Nghe những lời mà lão tổ Kim Cương tông nói, tâm thần Hứa Thanh như dấy lên sóng lớn, ngẩng đầu nhìn về thiên địa xa xa, hắn giống như lại nhận thức nhiều hơn một phần đối với cái thế giới này.
- Nhưng Ly Đồ Giáo thì ta biết rõ, giáo phái này ở bên trong vô số tộc quần trên toàn bộ thế giới đều có tín đồ, thế lực cực kỳ đông đảo, tất cả đều bởi vì giáo lí!
Lão tổ Kim Cương tông tiếp tục mở miệng.
- Giáo lí của Ly Đồ Giáo là rời khỏi cái mảnh thế giới tàn khốc này.
Bọn họ cuồng nhiệt thờ phụng Thần Linh thời kỳ viễn cổ trước lúc nửa khuôn mặt Thần Linh đến, bọn họ tin tưởng một ngày nào đó, những Chúa Tể Cổ Hoàng đã rời khỏi kia, sẽ xây dựng sáng lập ra thánh địa, sau đó sẽ tiếp dẫn những giáo đồ là bọn họ rời đi.
- Mà sở dĩ chi nhánh của Ly Đồ Giáo rất nhiều, bởi vì ở bên trong cuốn ghi chép của bọn họ, ghi chép thời kỳ viễn cổ tổng cộng có chín vị Chúa Tể Cổ Hoàng rời khỏi, để sáng tạo ra thánh địa.
- Cho nên bản thân Ly Đồ Giáo cũng chia làm chín phe phái lớn, thờ phụng các Chúa Tể Cổ Hoàng khác biệt trong thánh địa của mình, giữa từng phe phái có vẻ đều không hợp với nhau, đều cho rằng Chúa Tể mình thờ phụng mới là Chí Tôn, mới thật sự có thể tiếp dẫn bọn họ đi cùng.
Mà bên trong những Chúa Tể Cổ Hoàng vĩ đại kia không chỉ có nhân tộc, mà còn có dị tộc, đây cũng là lý do tại sao tín đồ của Ly Đồ Giáo lại có thể trải rộng ra khắp tất cả các tộc quần.
Những lời này làm cho Hứa Thanh nghe xong mà chấn động tâm thần, sau khi nhanh chóng tiêu hóa tin tức, hắn liền hỏi một câu.
- Chúa Tể Cổ Hoàng là dạng tồn tại gì?
Lão tổ Kim Cương tông sững sờ, vấn đề này chính lão cũng không biết, nhưng lão không muốn trong lúc Hứa Thanh còn đang cân nhắc sinh tử của mình mà lại lộ ra mình ngu ngốc vô dụng, vì vậy lập tức suy nghĩ nhớ lại, sau đó mở miệng.
- Tiểu nhân không cách nào phỏng đoán cảnh giới của Chúa Tể Cổ Hoàng, nhưng ta đã từng gặp miêu tả bên trong một chút sách cổ!
Người đã từng thống nhất đại lục Vọng Cổ, trấn áp vạn tộc tồn tại, được gọi là Cổ Hoàng.
- Mà cường giả mặc dù không thống nhất Vọng Cổ, nhưng thực lực bản thân nghịch thiên, có thể đánh một trận với Cổ Hoàng, được gọi là Chúa Tể.
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ mê mẩn, không nói gì.
Mắt thấy Hứa Thanh như thế, lão tổ Kim Cương tông nhẹ nhàng thở ra, trên thực tế lão cũng không biết cách giải thích này là thật hay giả, dẫu sao phần lớn những sách cổ lão đọc đều là một loại!
Vì vậy lão nhanh chóng chuyển hướng chủ đề, tiếp tục giới thiệu về Ly Đồ Giáo.
- Tồn tại cao nhất bên trong Ly Đồ Giáo gọi là Tố Ti Mệnh, theo truyền thuyết thì đây không phải này tu sĩ của phiến thế giới này, mà là tu sĩ đến từ thánh địa, là lãnh tụ tinh thần của Ly Đồ Giáo, cực kỳ thần bí.
- Mà đầu lĩnh của chín đại phe phái, lại tự xưng là Thánh đồ.
- Trong đó, một phái nằm ở Nam Hoàng Châu này chỉ là một bộ phận chi nhánh của Huyền U phái mà thôi, Huyền U chủ phái chân chính thì đang ở đại lục Vọng Cổ, bọn họ thờ phụng chính là Cổ Hoàng của nhân tộc, Huyền U Cổ Hoàng!
- Trong sách cổ có ghi chép, trước khi nửa khuôn mặt Thần Linh phủ xuống, bên trong vô số kỷ nguyên có một kỷ nguyên gọi là kỷ nguyên Huyền U, do Huyền U Cổ Hoàng sáng lập, dẫn dắt nhân tộc nhất thống Vọng Cổ.
Nghe lời lão tổ Kim Cương tông nói, những suy nghĩ trong đáy lòng Hứa Thanh như sóng dậy, một đường bay nhanh, cho đến khi bóng tối được ánh nắng mặt trời đầu tiên thay thế, theo ánh bình minh xuất hiện trên bầu trời, phía xa xa, Hứa Thanh đã thấy được mục đích của chuyến này.
Tòa thành này tràn ngập dơ dáy và bẩn thỉu, trên Hồng Nguyên chỉ có duy nhất một tòa thành có truyền tống trận.
Sau khi đến nơi này, trong lòng Hứa Thanh đã biết quyết định xử lý như thế nào đối với lão tổ Kim Cương tông.
- Viên đan dược của ngươi là đan dược gì?
- A, đó là một khỏa Linh Kình Đan, phương pháp phục dụng đặc thù, không thể lập tức nuốt vào, cần uẩn dưỡng trong hộp ngọc 100 ngày đợi nó hòa tan, bây giờ tính tính toán toán thì còn thiếu 3 ngày nữa là đủ.
Lão tổ Kim Cương tông đưa mắt nhìn tòa thành trì xa xa, vội vã mở miệng.
- Ta thích im lặng.
Hứa Thanh hỏi xong vấn đề đan dược, bỗng nhiên nói ra một câu như vậy.
Lão tổ Kim Cương tông run lên một cái, vừa muốn truyền ra lời nói, một cỗ trấn áp đến từ linh hồn bản mạng đột nhiên bao trùm đến, bao phủ que sắt màu đen, trực tiếp làm trọng thương khí linh như lão, sau đó phong ấn.
Sau khi phong ấn một tầng, Hứa Thanh vẫn lo lắng, tăng thêm cường độ của tầng phong ấn, sau đó trấn áp từng tầng từng tầng xuống, lúc này mới cảm thấy ổn thỏa.
Dưới tầng tầng trấn áp, lão tổ Kim Cương tông trong phong ấn cũng suy yếu tột cùng, gần như tiêu tán mà lâm vào ngủ say.
Cuối cùng Hứa Thanh lựa chọn vẫn không giết chết lão tổ Kim Cương tông, giá trị của khí linh để cho hắn quyết định giữ lão lại, hoàn thiện que sắt màu đen của mình.
Nhưng mà trước khi có thêm thủ đoạn để đảm bảo, tu vi bản thân cũng chưa đột phá đạt tới Trúc Cơ, Hứa Thanh không có ý định để cho lão thức tỉnh, đồng thời cũng đã làm xong chuẩn bị, một khi thấy lão không nghe lời liền lập tức xóa đi.
Sau khi làm xong những thứ này, hắn thở sâu, bên trong cơn gió tuyết buổi sáng, lúc này hắn không có đi vào tòa thành trì phía trước mà quay người nhoáng một cái, nhanh chóng bay về một cái phương hướng khác.
Sở dĩ lúc ban đêm hắn mở miệng thì thào nói phải về Thất Huyết Đồng, là để cho lão tổ Kim Cương tông nghe, mặc dù đối phương đã hóa thành khí linh, một đường lại vô cùng thành thật, trong ngôn từ cũng rất chân thành, nhưng Hứa Thanh sẽ không dễ dàng tin tưởng.
Cho nên khi hắn hỏi câu về đan dược kia là để nghiệm chứng, mà nói quay về Thất Huyết Đồng, lại là mê hoặc.
Nếu mà lão tổ Kim Cương tông nói dối về phương diện đan dược, Hứa Thanh sẽ lập tức giết chết lão, về phần cái sau!
Nếu như lão tổ Kim Cương tông có một chút thủ đoạn đặc biệt để lộ ra tung tích của hắn, như vậy sau khi bị hôn mê, cũng sẽ không cách nào hữu hiệu nữa.
Bởi vì Hứa Thanh không có ý định quay về Thất Huyết Đồng trong một khoảng thời gian ngắn.
Trong gió tuyết, tốc độ Hứa Thanh càng nhanh hơn, phi hành phù cũng đã được dùng ở trên người, một đường bay nhanh.
Cho đến ban đêm của ngày hôm sau, rốt cuộc hắn đã tìm được một cái động đất để chui vào ẩn nấp, sau khi rắc phấn độc khắp nơi ngoài cửa, lại tiến hành che giấu, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống, lấy ra hộp ngọc chứa đựng đan dược của lão tổ Kim Cương tông.
- Sống hay chết, liền nhìn xem đan dược này có phải đúng như lời ngươi nói hay không!
Hứa Thanh cúi đầu nhìn hộp ngọc, để ở phía xa, lui ra phía sau vài bước rồi tỉ mỉ quan sát bốn phía, sau đó cách không chỉ một ngón tay.
Hộp ngọc lập tức rặc rặc một tiếng sau đó từ từ mở ra, một cỗ mùi thuốc nồng đậm lập tức đập vào mặt hắn.
.