Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới

Sau khi mua xong bỏng ngô và thưởng thức với vẻ mặt hạnh phúc, nhóm Akina rảo bước thẳng tới Bệnh Viện Trung Tâm để tìm kiếm Raymond, người đưa Công Chúa Fiona đi trước từ hơn mười phút trước, với lại, bọn họ cũng muốn tìm hiểu bệnh viện mới này một phen bởi vì bất cứ khi nhắc đến bệnh viện đều biểu lộ vẻ mặt kính trọng.
“Raymond, Công Chúa Fiona sao rồi?” Akina hỏi với vẻ mặt quan tâm.
Cả nhóm đang ở gần một căn phòng bệnh rất hiện đại, bác sĩ, y tá, nhân viên vội vàng đi qua đi lại chứng tỏ bọn họ rất bận rộn.
Raymond đang dựa lưng vào tường, vẻ mặt trầm tư trong khi trả lời: “Bác sĩ đang kiểm tra tình trạng của Fiona, chúng ta hãy chờ đợi một lúc đi.”
“Hi vọng đó chỉ là một căn bệnh nhẹ.” Rose thở dài một hơi rồi nói.
“Trong lúc đi ngang qua mấy nơi trong bệnh viện, tôi nhìn thấy rất nhiều thiết bị kỳ lạ với lại tôi còn nghe nói họ có thể chữa trị cho các bộ phận bị tổn thương như tay chân, nội tạng, thậm chí là đôi mắt, điều đó cho thấy trình độ y học ở Bệnh Viện Trung Tâm rất cao, mọi người hãy yên tâm đi.” Akina nhẹ nhàng nói ra.
“Dù biết là vậy nhưng đó là Fiona, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót.” Max nghiêm giọng nói.
“Đúng vậy.” Cả nhóm gật đầu đồng ý với Max bởi vì họ cũng nghe nói, Quang Minh Giáo Đình đang bị Martin Oliver buộc tội sát hại vị Công Chúa Fiona, chuyện đó rất lớn, châm ngòi cho ngọn lửa giận dữ của người dân.
Hơn nữa, cả nhóm còn thấy nhiều người sinh sống ở trong Thập Linh Hỏa thành đang thu dọn đồ đạc để có thể rời đi bất kỳ lúc nào họ muốn.
Niềm tin của người dân với Quang Minh Giáo Đình đang dần lung lay, chỉ là nó không diễn ra quá nghiêm trọng tại Thập Linh Hỏa thành này mà thôi.
Ngoài kia, có lẽ rất nhiều người đang chỉ mũi kiếm về phía Quang Minh Giáo Đình như thể một vật để bọn họ xả giận vì trả thù cho Công Chúa Fiona và phát tiết sự đè nén bấy lâu khi phải chung sống trong sợ sệt ngay giữa thế giới ngập tràn quái vật.
Trái ngược bầu không khí thoải mái trong Thập Linh Hỏa thành, phần lớn những người đang sinh sống tại bên ngoài kia đều căng thẳng, mệt mỏi vì cái lạnh, cái ăn hay là sự an toàn của họ luôn bị đe dọa.
Sống trong một khu căn cứ nhỏ không dễ dàng gì, nó có thể bị hủy diệt bởi một bầy Venger hay một con quái vật nào đó trong vòng nửa giờ đồng hồ.
Cho nên, khi Martin Oliver giương cao ngọn cờ trừng phạt tà giáo, rất nhiều người dân hưởng ứng, hầu hết các thủ lĩnh trong các khu căn cứ đều bất lực trước tình cảnh này, họ phải đi theo chiều hướng của người dân, nếu trái ngược lại thì họ sẽ bị Martin Oliver tiêu diệt.
Có thể nói, khi thành công hủy diệt Quang Minh Giáo Đình, Martin Oliver sẽ có được rất nhiều sự ủng hộ của mọi người, từ đó đủ khả năng thành lập một quốc gia hoàn toàn mới.
Tuy nhiều người nghĩ ra mục đích của Martin Oliver nhưng chỉ có thể thờ ơ đứng nhìn ở ngoài mà thôi.
Quang Minh Giáo Đình là thiện hay ác đã không còn quan trọng, đối với Martin Oliver, một khi ông ta xuất binh thì sẽ có người đi theo chinh chiến Giáo Đình.
Vì thế, mạng sống của Công Chúa Fiona đang trở nên rất quý giá, nếu như cô ấy tỉnh lại trước ngày trận chiến chính thức nổ ra thì có thể hóa giải được sự giận dữ của người dân.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ? Nếu như cô ấy không khỏi bệnh thì sao?” Rose lo lắng hỏi nhỏ.
“Fiona không khỏi bệnh thì điều tồi tệ sẽ xảy ra, Quang Minh Giáo Đình này không phải là tổ chức dễ bị người khác bắt nạt.” Raymond trầm giọng nói.
Ông nhìn thấy rất nhiều Vệ Binh đang cảnh giác ở trên đường phố hay tường thành, luôn luôn giữ gìn trị an trật tự, làm người dân có cảm giác an toàn, ông nghe nói, các Vệ Binh Thành Trì kia mới là thành viên tập sự của Quân Đoàn Gaia thôi nhưng Tiểu Đội Trưởng đã đạt cảnh giới Tam Dương sơ kỳ, trung kỳ, bằng với người tiến hóa ba lần.
Chưa kể đến hai vị Hồng Y Giáo Chủ ít khi lộ diện của Giáo Đình cùng rất nhiều thành viên cấp cao có danh vọng lớn khác.
Ở Thập Linh Hỏa thành chưa đầy hai mươi phút đồng hồ, cả nhóm nhận ra Thập Linh Hỏa thành này ẩn tàng rất nhiều người mạnh mẽ và thông minh.
“Đó sẽ là một trận chiến rất lớn, Martin Oliver không ngu ngốc tới mức đánh một trận chiến mà hắn ta không thể thắng.” Akina khẽ nói, hiển nhiên với kinh nghiệm lão thành của Martin Oliver, ông ta sẽ điều tra kẻ địch một cách kỹ lưỡng rồi mới đưa ra quyết định sau cùng.
“Hắn ta có biết rõ sức mạnh của vị Hồng Y Giáo Chủ mà chúng ta vừa gặp mặt không?” Tekei nghi ngờ hỏi.
“Chắc là không đâu bỏi vì trong lúc đi cùng nhóm người Oley, tôi đã moi ra nhiều tin tức của họ, Hồng Y Giáo Chủ Ngọc Trang là một người chưa bao giờ xuất hiện ở Thập Linh Hỏa thành, có thể nói, lúc gặp gỡ chúng ta cũng là lần đầu vị Hồng Y Giáo Chủ đó lộ diện.” Max nhẹ giọng nói.
“Thậm chí ngay cả sức mạnh của những thành viên cấp cao đang ở mức nào thì Martin Oliver cũng không biết rõ, bọn họ chưa bao giờ thể hiện quá nhiều sức mạnh.”
Người dân biết sự tồn tại của các thành viên cấp cao, những người điều hành các bộ phận của Giáo Đình, họ chưa bao giờ nhìn thấy Nguyễn Thanh, Ngọc Trang, Nguyệt Linh, Vũ Hy, Lý Quỳnh Chi, … chiến đấu với kẻ địch.
“Vậy là Martin Oliver rất tự tin với bản lĩnh của chính hắn ta cho nên dám tuyên chiến với Quang Minh Giáo Đình dù chưa điều tra kỹ càng về nguồn sức mạnh chân chính của kẻ thù.” Rose lên tiếng kết luận.
“Hơn nữa, tin tức mới nhất về Quân Đoàn Gaia rất ít, nói là các Quân Đoàn Trưởng đều đã đột phá tới cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ, cũng là người tiến hóa cấp bốn, không có chi tiết rõ ràng.” Akina bình tĩnh nói.
“Một khi trận chiến diễn ra, Quang Minh Giáo Đình sẽ không bao giờ đứng nhìn người khác tấn công mà không chống trả, nói không chừng, bọn họ sẽ tiêu diệt luôn cả những người dân đang tức giận.” Raymond nói với nét mặt điềm tĩnh.
“Cho nên, chúng ta cần Công Chúa Fiona đứng ra hòa giải lẫn bán cho Giáo Đình một cái nhân tình, đưa sự tồn tại của Công Chúa Fiona ra ngoài ánh sáng, khi đó Fiona sẽ được người dân ủng hộ, dù Giáo Đình cũng không làm khó dễ Fiona và Martin Oliver thì càng phải dè chừng trong các bước hành động hơn.” Akina từ tốn nói.
“Vào lúc đó, Công Chúa Fiona chắc chắn có một chỗ đứng trong Thập Linh Hỏa thành, nhiều cơ hội sẽ mở ra hơn dành cho chúng ta.” Raymond tiếp lời.
Nhóm Akina dù biết nơi đây chuẩn bị trở thành trung tâm một trận chiến lớn, nhưng họ vẫn quyết định vào Thập Linh Hỏa thành, một phần vì chữa trị cho Fiona, một phần vì để tìm kiếm một cơ hội trợ giúp Công Chúa Fiona phục thù, và cả mối thù của bọn họ với Martin Oliver.
Nếu không nhờ Shiron liều mạng thì cả nhóm đã bị Tổng Tư Lệnh Moored giết chết rồi.
Bây giờ, cả nhóm đang sống sót và bọn họ muốn trả lại mối thù với Martin Oliver!
Quang Minh Giáo Đình đang đứng ở một tình thế khó khăn khi đối đầu với rất nhiều người dân, nếu Giáo Đình không phản kháng thì sẽ bị đuổi khỏi đây hay bị tiêu diệt, ngược lại, vào lúc Giáo Đình đưa mũi thương vào người dân bình thường thì Giáo Đình cũng chẳng thể nào tồn tại lâu được.
Vì vậy, khi Fiona giải quyết mâu thuẫn, người dân hiểu ra và tự động rút lui khỏi trận chiến vô nghĩa, để lại sân đấu cho Giáo Đình và Martin Oliver, khi đó, Giáo Đình có thể buông tay ra để chiến đấu rồi.
Tính toán của nhóm Akina, Raymond rất tốt nhưng với điều kiện tiên quyết là Fiona phải tỉnh lại
Nếu như không thể thì chẳng ai tin tưởng một người đang hôn mê, biết đâu người đó chính là một người giả mạo thì sao?
Thời gian trôi đi, mười phút sau, một người mặc áo blouse trắng bước ra từ căn phòng bệnh cùng hai cô gái y tá.
Rose thấy vậy, cô liền hỏi người bác sĩ: “Bác sĩ, bạn của chúng tôi có bị làm sao không?”
Nhìn thấy nét mặt lo lắng của từng người, bác sĩ thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Tình trạng không khả quan cho lắm, cơn sốt rất cao, chúng tôi đã tiêm thuốc trị sốt nhưng vẫn không thuyên giảm, có vẻ như đó chẳng phải là một cơn sốt bình thường…”
Bác sĩ hơi ngừng lại khi nói tới đây, vẻ mặt suy tư giống như đang cảm thấy hoang mang vì không biết phải lựa chọn như thế nào.
“Cơn sốt này bắt đầu từ lúc nào?” Bác sĩ khẽ hỏi.
“Đã gần hai ngày rồi.” Akina bình tĩnh đáp.
“Vậy thì cơn sốt không phải là triệu chứng được gây ra bởi quá trình thức tỉnh khả năng phi thường.” Bác sĩ nói với vẻ mặt khó khăn.
“Có thể cơn sốt đó là một căn bệnh mới bởi vì thông thường, cơn sốt do thức tỉnh năng lực chỉ kéo dài khoảng ba giờ trở lại.” Bác sĩ nghiêm nghị nói.
“Một căn bệnh hoàn toàn mới ư?!” Cả nhóm Akina giật mình.
“Tôi không thể kết luận, nhưng đó là trường hợp xấu nhất.” Bác sĩ vừa lắc đầu vừa trả lời.
“Vậy thì có cách nào để chữa trị cho cô ấy không?” Raymond cau mày hỏi, ông chỉ quan tâm đến vấn đề này mà thôi.
Mạng sống của Công Chúa Fiona là trên hết, Shiron – người đã cứu mạng bọn họ - ông ta gửi gắm Fiona cho bọn họ chăm sóc, không thể để Fiona gặp chuyện bất trắc được.
“Chúng tôi sẽ liên lạc với Viện Trưởng Mira ngay lập tức để cô ấy tới chẩn đoán cho bạn của mọi người.” Bác sĩ khẽ nói.
“Viện Trưởng Mira là ai vậy? Cô ấy có thể làm được không?” Rose hỏi, vẻ mặt nghi ngờ.
Bác sĩ thản nhiên giải thích: “Viện Trưởng Mira là người dẫn đầu Khoa Học Viện vừa được thành lập cách đây một ngày, và cô ấy cũng đảm nhận vị trí Viện Trưởng của Bệnh Viện Trung Tâm, một người rất giỏi giang ở lĩnh vực y học và nhiều lĩnh vực khác.”
“Nếu như Viện Trưởng Mira không được thì tôi e rằng không một người nào ở Thập Linh Hỏa thành đủ khả năng chữa bệnh cho bạn của mọi người đâu.”
Trong lúc nói, bác sĩ và cả hai cô y tá đều biểu hiện vẻ mặt kính trọng, thậm chí là coi Mira như thần tượng.
“Cảm ơn bác sĩ.” Raymond gật đầu rồi nói với nét mặt chân thành.
Thấy vẻ mặt trưởng thành trầm ổn và thái độ tốt của Raymond, bác sĩ cười nói:
“Có phải các bạn vừa mới tới tòa thành này không?”
Raymond thản nhiên nói ra: “Đúng vậy, chúng tôi theo đoàn người Oley vào Thập Linh Hỏa thành nên còn cảm thấy lạ lẫm với nơi này.”
“Vậy à, đầu tiên các bạn nên đi đăng ký thân phận ở một phòng làm việc gần Tòa Tháp Cao, có người sẽ đưa cho các vị một ngôi nhà để ở lại, từ nay về sau, đó cũng là ngôi nhà thuộc về các bạn, với lại Thập Linh Hỏa thành có rất nhiều công việc nên các bạn không cần phải chiến đấu chống lại quái vật cũng có được một cuộc sống tốt.”
“Thôi nhé, tôi còn có việc làm, Viện Trưởng Mira sẽ đến sớm thôi, chúc các bạn một ngày tốt lành.”
“Cảm ơn lời khuyên của bác sĩ.” Raymond mỉm cười gật đầu chào vị bác sĩ nhiệt tình, sau đó cả nhóm bước vào bên trong phòng bệnh.
“Những người ở đây rất thân thiện và hòa đồng.” Rose cảm khái không thôi.
“Nơi này cứ như một thế giới khác độc lập bên ngoài Hành Tinh Gaia vậy.” Max than thở một câu.
“Những con người hết lòng vì công việc, thật hoài niệm thế giới cũ.” Tekei nhẹ nhàng nói, vẻ mặt như thể đang hồi ức lại thế giới yên bình ở thời đại trước, không có Venger, không có quái vật, lại không cần lo lắng đủ điều.
“Thôi đi, chúng ta còn chưa biết mục đích thật sự của Quang Minh Giáo Đình khi xây dựng Thập Linh Hỏa thành này là gì nữa kìa.” Akina bình tĩnh nói.
“Này, mọi người đừng nên ồn ào trong lúc Công Chúa Fiona đang nghỉ ngơi chứ!” Raymond vừa nói vừa ra hiệu cho cả nhóm yên lặng.

“Á!!!” Một tiếng hét dài đầy sợ hãi vọng ra từ một khu đất trống nằm ở phía bắc Thập Linh Hỏa thành.
Có một cậu con trai trẻ tuổi đang bỏ chạy vòng vòng khu đất, tốc độ không nhanh cho lắm nhưng cũng đủ bỏ xa một con chuột màu đen to khoảng ba mét.
Nó truy đuổi theo cậu ta, ánh mắt hung hăng, một cái răng nanh nhọn lộ ra ngoài miệng, bốn chân khỏe mạnh đạp lên mặt đất tạo ra những tiếng động ồn ào, khói bụi mù mịt.
“Ngừng lại đi!!” Vừa chạy cậu ta vừa hét về một nơi bên ngoài sân đất trống.
Hay nói chính xác hơn, cậu ta là Sin, người đi cùng Paul và nhóm Vilan, cậu ta đang nói với một cô gái xinh đẹp, làn tóc màu nâu vàng dài óng mượt, cô ấy chính là Mira, Viện Trưởng của Khoa Học Viện.
“Ngừng lại đi, chúng ta đã có đủ dữ liệu ở mức độ phản ứng này rồi.” Mira đang đưa một tay lên cằm, vẻ mặt suy nghĩ, sau một vài giây, Mira nhàn nhạt khoát tay trong khi ra lệnh.
“Vâng!” Một người nhân viên khoa học mặc đồ trắng tinh liền gật đầu rồi đưa tay lên cao để ra hiệu cho những nhân viên phụ trách khác làm việc, anh ta là một trong những nhân viên nghiên cứu đang làm việc cùng Mira, Waldon là tên thật của anh ta.
Sau khi nhận được hiệu lệnh từ Waldon, một trong hai mươi mấy nhân viên làm nhiệm vụ bảo vệ liền đi vào bên trong sân đất rồi dùng một cây roi dài quất tới con chuột đen to lớn, cây roi như là một con rắn uốn éo khóa chặt con chuột, kế tiếp, nhân viên đó liền sử dụng linh lực vào cây roi, bất ngờ là linh lực kia biến thành một dòng điện đánh cho con chuột bất tỉnh.
“May là tôi chạy rất nhanh, nếu như chậm một nhịp thì đã bị nó ăn thịt rồi!!” Sin nhìn thấy con chuột bị vác đi ra khỏi sân đất bởi người nhân viên kia, cậu ta liền chạy thẳng một mạch tới gần Mira, vẻ mặt cằn nhằn, khó chịu.
“Chỉ là một con chuột Tam Dương sơ kỳ đã làm cậu sợ tới mức đó rồi ư?” Waldon cười nói.
“Tam Dương sơ kỳ!! Các ngươi có còn nhân tính không, lại thả một con chuột khủng khiếp đó đi truy sát tôi, có ngon thì anh đi đấu với con chuột đó đi, đừng đứng ngoài đi cười tôi nữa!!” Sin giật nảy cả mình.
Waldon nghe Sin nói thế, anh ta liền cười nhẹ một tiếng, sau đó một luồng linh áp tản mát ra từ Waldon, áp lực mạnh mẽ đạt tới Tam Dương hậu kỳ.
“Một mình tôi có thể xử mười con.” Waldon vừa gồng cơ chuột trên cánh tay vừa nói lớn.
Sin trợn tròn mắt nhìn Waldon, cậu ta tưởng là nhân viên nghiên cứu thì không mạnh lắm, nào ngờ ai nấy đều rất trâu, những người này có thật là nhân viên nghiên cứu chỉ dùng trí tuệ không dùng cơ bắp không?
“Xin lỗi vì đã đối xử với cậu rất tồi tệ, nhưng để nghiên cứu ra năng lực chính xác thì chúng tôi bắt buộc phải làm thế, nếu như cậu không muốn biết dị năng của cậu là gì thì có thể rời khỏi đây.” Mira chậm rãi nói.
“Đương nhiên là tôi muốn biết dị năng của bản thân là gì rồi!” Sin nói khẽ.
“Vậy thì chúng ta nên tiếp tục.” Mira mỉm cười nói.
Không cho Sin kịp suy nghĩ hay phản đối thì Mira đã ra hiệu bắt đầu:
“Việc thu thập dữ liệu dưới cảnh giới Tam Dương kỳ đã hoàn tất, chúng ta nên đi đến giai đoạn cuối cùng.”
“Kích thích phản ứng cực hạn!”
“Vâng!” Waldon khẽ gật đầu, sau đó anh ta cầm lấy một cái bộ đàm liên lạc.
“Đưa Đại Cẩu vào đây!”
Lúc này, Sin đã kịp phản ứng lại với lời nói của Mira, đáng tiếc, cậu ta vừa định nhấc chân lên bỏ chạy ra khỏi khu vực ác ma này thì bỗng nhiên Sin cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Ngay sau đó, một cái bóng đen to lớn bao phủ thân thể Sin vào bên dưới.
“Không cần lo lắng, nó chỉ là một con chó lớn…” Sin quay đầu một cách khó khăn, khuôn mặt tái nhợt, cố gắng dùng lời lẽ động viên để tăng nhiều dũng khí cho chính mình.
“Lớn...” Sin nuốt một ngụm nước bọt, rốt cuộc thì cậu ta đã nhìn thấy “chó lớn”.
Với một bộ lông màu xám mượt mà nhưng lại rất oai hùng, hoang dã, đôi mắt dã thú nhìn viên đạn sắc lạnh, một cái đầu sói xám khổng lồ khiếp người và thân thể cao tới mười mét, thân dài hơn hai mươi mét, một hơi thở hung thú phả thẳng vào mặt Sin.
“GRAAAAAAAAAAA!!!!!!” Đại Cẩu mở to miệng gầm thét, không khí thổi mạnh khỏi miệng tạo nên một cơn cuồng phong ở xung quanh Đại Cẩu.
Còn Sin thì chịu thẳng một tiếng gầm gừ ở gần nên vẻ mặt đờ ra, đứng yên như trời trồng, hai mắt trắng dã.
Cậu ta bị Đại Cẩu hù dọa ngất xỉu.
Cũng phải thôi, Đại Cẩu là Sói Xám đầu đàn, thủ lĩnh của hơn ba trăm con sói lớn trong bầy, sức mạnh của Đại Cẩu vượt qua Tứ Dương sơ kỳ từ rất lâu rồi, và Đại Cẩu còn có khả năng sử dụng gió rất tốt, thuộc hệ Tự Nhiên, thực lực mạnh hơn tu sĩ cùng cấp nhiều lần.
“Các tế bào phản ứng rất mãnh liệt.” Mira vẫn bình thản nói, cô ấy hoàn toàn tập trung vào chuyên môn, không quan tâm Sin cho lắm.
“Rất tốt, chúng ta đã kết thúc công việc với cậu ta trong ngày hôm nay, hãy đưa cậu ta về nhà.”
“Đưa cậu ta về.” Waldon giơ tay lên cao ra hiệu.
Thế là, Sin bị người khác vác về nhà trước các gương mặt nghi ngờ của người dân trong thành.
“Kế tiếp, Paul và Rory.” Mira lãnh đạm nói trong khi nhìn vào hai người đang đứng cách đây không xa.
Họ là Paul và Tiểu Đội Trưởng Rory, hai người đã hội hợp với nhau từ hôm qua, có bao nhiêu chuyện để nói cũng nói xong hết cả, hôm nay, Mira muốn tìm hiểu sự khác lạ của Paul vì cậu ta có thể chuyển đổi qua lại giữa hai trạng thái con người và Venger Thức Tỉnh.
Nhờ vào quyền năng thần kỳ của Thánh Vật, Trí Tuệ Siêu Phàm giúp Mira giảm đi số năng lượng cần thiết trong khi sử dụng dị năng Bông Hoa Của Tri Thức, vì vậy, Mira có thể nghiên cứu nhiều hơn.
Cây roi điện giống pháp bảo là một thiết bị do Mira tạo ra sau khi nghiên cứu năng lực Điện Năng của Phó Đoàn Trưởng Lucas, cây roi cho phép người tu luyện sử dụng bằng cách tiếp thêm năng lượng là linh khí, qua một quá trình phản ứng, linh khí chuyển hóa thành điện cao áp.
Phiên bản đầu tiên dư sức hạ gục con chuột đen cấp ba sơ kỳ cho thấy tiềm năng của cây roi khá tốt, có không gian cải tạo sao cho mạnh hơn.
“Chúng ta thật sự phải đối đầu với Đại Cẩu ư?” Rory cười khổ hỏi, ông ta liếc Đại Cẩu một cái, cảm nhận được khí tức hoang dại nghẹt thở kia, Rory liền cảm thấy lo lắng.
Ông là Tiểu Đội Trưởng của Quân Đoàn Gaia, chỉ huy một trăm thành viên chính thức, từng vào Huyễn Linh Chiến Trường hai, ba lần, vì thế, Rory biết rõ sự tồn tại của Đại Cầu mạnh mẽ đến nhường nào.
Một mình Đại Cẩu từng đẩy lùi luôn cả Quân Đoàn Trưởng Richard, một người đầy uy vọng được người đời gọi là “Tia Chớp Đen Richard”.
Tốc độ của Quân Đoàn Trưởng Richard nhanh khỏi bàn cãi, dù vậy, Richard vẫn gặp khó khăn khi chống lại Đại Cẩu vì khả năng điều khiển gió của Đại Cẩu cũng gia tăng tốc độ và sự nhạy cảm để bắt kịp tốc độ của Richard, còn nữa, Đại Cẩu thuộc loài chó sói nên bản năng chiến đấu và thính giác cực kỳ tốt.
“Yên tâm đi, khi ở trạng thái thức tỉnh thì sức mạnh của tôi cũng không kém lắm đâu!” Paul nói với vẻ mặt tự tin.
Hai người bước nhanh vào sân đất trống trước ánh mắt dòm ngó của Đại Cẩu.
“GRUU!” Đại Cẩu nhe răng, một chân trước giẫm mạnh lên đất.
“Thật mạnh mẽ!” Paul nghiêm mặt nhìn Đại Cẩu, một cảm giác nguy hiểm cứ quanh quẩn quanh cơ thể cậu ta, không khí gần như bị đông cứng lại bởi uy áp phát ra từ Đại Cẩu.
Chỉ khi đứng đối diện với một con quái vật thật sự ở khoảng cách gần thì mới trải nghiệm rõ cảm giác đè nén căng cứng toàn thân.
“Bắt đầu đi, để xem hai người sẽ tạo ra thứ gì đó hứng thú hay không?” Mira bình tĩnh nói trong khi chăm chú quan sát sân đất rộng.
“Một người thức tỉnh thành Venger và một người sở hữu dị năng Gián Đoạn kỳ lạ.” Waldon lẩm bẩm, giọng nói rất hứng thú.
Rất nhiều thiết bị phụ trợ ghi lại dữ liệu đang hoạt động ở xung quanh sân đất.
“Bắt đầu thôi!” Paul nhàn nhạt lên tiếng trong khi cơ thể chuyển đổi trở nên cao lớn hơn.
Đôi mắt màu bạc thuần túy, cơ thể rắn chắc cao đến bốn mét, tay chân như các lưỡi dao sắc lẻm, những cây xương màu trắng tinh nhô lên từ phần lưng và cuối cùng là một luồng áp lực mạnh mẽ lan tỏa ra không gian.
Rory đứng cạnh bên Paul nên ông ta cảm nhận trực tiếp sức mạnh khủng khiếp ẩn trong cơ thể kỳ dị của Paul.
“GRAA!” Lần này, Paul là người phát ra âm thanh gầm thét.
“GRAA!” Đại Cẩu cũng gầm lớn, khí thế không thua kém chút nào.
Bành!
Trong một cái chớp mắt, cả hai đã lao vào trận chiến với tốc độ như âm thanh, các bóng dáng chớp nhoáng, lúc ẩn, lúc hiện trên sân đất, kéo theo đó là những lần va chạm mãnh liệt tạo ra hàng đống khói mù cát bụi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Cả hai đều sử dụng sức mạnh thân thể để chiến đấu với nhau cho nên trận chiến trông rất trùng kích thị giác của mọi người, một con quái vật hình người đang chiến với một con quái vật sói khổng lồ.
Mira ở ngoài, tâp trung phân tích dữ liệu, đôi mắt cô nhìn thấy nhiều thứ hơn hẳn người bình thường, cho nên cô thu thập rất nhiều dữ liệu quan trọng, còn những chi tiết tỉ mỉ về số liệu thì hãy để các máy móc, thiết bị thu nhận.
“Sử dụng năng lực đi Đại Cẩu.” Mira lạnh nhạt nói.
“GRUU!!” Đại Cẩu gầm gừ một tiếng, bốn chân đạp mạnh vào mặt đất, đôi mắt mãnh liệt ánh lên ánh sáng màu xanh lục, một cơn gió bùng lên quanh thân thể Đại Cẩu rồi chuyển thành một cơn cuồng phong lốc xoáy cực lớn.
Vù! Vù! Vù!
Cơn gió điên cuồng gầm thét, cỏ cây, cát bụi bị trộn lẫn vào nhau, một cơn lốc xoáy to hơn năm mươi mét đang lao mạnh vào Paul.
“Paul, cẩn thận!!” Rory la lớn, ông không tham dự chiến đấu, ông có mặt ở đây vì để kiểm tra xem năng lực tiến hóa Gián Đoạn có còn ở trong cơ thể Paul hay không, nói chung là kiểm tra sự khác biệt.
Vào khoảnh khắc này, Rory bỗng nhiên nhận ra năng lực tiến hóa vẫn còn đọng lại trong cơ thể Paul chứ không hề biến mất.
“Nó vẫn còn ở đó?” Rory ngây người nói.
Còn Paul thì đang đứng ở một bên, ánh mắt ngưng trọng nhìn lốc xoáy, sau một giây, Paul liền hét dài trong đi đạp mạnh vào mặt đất, dùng tốc độ như sấm sét đâm thẳng vào lốc xoáy.
Ầm!
Ngay tại thời điểm cánh tay Paul đâm trúng lốc xoáy thì bỗng nhiên lốc xoáy vỡ tung, biến mất ngay tức khắc.
“Cái gì vừa xảy ra?” Waldon giật bắn người lên.
“Đây rồi, đúng là nó, dị năng thuộc về Rory, Gián Đoạn!” Mira nở nụ cười vui vẻ trong khi đứng lên để nhìn cho kỹ chuyện gì đang diễn ra tại giữa trận chiến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui