Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu


Chương 9

Hạ Tuyết nắm chặt tay, quay đầu phẫn hận nhìn nam nhân trước mặt, nói: “Tôi có đáng thương hay đáng giận thì liên quan gì tới anh?”

Hàn Văn Hạo lạnh lùng quay đầu nhìn Hạ Tuyết: “Đương nhiên không liên quan tới tôi! Nhưng hiện tại sự thật phơi bày ra trước mắt, cô nên trả giá vì những hành động sáng nay cô làm với tôi!”

Hạ Tuyết nhẹ cười, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, cả thế giới của cô bị Cẩn Nhu đập nát, nhưng cô vẫn cắn răng đối diện với người đàn ông trước mặt, tức giận nói: “Phải không? Trả giá cái gì? Camera chứng minh rồi, tôi…… không phải người bị an bài hầu hạ anh trên giường, nói cách khác…… Anh vào cửa, sao không kiểm tra một chút chứ? Anh ngủ lầm với tôi, tôi còn chưa có truy cứu trách nhiệm của anh đâu?”

Thần sắc Hàn Văn Hạo lạnh lùng……

Hai nhân viên ngồi ở phòng theo dõi, trộm liếc mắt một cái, liền vội vàng đứng dậy đi ra ngoài cửa……

“Cầm con bướm ngọc của tôi, vào lầm phòng của tôi, làm cho tôi có một buổi tối như vậy với loại phụ nữ như cô, tôi còn sợ ô uế đây!” Hàn Văn Hạo tức giận nói.

Hạ Tuyết cắn môi, cô tức giận đứng dựng lên, trong mắt bốc lửa…… Cô vươn ngón tay, chỉ vào kẻ siêu cấp ghê tởm trước mặt này, giọng phát run kêu to: “Này ——“

Hàn Văn Hạo lạnh lùng quay đầu, nhìn Hạ Tuyết………

Hạ Tuyết tức giận đến vỗ vỗ ngực mình nói: “Bà chị này sống hai mươi năm, đến tay còn không có bị đàn ông chạm qua, bà chị này cũng không phải kiểu phụ nữ cầm tiền của người ta, liền cởi sạch quần áo…… Tôi không có mục đích gì…… Anh cướp đi đêm đầu tiên quý giá của tôi như vậy, anh còn dám nói bẩn?? Nếu anh sợ bẩn, tại sao tối hôm qua lại đụng tôi? Hiện tại chiếm tiện nghi, còn dám nói tôi loại này loại nọ? Anh không phải con người!”

Hàn Văn Hạo đánh giá Hạ Tuyết từ trên xuống dưới, sau đó khuôn mặt lạnh lẽo nở nụ cười một chút, mới nói: “Phụ nữ chờ hiến thân cho tôi có cả đống, cô oán giận như vậy, liền nghĩ xem cô có bao nhiêu rụt rè? Hừ! Cô tiến lầm vào phòng tôi là sự thật! Cô mắng mỏ oan uổng tôi cũng là sự thật! Nhưng hiện tại tôi không có thời gian nháo với cô! Màn ban sáng, tôi vẫn nhớ kỹ!”

Hắn nói vừa xong, liền ngạo mạn đứng lên, đi ra ngoài……

Hạ Tuyết tức giận đứng tại chỗ, nước mắt lăn xuống…… Cô chậm rãi ngẩng đầu, lại nhìn hình ảnh trên màn hình, thấy Hàn Văn Hạo đang được các vệ sĩ hộ tống, đi vào phòng……

Cô chậm rãi nắm chặt tay, tức giận nghẹn ngào nói: “Cho dù chỉ có một phút

sinh mệnh, mình ít nhất cũng muốn dùng một phút này, đòi lại một chút tự tôn phải không?”

Nước mắt lăn xuống, không nói hai lời, cô lập tức xoay người bước đi ra khỏi phòng theo dõi……… Liền nhìn đến Hàn Văn Hạo đang đi cùng các vệ sĩ vào thang máy……

“Chờ một chút!!!” Hạ Tuyết hô lớn!!

Hàn Văn Hạo dừng chân, lạnh lùng quay đầu, nhìn cô gái trước mặt……

Hạ Tuyết tức giận đến phát run, từng bước một đi tới chỗ Hàn Văn Hạo, vừa đi vừa lấy cái bóp ra……

Hàn Văn Hạo hơi nâng mắt, nhìn cô mở bóp……

Hạ Tuyết ở trước mắt nhiều người, giương lông mi, cố nén nước mắt nói: “Tối hôm qua…… Hai ta trải qua một buổi tối, cần có chút giao dịch a……”

Hàn Văn Hạo cười lạnh một tiếng nói: “Nói như vậy…… Cô cuối cùng vẫn là muốn tiền……”

Hạ Tuyết cũng học thần thái của hắn, cười lạnh một chút mới nói…… “Không…… Tôi nghĩ cần cám ơn anh, còn muốn nói cho anh một tiếng, tối hôm qua anh hầu hạ rất khá…… Chị đây thực thoải mái……”

Cô nói vừa xong, liền từ trong bóp rút ra mấy tờ tiền giắt vào âu phục đẹp đẽ quý giá của Hàn Văn Hạo…… “Đủ không?”

Hàn Văn Hạo lạnh ánh mắt, một cỗ sát khí bốc lên……

“Không đủ à?!” Hạ Tuyết cao giọng hỏi xong, cô lại tức giận từ trong bao rút ra một xấp tiền vốn định dùng để mua thuốc, quăng vào hắn nói: “Toàn bộ cho anh!!”

 

Chương 10

Thiệt nhiều tờ tiền màu hồng bay giữa Hạ Tuyết cùng Hàn Văn Hạo……

Hai người cùng gắt gao nhìn đối phương, không có một chút thỏa hiệp……

Hạ Tuyết thở gấp từng bước đứng ở trước mặt Hàn Văn Hạo, vươn ngón tay chỉ về phía hắn, ngẩng đầu nghiến răng nghiến lợi nói: “Dù sao chị đây cũng sống không lâu, tiền này tôi cũng không cần dùng, dùng để cho anh, tôi vui…… Anh có vui không?”

Hàn Văn Hạo chậm rãi cúi đầu, nhìn Hạ Tuyết, đôi mắt bốc lên sát khí vô tận……

Hạ Tuyết cắn răng, trừng mắt nhìn hắn một cái, hừ một tiếng, liền đi nhanh đẩy mọi người ra, hướng thang máy đi đến…… Nàng vừa đi vừa nắm chặt ví tiền, không quay đầu lại……

Hàn Văn Hạo vẫn đứng ở tại chỗ, đôi mắt đột nhiên đông lạnh đáng sợ, mọi người cũng nhìn hắn không dám lên tiếng……

Hạ Tuyết bước nhanh đi đến thang máy, vươn ngón tay run rẩy ấn nút mở cửa, sau đó cắn môi đứng ở trước cửa thang máy, chờ đợi…… Ánh mắt của nàng lơ đãng nhìn vào hình ảnh phản chiếu trên cửa thang máy, thấy được Hàn Văn Hạo vẫn đưa lưng về phía mình, không nhúc nhích……

Hạ Tuyết lại nặng nề cắn môi, vẫn thở gấp gáp, đừng qua đây………

Cửa thang máy mở ra, Hạ Tuyết đi vào thang máy, sau đó xoay người, cũng không có nhìn bên ngoài, ấn nút chọn tầng trệt……

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Hạ Tuyết vừa định thở ra một hơi, đột nhiên năm ngón tay đột nhiên cắm vào khe hở thang máy, cưat thang máy liền mở ra một lần nữa……

Hạ Tuyết kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Hàn Văn Hạo đứng ở cửa thang máy, lạnh lẽo nhìn chằm chằm mình……

“Anh làm cái gì?” Hạ Tuyết ra vẻ bình tĩnh nhìn hắn, sau đó cười lạnh một chút mới nói: “Như thế nào? Chê tiền ít à?”

“Không……” Hàn Văn Hạo đột nhiên cười lạnh nhìn nàng nói…… “Tiền nhiều quá……”

Hạ Tuyết khó hiểu nhìn hắn……

Hàn Văn Hạo nhìn chòng chọc khuôn mặt Hạ Tuyết, chậm rãi mở miệng nói từng chữ từng chữ…… “Cho nên…… Chúng ta tiếp tục đi……”

“Cái…… Cái…… Cái gì?” Sắc mặt Hạ Tuyết xanh lè nhìn hắn……

Trong hai tròng mắt như mắt báo của Hàn Văn Hạo đột nhiên xẹt qua một chút tàn nhẫn, vươn tay kéo Hạ Tuyết ra khỏi thang máy, đẩy nàng vào sát tường, nhanh chóng phủ đầu, nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt, đáng sợ nói: “Tôi nói cô đưa tiền nhiều lắm! Tôi lại hầu hạ cô thêm một buổi tối!!”

Hạ Tuyết trừng mắt, trái tim đập như muốn nhảy ra, kêu to…… “Đồ bệnh thần kinh!!”

“Tôi cầm của tiền của cô, sẽ không để cô thất vọng!” Hắn nói vừa xong, liền trực tiếp làm trò trước mặt mọi người, cúi đầu cưỡng hôn lên cánh môi mềm mại của Hạ Tuyết……

“Ưm……” Hạ Tuyết tức giận bấu vai áo hắn, nổi điên đẩy hắn ra……… “Anh buông!!”

“Mọi người đều nhìn thấy, là cô cho tôi tiền!! Không phải là muốn cùng tôi thêm một lần nữa sao? Tất cả mọi người có thể làm chứng! Hàn Văn Hạo tôi cũng không có bắt buộc cô!! Là tôi bồi thường cô!” Hắn nói vừa xong, một tay xiết chặt tay nhỏ bé của Hạ Tuyết, lôi kéo cô đi vào trong phòng tổng thống!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui