Quan Vận

Nếu hành động xoay người rời đi của Vương Hướng Đông đã đủ khiến người ta giật mình, thì câu nói của y lại càng khiến cho Quan Doãn và Hoàng hán không khỏi khiếp sợ.
- Về chuyện rửa tiền của cửa hàng ô tô Audi độc quyền, tôi cũng có một phần chứng cứ, quay về, Cục trưởng Hoàng có thể gặp riêng ta.
Nói xong, Vương Hướng Đông liền vội vàng bước đi, dường như sợ rằng ở lâu thêm một chút sẽ sẽ gặp nguy hiểm vậy.
Vương Hướng Đông có ý gì?
Quan Doãn nhất thời khó hiểu, Vương Hướng Đông trước sau tương phản quá lớn, khiến hắn không nhìn thấu được. Rốt cuộc Vương Hướng Đông ra đòn gió, hay thật lòng muốn qua cầu rút ván, biết được cửa hàng ô tô Audi độc quyền đã mất đi đại thế, cũng muốn kịp thời phân rõ ranh giới với cửa hàng ô tô Audi độc quyền này, cũng tốt cho sự trong sạch của mình?
Cũng như chuyện của Học viện Tiến Thủ đối với họ Trịnh vô cùng quan trọng, thì chuyện cửa hàng ô tô Audi độc quyền đối với họ Vương mà nói, cũng chứng tỏ được sức ảnh hưởng của họ Vương, tương đương với việc cắm một lá cờ to trên đỉnh nhà Hoàng Lương, hơn nữa, trên là cờ còn viết một chữ “Vương” thật to, rất có khí thế. Nhưng câu nói vừa rồi của Vương Hướng Đông rõ ràng là tiếp nhận lời nói của Hoàng Hán…, chấp nhận sự thật rằng cửa hàng ô tô Audi có rửa tiền, khiến cho Quan Doãn như bị mê hoặc. Chẳng lẽ Vương Hướng Đông vội vàng bỏ đi kia thật sự sẽ bỏ xuống những thứ yêu thích, chẳng những đồng ý cho hắn và Hoàng Hán đóng cửa cửa hàng ô tô Audi độc quyền, mà còn muốn hủy hoàn toàn cửa hàng này sao?
Nếu như cửa hàng ô tô Audi độc quyền thật sự có rửa tiền, chắc chắn là sẽ khơi thêm ngọn lửa do Học viện Tiến Thủ nhen lên, Hoàng Lương thật sự có thể phong hỏa liên thành, trước tiên đốt họ Trịnh, sau lại đốt họ Vương. Ba dòng họ uy phong bát diện ở Hoang Lương đã liên tiếp có hai họ gặp chuyện không may, Hoàng Lương thật sự có một trận đại biến rồi.
Dựa vào trí tuệ nhiều năm lăn lộn trong quan trường của Vương Hướng Đông, y chắc chắn rõ ràng được tầm quan trọng của cửa hàng ô tô Audi độc quyền đối với họ Vương, nếu không, y cũng không vội vã tự mình tới hiện trường trước, còn đem Hô Diên Ngạo Bác ra dọa người, nhưng giờ y lại không chút do dự xoay người rời đi, còn muốn hoàn toàn phân rõ giới hạn với cửa hàng ô tô Audi độc quyền, nguyên nhân chỉ có thể là một, chính là lời nói vừa rồi của Hoàng Hán đã chạm đến chỗ đau của y.
Quả nhiên, khi Quan Doãn đang ngẩn người nhìn Vương Hướng Đông rời đi, Hoàng Hán đã nói:
- Thư ký Quan, có một câu không biết nên nói ra không…
Quan Doãn thấy vẻ mặt Hoàng Hán rất chân thành, nhớ đến vừa rồi hắn và Hoàng Hán nhất trí liên kết đối ngoại, không khỏi cười nói:
- Cục trưởng Hoàng cứ việc nói.
- Vụ án cửa hàng ô tô Audi độc quyền, sau này không còn chuyện của anh nữa. Anh đi theo tôi đến Cục làm tường trình, sau này cho dù có phát sinh chuyện gì cũng đừng xen vào nữa.
Hoàng Hán gật đầu nói, giọng điệu rất thành khẩn.
- Có chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Quan Doãn xuất hiện một ý niệm bất an.
- Không giấu gì anh…
Hoàng Hán nhỏ giọng, kéo Quan Doãn đến sát bên người, nói tiếp:
- Trước khi Cục trưởng Trịnh mất tích cũng đang chuẩn bị điều tra rõ vấn đề rửa tiền của cửa hàng ô tô Audi độc quyền. Anh ấy vừa mới động thủ thì người đã không còn thấy tăm hơi.
Quả nhiên, quả nhiên là vậy! Quan Doãn trong lòng khiếp sợ không nói nên lời nhưng cũng đành chịu. Trịnh Thiên Tắc đã sớm biết chuyện rửa tiền của cửa hàng ô tô Audi độc quyền, hẳn cũng đã nắm được không ít chứng cứ xác thực, là một trong những thủ đoạn cần thiết để họ Trịnh giữ thế cân bằng với họ Vương. Theo tính cách của Trịnh Thiên Tắc, gã sẽ không đem tính mạng người thân gởi gắm vào lòng từ bi hay độ lượng của người khác, gã nhất định phải nắm được lợi thế trong tay.
Nghĩ kỹ hơn, Quan Doãn càng thấy rõ ràng, nhất định là sau khi ngọn lửa Học viện Tiến Thủ nhen lên, Trịnh Thiên Tắc chắc chắn đã rất tuyệt vọng, hy vọng họ Vương giúp được gã, hy vọng Hô Diên Ngạo Bác bảo vệ gã, nhưng hiển nhiên hắn thất vọng rồi, vì thế, trong lúc cùng đường, gã bí quá hóa liều, muốn đốt ngọn lửa cửa hàng ô tô Audi độc quyền để ép Hô Diên Ngạo Bác và Vương Hướng Đông phải tuân theo.
Không ngờ đạo cao một thước, ma cao một trượng, khi gã vừa mới bắt đầu hành động thì không ngờ đã mất tích, có thể thấy được đã có người tiên hạ thủ vi cường rồi, cũng có người không quá yên tâm về gã, cũng sắp xếp người bên cạnh gã, để có thể bắt gã bất cứ lúc nào.
Trịnh Thiên Tắc cũng đáng tội nghiệp, nhiều năm làm tay sai cho người khác, cũng là đại diện của một trong ba dòng họ lớn ở Hoàng Lương, lại bị người bắt đi không tốn chút sức, hơn nữa còn âm thầm lặng lẽ, nếu đồn ra ngoài thì sẽ bị người khác cười đến rớt răng, chê cười gã có tiếng không có miếng.
Nhưng cũng phải nói, lúc Trịnh Thiên Tắc như mặt trời ban trưa, tin rằng không ai có thể chạm được một sợi tóc của gã. Gã sở dĩ có kết cục như hôm nay, cũng do Quan Doãn và Hoàng Hán liên hợp giáp công, cuối cùng mới có kết cục để mặc người khác định đoạt.
Quan Doãn theo lý suy nghĩ, trong lòng càng hiểu rõ chuyện cửa hàng ô tô Audi độc quyền nhen lên, có tác dụng thúc đẩy thế cục Hoàng Lương không gì sánh kịp. Tin rằng, Trịnh Thiên Tắc ở nơi nào đó biết được, trong một lần hắn đến mua xe ở cửa hàng ô tô Audi độc quyền này, không ngờ đã đưa đến một trận lửa lớn, nói không chừng sẽ cười lăn lộn, còn có thể cảm ơn hắn nữa.
Cũng có thể nói, hành động chuyển lời của Trịnh Thiên Tắc xem như không phải mất công vô ích, có thể nói, hiện tại, ở Hoàng Lương, gã chỉ tin tưởng mỗi mình Quan Doãn, cũng xem như gã thật tinh mắt.
Nói như vậy, cửa hàng ô tô Audi độc quyền có nội tình vô cùng đen tối, e là chẳng những liên lụy đến Vương Hướng Đông, ngay cả Hô Diên Ngạo Bác cũng có khả năng bị lôi xuống nước nữa? Nhất định là như thế, nếu không cũng không có kẻ như chó cùng rứt giậu, dám hạ sát thủ với đường đường một Cục trưởng Cục Công an. Nghĩ thông điểm này, Quan Doãn đưa mắt ra hiệu với Ôn Lâm, Ôn Lâm hiểu ý, xoay người bước ra, đi xa khỏi hắn và Hoàng Hán.
Hoàng Hán đầythâm ý nhìn bóng lưng Ôn Lâm khuất dần, nói:
- Thư ký Quan đi mua xe cùng bạn sao? Khí chất người bạn anh thích hợp với xe BMW, không thích hợp với loại già cả như Audi.
Quan Doãn không nói đúng sai, lắc đầu, cũng không thừa nhận lời của Hoàng Hán, trực tiếp chuyển sang đề tài khác:
- Cục trưởng Trịnh vì điều tra chuyện rửa tiền của cửa hàng ô tô Audi độc quyền mà mất tích, điều này chứng tỏ cửa hàng ô tô Audi độc quyền tồn tại vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Giờ Cục trưởng Hoàng tiếp nhận chuyện này, phải chú ý đến an toàn bản thân.
Lúc nói chuyện, Quan Doãn nhìn thẳng vào hai mắt Hoàng Hán, có ý định tìm kiếm dấu vết gì trong ánh mắt Hoàng Hán. Hắn bây giờ cũng không dám xác định người đứng sau màn độc thủ bắt cóc hay giam lỏng Trịnh Thiên Tắc không phải là Hoàng Hán.
Hoàng Hán thản nhiên đáp lại ánh mắt của Quan Doãn, nói:
- Mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, tôi nhất định sẽ điều tra đến cùng, sẽ không để Cục trưởng Trịnh uổng phí tâm huyết, sẽ không để người xấu nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.
Quan Doãn gật đầu:
- Cục trưởng Trịnh rốt cuộc là tự biến mất hay bị người khác khống chế?
Những lời này được hỏi một cách thẳng thắn, muốn cho Hoàng Hán không kịp trở tay, nhưng Hoàng Hán lại nói không chút hoang mang:
- Bây giờ thật sự còn chưa phải lúc để đưa ra kết luận, cá nhân tôi cho rằng có khuynh hướng Cục trưởng Trịnh bị mất tích.
Quan Doãn ngẫm nghĩ một chút, hay là cứ tiết lộ một chút chuyện Trịnh Thiên Tắc truyền lời:
- Tôi nhận được một bức tranh, bức tranh ngụ ý là có người bị giam trên một ngọn núi, cũng không biết người chuyển bức tranh đó là ai… Xung quanh Hoàng Lương có rất nhiều núi, tôi cũng không quen thuộc Hoàng Lương lắm, cũng không đoán được độ thật giả của bức tranh.
Trong mắt Hoàng Hán rốt cuộc cũng xuất hiện một tia kinh ngạc, nhưng chỉ lóe lên rồi lập tức khôi phục bình tĩnh, y hơi lắc lắc đầu nói:
- Có lẽ có người muốn tặng quà cho thư ký Quan, có lẽ là thư ký Quan hiểu lầm rồi. Chuyện Cục trưởng Trịnh mất tích lớn như vậy, cũng không thể chỉ đoán để xét án. Còn nữa, Cục trưởng Trịnh cuối cùng mất tích hay là chuyện gì khác, cuối cùng vẫn phải để Thành ủy quyết định, chúng ta không thể nói lung tung được.
Thấy Hoàng Hán tránh nói vào chuyện chính, Quan Doãn cũng không rõ là Hoàng Hán không tin vào cách nói của hắn hay cố ý tránh chủ đề đi cứu Trịnh Thiên Tắc. Nếu Hoàng Hán đã không quan tâm đến sống chết của Trịnh Thiên Tắc, hắn cũng không cần để ý nữa, liền xua tay nói:
- Được rồi, chuyện này sau phải làm phiền Cục trưởng Hoàng rồi.
Hoàng Hán thấy đã nói xong chuyện, bèn đưa Quan Doãn ra xe, đến Phân cục Đơn Thủy, sau khi làm bản tường trình đại khái, liền tiễn Quan Doãn về.
Sau khi giải quyết hết mọi chuyện thì cũng đã là xế chiều. Vốn Quan Doãn định đi làm buổi chiều, giờ xem ra không cần phải đi nữa, hắn bèn gọi điện thoại cho Tưởng Tuyết Tùng.
- Bí thư Tưởng, đã xảy ra chút chuyện bất ngờ, buổi chiều có khả năng tôi không thể đến được.
Tưởng Tuyết Tùng đang bề bộn đón tiếp tổ liên hộp điều tra Tỉnh ủy, trong văn phòng cũng không có chuyện gì, ông bèn nói:
- Được rồi, buổi chiều cậu cứ nghỉ đi.
- Còn một việc phải xin chỉ thị của lãnh đạo.
Quan Doãn nghe ra Tưởng Tuyết Tùng đang bận rộn, vốn không phải cơ hội tốt để báo cáo, nhưng việc này không nên chậm trễ, hắn quyết định phải nói cho Tưởng Tuyết Tùng biết được chuyện đã xảy ra ở cửa hàng ô tô Audi độc quyền. Nếu không, Tưởng Tuyết Tùng lại nghe được việc này từ bên ngoài thì chính hắn đã không làm tròn bổn phận.
- Lúc tôi đến cửa hàng ô tô Audi độc quền mua xe đã xảy ra một chuyện bất ngờ…
Quan Doãn tóm tắt nhưng không làm mất trọng điểm, báo với Tưởng Tuyết Tùng chuyện đã xảy ra. Đương nhiên, chuyện Hoàng Hán và Vương Hướng Đông lần lượt xuất hiện, cùng với lập trường và biểu hiện của Hoàng Hán cùng Vương Hướng Đông, hắn cũng nhất nhất mô tả rõ ràng, cần nhất là cung cấp tin tức chính xác, kịp thời cho Tưởng Tuyết Tùng để Tưởng Tuyết Tùng có thể có được quyết định chính xác nhất.
- Thế này vậy….
Tưởng Tuyết Tùng sau khi kiên nhẫn lắng nghe, trầm ngâm một lúc mới nói:
- Quay về nói thì tốt hơn. Các đồng chí trong tổ liên hợp điều tra Tỉnh ủy đã đến rồi. Buổi chiều cậu cứ đi mua xe với Ôn Lâm, lại có tình hình gì thì báo cho tôi biết kịp thời.
Quan Doãn yên tâm. Tưởng Tuyết Tùng không ra bất kỳ chỉ thị nào đối với cách làm của hắn, cho thấy thái độ tán thành với hành động của hắn trong cửa hàng ô tô Audi độc quyền. Nói đúng hơn, Tưởng Tuyết Tùng cũng có vài phần thành kiến với Vương Hướng Đông sao?
Được, Quan Doãn trong lòng có một quyết định thật sự. Nếu Tưởng Tuyết Tùng đã không lo lắng về hai nơi bùng lửa là Học viện Tiến Thủ và cửa hàng ô tô Audi độc quyền thì hắn sợ gì?
Buổi chiều, Quan Doãn và Ôn Lâm chọn được một chiếc BMW. Ôn Lâm vốn không thích thú gì với việc điều khiển xe BMW, dù sao cô cũng là phụ nữ, không phải là người đam mê tô tô cuồng nhiệt, nhưng vẫn nghe theo ý kiến của Quan Doãn, mua một chiếc BMW.
Xe mới tới tay, tất nhiên khó tránh được hứng khỏi nhất thời. Ôn Lâm lái xe với tốc độ cao, khiến Quan Doãn cũng đi hóng gió với cô. Sau khi chạy được vài vòng, Ôn Lâm đã rất thích cảm giác lái BMW, bèn khen Quan Doãn thật tinh mắt, rốt cuộc là là BMW chắc chắn, ấm áp, quả thật sảng khoái hơn chiếc Audi.
Giữa lúc Quan Doãn và Ôn Lâm đang phóng nhanh trên đường cao tốc, trong radio đột nhiên truyền đến tiếng kêu đau xót vô tận của người MC, có một tin tức thình lình xảy ra, chấn động toàn thể Trung Quốc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui