Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

“Này, anh định làm gì với tên đó?”

Trên đường đi đến cổng không gian dẫn vào Huyễn Linh Chiến Trường, Lilith hỏi Thanh Vũ với giọng điệu hiếu kỳ.

Thanh Vũ nói khẽ: “Tôi đã có một kế hoạch dành riêng cho hắn, chúng ta phải tận dụng hết giá trị của một Phó Điện Chủ.”

Lilith trầm ngâm: “Từ Hắc Sát Thiên Mạc đến Nô Lệ Điện, bọn chúng đều là những thế lực mạnh mẽ ở thế giới tu luyện. Thời gian sau này của Giáo Đình chắc chắn không yên ổn.”

“Thế giới chưa bao giờ yên ổn, mọi người vẫn luôn đấu tranh giành lấy sự sống, chúng ta cũng vậy, đây là thời điểm chúng ta phải tham gia vào trận chiến sống còn đó, chúng ta không thể lẩn tránh được nữa.” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói ra.

“Về phần Hắc Sát Thiên Mạc, chính anh là người dùng số tài nguyên lớn gửi cho Hắc Sát Thiên Mạc để truy sát Không Huyền phải không?”

“Không phải, người đó là Quốc Vương Không Yên, chính ông ta muốn truy sát Không Huyền để đẩy Không Huyền ra khỏi tổ chức Hắc Sát Thiên Mạc vì Không Huyền là anh trai của Không Yên, hành động đó cũng giúp đỡ chúng ta rất nhiều, bớt đi một sát thủ mạnh mẽ.”

“Một tháng qua, bộ ngoại giao của cô đã phát triển thế nào rồi?” Thanh Vũ hiếu kỳ hỏi.

“Chỉ cần một mệnh lệnh của anh, Quang Minh Giáo Đình sẽ đứng lên nắm lấy quyền hành điều khiển toàn bộ Tử Vi Châu, tất nhiên ngoại trừ Tử Vi Kiếm Tông.” Lilith tự tin trả lời.

“Cô biết rõ điều đó là không thể mà.” Thanh Vũ lắc đầu nói.

“Đúng vậy, nếu như chúng ta cứ giết sạch những người đứng đầu kia thì sẽ tạo ra những cuộc hỗn loạn và nổi dậy không đáng có, lòng hận thù của người dân sẽ nhắm vào Quang Minh Giáo Đình.” Lilith điềm tĩnh nói.

Người dân đã sống nhiều thế hệ trên vùng đất quê hương của họ, bỗng nhiên một ngày nào đó, một thế lực khai chiến mở màn cuộc chiến tranh thảm khốc, tàn sát hết người đứng đầu, giết hại Quốc Vương hay Tông Chủ, sau đó lại nắm giữ mọi quyền lực, hành động kia sẽ tạo ra một cuộc sống tốt đẹp sao?

Không! Tất cả những gì còn lại chỉ là hận thù chồng chất từ ngày này qua ngày khác, rồi một ngày nào đó, hận thù của họ sẽ kết nối với nhau và biến thành một mũi thương đâm thẳng vào trái tim Quang Minh Giáo Đình, mọi thứ sẽ đổ vỡ.

Lời Thề Chính Nghĩa sẽ bị phá nát, hậu quả của điều đó cực kỳ nặng nề!

“Chúng ta không phải là những kẻ cuồng chiến thích thú giết chóc. Chúng ta thể hiện sức mạnh cho những kẻ đứng đầu nhìn thấy, chúng ta chỉ ra tội ác để người dân biết rõ, sau đó chúng ta sẽ mang đến hòa bình thật sự!” Thanh Vũ nhàn nhạt nói.

“Hãy xử lý đám sát thủ của Hắc Sát Thiên Mạc, đừng để chúng tổn thương đến một người nào của Quang Minh Giáo Đình.”

“Gián điệp của chúng ta đang làm rất tốt nhiệm vụ, anh đừng lo lắng, mọi hành động của đám sát thủ kia đều trong tầm kiểm soát của bộ ngoại giao, chúng không thể đặt một bước chân lên nơi này!” Lilith cười khẽ.

“Chúc anh một ngày tốt lành!”

“Cô cũng vậy, Lilith!”

Đến một ngã rẽ, Lilith đi một hướng và Thanh Vũ đi một hướng khác.



Huyễn Linh Chiến Trường, khu vực trồng linh dược thuộc quyền sở hữu của Linh Dược Thánh Điện.

Nhờ vào nỗ lực làm việc của nhiều người bao gồm các tù nhân đang bị giam giữ, diện tích trồng trọt các loại lương thực, linh dược, linh quả đã được mở rộng gấp nhiều lần.

Lúc này đây, Điện Chủ Vương Tinh đang hăng hái giới thiệu thành quả của mình:

“Thưa ngài Giáo Hoàng, đây là nơi sản xuất lương thực, các loại nông sản chứa linh khí này sau khi được thu hoạch sẽ được bảo quản trong kho, hiện giờ Giáo Đình có hơn 20 triệu tấn lương thực sẵn sàng lên đường vận chuyển cung cấp cho nơi nào cần đến chúng.”

Vương Tinh dẫn Thanh Vũ tham quan một vòng quanh khu vực của Linh Dược Thánh Điện, mọi người vẫn đang làm việc chăm chỉ, sau cùng, Vương Tinh đưa Thanh Vũ đến một khu vực trồng linh thụ, đó là loại cây thường thấy ở thế giới tu luyện với khả năng cung cấp dưỡng khí và linh khí cho môi trường.

“Như ngài đã biết đấy, linh thụ là thứ không thể thiếu trong nơi ở bất kỳ loài sinh vật nào, chúng tôi đã cung cấp rất nhiều linh thụ cho Liên Bang Gaia và nhờ vào sự giúp đỡ của liên bang mà chúng tôi cũng tìm thấy một ít mẫu vật này và thành công trồng chúng với số lượng lớn.”

“Từ một ít Hoàng Kim Vương Thụ ban đầu, chúng tôi đã bồi dưỡng và thành công tạo ra thế hệ thứ hai của chúng, tên gọi là Hoàng Kim Linh Thụ, tuy chúng không có khả năng mạnh mẽ bằng Hoàng Kim Vương Thụ nhưng cũng có thể tạo ra năng lượng cao cấp.”

Vương Tinh vừa nói vừa chỉ vào một dãy cây trồng màu xanh, ở giữa đám cây đó có một vài cây đặc biệt với màu hoàng kim bắt mắt. Không cần phải đoán nữa, cây màu xanh là Hoàng Kim Linh Thụ, còn cây màu hoàng kim là Hoàng Kim Vương Thụ.

“Hoàng Kim Linh Thụ, thế hệ thứ hai của Hoàng Kim Vương Thụ, ta nghĩ rằng đây là thành quả lớn nhất của ngươi đấy Điện Chủ Vương Tinh.” Thanh Vũ nhẹ nhàng gật đầu.

“Hãy mở rộng quy mô trồng trọt Hoàng Kim Linh Thụ, ta muốn phủ xanh vùng đất tín ngưỡng bằng chúng.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói.

“Tôi sẽ cố gắng hết sức thưa ngài Giáo Hoàng!” Vương Tinh cúi đầu đáp.

Theo như nghiên cứu của Khoa Học Thánh Viện, năng lượng được phân chia thành hai loại cơ bản, một là năng lượng sơ cấp như linh khí, năng lượng tiến hóa, hai là năng lượng cao cấp, còn được tu sĩ gọi là Đại Đạo Chi Khí, Thiên Hoàng Quy lại gọi nó với một cái tên khác, tiên khí.

Trúc Cơ Thạch là mấy hòn đá bình thường nhưng chứa tiên khí thuần khiết được tinh luyện bởi sức mạnh của Thiên Hoàng Quy hay được tạo thành trong một không gian với điều kiện tự nhiên nào đó hoặc cũng có thể tạo ra bởi những sinh vật sống mạnh mẽ, điều đó lý giải tại sao giá trị của nó lại cao ngất ngưỡng và hiếm có.

Vong Phượng tìm đến cứu Thiên Hoàng Quy vì muốn dùng máu của Thiên Hoàng Quy để phá vỡ giới hạn cảnh giới thông thường. Và con rùa tím, hình dạng bên ngoài của nó không phải là máu thịt thật sự, đơn giản chỉ là một loại hình thái khi ngưng tụ quá nhiều năng lượng cao cấp, số năng lượng đó là lớp giáp phòng thủ bảo vệ ý thức Thiên Hoàng Quy khỏi sự ảnh hưởng của tự nhiên và thời gian.

Ngọc Trang hấp thụ giọt máu – nói chính xác hơn là hấp thụ lớp bảo vệ của Thiên Hoàng Quy để đột phá cảnh giới Thiên Địa Tam Dương, Thiên Địa Tứ Dương.

“Về hành động sắp tới, ta đã nhờ Nguyễn Vu đăng lên một nhiệm vụ tuyển nhận Mạo Hiểm Giả tham gia vào đội hỗ trợ do ngươi quản lý, tính thêm số lượng nhân viên từ các quốc gia khác nữa thì tổng thành viên sẽ lên đến hơn 10.000 người, ngươi có thể làm được không?”

“Cảm ơn ngài vì đã giao nhiệm vụ đó cho tôi. Tôi cũng từng là một người phàm sống trong một ngôi làng nghèo đói, tôi hiểu rõ người dân cần gì.” Vương Tinh trả lời khẽ.

“Nếu như cần thêm hỗ trợ gì khác nữa thì hãy cứ nói cho các Điện Chủ khác, họ sẽ giúp đỡ cho ngươi.”

“Vâng!” Vương Tinh khom người đáp.



Ở một nơi nào đó trong Huyễn Linh Chiến Trường.

“Thanh Vũ, em đến rồi à?”

Nguyễn Thanh cười nói sau khi nhìn thấy Thanh Vũ xuất hiện. Cô đang đứng trước một bầy Độc Giác Thú, vì vẻ ngoài chúng như loài ngựa nên chúng còn một tên gọi khác là Độc Giác Mã.

“Chị đang chuẩn bị cho chúng tiến hóa sao?” Thanh Vũ nhẹ nhàng gật đầu rồi hỏi.

Nguyễn Thanh nâng bàn tay đang giữ lấy vài viên đan dược nhỏ như móng tay lên: “Đúng vậy, chị vừa chế tạo ra ba viên đan dược thần kỳ này nên chị đang lựa chọn ra ba Độc Giác Mã khỏe mạnh nhất để cho chúng tiến hóa.”

Ba viên đan dược đó là Thăng Cấp Huyết Mạch Đan, giá trị mỗi một lần chế tạo là 100.000 điểm tín ngưỡng cố định, lần trước Nguyễn Thanh chỉ luyện chế thành công ra một viên, kết quả lần này cho thấy Nguyễn Thanh đã tiến bộ hơn xa xưa kia.

“Em nghe về chuyện của Vũ Hy rồi chứ?” Nguyễn Thanh đột ngột hỏi.

Thanh Vũ nhẹ nhàng gật đầu nói: “Vũ Hy đã đánh bại hết Luyện Khí Sư tại Kỷ Hằng Vương Thành, không những vậy còn giết chết Đại Nguyên Soái Kỷ Chính Kình và một ngàn quân phòng vệ vương thành.”

Nguyễn Thanh nhẹ giọng nói: “Em có tin Vũ Hy đã làm điều đó không?”

Thanh Vũ lắc đầu nói: “Vũ Hy có thể giết một hoặc hai kẻ đáng chết nhưng cậu ta sẽ không bao giờ đủ quyết tâm để giết hại nhiều người như vậy, có vẻ như Kỷ Chính Kình là người làm việc đó,"

"Theo như báo cáo của Viện Trưởng Văn Phác Chân thì người thuộc dòng dõi vương thất của Kỷ Hằng Vương Triều có thể dùng một bí pháp đặc biệt để hấp thụ sức sống của tu sĩ tu luyện Kỷ Hằng Đại Điển, tên gọi của nó là Ma Quỷ Phệ Sinh, sau khi dùng bí pháp, người sử dụng sẽ biến thành ma quỷ đói khát máu thịt, không thể nào trở về thành con người được nữa.”

“Vậy là người dân đang sống ở đó đều là vật dự trữ sức mạnh của chúng?” Nguyễn Thanh kinh ngạc.

Thanh Vũ thản nhiên nói: “Dù thế nào đi chăng nữa, hành động đồ sát 12.000.000 người vô tội của chúng quá tàn ác, chúng phải bị trừng trị, em đã ra lệnh cho Vũ Hy trợ giúp quân khởi nghĩa của Đại Nguyên Soái Cao Quốc Dũng.”

“Còn về việc Công Hội Luyện Khí Sư thì sao?” Nguyễn Thanh khẽ hỏi.

Thanh Vũ khẽ nói: “Chúng ta đã bắt giữ một Luyện Đan Sư của Công Hội Luyện Đan Sư, lại còn chuẩn bị phá hủy nơi trồng linh dược là Nô Lệ Dược Viên, chắc chắn rằng một số Luyện Đan Sư cấp cao sẽ nhắm vào chúng ta, vậy thì thêm một Công Hội Luyện Khí Sư nữa cũng không phải là vấn đề quá lớn, đến khi đó em phải nhờ chị đánh bại thiên tài của Công Hội Luyện Đan Sư để bảo vệ Giáo Đình rồi!”

“Nếu như họ dám gây khó dễ cho Giáo Đình, chị sẽ đánh bại tất cả họ!” Nguyễn Thanh nghiêm túc nói.

“À, em có nhìn thấy Lâm Phong không?”

“Cậu ta làm sao à?”

“Cậu ta hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ để đổi lấy đan dược và tập luyện điên cuồng ở nơi này, chị nghĩ rằng đã rất lâu rồi cậu ta chưa nghỉ ngơi, cậu ấy hành động rất kỳ lạ.”

“Có vẻ như Lâm Phong đang gặp một số vấn đề khó khăn!”

“Em đã hiểu từ trước nhưng bọn họ lại rất ít kỷ, giống như Richard, ông ta không cầu xin sự giúp đỡ của Giáo Đình, ông ta muốn tự mình giải quyết vấn đề, Lâm Phong cũng vậy, dù cho chị có hỏi cậu ta thế nào đi chăng nữa thì cậu ta vẫn sẽ không bao giờ nhờ chị giúp đỡ.”

“Nếu như cậu ta cứ luyện tập với cường độ đó thì sớm thôi cậu ta sẽ gục ngã.” Nguyễn Thanh nói với vẻ mặt lo lắng.

“Yên tâm, em sẽ lo liệu việc đó.” Thanh Vũ khẽ nói.

Lâm Phong là một người có thể chất Sức Mạnh Của Gió (Phong Lực Chi Thể), cậu ta có một người chị tên là Lâm Kỳ Vân cũng có thể chất đó, nghĩa là hai người xuất thân từ một gia tộc tu luyện, vì một lý do nào đó Lâm Phong bị chia cách với Lâm Kỳ Vân, còn Lâm Kỳ Vân thì không muốn gặp lại Lâm Phong nên cô ấy đã yêu cầu Thanh Vũ sử dụng lời thề để giữ bí mật sau khi Kỳ Vân xác nhận Lâm Phong đang có một cuộc sống rất tốt.

Mấu chốt vấn đề nằm ở hai người đó, hai người rất giống nhau, họ rất cứng đầu, rất kiên định và cũng là những người tốt, họ không muốn nhờ người khác giúp đỡ, họ chỉ biết gánh vác gánh nặng đó một mình, hoặc có lẽ, họ đã nhìn thấy kết cục của những người đứng ra giúp đỡ họ là thê thảm tới mức nào.

Lâm gia, một gia tộc lớn sống trong một hoàng thành, trong đêm Huyết Dạ, một đêm máu bao trùm bởi chết chóc, pháp bảo khủng khiếp bay rầm trời, hàng trăm đại trận cấp năm cấp sáu nổ tung như pháo hoa, tiếng la hét chém giết giữa tu sĩ, ba phần mười hoàng thành bị đánh nát, vô số tu sĩ ngã xuống, ngay cả Hóa Thần Đại Tôn cũng giống như một kẻ yếu bất lực chỉ biết co rúm ngồi trong góc chờ tai nạn qua đi, ký ức về ngày đó rất kinh khủng đối với họ, đặc biệt càng đáng sợ hơn với Lâm Phong, một đứa trẻ ngây thơ giữa cuộc chiến, một đứa trẻ đánh mất hết tất cả người thân, mất luôn cả ký ức về đấng sinh thành, quá thê thảm, quá đau khổ.

“Bây giờ chị bắt đầu nhé?” Nguyễn Thanh điềm đạm nói.

“Em rất chờ mong.” Thanh Vũ hào hứng nói.

Nguyễn Thanh đưa ba viên đan dược cho ba Độc Giác Mã, chúng bị mê hoặc bởi mùi hương tỏa ra từ đan dược nên vội vàng nuốt nhanh, ngay lập tức, giống như lúc Đại Cẩu dùng Thăng Cấp Huyết Mạch Đan, cơ thể của Độc Giác Mã biến đổi một cách nhanh chóng và bắt đầu phát ra nhiệt lượng lớn, chúng cao lớn hơn trước, có thêm một đôi cánh trắng và sừng của chúng thì trông mạnh mẽ hiên ngang hơn nhiều, sau ba mươi phút thì quá trình đó kết thúc.

“Đây là Đạp Vân Thiên Mã sao?” Nguyễn Thanh ngẩng đầu nhìn hình dáng mới của ba Độc Giác Mã may mắn.

Tên gọi của sau khi tiến hóa của Độc Giác Mã là Đạp Vân Thiên Mã, một giống loài ngựa cao cấp với khả năng điều khiển gió điêu luyện, lúc bay thì giống như nó đang đạp lên mây mù nhìn rất đẹp đẽ, mỗi một cá thể trưởng thành đều mạnh mẽ ngang tu sĩ Ngũ Dương kỳ.

Chiều cao của nó là 6 mét, chiều dài thân khoảng chừng 10 mét, sau khi chúng xuất hiện thì những con Độc Giác Mã trong đàn cũng bắt đầu có biến đổi nhỏ, kích thước tăng lên đáng kể, cao 3 mét, dài khoảng 5 mét.

“Đúng như chị dự đoán, quá trình tiến hóa của chúng dễ dàng hơn rất nhiều khi so với Sói Xám Lông Dài tiến hóa thành Thiên Ma Lang.” Nguyễn Thanh nhẹ nhàng nói ra.

“Ba Đạp Vân Thiên Mã chưa đủ để thay đổi cả một bầy đàn Độc Giác Mã, cần ít nhất 1.000 Đạp Vân Thiên Mã mới có thể khiến cả bầy biến đổi thành Đạp Vân Thiên Mã.” Thanh Vũ suy nghĩ giây lát rồi nói ra.

“Chúng làm em nhớ đến Đại Cẩu, không biết giờ này nó ra sao rồi.”

“Đại Cẩu đang dẫn đầu bầy đàn hơn một ngàn Sói Xám Lông Dài hỗ trợ Quân Đoàn Gaia vận chuyển người dân ra khỏi vùng nguy hiểm, đưa họ tiến về phía bắc Tây Châu, nó rất thông minh, càng sống lâu với người thì nó càng hiểu chuyện.” Nguyễn Thanh cười khẽ.

“Đạp Vân Thiên Mã có tốc độ bay rất nhanh, lại tiêu hao ít năng lượng, sau này nó sẽ là một trong số các thú cưỡi được nhiều người ưa chuộng.” Thanh Vũ thản nhiên đánh giá.

“Đúng vậy, nhưng một ngàn Đạp Vân Thiên Mã là một vấn đề rất lớn, trước hết chị sẽ chế tạo vài chục viên đan dược nữa để chúng trở thành thú cưỡi của các thành viên Quang Minh Giáo Điện, họ di chuyển rất nhiều giữa các vùng đất khác nhau để làm nhiệm vụ.” Nguyễn Thanh suy tính.

“Khi nào cần nguyên liệu cứ nói cho em biết, còn bây giờ em sẽ đến Khoa Học Thánh Viện để kiểm tra một số thứ.” Thanh Vũ vừa nói vừa vẫy tay chào.

“Đừng làm việc quá sức đấy!” Nguyễn Thanh mỉm cười chào lại.



Một nơi nào đó trong Huyễn Linh Chiến Trường, Khoa Học Thánh Viện, Viện Nghiên Cứu.

Hống!

Một con rồng phương đông khổng lồ đang bay trên bầu trời và phát ra từng tiếng kêu uy mãnh nhưng đặc biệt là nó chỉ có hình chứ không có sức mạnh, giống như một nhân vật ảo không tồn tại vậy, tuy nhiên nhìn nó rất chân thật cứ như một sinh vật còn sống.

“Thấy thế nào? Đây là một trong số các khả năng của tôi, Mô Phỏng Tuyệt Đối.”

Viện Trưởng Mira vui vẻ nói với Thanh Vũ, hắn vừa đến đây chưa được ba giây và vô tình nhìn thấy cảnh đó.

“Một khả năng tuyệt vời.” Thanh Vũ thản nhiên nói ra, hắn dời tầm mắt xuống phía dưới một chút và nhìn thấy một cô gái với mái tóc màu vàng rực rỡ đang đứng nhìn chăm chú vào con rồng mô phỏng trên bầu trời.

“Cô gái đó là…” Thanh Vũ nói bằng nét mặt nghi ngờ.

“Đúng vậy, cô ấy đến đây để nhờ tôi mô phỏng Thánh Long.” Mira nói khẽ.

Nhờ vào bản vẽ giải phẫu chi tiết cơ thể Thánh Long, Mira có thể tái hiện nó bằng Mô Phỏng Tuyệt Đối, một năng lực có được từ Thánh Vật Trí Tuệ Siêu Phàm.

Thanh Vũ có phần ngạc nhiên: “Một người mạnh mẽ như cô ta cũng đến đây để tìm giúp đỡ ư?”

“Ai cũng cần phát triển hoàn thiện bản thân, cô ta cũng vậy và anh cũng không ngoại lệ.” Mira nhẹ nhàng nói ra.

“Vậy, theo Viện Trưởng thì tôi nên hoàn thiện bản thân ở phần nào?” Thanh Vũ cười hỏi lại.

Không ngờ rằng Mira đột nhiên đặt một ngón tay lên giữa trán Thanh Vũ để cho hắn thấy một thông tin, Thanh Vũ mở to đôi mắt vì cảm thấy không thể tin được.

“Đây là điểm yếu của anh, một trái tim yếu đuối.” Mira thì thào nhỏ.

“Một thành viên của Trinh Sát Đoàn vô tình ghi lại đoạn phim đó, cả ba Quân Đoàn Trưởng Rinka, Richard và Dieter đều biết về nó nhưng họ vẫn sẵn sàng chiến đấu, họ chưa bao giờ đòi hỏi một câu trả lời từ anh, cho nên họ rất mạnh mẽ!”

“Anh vẫn còn cảm thấy trách bản thân vì không đứng ra bảo vệ người đó phải không?”

Thanh Vũ im lặng, Mira vừa cho Thanh Vũ nhìn thấy một trong những ký ức mà hắn không thể nào quên được, cảnh một thành viên của Quân Đoàn Gaia bị nuốt chửng bởi bầy nhện lớn, vốn tưởng rằng không ai biết nhưng một Bọ Cánh Cam vô tình ghi lại.

“Tôi hiểu rằng anh có lý do để không cứu người, anh không cần phải tự trách bản thân mình.”

“Điểm yếu có thể hạ gục anh nhưng nó cũng có thể trở thành động lực để anh mạnh mẽ hơn nữa.”

“Quang Minh Giáo Đình giống như một cây cổ thụ lớn vậy, từng bộ phận từ rễ, vỏ, thân, lá cây, cành cây đều có sứ mệnh của riêng mình và họ sẵn sàng bỏ ra mạng sống để hoàn thành sứ mệnh đó.”

“Anh không thể luôn đi theo bên cạnh để bảo vệ từng người một, điều anh cần làm là đừng để sự hi sinh của họ trở thành vô nghĩa.”

“Đánh bại điểm yếu của mình đi, Giáo Hoàng!”

Răng rắc!

Những lời nói nhỏ của Mira vang lên bên tai Thanh Vũ, một vết rạn nứt xuất hiện trên phong ấn cảm xúc sợ hãi của hắn, hắn từng phong ấn nó vì sợ hãi nó sẽ khiến hắn trở thành một kẻ yếu đuối, nhưng giờ đây, chính phong ấn đó khiến Thanh Vũ trở thành một kẻ yếu đuối!

Răng rắc!

Cuối cùng thì phong ấn cũng vỡ tan thành, cảm xúc sợ hãi trở về với Thanh Vũ, cảm xúc đó hòa lẫn cùng vời cảm xúc sợ hãi của chúng sinh, đi một quãng đường dài, kết quả là Thanh Vũ vẫn trở về với chính hắn.

“Chúc mừng ký chủ đạt được thành tựu mới.”

“Thành tựu: Một phần của Chúng Sinh (1/7).”

“Thông tin: Giáo Hoàng cũng là một phần của chúng sinh, vừa độc lập cũng không thể tách rời, hãy đưa cảm xúc của bản thân hòa lẫn vào đó để xoa dịu chúng sinh và đừng khiến cảm xúc chúng sinh đồng hóa cảm xúc của mình. Mỗi một lần hoàn thành một thành tựu nhỏ thì ký chủ sẽ nhận được phần thưởng. Đây chính là con đường để trở thành Giáo Hoàng do ký chủ tự mình đặt ra.

Có tất cả bảy thành tựu nhỏ bao gồm:

1. Cảm xúc phẫn nộ của chúng sinh.

2. Cảm xúc căm ghét của chúng sinh.

3. Cảm xúc sợ hãi của chúng sinh.

4. Cảm xúc vui mừng của chúng sinh.

5. Cảm xúc yêu thương của chúng sinh.

6. Dục vọng của chúng sinh.

7. Trách nhiệm của chúng sinh.”

“Thành tựu nhỏ: Cảm xúc sợ hãi của chúng sinh cũng đồng thời là cảm xúc ban sơ của ký chủ. Ký chủ là chúng sinh, chúng sinh là ký chủ, làm sao có thể đứng nhìn bên ngoài bằng một đôi mắt của Thánh Giả, Thánh Giả Chi Bi, cảm xúc bi thương của Thánh Giả dành cho chúng sinh chỉ là một ảo tưởng khi ký chủ lạc lối. Chúc mừng ký chủ trở về với chính bản thân mình.”

“Phần thưởng: Thần Cách Sợ Hãi, 1.000 pháp tắc hệ thủy, 10 tỷ điểm tín ngưỡng.”

“Nhắc nhở: Càng nhiều sinh linh sinh sống trong Quang Minh Thánh Thổ thì ký chủ sẽ cảm nhận được càng nhiều và càng rõ về cảm xúc hỗn tạp của chúng sinh, ký chủ có thể lựa chọn một trong hai cách để giải quyết, một là phong ấn cảm xúc bản thân để tránh sự đồng hóa, hai là trở thành một phần của chúng sinh nhưng lại tồn tại độc lập không bị đồng hóa, theo cách thứ hai thì ký chủ phải trải nghiệm nhiều hơn nữa, giống như ngày hôm nay Mira Elvis đã hóa giải khúc mắt trong lòng của ký chủ, Hệ Thống không đề nghị ký chủ sử dụng cách thứ nhất vì một ngày nào đó, khi ký chủ không còn cảm xúc nữa, ký chủ sẽ trở thành một đồ vật không có tình cảm, muốn đeo vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó, mong ký chủ lựa chọn đúng đắn.”

“Thần Cách Sợ Hãi là một Thần Cách đặc biệt dành riêng cho Giáo Hoàng, tăng 25% tốc độ tu luyện, tăng 25% tốc độ tìm hiểu các loại pháp tắc, tăng 200% khả năng chiến đấu và 200% năng lượng dự trữ của ký chủ, đặc hiệu cái nhìn của ký chủ phóng đại nỗi sợ hãi của kẻ địch khiến kẻ địch giảm 25% sức chiến đấu, dung hợp Thần Cách Sợ hãi với các loại Thần Thạch để sử dụng quyền năng Vị Thần Của Nỗi Sợ Hãi. Đề nghị ký chủ dung hợp với Thủy Tinh Thần Thạch vì giờ đây ký chủ đã có thể dùng Chiến Thánh Pháp Tướng tạo ra từ cảm xúc sợ hãi của chúng sinh mà không bị đồng hóa.”

"Quyền năng Vị Thần Của Nỗi Sợ Hãi: Khi sử dụng Chiến Thánh Pháp Tướng khả năng chiến đấu của ký chủ tăng lên gấp năm lần cộng với sức mạnh tăng lên nhờ vào tìm hiểu pháp tắc."

Thanh Vũ không quan tâm tới hàng loạt âm thanh hay tin nhắn nhắc nhở giải thích của Hệ Thống, hắn hơi ngẩng đầu nhìn vào Viện Trưởng Mira.

“Cảm ơn cô, Mira!”

“Tôi không muốn nhìn thấy Giáo Hoàng vĩ đại trong lòng người dân phải day dứt mãi vì việc đó, anh không thể bảo vệ tất cả mọi người nhưng anh có thể bảo vệ niềm tin của họ.” Mira thản nhiên nói.

“Hệ Thống, bây giờ thì ta đã hiểu tại sao ngươi lại nói rằng ngươi luôn tìm kiếm một nơi an toàn để cho ta xây dựng Giáo Đình.”

“Ta rất an toàn khi ở bên cạnh họ, những người thân của ta!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui