Editor: Vũ Kỳ
__________
Trở lại ký túc xá.
Tôi viết truyện suốt một giờ đồng hồ để có thể bình tĩnh một chút.
Không được.
Lại viết thêm mấy chục nghìn chữ, sau đó giống như xác chết vùng dậy mà đăng tải truyện lên.
Tôi vẫn không thể nào tiếp thu sự thật này.
Tôi đã có đối tượng kết giao.
Tuy rằng chỉ là giả,
Nhưng mà tôi đã có số WeChat của thần tượng tôi, không đúng, là nam thần của tất cả mọi người trong lĩnh vực này luôn đó.
Ghê chưa, ghê chưa, chuyện này là thật đó nha.
Tôi ôm gối ôm hình cá mặn lăn hai vòng trên giường.
Quách Hiểu Bạch giường bên liếc mắt nhìn tôi một cái: "Cuối tháng chưa có tiền sinh hoạt à?"
Tôi rụt rè ngồi dậy, vuốt tóc: "... Không phải."
Đinh.
Alipay: Bạn nhận được 300 tệ.
Tôi khiếp sợ mà ngẩng đầu nhìn về phía Quách Hiểu Bạch.
Quách Hiểu Bạch khua khua tay, "Đừng khách sáo, trong nhà đại gia đây có mỏ vàng."
1
Tôi nhìn chằm chằm số tiền 300 tệ nóng bỏng tay này.
Cảm nhận sự quan tâm ấm áp đến từ cô bạn cùng phòng.
"Cảm ơn." Tôi nói: "Tớ thật sự không cần đâu."
Quách Hiểu Bạch: "Được rồi được rồi, khi nào ba cậu cho cậu tiền sinh hoạt thì đừng quên trả cho tớ."
Ta: "Ừm..."
Đinh.
Di động nhận được một tin nhắn.
【 Ngân hàng Trung Quốc】 Tài khoản tại ngân hàng Trung Quốc có số cuối 8888 của bạn đã nhận được 100.000 nhân dân tệ; Số dư khả dụng là 88.898.888,64 nhân dân tệ. Người gửi: [Giản Vệ Đông]
1
Quách Hiểu Bạch tai thính như quỷ: "Ba cậu gửi phí sinh hoạt cho cậu rồi hả?"
Tôi tay chân nhanh nhảu mà "Cạch" một tiếng khóa màn hình lại: "Ừm."
Quách Hiểu Bạch khó hiểu nhìn bộ dáng như bị táo bón của tôi, nhiều chuyện hỏi: "3.000 tệ hả? 2.000? Hay 1.000?!"
Lúc tôi sáng tác truyện, vận tốc hoạt động tối đa của não có thể lên tới 10 nghìn.
Nhưng đến khi giao tiếp với người khác, phản ứng của tôi chậm như trình duyệt Internet Explorer: "Chắc là... cũng không chênh lệch lắm..."
Quách Hiểu Bạch mắng một câu, "Ba của cậu cũng quá keo kiệt rồi! Hiện tại vật giá leo thang như vậy, tiền sinh hoạt chỉ có 1.000 tệ thì sống kiểu gì được?"
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng đem 300 tệ ban nãy chuyển lại cho cô ấy.
Quách Hiểu Bạch với tay lấy một chiếc mặt nạ từ dưới gối nằm đưa cho tôi.
Là mặt nạ Pechoin¹.
Ở góc trên bên phải còn có dòng chữ "Quà Tặng" màu trắng nền đỏ vô cùng bắt mắt.
Quách Hiểu Bạch: "Không cần phải cảm thấy áp lực, chỉ là quà tặng thôi à, không có tốn tiền mua."
Tôi: "Không muốn, không muốn, tớ không cần những thứ này đâu."
Quách Hiểu Bạch kiên quyết nhét vào tay tôi, "Con gái phải biết chăm chút cho mình một tí, cầm lấy!"
Tôi nằm trên giường, trên mặt đắp mặt nạ.
Gửi tin nhắn cho Lão Giản.
Tôi: 【 Không phải con đã nói rất nhiều lần là con không cần tiền rồi sao? 】
Lão Giản: 【 Tại vì ba vui quá nên không kiềm được. 】
Tôi: 【 Có chuyện gì mà ba vui vậy ạ? 】
Lão Giản: 【 Vừa rồi lão Lý gọi điện cho ba, ông ấy nói Lý Hành rất hài lòng với con. 】
1
Tôi: 【...】
Lão Giản: 【 Đây là lần đầu tiên ba của thằng bé nghe nó nhận xét một cô gái như vậy đó. Ông ta mừng như điên! Xem ra việc hợp tác với tập đoàn Lý thị cuối năm đã ổn định trở lại rồi.】
Tôi: 【 Anh ấy nhận xét con thế nào? 】
Lão Giản: 【 Thằng bé nói con trầm tĩnh, ngoan ngoãn, lớn lên xinh đẹp, tính cách cũng rất thú vị. Không nghĩ tới lần đầu tiên đi xem mắt đã gặp được cô gái ưu tú động lòng người như vậy. 】
Lão Giản: 【 Ba của con cảm thấy rất tự hào. 】
Lão Giản: 【 Nó thật là tinh mắt. 】
ĐMMM!
Đồ trà xanh!
Bạch liên hoa!
Không đúng, không đúng.
Tất cả những từ ngữ nông cạn này đều không đủ để hình dung sự lươn lẹo, âm hiểm, phúc hắc của người đàn ông kia.
Haiz.
99 bữa cơm.
Làm khó anh hùng hảo hán².
Buổi tối.
Tôi cùng các thành viên trong nhóm nhỏ đang tìm BUG trong trò chơi để hoàn thiện tác phẩm của mình.
Bỗng nhiên WeChat vang lên.
【 Lý Hành 】 đang gọi video call cho bạn.
Tôi: !!!
Tôi luống cuống tay chân vội vàng tắt điện thoại.
Tuy nói là sẽ sửa biệt danh của anh ta thành "Đồ chó".
Nhưng mà cuối cùng tôi vẫn không sửa.
Không phải là tôi không nỡ hay tốt bụng gì đâu, chẳng qua là tôi chỉ dám gáy vậy thôi chứ không có gan chó để làm.
Vậy mà vừa rồi tôi lại thấy ảnh đại diện của Lý Hành đã thay đổi.
Từ logo công ty LH, biến thành một hình vẽ đầu chó Shiba trong phim hoạt hình.
Là vì phù hợp với biệt danh "Đồ chó" mà tôi đặt.
1
Cho nên mới cố ý đem ảnh đại diện của mình đổi thành hình một con chó sao?
Anh ta thật sự cúi đầu trước thế lực hung ác là tôi!
Tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi vậy mà lại bị sự đáng yêu của anh ta làm lung lay một chút rồi.
Lý Hành: 【 Sao lại không nghe máy? 】
Tôi: 【 Đang bận làm đồ án tốt nghiệp, các bạn học đều đang ở đây nên không tiện nghe. Anh tìm tôi có việc gì không? 】
Lý Hành: 【 Gửi một sticker chúc ngủ ngon cho tôi đi. 】
2
Tôi: 【...】
Cái thằng cha này...
Phương thức ở chung với con gái người ta sao lại cục xúc như vậy chứ?
Quá là cục xúc.
1
Thiệt là làm cho người ta cực kỳ khó chịu mà!
Tôi nghẹn một bụng tức mà lên mạng tìm một gói biểu tượng cảm xúc chúc ngủ ngon để gửi cho anh ta:
[
7
】
Lý Hành: 【 Thu hồi. 】
2
Tôi: 【 Ồ. 】
Tôi thu hồi.
Tôi lại gửi một cái khác đi.
Tôi:
【
1
】
Lý Hành: 【...】
Tôi tiếp tục gửi: 【
3
】
Di động yên tĩnh một hồi lâu...
Lý Hành: 【 Lý do cô độc thân 21 năm, tôi tìm được rồi. 】
__________
2
Chú thích:
(1) Mặt nạ Pechoin:
(2) 99 bữa cơm làm khó anh hùng hảo hán: bả chế từ câu gốc là "một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán"; ý chỉ một người có bản lĩnh nhưng bị một việc rất nhỏ khiến cho trói tay trói chân không làm gì được; hoặc là một việc rất nhỏ nhưng khiến cho việc quan trọng không thể nào tiến triển, hoàn thành. (Hoasinhanhca.wordpress)
___________
Ngày đầu năm 2021 của mọi người sao rùi? Chúc mọi người một năm đầy vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và những người yêu thương nhé 🙆🏻♀️
7