ là một điểm tựa để nạy ra ích lợi của họ Vương mà thôi. Bây giờ tác dụng của điểm tựa đã xong, có thể ném sang một bên rồi. Hắn giơ tay ra bắt tay với Hoàng Hán, nói:
- Cảm ơn Cục trưởng Hoàng kịp thời đến, may quá, chỉ chút nữa thôi là tôi không đi được rồi. Không ngờ cửa hàng chuyên bán xe Audi lại là một quán giết người cướp của.
Hoàng Hán gật đầu nói:
- Vấn đề cửa hàng chuyên bán xe ô tô Audi, Cục Công an Thành phố sớm đã nắm được một phần chứng cứ, bây giờ sự tình bạo phát ra, chứng minh lúc đầu Cục trưởng Trịnh áp dụng biện pháp theo dõi đối với cửa hàng độc quyền này là quyết định vô cùng anh minh. Đại thư ký Quan, xử lý chuyện cửa hàng bán độc quyền xe ô tô Audi như thế nào, anh là người bị hại có quyền lên tiếng.
Quan Doãn dường như không có việc gì liếc nhìn Hoàng Hán một cái, nhạt mà uy nghiêm nói:
- Một cửa hàng bán xe ô tô, nhân viên bán hàng lại dám cầm vũ khí đánh thương người khác, rốt cục là Hoàng Lương trị an không tốt hay cửa hàng có vấn đề? Tôi kiến nghị nghiêm khắc điều tra chuyện cửa hàng bán xe Audi, điều tra đến cùng tuyệt đối không nương tay.
Hoàng Hán nghe tiếng đàn hiểu nhã ý, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu nói:
- Được, Đại thư ký Quan nói đúng, bây giờ Hoàng Lương có phong trào xấu, đem lại ảnh hưởng tiêu cực không nhỏ cho cục diện chính trị đoàn kết của Hoàng Lương, chuyện cửa hàng bán xe Audi là một điển hình, để điều tra ra chân tướng sự việc, tôi thấy cần thiết phải đóng cửa cửa hàng bán xe Audi này, đợi đến khi điều tra ra chân tướng…
- Ai giọng điệu lớn như vậy, mở miệng ra liền dám nói muốn đóng cửa cửa hàng bán xe Audi? Nếu lãnh đạo Thành uỷ đến lấy xe, phát hiện cửa hàng đóng rồi, lãnh đạo Thành uỷ không có xe dùng, ai chịu được trách nhiệm đây?
Hoàng Hán vừa dứt lời, một thanh âm ngạo nghễ vang lên từ ngoài cửa, ngay sau đó cửa tốì sầm lại, một thân ảnh cao lớn hiện ra trước cửa, một người không ngờ đến xuất hiện trước mặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui