Quân Vương Không Đến Được Với Ta

Sau Khi nhận cây quạt từ ông lão, tâm thế có cô phần khó hiểu. Nhưng kệ! Cứ về tìm hiểu từ từ, ắc sẽ có lời giải đáp. Đi đến một ngôi nhà nhỏ thì cô nghe tiếng vang xin từ bên trong, máu tò mò chổi dậy. Y Quân liền đến đó xem thử. Ở đây mọi người đều đang tập trung hóng chuyện. Bên trong là một người phụ nữ trung niên đang quỳ lại với chân một ai đó mà vang nài:

- Xin thầy cứu chồng tôi đi mà, ông ấy bị nhiễm phong hàn nặng lắm rồi. Tôi sẽ cố gắn làm lụm kiếm tiền trả cho ông, xin ông bốc thuốc chửa trị cho chồng tôi.

Người thầy thuốc kia liền đáp trả. Giọng khinh bỉ:

- Không có tiền thì chết là vừa, sống chi cho khổ người khổ thân.

- Tôi Xin thầy mà! Làm ơn cứu giúp chồng tôi.

Lão thầy thuốc kia mặt kệ định quay mặt bỏ đi thì một cái tát trời gián thẳng vào mặt ông ta. người vừa ra tay không ai khác chính là Y Quân. Cô chóng nạnh nhìn ông ta mà chửi như được mùa:

- Ông mà cũng xứng được làm thầy thuốc ư, nhìn ông chắc cũng bốn mươi mấy mà không có đạo đức. người ta bệnh sắp chết tới nơi mà ông đứng trơ trơ đó không chịu cứu, cái thứ của ông không có đáng làm thầy, thẩm trí còn làm nhục mặt danh dự của một thầy thuốc. Ông không cứu thì để tôi cứu.

Chửi xong cô nhìn qua người phụ nữ kia mà nhẹ giọng:


- Cô đứng lên đi, kệ ông ta, đưa tôi đến xem chú ấy như thế nào.

Người phụ nữ kia cảm kích chỉ tay về phía người chồng bị bệnh nằm một chổ. Cô đưa tay đặt lên tráng chú kia rồi xác nhận là cảm sốt thông thường. chỉ là một chút nóng lạnh thì không nhằm gì! Cô nhìn qua người phụ nữ, xin một tấm vãi mỏng rồi đi ra ngoài. trước khi đi, cô nhìn vào trong nói:

- Ở đây chờ tôi một lát, tôi đi lấy thuốc về cứu chồng cô.

Cô kia gật gật đầu, ông thầy thuốc thì cười đểu mà nói:

- Con ả đó chả phải đại tiểu thư nho phủ sao? Một thứ ngu xuẩn thì cứu được ai? Nếu không vì quyền thế của gia đình cô ta thì ta không nhịn ả nãy giờ rồi! Một hồi ả đem thuốc bậy bạ làm cho hắn chết thì ta sẽ nhanh cơ hội kiện ả lên quan. Muahaha..

Nghe xong thì ai cũng giật mình, giờ mới để ý. Đúng rồi, cô ta chính là Nho Y Quân của Nho Phủ Tướng Quân. Nghe đồn cô ta là một người hèn nhát, khờ dại, ngu ngốc, yếu đuối. Nhưng trông cô ta nào phải vậy, thần thái toát ra từ cô rất mạnh mẻ, nhìn qua là biết một người có tài mà lại thông minh. Thôi thì ngồi đây tiếp tục xem cô ta sẽ làm gì?

Một lát sao thì Y Quân trở về, trên tay là tấm vãi mỏng lúc nãy nhưng hình như đang gói thứ gì đó bên trong. Cô đưa túi đó cho người phụ nữ, rồi nói:

- Bỏ cái túi này vào một cái nồi, đổ nước nấu cho sôi rồi đậy nấp mang nguyên cái nồi ra đây..

Người phụ nữ kia liền tất bật làm theo, mọi người thì thắc mắc là Y Quân chửa bệnh phong hàn cho ông kia bằng cách nào?

Đằng này Tên thầy thuốc đắc ý nói:

- Nè! lão phu thấy trong y học, làm gì có phương pháp chửa bệnh kiểu này. ngươi đang đùa với ta đó hả?

Y Quân không quan tâm, ngồi đó mà đợi cô kia. Một hồi sao thì người phụ nữ nọ cũng đem lên nồi nước còn đậy nấp nóng hổi. Y quân đón lấy cái nồi để lên giường của chú kia rồi nói:

- Con mở nắp ra thì chú ngồi dậy, chùm chăn lại cùng với cái nồi, khi nào hết hơi nóng thì hả mở chăn ra, hiểu chưa?

Ông kia gật gật đầu rồi làm theo. trong suốt thời gian này, mọi người ai cũng hồi hộp chờ đợi. Tên thầy thuốc thì ngồi đó cười đắt ý. Một lúc sao tấm chăn được mở ra, bây giờ thì người đàn ông chảy mồ hôi đầm đìa, nhưng thần sắt đã hồng hào trở lại. không còn tím tái như lúc sáng nửa. Ai cũng bất ngờ. Nhất là Lão thầy thuốc:


- Cái...cái...cái gì? sao lại có thể.

Y Quân nhếch mép nhìn lão ta rồi nhìn sang người phụ nữ. nói:

- Bên kia còn mấy túi, xông ba ngày mỗi ngày 2 lần. tuy không dứt bệnh nhưng sẽ đỡ hơn, không nguy hiểm tính mạng.

Hai vợ chồng nọ cảm ơn rối rít, mọi người thì vổ tay tung hô. Ông thầy kia cũng trở mặt nhìn cô hạ giọng:

- Là lão phu không có mắt mà không thấy thái sơn, nói mấy lời không được tốt, sao này lão sẽ không như vậy nữa, giờ cho lão biết trong cái túi đó là thảo dược gì được không?

Y Quân cười khinh bỉ, nhìn lão ra giá:.

- Đưa ta hai trăm lượng thì ta sẽ nói.

Lão Thầy thuốc chừng chừ rồi đưa cho cô một dây đồng xu hai trăm lượng.

- Tốt...ta cho ngươi mở túi xem đó.


Ông ta mừng rỡ lấy một trong bảy túi còn lại xem thử thì bên trong là lá gai Ô Rô, lá chanh, xả và một ích lá ổi.

- Cái gì, mấy thứ rẻ tiền này mà ngươi lấy của ta hai trăm lượng.

- Là ông đồng ý với giá này mà! Đâu thể trách ta.

Nói xong cô nhìn sang mọi người.

- Mọi người, đây là phương pháp tạm thời giải phong hàn. Mọi người có thể làm theo khi bị bệnh. nhớ là phải uống thuốc đi kèm thì mới hoàng toàn khỏi bệnh.

Nói rồi cô lấy hai trăm lượng đó đưa cho người phụ nữ:

- Lấy tiền này mua thuốc cho chồng cô uống đi, sẽ mau khỏi hơn đó!

Cô kia cuối đầu cảm ơn Y Quân Rối Rít. Y Quân Cười nhẹ. Rồi rời khỏi căn nhà đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận