Quân Vương Không Đến Được Với Ta

Tại một phiên đấu giá, ở thành phố XXX

Đây là một món cổ vật được xác định đã mười ngàn năm tuổi, là một món cổ vật quý hiếm, cũng là món cuối cùng trong phiên đấu giá hôm nay.

Sau khi mọi người nhìn thấy món cổ vật thì tất cả đều vô cùng trầm trồ và thích thú, ai ai cũng muốn nó thuộc về mình. Người kia bắt đầu ra giá khởi điểm cho món cổ vật quý hiếm này:

- Giá khởi điểm của món cổ vật này là 50 tỷ.

- 55 tỷ ( người mang số 67)

- 60 tỷ ( người mang số 55)

- Tôi ra giá 70 tỷ ( người mang số 90)

- 100 tỷ. (người mang số 65 cũng là nữ chín Diệp Y Quân)


Sau khi nghe có người hô giá 100 tỷ, mọi người vô cùng bàn hoàng và ngạc nhiên." Gì chứ? có người ra giá tận 100 tỷ ư? Không đùa chứ? Cô ta có còn bình thường không?".

- Một trăm tỷ lần một.

- Một trăm tỷ lần hai.

- Một trăm tỷ lần ba.

Tiếng boang vang lên cũng là lúc món cổ vật quý hiếm thuộc về tay cô, cô nỡ một nụ cười nhẹ, không quá háo hức cũng không quá ngạc nhiên, cứ thể cô chắc chắn rằng nó sẽ thuộc về tay mình. Cũng dễ hiểu thôi, do trước hôm đấu giá, Y Quân đã cho người điều tra từng người một trong phiên hợp đấu giá hôm nay, tiện thể xem luôn giá cao nhất họ có thể đưa ra là bao nhiêu để cô tiện thủ sẵn. Chính vì thế cô là người được biết đến với danh hiệu "kẻ hủy diệt những phiên đấu giá"

- Phiên đấu giá đến đây là kết thúc, người sẽ sở hữu món cổ vật quý giá này sẽ là cô gái trẻ mang số 65, chúng tôi sẽ sớm hoành hành thủ tục và giao lại cho người đẹp đây.

Y Quân nỡ một nụ cười rồi đáp:

- Vâng cảm ơn rất nhiều ạ.

Sau khi kết thúc phiên đấu giá, cô nhanh chống ra về xe. Cô tự lái nó, cô thích cảm giác tự một thân trên chiếc xe của mình, cô cũng rất thích cảm giác thèm muốn nhưng không thể có được của những người hôm nay, nhớ lại cô liền nỡ một nụ cười thật to và ngân nga bài hát mình yêu thích.

" Cảm giác hôm nay có chút thất vọng so với tưởng tượng của mình, thật dễ dàng có được nó làm mất đi một nữa sự thích thú của mình. nhưng mà nghĩ kĩ thì cũng rất tuyệt đó chứ."

Bỗng một chiếc xe hơi màu đen do một tên tội phạm đang lẫn trốn chạy thẳng về phía cô tay vừa đánh lái mồm vừa la.

- Tránh ra, tránh ra, mau tránh ra...

"Gì chứ? chiếc xe đó đang chạy ngược chiều sao? Nó đang lao thẳng về phía của mình. Nó đi quá nhanh mình không phanh lại kịp."


Đùng...Bùng.

Một vụ nổ xảy ra

"Không lẻ mình phải chết sớm vậy sao...."

Thế rồi cô dần mất ý thức và ngất đi. Tên cướp được ghi nhận là đã tử vong còn cô thì được nhanh chóng đưa đến bệnh viện lớn nhất của thành phố. Và cô được bác sĩ thông báo đã qua cơn nguy kịch thế nhưng cô sẽ trở thành người thực vật vĩnh viễn.

Tại một khu rừng nọ.

- Ngươi làm việc gì mà chậm chạp thế hả? Đào có cái lỗ mà nảy giờ chưa xong. Nhanh tay lên còn về mà nhận thưởng.

- Cứ từ từ gấp ráp làm gì chứ, cô ta cũng đã chết rồi, làm như ta đào chậm thì cô ta sống lại.

Nghe tiếng bịch bịch xung quanh Y Quân liền tỉnh dậy.

"Tiếng gì vậy chứ? Đây là đâu? Đầu mình đau quá! Còn hai tên kia là ai, đầu mình đang chảy máu sao? Bộ quần áo mình đang mặt với hai người kia là sao chứ? Không lẻ nình đã xuyên không? Ư đầu đau quá"


- Y Quân của ta là đứa trẻ đẹp nhất kinh thành. Y Quân không cần làm thái tử phi gì cả cứ vậy mà sống tới ta là được. Y Quân ta không thể sống tiếp cùng con được rồi. Ngươi tại sao lại có mặt trên cõi đời này chứ? Hạng người như ngươi mà cũng muốn thừa kế tại sản? Mẹ ngươi xuất thân chỉ là kẻ bần hèn, ngươi cũng chỉ là thứ con gái của tiện nhân đó làm chó cho ta cũng không xứng....

"Đây là ký ức của nguyên chủ ư? Ra là vậy mình đã hiểu rồi. Sau khi cha nguyên chủ chết, mẹ kế của cô đối xử với cô không bằng một con chó! Cha cô để lại hết tài sản cho cô lại càng bị bà ta căm ghét. Ha, giết người, ngụy tạo hiện trường, dành quyền thừa kế. kịch bản này mình đã quá quen rồi. Nếu ông trời đã cho mình cơ hội sống lại lần thứ hai thì mình sẽ không cam tâm chết lần nữa."

Cô dần lấy lại được ý thức, giả vờ như chết, tay vội lấy hòn đá bên cạnh, đợi lúc bọn chúng không để ý cô lấy hòn đá đập vào đầu tên phía sau và nhanh chóng cướp cây dao trên tay hắn cắt cổ hắn một cái chết ngay tại chỗ.

Hành động của cô diễn ra quá nhanh, tên đào mộ vẫn chưa phản ứng lại kịp, hơi hoảng hốt:

- Cô, cô vẫn còn sống sao chứ?

- Ta hả? Òm ta chết rồi chỉ là muốn quay lại kéo các người cùng chết chung thôi!

Nói rồi cô cầm con dao lao thẳng về phía hắn đề hắn xuống và đâm một nhát vào ngực. Vốn là võ sư karate nên đối phó với mấy tên lính què này thì không phải là chuyện gì khó đối với cô.

Sau khi giả quyết xong bọn chúng, cô ném xác chúng xuống cái hố đã đào cho nguyên chủ rồi loạng choạng bước rồi ngất liệm đi lúc nào không hay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận