Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Vẻ mặt của Fiona chuyển thành ngạc nhiên, sau đó là ảm đạm khi nghe tin hoàng tộc đã bị hủy diệt, điều đó có nghĩa rằng người thân của cô dữ nhiều lành ít, cô lên tiếng nói với giọng điệu lo lắng pha lẫn một chút nghi vấn:

“Một Hoàng Tử đang chỉ huy người dân chiến tranh với Đại Thần Soái ở Penohal sao?”

Fiona biết Đại Thần Soái đang nắm giữ quyền lực tối cao ở quốc gia Penohal, là người kiến tạo ra một tòa thành trì khổng lồ, và còn là một người nắm giữ sức mạnh vượt trội không thể đo lường, vì thế, cô không tin rằng một Hoàng Tử có thể chống lại Đại Thần Soái.

Ngạc Thiên Quang cũng đưa ánh mắt nghi hoặc về phía Băng Như Lan, Đại Thần Soái, đó là một nhân vật không hề đơn giản, ngay cả Giáo Đình cũng phải thận trọng khi đối đầu với thế lực của Đại Thần Soái, ấy thế mà, một Hoàng Tử có thể chống đỡ đội quân của Đại Thần Soái trong vòng hơn ba tháng, một điều khiến người ta không dám tin tưởng.

Băng Như Lan trầm giọng nói trong khi gật đầu: “Đúng thế, tôi đã tìm hiểu về tình tình ở phương bắc Niyensa, Hoàng Tử kia là một người rất đặc biệt, những thuộc hạ dưới quyền hoàn toàn tín nhiệm và bán mạng mà không hề tỏ ra nghi ngờ.”

“Trận chiến với Đai Thần Soái cũng không dễ dàng như vẻ ngoài, rất nhiều người dân đã chết.”

Nói tới đây, Băng Như Lan không khỏi thở dài một hơi, có vẻ vì tiếp xúc với thế giới loài người, trải qua nhân tình ấm lạnh, một loài sinh vật mang dòng máu lạnh như cô cũng không muốn nhìn thấy cảnh con người chém giết lẫn nhau, thây xác trải đầy đồng.

Nếu không thì Băng Như Lan đã không giúp đỡ các căn cứ bên ngoài tiêu diệt mối nguy hiểm như sinh vật tiến hóa hay bọn Venger rồi.

“Và còn nữa, Hoàng Tử kia tự xưng Bắc Đế, Ambrose Lambert, có vẻ như Ambrose đã để ý tới vùng đất của Liên Bang Gaia của cô rồi, cô định làm thế nào?” Băng Như Lan bình tĩnh nói tiếp.

Fiona không trả lời ngày, cô trầm mặc trong ít phút để suy nghĩ, cô biết Ambrose Lambert, đó là một người thân của cô nhưng mối quan hệ giữa hai người không hòa hợp cho lắm bởi vì Ambrose Lambert là một người có dã tâm lớn, muốn trị vì cả Niyensa bằng lực lượng vũ trang hùng mạnh, thậm chí là tạo ra nhiều kế hoạch nham hiểm để hòng chiếm đoạt quyền lợi của những quốc gia nhỏ yếu xung quanh, tạo ra bất ổn về chính trị lẫn dân sinh.

Việc Ambrose tự tạo ra một Đế Quốc Phương Bắc là điều dễ hiểu với tính cách xâm lược của mình.

“Tôi sẽ giải quyết việc đó mà không cần Giáo Đình can thiệp.” Sau cùng, Fiona ngẩng đầu, cô dùng ánh mắt nghiêm túc để nhìn Băng Như Lan như thể biểu thị ra quyết tâm mà cô đang có.

“Bằng cách nào? Ambrose sẽ không muốn hòa bình với Liên Bang Gaia, điều đó sẽ khiến cho người dân nơi đây rơi vào tình cảnh nguy hiểm, nếu như cô không thể giải quyết êm đẹp thì tôi là một tội đồ của Giáo Đình!” Băng Như Lan nhíu mày chất vấn.

Gốc rễ của Quang Minh Giáo Đình nằm ở người dân, Băng Như Lan nhận ơn huệ to lớn từ Thanh Vũ, cô hoàn hoàn xem bản thân là một thành viên của Giáo Đình, cho nên Băng Như Lan thiêng về cách giải quyết là thông báo cho Giáo Hoàng, để cho Giáo Đình đứng ra xử lý việc này hay nói đúng hơn, Băng Như Lan không quá coi trọng Fiona, một người lãnh đạo Liên Bang Gaia vừa thành lập chưa lâu, lực lượng chưa đủ chống lại Đế Quốc Phương Bắc của Ambrose Lambert.

Với lại, Fiona Lambert cũng là một thành viên của hoàng tộc, nếu như hai người họ hợp tác gây hại cho Giáo Đình thì sao?

“Hãy cho tôi thời gian một tháng!” Fiona chăm chú nói.

“Tôi sẽ thông báo về chuyện này cho Giáo Hoàng, ngài ấy sẽ quyết định cho cô thời gian hay không!” Băng Như Lan vừa lắc đầu vừa nói, cô không có quyền quyết định.

“Cảm ơn cô, Băng Như Lan.” Fiona nhẹ giọng nói.

“Cố gắng xử lý cho tốt, Bắc Đế đã cử một nhóm sứ giả đến Thập Linh Hỏa thành, họ đang trên đường đến đây.” Băng Như Lan thản nhiên nói trong khi quay đầu rời khỏi căn phòng, Ngạc Thiên Quang nhanh chóng theo sau.

Một mình Fiona ở lại, cô nhìn theo bóng lưng của Băng Như Lan và Ngạc Thiên Quang, căn phòng vốn được thiết kế rất yên tĩnh và thoải mái nay lại có một bầu không khí trái ngược, một cảm giác áp lực đè nặng lên vai mảnh mai của Fiona.

“Người đâu, cho gọi Quân Đoàn Trưởng Akina đến phòng họp!”

Fioan chậm rãi ra lênh với đôi mắt thể hiện một ý chí quyết tâm cao độ.



Ra bên ngoài khu hành chính của Liên Bang Gaia, Ngạc Thiên Quang hiếu kỳ hỏi:

“Ambrose Lambert mạnh lắm sao?”

“Không mạnh, nhưng có rất nhiều người sẵn sàng dùng mạng sống cứu hắn!” Băng Như Lan lắc đầu trả lời, cô từng nhìn thấy một trận chiến tàn khốc giữa quân của Đại Thần Soái và Đế Quốc Phương Bắc, một đám người điên cuồng đứng bảo vệ xung quanh Ambrose Lambert, tất cả mọi sự nguy hiểm đều bị xóa bỏ, Ambrose an toàn tuyệt đối.

“Nếu như muốn tiêu diệt Ambrose, trước tiên phải giết chết một trăm ngàn thuộc hạ của hắn!”

Ngạc Thiên Quang vừa nghe xong, cậu ta liền cảm thấy cả người lạnh toát mặc dù không khí bên trong thành trì rất ấm áp, cậu ta ổn định chấn động trong lòng, hít một hơi hấp thụ mùi hương mềm mại yên tĩnh của vài cây Tĩnh Hồn Thụ gần đó, chốc lát sau, Ngạc Thiên Quang bối rối nói:

“Nếu như chiến tranh xảy ra giữa Giáo Đình và Bắc Đế, Giáo Đình sẽ không thể xuống tay giết nhiều người như vậy.”

Băng Như Lan gật đầu đồng ý, cô lên tiếng nói tiếp: “Chỉ có một cách để chiến thắng Ambrose, đó là ám sát, theo như tình hình này, Giáo Đình đã biết về sự hiện diện của Đế Quốc Phương Bắc và đưa ra một kế hoạch xử lý tốt nhất.”

“Nếu như Bắc Đế hành quân xuống phương nam, chờ đợi hắn là cái chết đến từ Giáo Đình!”

Ngạc Thiên Quang ngây người ra trong giây lát, vừa nghĩ đến cả một Giáo Đình khổng lồ muốn giết một người, Ngạc Thiên Quang không khỏi cảm thấy thương hại dành cho kẻ đó.

“Công Chúa Fiona giao việc đó cho Giáo Đình không phải là tốt hơn sao? Cần gì phải tốn nhiều công sức khi mọi việc có thể được giải quyết một cách dễ dàng đến vậy?” Ngạc Thiên Quang hỏi.

“Không giống nhau!” Băng Như Lan lắc đầu trả lời.

“Nơi này là Liên Bang Gaia, Fiona phải đương đầu vì đó là trách nhiệm của cô ấy.”

“Trong lãnh thổ của mình, nên để quốc gia làm chính mà không phải là tôn giáo, nếu không, Giáo Hoàng đã không cần nâng đỡ Fiona thành lập Liên Bang Gaia làm gì!”

Nghe Băng Như Lan phân tích theo một chiều hướng mới, Ngạc Thiên Quang cảm thấy bội phục Băng Như Lan, rõ ràng, Băng Như Lan là một người thông minh, nếu không phải vậy thì làm sao cô có thể sống sót khi xâm nhập vào vùng biển rộng lớn, giữa muôn loài thú săn mối của hải dương chứ?

“Thôi được rồi, chúng ta đến khu đầu bếp nào.” Băng Như Lan nghĩ đến số nguyên liệu thức ăn trong Nhẫn Chứa Đồ thì cô cảm thấy hào hứng, cả thế giới bỗng chốc tươi sáng hơn trăm ngàn lần.

Ngạc Thiên Quang hớn hở mở rộng bước chân, cậu ta là người quen của các đầu bếp nên khi giao dịch với họ sẽ được giảm đôi chút, cậu ta còn được ăn ké một bữa thịnh soạn, nói giỡn, đứng trước một đống thức ăn cấp bốn, cấp năm mê người còn liêm sỉ làm gì nữa?

Tu sĩ Tam Dương kỳ ăn một ngụm thì tu vi liền tăng một đoạn dài, tu sĩ Tứ Dương kỳ cũng đỏ cả mắt.

Khu đầu bếp nằm gần Tòa Tháp Cao ở trung tâm Thập Linh Hỏa thành, bây giờ cả một khu trung tâm đó đã được xây dựng lại theo kiểu cách trang trọng và cổ kính, tất nhiên không kém một phần hiện đại với các thiết bị bảo mật và các thiết bị dân dụng phục vụ cho đời sống nhờ vào Viện Trưởng Mira kết hợp với Điện Chủ Vũ Hy tạo ra một nhà máy phát điện với nguyên liệu là Linh Thạch hạ phẩm.

Đúng vậy, một thành tựu khóa học kỹ thuật kết hợp với thế giới của tu sĩ, Nhà máy phát điện Linh Thạch, với số Linh Thạch dồi dào từ Giáo Đình, việc cung cấp điện cho toàn bộ vùng đất tín ngưỡng không phải là một việc mơ tưởng nữa.

Trong tương lai, nghe nói Mira đang tạo ra nhiều đầu đề nghiên cứu về cách chuyển hóa nguyên liệu hóa thạch như than đá, dầu khí của thế giới tu sĩ để tạo ra nguồn năng lượng phục vụ các nhu cầu cao cấp chính là quân sự.

“Ồ, Briona, thật đúng lúc, chúng tôi đang tìm cô đây.” Ngạc Thiên Quang vui vẻ vẫy tay chào với Briona, một đầu bếp nổi tiếng sở hữu một nhà hàng cao cấp trong Thập Linh Hỏa thành.

Việc phục vụ thức ăn cho Giáo Đình được phân ra thành từng ngày cho nhiều đấu bếp, theo số người trong thành trì tăng lên gấp mấy chục lần so với lúc ban đầu, số lượng đầu bếp trong Giáo Đình cũng đang tăng lên vì số thành viên trong Giáo Đình rất lớn, vài chục đầu bếp không thể chuẩn bị thức ăn, lúc này, có đến gần ba trăm đầu bếp cùng năm trăm người phụ việc đang làm việc cho Giáo Đình. Trong số đó không thiếu đầu bếp có đủ khả năng chế biến nguyên liệu cấp bốn, cấp năm mà vẫn giữ lại được phần lớn linh khí.

Hôm nay là ngày Briona nhận việc chuẩn bị phần thức ăn cho Quân Đoàn Gaia, Giáo Đình đang đóng tại Thập Linh Hỏa thành, đừng nghĩ rằng người tu luyện chỉ cần hấp thụ linh khí là xong, thực chất, họ luôn luôn luyện tập cao độ, cần được bồi bổ dưới chế độ dinh dưỡng hợp lý và dồi dào.

“Thiên Quang, thì ra cậu đang ở đây!?” Briona mỉm cười nói, cô đang đi cùng Anne có mái tóc ngắn màu nâu và Eira với mài tóc dài màu đen óng mượt, hai cô gái mặc giáp bạc loại nhẹ chứng minh họ đang làm việc trong Quân Đoàn Gaia.

“Tôi đang tìm cậu cả buổi trời rồi đấy!” Briona tiếp tục nói.

“Cô tìm tôi để mua các loại hải sản à?” Ngạc Thiên Quang khẽ hỏi.

“Đúng thế, Giáo Hoàng vừa ra lệnh chuẩn bị một bữa tiệc nướng, các thành viên cấp cao đang trở về từ khắp mọi nơi, nghe nói bữa tiệc kia để chào mừng một thành viên cấp cao trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ, và chào đón một thành viên mới.” Briona vừa nói vừa nhìn sang Băng Như Lan để ám chỉ thành viên mới kia là ai.

“Giáo Hoàng chuẩn bị tiệc chào đón tôi?” Băng Như Lan giật mình nói.

“Đúng vậy, chúng tôi đang tất bật chuẩn bị cho bữa tiệc nhưng lại không thể tìm thấy các loại nguyên liệu nấu ăn vừa ý, cho nên tôi tìm đến cậu đấy, Thiên Quang.” Briona cười nói.

“Briona và chúng tôi đã đi khắp khu chợ và mua được rất nhiều nguyên liệu nhưng lại thiếu hải sản cao cấp của anh.” Anne nhẹ giọng nói.

“Đúng thế, đây là một bữa tiệc quan trọng, không thể phục vụ bằng các nguyên liệu cấp thấp được.” Eira gật đầu nói.

Anne và Eira là Đại Đội Trưởng trong Quân Đoàn Gaia vì nhiều chiến tích họ đã đạt được, từ trận chiến với các toán cướp hung tàn vô nhân tính cho đến trận chiến ác liệt với Venger trước đó, mọi người công nhận khả năng của hai cô, vì Briona quan tâm giúp đỡ nên Anne và Eira được chuyển sang bộ phận làm việc ở trong Thập Linh Hỏa thành, phụ trách việc hậu cần như giải quyết các vấn đề cho thương binh, chu cấp cho người nhà của thành viên chết trận, họ không cần ra bên ngoài thành trì để tham gia viễn chinh nữa.

“Tôi hiểu rồi.” Ngạc Thiên Quang gật gù nói.

“Nhưng đáng tiếc là tôi không có nhiều nguyên liệu để bán cho cô đâu.” Ngạc Thiên Quang lắc đầu nói tiếp.

“Vậy à?” Briona trông có vẻ thất vọng, trong Thập Linh Hỏa thành, Ngạc Thiên Quang là một người cung cấp nhiều nguyên liệu nấu ăn tốt nhất.

“Cậu định tìm tôi làm gì?” Briona chợt nhớ lại việc khác.

“À, tôi muốn nhờ cô chế biến các nguyên liệu nấu ăn, nhưng bây giờ tôi nghĩ lại nên dùng chúng cho bữa tiệc.” Băng Như Lan lên tiếng trả lời trước.

“Thật sao? Chúng tôi đang cần một lượng nguyên liệu rất lớn, không biết cô có đủ hay không?” Briona cười nói, trước kia, Băng Như Lan từng nhờ các đầu bếp chế biến nhưng nguyên liệu không có nhiều, vì vậy cô không có hi vọng quá lớn.

“Những lần trước tôi cảm thấy việc tìm nguyên liệu từng cái một quá hao phí thời gian, nên tôi rút kinh nghiệm, lần này tôi đánh bắt một lược rồi đem về, không có nhiều, vừa đủ!” Băng Như Lan chân thành nói trong khi đổ một đóng nguyên liệu ra bên ngoài từ Nhẫn Chứa Đồ.

Ầm! Ầm! Ầm!!

Mặt đất trong khu trung tâm đang rung chuyển mạnh vì số nguyên liệu nấu ăn khổng lồ đó, Briona, Ngạc Thiên Quang, Eira, Anne hay thậm chí là rất nhiều người khác đang có mặt ở đây đều ngây ngốc nhìn Băng Như Lan, sau đó lại ngó sang đống nguyên liệu đang chồng chất thành một ngọn núi cao hơn năm mươi mét, đặc biệt, chúng còn tỏa ra áp lực lớn lao chứng minh khi chúng còn sống nhất định là quái vật đáng sợ, khủng bố, hung uy cái thế.

“Trời ạ?! Đó là Bò Cạp Lam, quái thú đáng sợ với nọc đọc chết người, từng có Mạo Hiểm Giả cấp bốn chết vì độc đó!”

“Không thể nào, ngay cả Cá Vô Hình cũng bị bắt? Không phải theo nhà sinh vật học Isolde của Viện Khoa Học thì chúng chỉ hiện hình khi bị hù dọa sao? Ai lại đi xuống nước sâu cả trăm mét hù dọa một con cá chứ?”

“Kia là Cá Da Sắt, chúng sở hữu lực phòng ngự mạnh mẽ, tu sĩ cùng cấp không thể phá, mà lại thường sống thành bầy, rất khó đối phó.”

“Mực Ống Hải Dương, từng có một con như thế tiến vào sông Jmith và đánh chìm mấy chục tàu đánh bắt cá, rất nhiều người dân gặp nạn, nếu không phải Quân Đoàn Trưởng Dieter ra tay thì nó đã tạo ra tai họa lớn rồi, chẳng lẽ có thêm một con cũng đi vào dòng sông Jmith sao?”

“Còn đó là Nhện Chân Đỏ, bọn chúng có thể nhảy cao đến cả trăm mét để cắn chết loài chim trên cao.”

“Ngưu Vương Giác, một loài trâu xưng bá thảo nguyên băng, đó là Ngưu Vương, con đầu đàn trong số bọn chúng, có Mạo Hiểm Giả từng bị một Ngưu Vương Giác tấn công, sừng chúng rất ngọn, thừa sức đâm phá phòng ngự linh lực, Ngưu Vương càng khủng khiếp hơn gấp mấy lần.”

Mọi người xung quanh nhao nhao hít khí lạnh, vẻ mặt kinh sợ và khâm phục, một số người hiểu biết liền không khỏi kinh hô thành tiếng, gọi tên nguyên liệu nấu ăn. Nhờ vào nghiên cứu của Khoa Học Viện mà mọi người dần dần biết đến các loại quái vật sau khi tiến hóa.

“Từ mặt đất cho đến biển cả đều có đủ!” Băng Như Lan cười nói, bọn họ không biết, khi Băng Như Lan chuyển sang hình dạng của Băng Tinh Thánh Long, một đám lại một đám Cá Vô Hình trợn mắt trắng dã bất tỉnh vì uy áp của loài Rồng quá lớn, dù lặn sâu cả trăm mét cũng không tránh khỏi vận mệnh bị làm thịt, Cá Vô Hình, món ăn ngon, chất thịt tuyệt mỹ óng ánh như ngọc.

Ngạc Thiên Quang ngại ngùng cúi đầu, con Mực Ống Hải Dương kia tấn công nhiều tàu cá làm ngư dân hoảng sợ bay lên trời tránh nạn vì Ngạc Thiên Quang mải mê ngủ say, lơ là cảnh giác, qua việc đó, Ngạc Thiên Quang bị chỉ trích bởi Mặc Hàn, mất hết mặt mũi.

“Không biết chúng đáng giá bao nhiêu Linh Thạch?” Băng Như Lan nói trong khi đôi mắt đang tỏa sáng như sao trời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui