Editor: Nguyetmai
Vì tối qua đã khóc mệt mỏi, sáng sớm ngày hôm nay, hiếm khi Hermione Granger ngủ nướng như thế, cho dù trên thực tế, hôm nay là buổi học đầu tiên bắt đầu một học kì mới của Hogwarts.
Khi Alina tỉnh ngủ nhờ vào đồng hồ sinh học được rèn luyện lúc ở cô nhi viện, tiểu thư Hải Ly vẫn còn lưu luyến rúc vào trong chăn mà không nhúc nhích chút nào, như thể bị pháp thuật phong ấn vào giường, kể cả khi tấm chăn đắp trên người cô ấy đã bị Alina vén lên.
"Dậy đi, Hermione."
"Để mình ngủ một lát nữa, năm phút là được."
Cô nhóc có mái tóc xù ôm lấy chiếc giường mềm mại và nhúc nhích hai cái, đôi mắt khép hờ, vươn tay tìm chăn trong không trung, ngẩng đầu lên khỏi gối đầu với biểu cảm mơ màng, giữa khóe miệng và gối đầu là một sợi tơ óng ánh. Sau đó, chưa tới nửa giây, cô lại ập xuống gối một lần nữa, lẩm bẩm nói muốn ngủ tiếp.
Được rồi, xem ra phải dùng chiêu lớn rồi.
Alina bất đắc dĩ thở dài, dứt khoát lấy đồng hồ trang trí hình chú mèo con (sư tử con) xuống, tiện tay vặn đến sau lên một tiếng sau, đặt trước mặt Hermione. Alina đẩy cô bé, sau đó đổi thành giọng lo lắng:
"Đừng ngủ nữa, Hermione, nếu không dậy là chúng ta đến muộn đấy. Đây là ngày đầu tiên đi học của cậu đấy."
Đến muộn? Mấy giờ rồi…
Lúc Hermione đáng thương mở mắt ra nhìn đồng hồ một lần nữa, thấy thời gian đã tới tám rưỡi lúc nào chẳng hay, cô lập tức bật lên khỏi giường, nhảy chân trần xuống giường, vội vàng đi vệ sinh cá nhân. Đối mới một người hi vọng trở thành học sinh xuất sắc như Hermione, nếu đến muộn trong ngày đầu tiên chính thức nhập học thì quả thực là một sự khởi đầu tồi tệ không thể tồi tệ hơn được nữa.
Đến khi mặc áo chùng nhà Gryffindor vào một cách qua loa, Hermione để nguyên mái tóc xù cố gắng thắt cà vạt, đầu óc hơi rối loạn dần tỉnh táo trở lại. Cô bé bỗng dừng động tác trong tay lại, nhìn cục bông trắng đang ngồi trên giường chậm rãi nghịch đồng hồ bằng ánh mắt khó hiểu.
"Alina, cậu đang làm gì vậy?"
"Đương nhiên là chỉnh lại giờ rồi, nếu không quên mất thì không hay đâu."
Alina nhún vai, giải thích với vẻ mặt bình tĩnh:
"Còn nhìn mình làm gì nữa? Hôm nay cậu không định chải đầu sao?"
Vừa nói, cô bé lai Veela hất lọn tóc bạch kim trên vai như đang ra uy, mái tóc màu bạch kim như thác nước rũ xuống gọn gàng ở sau lưng, nét đắc ý trên mặt không cần nói cũng biết.
"…"
Mái tóc của Hermione thì hệt như một con sư tử, khóe mắt cô bé giật giật, cúi đầu nhìn đôi tất một cao một thấp vì xỏ quá vội vàng, rồi lại nhìn những nữ sinh khác vẫn còn đang ngủ ở xung quanh, lông mày cô nhếch lên một cái… Sau đó, lại nhếch lên một cái nữa.
"Kaslana, hôm nay cậu chết chắc rồi!"
Giây tiếp theo, không hề do dự chút nào, Hermione giơ chiếc cà vạt màu vàng đỏ còn chưa gỡ ra được trên tay lên, nhào về phía cục bông trắng đang mang cái biểu cảm thối tha trên giường, hai tay cào vào eo Alina. Cô vẫn luôn nhớ rằng phần eo của Alina rất mẫn cảm, lần trước không cẩn thận đụng vào, suýt chút nữa thì Alina lăn xuống đất.
"A… Ha ha ha… Đừng đụng vào eo mình, cẩn thận mình cắn cậu đấy!"
"Cục bông trắng, hôm nay cậu có hét khàn cổ thì mình cũng không tha cho cậu… Này! Đừng đụng vào đó!"
Cùng với tiếng đùa giỡn hô hào của hai cô bé, đám sư tử con đang ngủ say cũng dụi mắt tỉnh lại, có người ngồi ngây ra trên giường, có người nhìn hai cô nhóc đang nô đùa với nhau với vẻ hứng thú.
Đối với sự xuất hiện đột ngột của Alina, hầu hết học sinh Gryffindor đều không cảm thấy bất ngờ.
Trên thực tế, kể từ khi Alina dẫn nhà Hufflepuff đi đánh một trận với nhà Slytherin, so với những lời bình luận khen chê khác nhau của nhà Hufflepuff, tiếng tăm của cô ở nhà Gryffindor đã cao đến khó tin. Dù là nam sinh hay nữ sinh Gryffindor thì đều ngập tràn thiện cảm với cô phù thủy nhỏ năm nhất truyền kì đã đánh gục mấy chục (được rồi, lời đồn thì đương nhiên sẽ có thành phần phóng đại) đội viên Quidditch của Slytherin.
Càng không cần phải nói đến việc, kể từ khi Giáo sư Mcgonagall thi triển pháp thuật để biến ra một cái giường cho Alina trong ký túc xá nữ, trong cái nhìn của không ít phù thủy nhỏ nhà Gryffindor, kì thực Alina đã hoàn toàn biến thành một Gryffindor – chỉ vì năng lực gây rắc rối quá mạnh nên mới vô tình lạc vào nhà chồn (nhà Hufflepuff) mà thôi.
"Hừ, lần này tạm tha thứ cậu."
"Mạnh miệng gì chứ, mình còn chưa dùng chút sức lực nào đâu."
Da mặt Hermione mỏng hơn, sau một hồi nô đùa trên giường, cuối cùng cô vẫn không thể tiếp tục giỡn với Alina khi có nhiều chị khóa trên vây xem như thế. Sau khi hừ nhẹ một tiếng để làm tín hiệu ngưng chiến, cô đứng lên đi tới trước tấm gương to, bắt đầu sửa sang quần áo và cái nơ đã bị mình nhàu đến nhăn nheo.
Không thể không nói, sau lần nô đùa này, nỗi buồn rầu trong lòng Hermione đều đã xả ra hết, cho dù các bạn học cùng khối vẫn tiếp tục xa lánh cô thì cô cũng không cảm thấy khó chịu và bận tâm như thế nữa.
"Nói ra thì, vừa rồi suýt thì mình bị cậu lừa rồi. Năm nhất Gryffindor bọn mình không phải học buổi sáng, tiết đầu tiên của thứ hai phải chờ đến môn Thảo dược buổi chiều mới bắt đầu. Nhưng chắc là cậu khác đúng không?"
"Ừm, thời khóa biểu của mình vẫn tiến hành theo nhà Hufflepuff."
Alina vẫn ngồi trên giường, cô gật đầu nhẹ, lấy thời khóa biểu trong túi áo chùng ra đọc:
"Tiết đầu tiên và tiết thứ hai đều là môn Độc dược, hai tiết liền nhau hết cả buổi sáng, cùng học với Ravenclaw."
"Môn Độc dược?"
Một nữ sinh khóa trên ở giường bên cạnh tò mò chống cánh tay trái lên, nói với vẻ mặt đồng cảm:
"Khóa học đầu tiên là môn Độc dược của Giáo sư Snape, các em đáng thương thật đấy! Chị đề nghị tốt nhất em đừng mặc áo chùng nhà Gryffindor đi, nếu không có thể em sẽ trở thành tế phẩm cho môn Độc dược đầu tiên của Hogwarts."
"Môn Độc dược làm sao vậy? Chị Alicia."
Hermione đang thay quần áo, nghe vậy không khỏi thấy căng thẳng.
Tuy rằng theo thời khóa biểu, bọn họ phải chờ đến tận sáng thứ sáu mới có môn Độc dược đầu tiên. Thế nhưng, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ bị giọng nói âm u của Alicia khóa trên hù dọa.
"Bởi vì đó là Giáo sư Snape chứ sao nữa. Chủ nhiệm nhà Slytherin, người giữ kỉ lục trừ điểm cao nhất nhà Gryffindor trong lịch sử xây dựng Hogwarts. Căn cứ theo kinh nghiệm của bọn chị, đến giờ chưa có học sinh Gryffindor nào không bị ông ấy trừ điểm trong tiết học."
Alicia nói với vẻ mặt nghiêm túc, giọng nói cũng hơi bất đắc dĩ và uể oải.
"Vì sao?"
Hermione cảm thấy hoàn toàn không hợp logic, cô tò mò hỏi một câu:
"Dù là giáo sư của trường thì cũng không thể tự tiện trừ điểm học sinh mà không có lí do gì chứ. Chỉ cần chúng ta cố gắng làm tốt…"
"Không thể nào."
Nghe thấy chủ đề nói chuyện của mấy người, Angelina Johnson có vóc dáng cao cao vừa vệ sinh cá nhân và trở lại từ phòng tắm lắc đầu, nói không chút khách khí:
"Ví dụ nhé, một khi em sai sót trong khi chế độc dược, nếu bị ông ấy phát hiện ra, tất nhiên em sẽ bị trừ từ một đến năm điểm."
"Chuyện này không phàn nàn gì được mà, chỉ có thể nói là yêu cầu của Giáo sư Snape khá cao thôi."
Hermione xòe tay ra.
"Đúng là thế, nhưng dù thao tác của em không có vấn đề thì cũng có đủ mọi loại lí do để trừ điểm. Ví dụ như nếu bạn học bên cạnh em thao tác sai thì có khi cũng bị trừ điểm…"
Alicia nhớ lại, sắc mặt hơi khó coi, cô chu môi lên bắt chước giọng điệu của Snape:
""Vì sao không nghĩ tới chuyện nhắc nhở bạn học của trò, phòng ngừa thao tác sai sót cấp thấp như thế? Chẳng lẽ trò cho rằng, dùng sai sót của bạn học để tô điểm thành công của bản thân là một chuyện đáng tự hào sao?" Sau đó, cho dù người thao tác sai là nhà Slytherin nhưng người bị trừ điểm vẫn là Gryffindor ngồi bên cạnh."
"Vậy thì, chỉ cần chúng ta kịp thời nhắc nhở những bạn học xung quanh, để tất cả mọi người qua ải một cách thuận lợi là được rồi."
Hermione nhìn những chị khóa trên ở xung quanh một lượt, chớp mắt tò mò hỏi.
""Trong tiết của ta không được nói chuyện, trừ năm điểm của Gryffindor.", đây là kết quả tốt nhất rồi, dù sao với nữ sinh, Giáo sư Snape vẫn khá hiền hòa."
Angelina nói với vẻ nghĩ lại vẫn thấy sợ:
"Nếu là nam sinh, ví dụ như George và Fred, sau này các em có thể hỏi thử xem, bọn họ đã bị Giáo sư Snape tóm cổ và làm khó bao nhiêu lần rồi."
Cùng với tiếng bàn tán của các cô gái, ngày càng nhiều những nữ sinh Gryffindor khóa trên tụ tập tới, tranh nhau phổ cập sự tích khinh khủng về giáo sư môn Độc dược cho học sinh mới của Gryffindor.
"Không chỉ như thế, mà còn nhất định không được đặt câu hỏi mà giáo sư đã từng nói trước đó. Nếu không – "Vừa rồi trò không nghe sao? Bởi vì sự mất tập trung của trò, trò đã làm lãng phí thời gian quý giá của tất cả các bạn." – Đương nhiên Giáo sư Snape vẫn sẽ tiến hành giải đáp vấn đề liên quan, như sau khi giảng giải một hồi, gần như tình huống bị trừ điểm sẽ là một trăm phần trăm."
"Nhưng không đặt câu hỏi cũng bị trừ điểm mà, các cậu quên à, chúng ta từng có một lần hẹn trước với nhau là không hỏi vấn đề gì cả, kết quả là trước khi tan học, tất cả bị gắn cái mác là kiêu ngạo tự cao, cả Gryffindor bị trừ năm điểm."
"…"
"Ớ, nói thế thì… Có vấn đề sẽ chết, không có vấn đề cũng chết. Đặt câu hỏi sẽ chết, không đặt câu hỏi cũng chết, sau đó, tốt nhất là những người xung quanh cũng phải thuận lợi, nếu không, nhắc nhở sẽ chết, không nhắc nhở cũng chết?"
Alina gãi má, tổng kết kinh nghiệm của các chị khóa trên của Gryffindor, do dự xem có nên đổi quần áo trên người thành đồng phục của Hufflepuff không.
Nói thế có nghĩa là, có vẻ như cách duy nhất là tìm một bộ đồng phục của nhà Slytherin, sau đó mặc vào như quần áo thí nghiệm trước khi vào môn Độc dược?
Đợi đã… cũng chưa chắc.
Alina cúi đầu nhìn sư tử màu vàng trên ngực, lại nhìn biểu cảm gần như suy sụp của Tiểu Hải Ly. Nếu cô nhớ không lầm, dựa theo kịch bản của nguyên tác, sau khi Harry nhập học, ít nhất là mấy năm đầu, Gryffindor sẽ nhận được Cúp Nhà một trăm phần trăm nhờ sự thiên vị của người hiệu trưởng xấu xa nào đó.
Vậy thì theo logic này, chỉ cần mặc đồng phục nhà Gryffindor là cô có thể yên tâm đi chọc ghẹo giáo sư các môn, vì có trừ nhiều điểm đến mấy thì Dumbledore cũng sẽ nghĩ cách để bù lại… Hẳn là thế đúng không?
Sau một hồi ngẫm nghĩ, vì sao cô lại dâng lên cảm giác muốn gây sự đến cùng thế này, như thể đằng nào cũng chết thì còn sợ gì nữa?