Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em


Nhưng sức lực một người phụ nữ yếu ớt như cô sao bằng tên kia , hắn đuổi theo cô không ngừng chửi thề.

Lúc đuổi kịp hắn đã túm lấy tóc cô tát không ngừng vào mặt cô khiến hai bên khóe miệng Tô Mẫn rướm máu
- Mày được lắm , chết đi con đĩ chết tiệt
Khi tát đến lúc cô gần lử đi hắn tức tối đẩy ngã cô một cách thô bạo.

Tô Mẫn lúc này chẳng còn sức lực nào để mà phản kháng.


Khuôn mặt đau nhức , đầu óc ong ong cô nghĩ đến Gia Vĩnh bây giờ anh đang nơi đâu vậy , bất lực khiến dòng lệ nóng tuôn rơi trông đến thảm thiết Khi tên kia đang không ngừng điên cuồng gặm vào cổ cô thì có một lực kéo mạnh nào đó khiên hắn giật mình mất thăng bằng chưa kịp định hình sự việc hắn ăn ngay mấy cú đấm vào mặt
- Đ* mẹ thằng khốn mày dám làm vậy với cô ấy
Là Gia Vĩnh lúc anh quay lại tìm cô thì không thấy đâu lại thấy chiếc xe đổ trên đường , quay về phía khu rừng thì nghe thấy tiếng động chạy vội tới thì thấy cảnh này
Chẳng biết sao anh đáng ra nên thấy hả lòng hả dạ vì người phụ nữ nham hiểm độc ác này bị quả báo như vậy mà không thay vào đó là nỗi tức giận , đau thắt quấn chặt lấy trái tim , lí trí Gia Vĩnh .Anh lao vào đánh hắn khiến hắn chao đảo không thể phản kháng , với sức lực của anh sao tên kia có thể là đối thủ
Sực nhớ ra Tô Mẫn vẫn còn nằm ở kia Gia Vĩnh nén xuống cơn giận thả tên đó nằm đau đớn trên đất , lao về phía cô.

Nhìn mái tóc rối bù xù , khuôn mặt lấm lem in hằn nhiều vết lằn của bàn tay , khóe môi hai bên đều rỉ máu chiếc áo sơ mi rách toạc bị kéo xuống tận eo, trái tim Hàn Gia Vĩnh như bị ai bóp nghẹt anh thấy nó như không còn đập trong lồng ngực mình nữa , anh vội kéo áo sơ mi cô lên cởi áo khoác lên cơ thể không ngừng run rẫy kia
- Đừng sợ không sao rồi
Lúc này Tô Mẫn mới bật khóc to hơn không phải vì đau đớn không phải vì hoảng sợ mà vì đây là lần đầu tiên cô nghe được anh nói lời nhẹ nhàng với cô như thế.

Chỉ câu nói không chủ vị nhưng đầy sự dịu dàng , quan tâm đã khiến cô quên đi đau đớn ,tủi nhục.

Thấy cô khóc Gia Vĩnh kéo cô vào lòng vuốt ve
- Mẹ hai con chó chúng mày hôm nay chết chắc
Là hai tên bị Tô Mẫn đánh bị thương lúc trong rừng khi chúng bớt đau đớn chạy ra thì thấy hai người bọn chúng liền vung dao lao tới , Gia Vĩnh quay sang thấy đang còn hai tên nữa anh nghĩ đến những hành động chúng đã làm với Tô Mẫn máu nóng trong người bốc lên
Anh đỡ cô ngồi lại phía gốc cây , rồi xắn ống tay áo đi nhẹ từng bước , phóng ánh mắt hình viên đạn về phía chúng như chúa sơn lâm đang tiến lên nhìn con mồi không biết tự lượng sức mình , ánh mắt tóe lửa tỏa ra hơi lạnh khiến hai tên cầm dao cảm nhận anh không phải là một tên dễ chơi nhưng chúng vẫn cố hết sức mà lao đến

Chỉ là vài tên tép riu mà cũng dám đối đầu với anh , bằng vài đường quyền cơ bản tay không Gia Vĩnh cũng hoàn toàn đã đánh gục được bọn chúng nằm ngã lăn ra đất với những vết thương chí mạng.

Gia Vĩnh anh đâu phải chỉ là tên thương nhân với cái đầu lạnh làm ăn , kinh doanh giỏi mà còn là lão đại khét tiếng giới mafia với phương châm đụng là chạm tới là giết , giết một cách tàn nhẫn từ từ và đau đớn
Nhưng những tên này vẫn lì đòn không chịu yên mà vẫn xông đến như những kẻ liều mạng.

Anh chẳng xem chúng là gì đá vài cước khiến chúng lăn quay ngất xỉu
Xử lí xong hai tên biến thái anh rút máy gọi Nhất Trung tới xử lí đem về tổ chức đợi sau khi tỉnh lại anh sẽ cho chúng nếm mùi đau khổ mà không để ý phía sau một ánh mắt đỏ ngầu đang nhìn về phía anh , thân thể như ma dại lồm cồm bò dậy
Quay lại phía gốc cây nhanh chóng dìu Tô Mẫn chuẩn bị đứng dậy ra xe thì bỗng nhiên thấy một lực đẩy mạnh anh ngược về phía sau.

Chưa kịp định hình điều gì xảy ra ngước mặt lên Gia Vĩnh thấy Tô Mẫn đang quay về phía anh khuôn mặt lộ rõ sự đau đớn.


Anh nghe rõ tiếng rút dao và từng hơi thở khó nhọc của cô
Gia Vĩnh hoảng người anh vung chân đạp mạnh vào bụng tên kia khiến hắn hộc máu mồm , một tay ôm lấy thân thể yếu ớt của Tô Mẫn một tay bẻ gãy cánh tay cầm dao của tên kia đâm thẳng xuyên qua cổ họng của hắn khiến hắn chết tươi tại chỗ
Đỡ lấy thân thể đang dần khô héo của Tô Mẫn , Gia Vĩnh cảm thấy lồng ngực mình tức tối không tài nào thở được , lo lắng đến nghẹn họng lời nói run run
- Em có sao không cố gắng một chút tôi sẽ đưa em tới bệnh viện
Vết thương đâm sâu có lẽ tổn thương đến phổi khiến hơi thở Tô Mẫn càng lúc càng yếu ớt.

Cô biết cơ thể mình lúc này , cô thều thào
- Gia Vĩnh anh không cần lo lắng cho em , em biết tình trạng của em lúc này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận