Translator: Nguyetmai
"Kẻ Lý Sự? Oa... Cuốn tạp chí mình chưa thấy bao giờ, mình thề rằng chưa từng thấy cuốn tạp chí này trong hiệu sách Flourish and Blotts!"
Hermione Granger nghiện đọc sách nghiêng đầu nhìn cuốn sách Alina đang cầm trong tay, trên mặt tràn ngập sự tò mò và khát khao học hỏi. Sau mấy giây do dự, cô bé lắc lư cánh tay của Alina: "Sau khi cậu đọc xong có thể cho mình mượn đọc một chút không?"
"Tất nhiên." Alina gật đầu, tiện tay gập cuốn tạp chí trong tay lại rồi đưa cho Hermione đang bày ra vẻ mặt thiết tha, ánh mắt cô vẫn dính chặt trên người con cú mèo nhỏ, giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
Chỉ cần biết kết quả, lại tiến hành suy luận ngược lại về các vấn đề liên quan trước sau thì chắc chắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Từ sau khi mẹ Luna chết, điều kiện kinh tế của nhà Lovegood cũng không được tốt lắm. Chuyện này có thể nhìn ra được từ cách ăn mặc và phụ kiện của Luna và ông Lovegood.
Là một gia đình phù thủy, thậm chí họ còn không có đủ tài chính để đưa hai cha con đi đến Thụy Điển, đi tìm loài động vật Crumple-Horned Snorkack không biết có tồn tại thật hay không nữa. Nếu như nói sự nghèo túng của gia đình Weasley là do có quá nhiều con, vậy thì sự nghèo túng của gia đình Lovegood chủ yếu đến từ việc mơ mộng quá nhiều.
"Nói như vậy thì ba chữ cái này hẳn là viết tắt của Crumple-Horned Snorkack. Nếu như hiện tại không phải mới là năm 1991, tôi suýt chút nữa còn tưởng rằng nó có ý nghĩa là tiếng Trung giản thể." Túm con cú mèo nhỏ của nhà Luna từ đùi Hannah lên, Alina vuốt ve chữ CHS được khắc trên mặt "sợi dây chuyền cà rốt" rồi nhíu mày.
Sau khi đã có sự chuẩn bị tâm lý, có kinh nghiệm thực tiễn phong phú, đương nhiên Alina biết phải dùng tư thế gì để bắt được một con gà béo mặt tròn mà không để bản thân bị những con động vật nhỏ ngon miệng này mổ trúng. Chỉ cần nắm được phần thịt non dưới lông vũ sau gáy của chúng, ngón tay mở rộng thành hình tam giác, hơi dùng sức chống đỡ phần xương đầu to rộng của con gà béo mặt tròn là có thể dễ dàng chế ngự những con chim dữ cỡ nhỏ nóng nảy này.
Con cú mèo nhỏ lại rơi vào trong tay Alina một lần nữa, nó hơi vùng vẫy một vài cái, rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại, giống như một con chim đã đánh mất ước mơ trước thế giới tàn khốc vậy, nó cứ treo lủng lẳng trong tay cô bé không hề nhúc nhích.
"Nhìn đi, thực tế là con cú mèo này cũng rất nghe lời đấy chứ. Chỉ có điều phản ứng hơi chậm một chút, vừa rồi nó còn chưa tiếp nhận được thiện ý mà mình đã phát ra. Đúng không, Tiếng Trung Giản Thể?"
Alina quay đầu nhìn Hannah Abbott đang trưng ra vẻ mặt lo lắng, nở nụ cười ngọt ngào rồi giải thích một cách ung dung, câu cuối cùng là nói với con cú mèo ở trong tay.
"Tiếng Trung Giản Thể, ta nói đúng chứ?" Alina xoay cổ tay lại, nhìn vào đôi mắt to ngập nước long lanh của con cú mèo, lại lắc lư một chút rồi nở nụ cười dịu dàng, lặp lại một lần. Nữa
Cục?
Con cú mèo ngẩng đầu lên với vẻ hoang mang, nó há miệng rồi kêu một tiếng rụt rè.
"Không tệ không tệ, rất thông minh!" Alina gật đầu hài lòng, con cú mèo nhỏ nhà Luna chắc chắn thông minh hơn nhiều so với con Pigwidgeon của Ron sau này. Bằng không với trình độ hồ đồ của gia đình này, những con vật nhỏ bình thường đã sớm không sống nổi nữa rồi.
Alina cầm con dao bằng bạc lên theo bản năng để đo lường. Ôi, cầm nhầm rồi!
Trong ánh mắt hoảng sợ của con cú mèo nhỏ, Alina nhanh chóng đặt con dao xuống, tiện tay bẻ một miếng bánh mì mà vừa rồi cô đã thưởng cho Thức Ăn Dự Trữ, hiện tại vẫn còn đang ngậm trong miệng nó, quơ quơ trước mỏ của con cú mèo nhỏ, nói bằng giọng dịu dàng: "Tiếng Trung Giản Thể, chắc em đói bụng rồi nhỉ? Nào, để chị đút cho em ăn nha!"
Cục cục... Con cú mèo nhỏ nhìn con cú mặt cười ở cách đó không xa đang nhìn nó chằm chằm như hổ đói, chậm rãi gật đầu.
Cục.
Rắc, rắc, rắc...
Bộp!
"Hoàn hồn rồi, mau ăn bữa sáng đi. Lát nữa các cậu còn phải đến chỗ bác Hagrid tiếp tục huấn luyện đó."
Liếc nhìn Tiếng trung Giản Thể dưới sự giúp đỡ của Thức Ăn Dự Trữ đã dần dần trở nên ngoan ngoãn, Alina giơ tay lên búng tách một cái trước mặt Hannah, đồng thời vươn tay bê một bát khoai tây nghiền vừa mới xuất hiện trên bàn ăn qua, tiến hành nêm gia vị lần hai một cách cẩn thận.
Là món chính số một trên toàn nước Anh, bất kể đám Alina có phá hoại nhà bếp như thế nào hay cho dù xuất hiện mất mùa quy mô lớn, loại cây trồng vừa rẻ lại giàu dinh dưỡng như khoai tây chắc chắn là một trong những món ăn có thể chống đỡ được đến khoảnh khắc cuối cùng.
Thậm chí có người đã từng nói, khoai tây chính là linh hồn của tất cả các bữa ăn kiểu Âu, giống như gừng hành tây tỏi là linh hồn trong các món ăn Trung Quốc vậy. Những bữa ăn kiểu Âu mà không có khoai tây đều là bữa ăn không có linh hồn.
Khoai tây nghiền mà nhà bếp trường Hogwarts cung cấp được chế biến theo cách nấu nướng kiểu Âu phổ biến phù hợp tiêu chuẩn. Nói một cách đơn giản là bỏ khoai tây vào trong nước trắng đun sôi, lấy ra lột vỏ, dùng muôi cơm nghiền nhuyễn, thêm bơ, sữa tươi, bột hồ tiêu, muối, trộn đều các loại gia vị một chút là xong.
Kết quả xử lý một cách đơn giản và thô bạo như vậy rõ ràng là không thể chấp nhận được đối với Alina luôn theo đuổi mỹ thực. Đúng lúc trên bàn ăn còn có một ít đồ gia vị và nguyên liệu nấu ăn có thể sử dụng để cô có thể miễn cưỡng cải thiện một chút hương vị của món khoai tây nghiền bình thường không có gì lạ ở trước mặt, suy cho cùng cho dù là linh hồn cũng phân ra thú vị và vô vị.
"Chờ đã... Các cậu?"
Chú ý tới những từ ngữ trong miệng Alina, Hannah ngẩng đầu lên theo bản năng, cô bé cau mày lặp lại một lần nữa, đôi mắt màu lam nhạt nhìn cục bông trắng ở trước mặt: "Lẽ nào hôm nay cậu không cùng tham gia 'Khóa huấn luyện kỹ năng cơ bản của phù thủy' với bọn mình sao, Alina?"
"Ừ, mình không. Căn cứ theo cách nói của Giáo sư Dumbledore, do ảnh hưởng hậu di chứng từ các bùa chú đã đánh trúng người mình, cho nên trong một khoảng thời gian ngắn, mình cần tạm thời nghỉ ngơi tĩnh dưỡng và quan sát... À, dưới sự chăm sóc và che chở của chính thầy ấy."
Vừa nói, Alina vừa lén bĩu môi, sau đó cô phồng hai má, lẩm bẩm với vẻ bất mãn. Chính là do lão củ cải độc ác Dumbledore cả ngày đa nghi, luôn nghi ngờ một phù thủy năm nhất đáng yêu như cô động một chút là muốn gây sự, cho nên mới tìm lý do để giám sát cô mà thôi.
"Di chứng từ bùa chú? Nghiêm trọng không? Có thể chữa lành không! Còn đau không!"
Nghe Alina nói vậy, trên mặt Hannah hiện lên vẻ hoảng hốt, cô bé vội vàng sán lại gần, dùng hai tay nâng khuôn mặt của Alina lên, ân cần quan sát cẩn thận.
Gần như một phần ba thời thơ ấu của Hannah Abbott là lớn lên trong tiệm Leaky Cauldron, bởi vậy cô bé đã từng nghe nói tới rất nhiều chuyện liên quan đến bùa chú. Trong câu chuyện phiếm của những vị khách uống rượu kia không thiếu những hậu quả đáng sợ do đủ kiểu bùa chú mang lại, và những phù thủy gặp kết cục bi thảm đếm không hết.
"Trên người Alina vẫn còn vết thương sao? Ở đâu? Là ai?"
Cùng lúc đó, Hermione vẫn đang chăm chú đọc Kẻ Lý Sự cũng nhanh chóng bỏ cuốn tạp chí xuống, đôi mắt hạnh hơi trừng lên, bàn tay nhỏ bé cẩn thận xoa nắn cánh tay và bả vai Alina.
Trước đó, Hermione còn tưởng rằng việc Alina bị thương đều là tin vịt được lan truyền đi một cách phóng đại. Bởi vì lúc sáng khi cô gặp cô bé, trông cũng không có vết thương gì.
"Được rồi được rồi, hai người các cậu không cần kinh ngạc như vậy! Ôi! Đừng chạm vào eo mình!"
Nhìn khuôn mặt tròn nhỏ nhắn xinh xắn gần trong gang tấc và cảm nhận được ngón tay quét qua eo, mặt Alina hơi đỏ lên, cô nhanh chóng vùng ra, cầm muỗng múc hai miếng khoai tây nghiền đã được nêm gia vị hoàn chỉnh, lần lượt nhét vào trong miệng hai bé gái bên cạnh để ngăn chặn.
"Alina, cậu đừng có hòng dựa vào việc này để đổi chủ đề..."
Hermione phồng miệng nói một cách mơ hồ, cô bé đột nhiên trợn trừng mắt lên, quần áo hơi rung lên: "Món này, món khoai tây nghiền này!"