Lúc quay phim là 10 giờ 30 phút!
Nội dung kịch bản là Hàn Văn Vũ ở trong chuyện xưa sau khi trọng sinh, làm tổng giám đốc của một công ty, mà Tô Diệu Diệu là nữ nhân viên trong công ty đó, cho nên vai diễn của Hạ Tuyết là thân phận trước kia của Tô Diệu Diệu, nhưng nhân viên tiếp tân ở trước sân khấu khi nhìn thấy nàng hóa trang xuất hiện tại đại sảnh cao ốc Thế Kỷ thì nhân viên nữ của công ty, rối rít nói: “Nữ diễn viên này trông rất quen mặt a.
.
.
.
.
.”
Hạ Tuyết giả vờ như mặt bị ngứa, đưa tay gãi mặt, sau đó nhìn trợ lý đạo diễn nói với các diễn viên quần chúng: “Mọi người chờ chút nữa đi theo bên cạnh nữ chính, sau khi đạo diễn hô một tiếng action, nam chính đi tới, mọi người cùng nữ chính cúi người chào.
.
.
.
.
.
“Ok! Mọi người tới tập luyện trước một chút! Trợ lý đạo diễn lập tức kêu một số diễn viên nữ ra, đứng ở đại sảnh công ty, sau đó cầm microphone, kêu to: “Ok! action!!”
Hạ Tuyết vừa nghe hiệu lệnh, hai tay nàng lập tức đặt lên hông bên trái, hơi cong thắt lưng lại như chào hỏi.
.
.
.
.
.
“Tốt! Như vậy là được! Mọi người cũng đừng nhích tới nhích lui, đứng ở vị trí này! Chờ một lúc, bắt đầu diễn!” Trợ lý đạo diễn nói xong, lập tức bỏ đi, đến chỗ khác chỉ đạo công việc.
Hạ Tuyết từ khi đi vào đại sảnh công ty, toàn thân của nàng như bị con kiến bò, trong người không thoải mái, chỉ thấy nàng cắn chặt môi dưới, tròng mắt quẹo trái quẹo phải, suy nghĩ, Hàn Văn Hạo kia có lẽ lúc này sẽ không xuống lầu làm gì chứ? Chắc là không, văn phòng của hắn ở tầng lầu 80, đi xuống nhiều lần mệt a? Chân nàng bắt đầu có phần đứng không vững, muốn đi ra một chút, chờ đến lúc quay phim sẽ trở về hàng đứng, ai biết lại nghe nhân viên tiếp tân công ty ở đại sảnh nói tổng giám đốc đang đến, sắc mặt của nàng lập tức trắng bệch.
.
.
.
.
.
Vừa mới nói xong, một chiếc xe Rolls-Royce màu bạc chậm rãi dừng ở đại sảnh công ty, hơn mười người bảo vệ và Tả An Na bước ra, đi đến chiếc chờ bên ngoài chiếc Rolls-Royce, cúi người chào ….Tả An Na bước lên, mở cửa xe, kính cẩn gọi: “Tổng giám đốc!”
Hàn Văn Hạo từ trong xe lạnh lùng bước tới, vẻ mặt lạnh lùng liếc mắt nhìn vào hiện trường quay phim một cái, mới chậm rãi cỡi bao tay ra, đưa cho Tả An Na, mới lạnh lùng hỏi: “Nhị thiếu gia đến rồi hả ?”
“Đúng vậy! Hôm nay là ngày quay đầu tiên, tổng cộng phải ở chỗ này lấy cảnh ba ngày!” Tả An Na lập tức nói!
“Ừ! Để cho Nhị thiếu gia quay phim xong, giữa trưa gặp tôi!” Hàn Văn Hạo lãnh đạm sau khi nói xong, lập tức đi lên bậc thang cao ốc Thế Kỷ.
.
.
.
.
.
Trong đại sảnh cao ốc Thế Kỷ, nhân viên công ty Hàn thị thường xuyên cúi người chào hỏi Hàn Văn Hạo.
.
.
.
.
.
Vẻ mặt Hàn Văn Hạo lạnh lùng đi qua bọn hắn, lại xẹt qua đám diễn viên quần chúng đứng ở cạnh cửa, nhanh chóng đi về phía trước.
.
.
.
.
.
Hạ Tuyết cúi đầu, cắn răng nhíu mày mặt nhăn mặt, nín thở cầu trời khấn đất, hai tay nắm chặt, rốt cục chờ Hàn Văn Hạo đi lướt qua bên mình, cuối cùng nàng nhẹ nhàng thở ra.
.
.
.
.
.
Hàn Văn Hạo ở xa đằng kia, chợt ngừng lại, hắn đang cúi đầu nghĩ nghĩ, mọi người đang cảm thấy kỳ quái, thì hắn chậm rãi xoay người lại, hai tròng mắt chớp động như con báo, từng bước một giẫm lên sàn nhà đá cẩm thạch bóng loáng, một lần nữa quay trở lại trước mặt một diễn viên nữ, vươn tay nắm lấy cằm của nàng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nàng, quả thật là Hạ Tuyết, ánh mắt hắn nheo lại.
.
.
.
.
.
Hạ Tuyết sợ tới mức trừng mắt, mồ hôi lạnh đầm đìa.
.
.
.
.
.
ặc, ặc, bắt đầu tư chương này trở đi, sau khi gặp lại HVH thì mọi chuyện xãy ra vô cùng đặc sắc, ú tim, nghẹt thở không thể bỏ lỡ a….
.