Phải nói, Tưởng Tuyết Tùng đến huyện Khổng thị sát công tác, theo suy nghĩ của Lý Dật Phong và Lãnh Phong, tuy rằng cũng sớm đã chuẩn bị tâm lý, đoán được Tưởng Tuyết Tùng lần này đến ở trình độ nhất định quả thật là có ý tạo thế cho Lý Vĩnh Xương, nhưng một Bí thư Thành ủy quản lý một thành phố, sẽ không chỉ vì một Phó bí thư huyện ủy nho nhỏ mà đặc biệt chạy một chuyến đến huyện Khổng
Như vậy, chuyến thị sát công tác của Tưởng Tuyết Tùng, ngoại trừ có ý ra sức ủng hộ đối với Lý Vĩnh Xương, bên trong cũng có sự ủng hộ đối với công tác huyện Khổng, hoặc là đi sâu vào suy nghĩ, cũng có chú ý đối với thế cục huyện Khổng
Nhưng từ thời điểm Tưởng Tuyết Tùng rảo bước tiến vào Huyện ủy huyện Khổng, dường như tình thế đã phát triển, lệch khỏi quỹ đạo mong muốn. Chẳng những lệch khỏi quỹ đạo mà Lý Dật Phong và Lãnh Phong mong muốn, cũng không giống với sự kỳ vọng của Lý Vĩnh Xương
Hoặc là nói, tất cả mọi người huyện Khổng không ai dự đoán được, tương tác giữa Tưởng Tuyết Tùng và Quan Doãn, rất có ý tứ hận gặp nhau quá muộn, hơn nữa ngay trước mặt vô số người, tin tức truyền tải ra rất là ý vị sâu xa. Nhất là Lý Dật Phong, gần như không thể dùng khiếp sợ hình dung tâm tình của mình, ông ta là người rõ nhất ở đây về thái độ của Tưởng Tuyết Tùng đối với Quan Doãn là kiểu phiến diện và thành kiến như thế nào, nhưng xem tình hình vừa rồi, thái độ của Tưởng Tuyết Tùng dường như đối với Quan Doãn đã thay đổi hoàn toàn, chẳng khác nào chuyển biến một trăm tám mươi độ!
Mà Tưởng Tuyết Tùng vừa vào huyện Khổng từ đầu đến cuối thái độ đối với Lý Vĩnh Xương thì ba phải cái nào cũng được, cũng khiến Lý Dật Phong và Lãnh Phong nhìn ra gì đó, lại liên tưởng đến tai hoạ ngầm treo đó chưa quyết ẩn núp sau lưng chính sách lấp mộ khôi phục đất trồng, lại so sánh việc Tưởng Tuyết Tùng không nghe Lý Vĩnh Xương giáp mặt giới thiệu tiến triển dự án đập nước sông Lưu Sa mà nghe Quan Doãn giới thiệu, rồi lại điểm danh muốn nghe Lý Vĩnh Xương báo cáo tiến triển công tác lấp mộ khôi phục đất trồng, với trí tuệ chính trị của Lý Dật Phong và Lãnh Phong, trong lòng liền lập tức có sự tính toán
Tưởng Tuyết Tùng đến huyện Khổng, không đơn giản là ra sức ủng hộ Lý Vĩnh Xương như ở mặt ngoài, cũng không phải là sự ra mặt của Lý Vĩnh Xương đã mời được ông ta đến huyện Khổng thị sát, mà là các loại nhân tố tích lũy cùng một chỗ, cuối cùng thúc đẩy cuộc hành trình huyện Khổng của Tưởng Tuyết Tùng.
So với Lý Dật Phong và Lãnh Phong dùng trí tuệ chính trị xem xét thời thế, thì Lý Vĩnh Xương vẫn kém vài phần. Y vừa rồi khi Tưởng Tuyết Tùng và Quan Doãn ngâm thơ vẩy mực, trong lòng u ám, cảm nhận được nguy cơ và cảm giác áp bức cực lớn, trong lòng bất ổn càng không ngừng suy đoán, bí thư Tưởng rốt cuộc vì sao đột nhiên coi trọng Quan Doãn, vì sao cảm thấy có hứng thú lớn như vậy đối với Quan Doãn?
Vương Xa Quân lại càng uể oải tới cực điểm, theo tình hình vừa rồi thì thấy, chẳng phải là nói bí thư Tưởng đã điểm trúng Quan Doãn, chỉ chờ ám chỉ đưa xuống, Huyện ủy sẽ đem quan hệ của Quan Doãn điều hướng Thành ủy, từ nay về sau Quan Doãn thoát vây mà ra, vút thẳng lên trời? Vừa nghĩ tới Quan Doãn thực có khả năng lại lần nữa giành thắng lợi trong cuộc cạnh tranh của y, giựt mất cơ hội quý giá thư ký số một Thành ủy của y, y liền hận không thể xông lên phía trước một phen bóp chết Quan Doãn!
Dựa vào cái gì Quan Doãn lại thắng được y? Dựa vào cái gì?
Màn tương tác của Tưởng Tuyết Tùng và Quan Doãn, không biết đã khiến tâm tư bao nhiêu người dao động, cũng không biết thổi tan bao nhiêu gợn sóng sông Lưu Sa, lại càng không biết sẽ mang đến ảnh hưởng tinh tế như thế nào đối với thế cục huyện Khổng, bên trong đám người, ánh mắt Thôi Ngọc Cường chớp động, biểu hiện trên mặt biến hóa không chừng, mấy lần muốn lấy điện thoại trên người ra gọi cho một dãy số, rồi lại mấy lần buông xuống, dường như vẫn khó có thể có được quyết định cuối cùng
Tưởng Tuyết Tùng kim khẩu vừa mở, đầu tiên là khen ngợi công lao vất vả của Lý Vĩnh Xương, lại đề xuất muốn đi xem tiến triển lấp mộ khôi phục đất trồng, mới khiến Lý Vĩnh Xương thấp thỏm yên tâm phần nào, trong lòng lại lần nữa nổi lên hy vọng mãnh liệt, bí thư Tưởng vẫn rất coi trọng y, cũng phải, huyện Khổng rời y không được mà, không có y, dự án đập nước sông Lưu Sa sẽ không thuận lợi vậy, huyện Khổng cũng sẽ không trở thành huyện đầu tiên trong toàn huyện hoàn thành triệt để chính sách san lấp mộ phần khôi phục đất canh tác
Lý Vĩnh Xương đang muốn mở miệng nói chuyện, Lý Dật Phong liền không cho y cơ hội, giành nói trước:
- Thời điểm không còn sớm, bí thư Tưởng, hay là về Huyện ủy ăn cơm trước đi
Tưởng Tuyết Tùng hơi hơi suy nghĩ, gật đầu đồng ý:
- Ăn cơm, ăn cơm trước, nếu tôi không đi ăn cơm, sẽ có rất nhiều người có ý kiến đối với tôi, cho rằng tôi không biết điều. Anh thấy sao, Vĩnh Xương?
Lý Vĩnh Xương vội vàng phụ họa:
- Bí thư Tưởng một lòng vì công tác, là tấm gương tốt cho chúng ta
- Ha ha, tôi vừa rồi cùng Quan Doãn so tài thư pháp, cũng không thể xem là công tác...
Lý Dật Phong liền tiếp một câu:
- Bí thư Tưởng đây là ‘thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn, văn vũ chi đạo, nhất trương nhất trì’*
*Trong cuộc sống bận bịu khẩn trưởng vẫn biết sắp xếp sao cho tiết tấu hài hòa (Ý dịch giả, bạn nào có ý hay hơn cùng chia sẻ nhé)
Lãnh Phong cũng nói:
- Rừng động đừng nghe chuyển lá cành, ngâm nga chậm bước chẳng đi nhanh (trong bài Định phong ba của Tô Thức)... người xưa luôn là từ từ mà đi, bước đi tao nhã lịch sự, hiện tại cuộc sống có tiết tấu nhanh, kỳ thật cũng đã mất đi rất nhiều điều bình thường nhất. Huyện Khổng không có rừng trúc, nhưng có rừng cây. Chút còn thởi gian, bí thư Tưởng có thể đến núi Bình Khâu thăm thú cảnh quan, trải nghiệm thế nào là tâm cảnh thanh tao và sự lắng đọng
- Nói rất phải, nói rất phải
Tưởng Tuyết Tùng tâm tình tốt, tiếp một câu:
- Trở lại, cũng không mưa gió cũng không trời quang. Huyện Khổng có thời tiết không tồi, quả thật là cũng không mưa gió cũng không trời quang
Lý Vĩnh Xương liền không thể tiếp lời rồi, trong lòng lại oán hận nghĩ, tri thức càng nhiều càng phản động, lấy không nói có, văn nhân thật chua. Nhưng mặc kệ y ghen tị Lý Dật Phong và Lãnh Phong có thể cùng Tưởng Tuyết Tùng đàm thơ đối từ như thế nào, lại cũng chỉ có thể ở một bên cười phụ họa, không chen ngang được câu nào. Y lại không ý thức được, Lãnh Phong nhìn như không có ý định nhắc tới núi Bình Khâu , kỳ thật là vì Quan Doãn chon xuống phục bút.
Bên trong đám người, Quan Doãn đi ở phía sau nghe được Lãnh Phong thuận thế nhắc tới núi Bình Khâu, không khỏi hiểu ý cười. Ôn Lâm liền lặng lẽ đánh hắn một cái, oán trách nói:
- Đồ tự mãn!
Quan Doãn không phải tự mãn, mà là hắn hiểu rõ trong lòng, Lãnh Phong thấy gặp thời cơ tốt, đang tích cực chủ động thúc đẩy bố cục tiếp theo. Hơn nữa Tưởng Tuyết Tùng dùng ‘cũng không mưa gió cũng không trời quang’ để hình dung thời tiết huyện Khổng, cũng là có thâm ý sâu sắc, nói đây không phải thời tiết, mà là khí hậu chính trị.
Quả nhiên, Tưởng Tuyết Tùng với hứng thú dâng trào còn nói:
- Núi Bình Khâu huyện Khổng tôi cũng nghe nói qua, có thời gian cũng có thể đi xem qua
Trải qua bút pháp thần kỳ của Quan Doãn rồi thêm bàn tay kỳ diệu của Lãnh Phong thúc đẩy, Tưởng Tuyết Tùng thị sát công tác, đang dần dần nghiêng về hướng có lợi cho Lý Dật Phong và Lãnh Phong
Cơm trưa an bài ở tại căn tin Huyện ủy.
Ban đầu là muốn đến nhà khách Phi Mã tốt nhất huyện Khổng để tiếp đãi Tưởng Tuyết Tùng, nhưng Lý Vĩnh Xương cứ mãi cường điệu bí thư Tưởng ăn quen sơn hào hải vị, chỉ muốn ăn phong vị đặc sắc, mà ở huyện Khổng đúng là có món ăn đặc sắc, an bài ở căn tin Huyện ủy, do y tự mình chọn món. Lý Dật Phong và Lãnh Phong cũng không kiên trì, cũng hiểu Lý Vĩnh Xương và Tưởng Tuyết Tùng quan hệ không tồi, nên biết rõ sở thích của Tưởng Tuyết Tùng, liền để y sắp xếp
Cũng may, Tưởng Tuyết Tùng đối với món ăn coi như vừa lòng. Khi ăn cơm, mấy lãnh đạo chủ chốt Huyện ủy ngồi vây quanh Tưởng Tuyết Tùng, vừa ăn vừa nói chuyện, lúc chuyện trò vui vẻ, phong cách bình dị gần gũi của Tưởng Tuyết Tùng để lại ấn tượng sâu sắc cho không ít người, đều âm thầm nghị luận nói, lời đồn nói bí thư Tưởng uy nghiêm và rất có thủ đoạn hiện tại lại thấy, cũng rất có lực hấp dẫn, không thấy có bao nhiêu lợi hại.
Nhưng Quan Doãn lại suy nghĩ hoàn toàn khác với những người kia, hắn xem như thiết thân cảm nhận được thủ pháp làm việc nhẹ nhàng mà cẩn thận của Tưởng Tuyết Tùng, quả nhiên là tay già đời bậc nhất trong quan trường, với thủ đoạn chính trị yên ắng nổi sấm, mưa dầm thấm lâu, khiến cho ba nhân vật đứng đầu huyện Khổng đều cảm nhận được ông ta xử lý thành thạo bố cục của thế cục huyện Khổng
Hơn nữa còn là bố cục lâu dài.
Khi ăn cơm, Quan Doãn không đủ tư cách ngồi cùng bàn với Tưởng Tuyết Tùng, hắn và Ôn Lâm, Vương Xa Quân ngồi cùng một chỗ, Vương Xa Quân ngồi đối diện hắn, Ôn Lâm ở bên trái hắn. Ôn Lâm vùi đầu ăn cơm, không nói lời nào, bộ dáng tâm sự trùng trùng, chỉ mỗi ánh mắt Vương Xa Quân không ngừng nhìn xuyên qua bên trong đám người lui tới không ngớt, cũng không biết đang tìm tòi cái gì. Các lãnh đạo đều ở gian phòng bên trong, người bên ngoài đại sảnh, đều là nhân viên công tác phục vụ lãnh đạo bất cứ lúc nào
- Quan Doãn, anh hôm nay đã nở mày nở mặt rồi, nếu chẳng may được bí thư Tưởng nhìn trúng, điều vào Thành ủy, thành thư ký số một, đúng là có thể thật sự là trở nên nổi bật. Đến lúc đó, đừng quên những bạn hữu từng cùng nhau phấn đấu đấy nhé
Vương Xa Quân không chừng tìm không được người y muốn tìm, thu hồi ánh mắt, kỳ quái nói với Quan Doãn.
- Việc không hình không bóng, thì không nên nói nữa, Xa Quân, tôi cảm thấy anh có hy vọng lớn hơn tôi đấy
Quan Doãn đáp lại Vương Xa Quân, cười cười
- Buổi chiều bí thư Tưởng thị sát tình huống chứng thực chính sách lấp mộ phục hồi đất trồng, Xa Quân, anh có thể cùng Phó bí thư Lý cùng nhau báo cáo với bí thư Tưởng, tài ăn của anh cũng không rất được mà
Ôn Lâm vốn đang hết sức chuyên chú ăn cơm, vừa nghe lời Quan Doãn nói, cúi đầu cười, lặng lẽ dùng chân đá Quan Doãn một cái, ý tứ là, anh không nên xấu thế, sao lại đào hố cho người ta nhảy vào?
Quan Doãn không để ý tới động tác nhỏ của Ôn Lâm, ánh mắt đầy sự cổ vũ nhìn thẳng Vương Xa Quân.
Vương Xa Quân động tâm:
- Thật sự có thể sao?
- Đương nhiên có thể, tôi cũng không có tham dự dự án đập lớn, bí thư Tưởng vẫn đồng ý nghe báo cáo của tôi, anh đối với chính sách lấp mộ phục hồi đất trồng sớm đã thuộc nằm lòng, còn nữa Phó bí thư Lý lại phụ trách lấp mộ phục hồi đất trồng, anh gần quan được ban lộc, khẳng định số liệu, thành quả, các thứ, đều có thể đọc làu làu.
Vương Xa Quân mắt sáng rực lên:
- Số liệu và các thứ, tôi đã sớm nhớ rất rõ, chỉ là làm thế nào khiến bí thư Tưởng điểm tên của tôi, mới là vấn đề...
- Tôi cảm thấy không là vấn đề
Quan Doãn cười ha hả
- Anh trực tiếp nói với Phó bí thư Lý, đợi khi báo cáo, ông ta làm bộ quên một vài số liệu, sau đó ông ta điểm tên của anh, nói anh nhớ rất rõ ràng, thế là anh không phải thuận thế tiến lên xuất hiện trước mặt bí thư Tưởng sao? Tôi cảm thấy, bí thư Tưởng đồng ý cho tôi giới thiệu tiến triển dự án đập lớn, là vì sát hạch tôi. Nhưng bí thư Tưởng đến huyện Khổng, phải đồng thời sát hạch ba người, cho nên tiếp theo đây nên là anh ra sân, cuối cùng Ôn Lâm cũng phải lộ diện. Tuy nhiên, cơ hội là phải dựa vào chính mình tranh thủ.
Quan Doãn lấy mình dẫn chứng, khiến tâm tư Vương Xa Quân đại động, rốt cuộc ngồi không yên, đứng lên:
- Cảm ơn nhắc nhở của cậu, tôi đi tìm cậu nói một tiếng
Vương Xa Quân vừa đi, Ôn Lâm thừa dịp không ai chú ý nhéo eo Quan Doãn một cái, cười mắng:
- Anh quá xấu xa rồi, hãm hại người không thương lượng
Quan Doãn hô to oan uổng:
- Tôi hãm hại ai chứ? Tôi đây là có ý tốt, cô đừng ở đó không biết lòng tốt người ta
- Anh còn có lòng tốt…
Ôn Lâm đắc ý mà mỉm cười mỹ mãn
- Cái xấu của anh, tôi còn không biết ư? Tuy nhiên, anh xấu xa rất hay, xấu xa đến đáng yêu, tôi thích. Nhưng tôi vẫn chưa hiểu, sao anh có thể khẳng định bí thư Tưởng nhất định sẽ đồng ý cho Vương Xa Quân lộ mặt? Lại làm thế nào khẳng định Vương Xa Quân nhất định sẽ ở trước mặt bí thư Tưởng thua một vố đau?