Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em


A cậu hù chết tôi đi sao cậu đứng mãi ngoài này như trộm vậy
Khi ra tới cửa Hoắc Thiên Vũ giật mình muốn rớt cả trái tim ra ngoài khi thấy Hàn Gia Vĩnh đứng sừng sững ngay sát cửa phòng nhìn chằm chằm
- Cô ấy sao rồi
Hàn Gia Vĩnh không trả lời câu hỏi của cậu ta mà hỏi điều mình lo lắng lúc này hơn
- Qua kiểm tra ban đầu thì cô ấy bị dạ dày cũng chưa quá nghiêm trọng
Hàn Gia Vĩnh híp mắt như đang nghi ngờ
- Không nghiêm trọng mà mới ăn một ít đồ cay đã đau như vậy thế nghiêm trọng thì đến mức nào.

Cậu có khám tử tế cho cô ấy không đấy
Lần này là đến Hoắc Thiên Vũ nheo mắt như đang nghi ngờ nhìn chòng chọc vào Hàn Gia Vĩnh
- Nói cậu có phải Hàn Gia Vĩnh thật không.

Hàn Gia Vĩnh tôi quen không nói nhiều , không quan tâm phụ nữ đặc biệt là cô vợ hờ kia

- Đừng rông rài tôi hỏi cậu cô ấy thế nào
Bộ dáng Hàn Gia Vĩnh thì lo lắng , sốt ruột mà tên kia thì cứ như không , chợt nhã.

Nghe ngữ điệu của Hàn Gia Vĩnh nghiêm túc cậu ta bắt đầu cũng đằng hắng trở về bộ dạng nghiêm túc vốn có muốn trò chuyện thân thiện một tí mà tên này thật là
- Theo tình hình hiện tại sơ bộ là như vậy nhưng nếu cậu muốn chắc chắn hơn thì nên đưa cô ấy tới bệnh viện kiểm tra lại
- Không cần
Hàn Gia Vĩnh trả lời dứt khoát
- Gì cái tên này bị điên hả , cậu muốn sao
Hoắc Thiên Vũ như muốn tức giận mắt trợn ngược lên khó hiểu nhìn chằm chằm Hàn Gia Vĩnh
- Không tới bệnh viện vì sẽ xây luôn tại nhà một cái
- Gì nữa tên này cậu lại tiếp tục điên cái gì thế
- Bây giờ tôi gọi cho Nhất Trung chuẩn bị cậu giúp chút giúp tìm các thiết bị y tế và mấy bác sĩ tới đây.

Mà trước tiên biệt thự đang còn một khu trống chưa có thời gian xây thêm nên làm một khu vực nhỏ ở đó trước đi để kịp thời gian Mẫn Mẫn khám bệnh
" Oành oành " lời nói của Hàn Gia Vĩnh vang lên như sấm nổ tung đầu cậu ta.

Gì chứ xây bệnh viện tại gia sao.

Ai cũng biết cậu ta giàu có tiền tiêu mười mấy đời không hết , quyền cũng không thiếu nhưng cậu ta bị điên hay sao tự nhiên đòi xây bệnh viện chỉ dành cho vợ cậu ta tới quá lãng phí
khiến Hoắc Thiên Vũ cứ há mồm trợn mắt đứng ngây ngốc nhìn Hàn Gia Vĩnh
Không rông rài nhiều lời Hàn Gia Vĩnh rút máy gọi ngay cho Nhất Trung yêu cầu thực hiện ngay kế hoạch đó
Tắt máy quay sang vẫn thấy Hoắc Thiên Vũ đứng ngoác mồm thất thần như hồi nãy
- Lạ lắm sao ?
Lạ chứ quá lạ , nên cậu thành thật gật đầu.


Hàn Gia Vĩnh nhìn điệu bộ đó của cậu ta cười khẩy khinh bỉ như nhìn một kẻ quê mùa không biết gì nhưng không biết rằng suy nghĩ và hành động của mình trong mắt người thường mới chính là kẻ bất thường
- Về chuẩn bị cho tôi đi
Nói câu đó xong Hàn Gia Vĩnh không thèm nhìn cậu ta thêm nữa mà xoay người vào phòng ngủ luôn.

Nhưng khi vừa chạm vào tay nắm cửa anh như nhớ ra điều gì quay lại mặt lạnh , dùng ngữ điệu nghiêm túc để nói
- Thứ nhất tôi là trộm sao , đây là nhà tôi
Vừa hỏi Hàn Gia Vĩnh vừa nhướng mày , hai tay bỏ vào túi quần nhìn Hoắc Thiên Vũ
- Điều thứ hai là điều quan trọng hơn Tô Mẫn là vợ tôi không phải vợ thêm chữ hờ hay giả hay bất kì từ nào khác nếu thêm thì chỉ được thêm bốn từ
Nói câu này Hàn Gia Vĩnh cười nhẹ , giơ 4 ngón tay thon dài lên hơi cúi người về phía Hoắc Thiên Vũ
- Vợ của Hàn Gia Vĩnh
Hoắc Thiên Vũ cứ như thấy ma đứng trân trân tại chỗ load thông tin đến khi Hàn Gia Vĩnh quay người định mở cửa phòng vào trong cậu ta vội túm lấy cánh tay anh trợn mắt hỏi
- Cậu không phải Hàn Gia Vĩnh
Hàn Gia Vĩnh nhếch môi
- Tôi không phải Hàn Gia Vĩnh nhưng tôi biết bên mông trái của cậu có một nốt ruồi đấy
- Cậu cậu tên điên , thằng khùng , đồ đồ...
- Đừng ồn ào ảnh hưởng vợ tôi nghỉ ngơi xong việc rồi thì đi về giúp việc tôi đã nhờ cậu đi nếu không tôi sẽ cho cậu bận bịu thêm mấy tháng để yêu xa với bạn gái cậu đấy

Không kiên nhẫn thêm được nữa Hàn Gia Vĩnh giựt tay mình ra khỏi tay Hoắc Thiên Vũ trở vào phòng , anh đi rồi còn cậu ta vẫn cứ đứng ở đó nghiến răng nghiến lợi tức giận.

Nhưng cũng rất nhanh sau thì vội vàng chạy đi làm việc ngay nếu không cậu ta biết tên khốn kia không nói đùa ." Uyển Uyển quan trọng nếu không chắc chắn đạp chết hắn , tên khốn nạn tâm thần đa nhân cách hư " vừa đi Hoắc Thiên Vũ không ngừng chửi trong lòng.

Quả thực là tình nghĩa anh em cảm lạnh
...----------------...
Vào trong phòng , Hàn Gia Vĩnh thấy Tô Mẫn đã cuộn tròn trong chăn hình như cô đã ngủ.

Anh nhẹ nhàng ngồi xuống dở chăn ra chui vào chăn , đôi tay rộng lớn đặt ngang qua eo cô.

Tuy vậy anh không áp sát vào cô mà cách ra một khoảng vì không muốn làm cô thức giấc
Hàn Gia Vĩnh khẽ nhắm mắt , giây phút này thật hạnh phúc, anh đã bỏ lỡ cô một đời nhưng giờ đây được ôm cô trong lòng cảm giác như khi tìm được báu vật đã mất quá đỗi vui sướng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận