Quầy Lễ Tân Địa Phủ


Khi mọi người còn đang mờ mịt, cái bóng mặc hắc y đột nhiên xuất hiện đã đánh nhau với cương thi.
Nhưng mạch đao của anh ngay một giây trước khi chém trúng cương thi đã xoay lưỡi lại, biến thành sống đao hướng về phía nó rồi mới đánh tiếp, cương thi đang ngửa mặt lên trời rít gào hăng say, không phản ứng kịp sao trước mặt đột nhiên có thêm một bóng đen, đùng một cái đã bị đao gõ vào gáy, gõ ra một dấu ấn.
"Sao lại là cậu?" Tần Phong thu hồi thanh đao xoay cổ tay, không tán thành bảo, "Xuống đây! Cậu nhìn cậu kìa, quào trầy nắp quan tài rồi, cậu là di vật văn hóa, lẽ nào quan tài không phải? Chẳng có cái nào rẻ hơn cái nào đâu!"
Cương thi: "..."
Các đạo trưởng cùng há hốc mồm: "Nó là cái gì thế?"
Lần này cương thi có phản ứng rõ rệt với lời Tần Phong, nhất là khi nghe thấy anh nhắc tới hai chữ di vật, cả người của nó giật bắn lên, hiển nhiên là đã nhận ra anh.
Vừa biến thành cương thi, óc chưa nạp đủ, thử một cái là lật tẩy rồi.
"Xem ra lúc này đã có thần trí." Tần Phong cười lạnh một tiếng, "Nếu đã mở thần trí, tức là chủ động làm hại người sống, là hành vi mưu sát chưa thành, đang yên đang lành không muốn làm di vật văn hóa, lại thích đi làm thi thể vụn à."
Cương thi trên quan tài không hề do dự nhảy vọt về phía sau, các thi thể bình thường bị nó gọi tỉnh lập tức lao tới như điên, Tần Phong hoàn toàn làm lơ các thi thể bình thường có tử trạng khác nhau đó, chỉ nhìn chằm chằm cương thi, cầm tặc tiên cầm vương, không có cương thi chỉ huy chúng, chúng sẽ tự nằm xuống thôi.
"Đứng lại, không được nhúc nhích!" Tần Phong quát lên, "Nếu cậu tiếp tục dùng bạo lực chống đối, tôi sẽ dùng biện pháp cưỡng chế!"
Cương thi chạy rất nhanh, không hề muốn đánh mà chỉ muốn chạy, Tần Phong hừ lạnh một tiếng, biến mất.
Một giây sau, hắc y Vô Thường bỗng nhiên xuất hiện trước đường chạy trốn của cương thi, hất tay vẽ một ánh kim quang, rõ ràng là một cái còng tự động duỗi dài —— nó là Câu Hồn Tác của anh, còng tay chuẩn xác len qua các thi thể, cụp một tiếng còng cổ tay cương thi lại, Tần Phong trong tích tắc trở về vị trí ban đầu, cánh tay kéo căng, dùng sức túm, cương thi gào thét bay ngược lại, ngã xuống dưới chân Tần Phong, bị anh dùng một tay giữ chặt.
"Không được nhúc nhích!" Tần Phong quát, nhấn đầu bên kia của cái còng vào cổ tay còn lại của cương thi.
Câu Hồn Tác nhìn như một chiếc còng bình thường, lại không phải là một cái khóa đơn giản, mà là pháp khí trừ tội của Hắc Vô Thường, Thiên Đạo ban tặng, kẻ có tội một khi bị khoá lại, sẽ bị áp chế hoàn toàn, không thể nào phản kháng được nữa.
Các thi thể mất đi Lão Đại chỉ là thịt vụn bình thường, bùm bùm ngã xuống.
Sở Úc hoan hô một tiếng: "Đại thần chú tuyệt quá!"
Tần Phong đứng lên, gật đầu khen cậu ta: "Lần này cháu làm tốt lắm, không có mù quáng tự mình xông lên liều mạng, mà là lập tức báo cho chú biết."
Sở Úc đỏ mặt gãi đầu một cái, cười khà khà.

Cậu ngốc nghếch nguyên thần xuất khiếu xông vào quỷ vực của tà đạo sĩ, may mà tình cờ gặp được Tần Phong và Tạ Kỳ Liên, bằng không đã về chầu ông bà rồi, mỗi lần cậu dẫn Tần Phong lên bảng, gào grú grú vọt vào doanh địch bật skill, Tần Phong luôn từ tốn bổ sung một câu "Chơi game có thể liều, thế giới thật không được đó", lâu dần, lấy điện thoại ra cầu cứu đã thành bản năng rồi.
Lưu thiên sư bị dọa đơ người, không chỉ gã, các vị đạo trưởng cũng đã hóa đá, bọn họ tự nhiên cảm giác được: Cái bóng màu đen trước mặt xác thật là Hắc Vô Thường, nhưng một vị Quỷ Tiên cả đạo trưởng chuyên tu quỷ thuật của Mao Sơn cũng không mời nổi, bị Sở Úc mời tới, mấu chốt vẫn là...!gọi điện thoại mời?
Đó thật sự là điện thoại nhân gian sản xuất à?
Các đạo trường rất muốn giật lấy điện thoại của Sở Úc xem xem nó có phải là thần khí dùng phép thuật che mắt gì không, bằng không sao có thể linh nghiệm như vậy?
Bọn họ còn đang sững sờ, đột nhiên, từng ngọn đèn bật sáng lên bao quanh bãi đất, tổng cộng có năm chiếc xe quân dụng lặng lẽ lái xuyên qua màn đêm, chỉnh tề bật đèn xe, rọi sáng bãi đất này.
Vừa log out ra khỏi game, Tạ Kỳ Liên đã lệnh cho âm sai Địa Phủ nhanh chóng tới đây chờ lệnh, có Tần Phong huấn luyện, tốc độ bắt nhịp của các âm sai cực kỳ nhanh.
Lái xe đều là âm sai mặc đồng phục làm việc thống nhất, sơ mi trắng, áo gió đen, trên eo đeo thắt lưng vũ trang.

Xe là Địa Phủ gần đây mới phát, từ khi được học thêm về chương trình vũ khí hiện đại, âm sai ra ngoài có thể lái được một đội xe quân dụng rồi, không còn có cảnh Giang Thận xách đao Tú Xuân chạy tung tăng, các đồng sự khác rượt theo sau lại chẳng biết cách dùng dao gọt hoa quả nữa.
"Ra đây đi." Tạ Kỳ Liên tựa vào cửa xe, kéo cái loa gọi đầu hàng trong xe ra, "Cậu cũng thấy rồi đó, lũ pháo hôi này không cản được chúng tôi đâu, đã chơi tới ải cuối cùng rồi, boss của nó có phải cũng nên xuất hiện để gặp chúng tôi không?"
Sở Úc giật mình nói: "Sao chú biết kẻ núp phía sau màn nhất định ở đây!"
Tần Phong: "Đừng sợ, không nhất định là ác quỷ, cậu ta phí sức bày bố nhiều như vậy, kỳ thực chỉ có mỗi con cương thi này là có chút nguy hiểm thôi, nhưng nguy hiểm của nó là vì nó đã sinh ra ý thức.

Thế nên cậu ta nhất định là có yêu cầu gì, không thể không nán lại đây."
Sau khi ánh đèn sáng lên, tình huống của bãi đất đã có thể thấy rõ, vì thế Lục Lân đạo trưởng kích động lại sùng kính, cẩn thận ngẩng lên nhìn Hắc Vô Thường, rồi lập tức kinh ngạc bảo: "Cậu —— cậu không phải là —— trợ thủ của thiên sư à?"
Tiếng các đạo trưởng thiên sư hít hà rất chỉnh tề, hệt như đã được huấn luyện.
Vị Vô Thường dùng đao áp chế cương thi khách khí gật đầu, nói rằng: "Phải, tôi không có giấy chứng nhận tư cách thiên sư, cộng tác của tôi có, nên tôi là trợ thủ."
Anh chỉ vào bên xe, mọi người há hốc mồm quay lại, người đang đứng kêu đầu hàng bên xe cười tủm tỉm, mặc bộ đồ màu trắng thuần, kiểu dáng giống hệt với hắc y Vô Thường, trên đỉnh đầu là bốn chữ ——
"Âm Dương Thủ Tự"
Nhìn ánh mắt khó tin của bọn họ, Tạ Kỳ Liên móc tờ giấy chứng nhận trong lòng ra: "Năm nay vừa thi xong kỳ kiểm tra hằng năm, thiên sư cấp ba, không có môn phái, xác thực là thiên sư tán nhân ở dân gian.

Đừng hoài nghi, làm giả giấy tờ là hành vi trái pháp luật."
"Nhưng..." Một lão đạo trưởng run rẩy nói, "Ngài...!Bạch Vô Thường đại nhân...!sao chỉ là...!thiên sư cấp ba chứ..."
"Tôi đâu phải là thiên sư thật." Tạ Kỳ Liên thản nhiên trả lời, "Chứng nhận cao cấp của các ông có tiếng là hạn chế số lượng, nếu tôi lấy không phải là giành công việc với các ông à."
Lão đạo trưởng xấu hổ che mặt, ảo não vì mình không nhận ra Vô Thường.
Lúc này Tần Phong bỗng nhiên nói: "Giang Thận, vũ khí của Địa Phủ lưu lạc bên ngoài, cậu phụ trách thu hồi."
Mọi người chỉ thấy một âm sai mặc đồng phục, trên eo đeo súng, tay còn cầm một thanh đao Tú Xuân bước xuống xe, cung kính nói với Tần Phong: "Dạ, lập tức thu hồi vũ khí, mang về Địa Phủ cất vào kho lưu trữ!"
Lưu thiên sư theo bản năng nói: "Không..."
Âm sai không hề dao động, lạnh lùng bước tới cạnh quan tài, nhặt lên sợi xích của tiền nhậm Hắc Vô Thường bị cương thi cướp đi, rồi xoay người cung kính hỏi một câu: "Đội trưởng, ngài không cần dùng à?"
Tần Phong quơ tay: "Nó cổ quá rồi, sớm nên đào thải, còng tay thuận tiện hiệu suất lại cao hơn."
"Dạ!"
Lưu thiên sư ngơ ngác nhìn sợi xích bị Giang Thận lấy đi, sắc mặt tái xanh, liếc nhìn Tần Phong, bịch một tiếng quỳ xuống.
"Đại...!đại nhân...!tôi có mắt không tròng...!sợi xích ấy...!tôi có thể..."
Tiểu Mã bắt chước sư phụ của mình, sửng sốt hỏi: "Đội trưởng?"
Giang Thận khách khí lại nghiêm túc giới thiệu: "Đây là đội trưởng của âm sai Địa Phủ chúng tôi, giờ là xã hội hiện đại văn minh pháp luật rồi, không còn sử dụng xưng hô đại nhân của ngày xưa nữa, càng không được tùy tiện quỳ xuống!"
Lưu thiên sư há hốc mồm, hơi thở bị nghẹn lại.
"Đội trưởng ghét cái kiểu động một tí là quỳ xuống nhất." Giang Thận nghiêm khắc nói, "Đây là dư độc phong kiến!"
Đối với Giang Thận xuất thân Cẩm Y Vệ mà nói, kiểm điểm đáng sợ hơn tăng cường huấn luyện nhiều, Lão A chỉ trong thời gian ngắn đã nắm được nhược điểm của bọn họ, Phương Hiểu Niên bị tăng cường huấn luyện chạy đến ói máu, Giang Thận thì bị giam trong phòng viết kiểm điểm đến tán hồn, bị phạt viết mười mấy lần xong, Cẩm Y Vệ trúng dư độc phong kiến của Địa Phủ rốt cục nhận rõ được sai lầm, học được cách đứng để nói chuyện, tuyệt đối không cho đầu gối chạm đất nữa.
Lưu thiên sư nhìn tư thế quỳ tiêu chuẩn của mình, lại nhìn nét mặt lạnh nhạt của Tần Phong, hai mắt trợn lên, dứt khoát hôn mê.
Tạ Kỳ Liên cười tủm tỉm nhìn từ đầu đến cuối, phất tay một cái, âm sai trong xe lóe đèn xe lên hai lần, con quỷ núp trong bóng tối rốt cục trốn không được nữa.
Đèn xe của âm sai không phải đèn bình thường, nó tự mang phép thuật cưỡng ép quỷ hồn hiện hình, bị năm chiếc xe vây quanh, quỷ hồn mang hình tượng của một trạch nam chậm rãi xuất hiện, chỉ có điều trên mặt toàn là máu.
Quỷ trạch nam giơ hai tay lên: "Đầu...!Không đúng, chịu thua, cũng không đúng, ờ ừm tôi...!tự thú!"
Tạ Kỳ Liên lấy điện thoại ra, đọc tin tức của cậu ta.
Vong hồn Thái Tư Phi, 1992-2019
Nguyên nhân chết: Rơi xuống hồ
Giá trị ưu khuyết: 43
"Anh —— anh chính là tiểu thịt tươi hết thời Thái Gia à!" Sở Úc kinh ngạc thốt lên, "Anh chết thật rồi hả?"
Streamer máu me đầy mặt có chút kiêu ngạo ưỡn ngực: "Đương nhiên, tôi chưa bao giờ bồ câu fan cả, đã hứa có video thì nhất định phải đăng, trừ khi tôi chết!"
"43 điểm công đức." Tần Phong chậm rãi nói, "Sau khi bày bố nhiều chuyện như vậy, cậu vẫn có 43 điểm công đức, nói rõ cậu chưa bao giờ dùng quỷ lực để hại người, nếu cậu không phải là ác quỷ, vậy nói đi, rốt cuộc cậu có mục đích gì?"
Sinh Tử Bộ biểu thị streamer Thái Gia rơi xuống hồ mà chết, nhưng quỷ hồn của cậu ta dính đầy máu trên mặt, như là bị ai đó hành hung vậy, hiển nhiên cậu ta không phải là sơ sẩy rơi xuống hồ.
"Cậu muốn cho dương gian điều tra rõ nguyên nhân cái chết của cậu à?" Tần Phong hỏi.
"Không phải, tôi chết rất rõ ràng." Streamer Thái Gia trả lời, "Đầu tiên là bị người ta đánh cho một trận, xỉu rồi lại bị ném vào trong hồ chết đuối mà thôi, chỗ này là khu vực dã ngoại đã được quy hoạch nhưng còn chưa khai phá, nên tạm thời không phát hiện được thi thể của tôi, tôi có thể thông cảm."
Tần Phong tiếp tục hỏi: "Vậy cậu nói đi, cậu muốn cái gì?"
Phương Hiểu Niên lập tức móc một cái iPad ra, bắt đầu ghi chép.
"Tôi bị đánh chết là để diệt khẩu, vì tôi phát hiện được bí mật của khách sạn này!" Streamer Thái Gia cười khổ, "Chơi game giải đố hăng máu quá, chạy tới khách sạn thực tế, nhìn thấy căn phòng giấu manh mối mấu chốt trong game, quên mất ở thế giới thật không thể xông vào phòng của người khác, theo bản năng chạy tọt vô, lúc đó có một tên cao tầng của Tập đoàn Dĩ Lệ đang thuê phòng, nhưng đi đâu mất rồi, cửa bị một cây bút chì rớt dưới đất chèn lại, nếu tên đó khóa kỹ, tôi sao có thể ngứa tay chạy vô được."
Một tháng trước streamer Thái Gia đi dạo xung quanh khách sạn, quay video, vào nhầm căn phòng tên cao tầng đó thuê, đọc được một bức mail trong chiếc laptop chưa tắt máy trên bàn.
"Tên cao tầng đó là một trong số những người phụ trách dự án khu nghỉ dưỡng này, đội xây dựng dưới tay hắn đào được một khu mộ cổ, muốn đè tin tức này xuống, lén lút san bằng để xây tiếp." Streamer Thái Gia thở dài, "Đáng tiếc, vì để dự án có mức đầu tư khổng lồ được tiếp tục, hắn giết tôi diệt khẩu, lại vẫn không ngăn được chuyện mộ cổ bị phát hiện."
Nay đã là thời đại Thông tin rồi, We Media phát triển, một nhiếp ảnh gia đi chụp ảnh dã ngoại ở nửa tháng tạt qua đây, bị chim rừng hấp dẫn, trực tiếp nhìn thấy hầm mộ bị đào ra, tiện tay chụp một tấm up lên Weibo, chọc thủng bí mật Dĩ Lệ muốn che giấu.
"Hơn nữa tôi còn phát hiện, cây bút chì chèn ở cửa đó, là bút chì của sinh viên mỹ thuật, tôi tìm được rất nhiều manh mối trong khách sạn, chúng biểu thị nơi này từng có một nhà thiết kế làm về kiến trúc, cực kỳ trẻ tuổi, chỉ cần xem xong quyển nhật ký không còn hoàn chỉnh của anh ta là sẽ biết, anh ta là một thiên tài, thuở nhỏ nhảy lớp, 16 tuổi lên đại học, còn chưa tốt nghiệp đã mở một văn phòng thiết kế, 23 tuổi thiết kế khách sạn cao cấp Dĩ Lệ Hoa Đình, sau đó bị người ám hại, đổi thuốc ngủ anh ta dùng để hỗ trợ yên giấc, thành thuốc điều trị bệnh tâm thần phân liệt nặng, anh ta có phản ứng rất mạnh với loại thuốc này, có lẽ là bị dị ứng, tăng thêm công việc thiết kế vốn đi sớm về trễ, nên bị đột tử."
"Nhà thiết kế họ Chu à." Tần Phong nói.
"Phải." Streamer Thái Gia gật đầu, "Sau khi chết tôi gặp được quỷ hồn của anh ta, là anh ta dùng bút chì chặn cửa phòng, hi vọng có người có thể tò mò vào đó phát hiện ra manh mối, nhưng đáng tiếc tôi không thể sống đến lúc giao chúng cho lực lượng cảnh sát."
Người xấu đáng sợ hơn quỷ tốt nhiều lắm.
Lục Lân đạo trưởng lóe lên vẻ phẫn nộ, ông ta hỏi: "Thế một người bị hại khác đâu rồi?"
"Anh ta đã sớm nhận được hạn ngạch đầu thai rồi, lại không cam lòng nên cứ nấn ná mãi không đi, mà làm vậy thì sẽ bị trừ điểm công đức, vốn có thể đầu thai thành hào môn phú nhị đại, lần lữa một năm tài sản kiếp sau đã teo lại một trăm vạn, tôi liền nói người anh em à anh như vậy là lỗ lắm, sao lại để lỡ cuộc sống hưởng thụ của mình hả, tôi vừa chết nè chưa tới lượt đầu thai đâu, anh đi trước đi, để tôi giúp anh giải quyết lũ rùa rụt đầu này cho." Streamer Thái Gia vỗ ngực, "Tôi phí không ít miệng lưỡi, rốt cục mới khuyên được anh ta đấy, nói thật nhé nhảy lớp nhanh chả có tốt gì đâu, người anh em đó tài hoa hơn người, nhưng bụng dạ đơn thuần lại dễ dụ lắm, chẳng trách sao thành pháo hôi trên ván cờ thương trường."
Giải thích xong, Lục Lân nghe thấy nhà thiết kế đã đi đầu thai, nét mặt rõ ràng dịu lại, streamer Thái Gia cũng cẩn thận nhìn mấy vị đạo trưởng, xin lỗi: "Cháu xin lỗi, cháu bày ra nhiều trò như vậy, chủ yếu là vì không hiểu rõ tình huống, cháu sợ mình vừa hiện ra, các bác sẽ không xét xanh đỏ đen trắng siêu độ cháu, vậy những bí mật này sẽ mãi mãi bị giấu kín, nên cháu không thể làm gì khác hơn là thiết kế ra trò chơi này, giấu manh mối vào đó, chờ các bác out ra rồi dẫn các bác tới mộ cổ, khu mộ cổ này đã bị đội thi công của Dĩ Lệ phá hoại, phong thuỷ trong đó hình như cũng bị phá hỏng, sắp có thi biến rồi, cháu chỉ muốn dùng nó để đánh phủ đầu các bác, sau đó nhờ các bác thuận tay trừng trị ông anh thi thể này thôi...!Cháu xin lỗi, sớm biết Âm Phủ hiện tại nói lý như vậy, cháu sẽ trực tiếp hiện ra báo án!"
Ông anh thi thể run bần bật ôm đầu ngồi xổm bên chân Tần Phong, có hai âm sai bước tới thô lỗ giải nó nhét vào quan tài, dẫn về huyệt, chờ ngày mai Mặt Trời mọc rồi, lại đào ra khỏi phòng mộ phơi một lát, cương thi có thể trở về làm di vật văn hóa.
Lục đạo trưởng hỏi: "Mấy vị đại sư kia đâu?"
Streamer Thái Gia chột dạ: "Bọn họ đọc kinh cháu nghe không hiểu, sợ là siêu độ cháu, nên cháu trả về khách sạn không có động tới bọn họ."
"Mấy vị đạo trưởng Mao Sơn đâu?"
Thái Gia càng chột dạ, lau lớp máu trên mặt, nhỏ giọng nói: "Ai cũng biết đạo sĩ Mao Sơn khắc quỷ, may mà bọn họ chính trực, giờ vẫn còn kẹt ở chỗ cầu thang đi mãi không hết.

Game đã nhắc nhở cầu thang đi mãi không hết rồi, bọn họ còn muốn đi, không thể trách cháu được."
Lục Lân: "..."
Tần Phong ho nhẹ một tiếng: "Tên cao tầng gây án của Tập đoàn Dĩ Lệ là ai?"
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt của streamer Thái Gia xám xịt: "Tôi không biết, tôi chỉ có thể thông qua manh mối trong phòng đoán được là một tên cao tầng, lại không biết tên, cũng không thấy được mặt, đã bị tay sai của hắn xử đẹp rồi."
—— quả thật là một người chơi game giải đố, tìm manh mối trong phòng nhỏ thì được, ra ngoài rồi dùng manh mối để


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui