Pete bỏ vào miệng, chỉ mới ngậm qua cậu đã nhăn mặt...
Vegas: có cứng không?
Pete: cứng!
Vegas thở dài, lấy tay nhẹ nhàng kéo cằm Pete để cậu mở miệng nhả thứ ấy ra.
Vegas: anh không ép em! Nếu nó khó nuốt thì để lần sau vậy.
Nhìn mặt Vegas buồn bã Pete lên tiếng an ủi.
Pete: không sao! Thứ đó cũng không phải là không nuốt được, em sẽ thử...
Vegas: thôi để lần sau đi...
Vegas: anh quên mất là trứng cá hồi thì không được nấu lên.
Venice ngồi bên cạnh bất mãn lên tiếng.
Venice: sao ba hay ra dẻ quá lúc đầu để Pete làm là nay được ăn ngon rồi. Giành giành giành! Con không chờ lần sau đâu ba đền trứng cá cho con đi.
Venice phụng phịu trách cứ Vegas, mà không má nào chịu thua má nào, Vegas nhướn mày chửi lại thằng con.
Vegas: tao đâu có nói lần sau làm cho mày ăn, tao nấu là cho Pete. Mày nghĩ mày có cửa ăn đồ tao nấu?
Venice: ba thử bỏ đói con coi người mệt là ba đó.
Con con ba ba mày mày tao tao nhứt hết cái đầu. Pete cảm thấy mệt mỏi vì ngày nào cũng phải nghe thằng lớn với thằng nhỏ cãi lộn.
Pete: hai thằng bây nói tiếng nữa cái xà beng vô đầu liền!
Vegas bực dọc lườm nguýt Venice, quay sang nắm lấy tay Pete dẫn một mạch lên lầu bỏ thằng con lại với cái mặt quạo đeo.
Vegas: đi Pete lên lầu anh cho em ăn trứng khác.
3
_______________________________
Nhỏ au: Haha viết truyện có lúc xàm mà cũng có lúc không hài haha.