Editor: Nguyetmai
Ai cũng có nhược điểm của mình, có người là tiền tài, có người là quyền lợi… Mà nhược điểm truyền thống được truyền từ đời này sang đời khác của gia tộc Kaslana, là con gái – về phương diện này, dù là phụ nữ hay đàn ông của gia tộc Kaslana thì đều giống nhau, đương nhiên Alina cũng không ngoại lệ.
Cũng như thể cô không thể kháng cự lại chiếc giường mềm mại của cô nhóc Hermione, đối với ánh mắt tủi hờn của cô bé Hannah đã đợi cô suốt một đêm, ước chừng sức chiến đấu của Alina còn không bằng con Thức Ăn Dự Trữ đang vỗ cánh một cách ngốc nghếch kia.
"Hơ, thực ra, sáng nay mình vừa…"
Alina gãi má, cố gắng để biểu cảm của mình trông chân thành hơn một chút.
"Hôm qua Alina ngủ ở phòng ngủ Gryffindor à? Nếu mình đoán không lầm, hẳn là khoảng một tiếng sau khi tắt đèn. Tối qua Thức Ăn Dự Trữ gần như quấy rối suốt một đêm, mình cũng chờ cậu ấy suốt đêm."
Không để ý đến lời giải thích của cục bông trắng, Hannah Abbott quay đầu lại nhìn về phía Hermione Granger bằng ánh mắt bình tĩnh, giọng nói thản nhiên và chắc chắn, thay vì nói là hỏi, có thể nói là trình bày một sự thật đã biết trước hơn.
Tuy rằng chưa có ai có thể đưa ra luận chứng đanh thép từ góc độ khoa học, nhưng không ít người tin rằng giữa động vật và con người tồn tại cảm ứng tâm linh kỳ diệu nào đó. Trong thế giới pháp thuật, điều này càng được thể hiện rõ ràng hơn giữa phù thủy và thú cưng mà bọn họ nuôi.
So với Muggle không có ma lực, giữa phù thủy và các loài động vật nhỏ luôn có thể dễ dàng thành lập nên một mối liên hệ bí ẩn, có một thú cưng thông minh gần như là tiêu chuẩn kết hợp của một phù thủy xuất sắc. Có đôi khi, sự ràng buộc này thậm chí còn khắc sâu đến mức đủ để trở thành một danh hiệu nào đó, ví dụ như: Neville Longbottom "người mất con cóc", Ron Weasley "chủ nhân của đuôi bọ", Tom Riddle "bạn lữ linh hồn mỹ nữ rắn", Albus Dumbledore "người thừa kế Phượng Hoàng cuối cùng", Newt Scamander "người giám hộ Niffler", Alina Kaslana "người săn gà béo"…
Bởi vậy, đối với cách nói "chờ cả một đêm" của Hannah, Hermione không hề cảm thấy quá bất ngờ.
Dù sao thì xét theo một ý nghĩa nào đó, Thức Ăn Dự Trữ đáng yêu chính là "rada tìm kiếm Alina" tốt nhất. Là con Sceloglaux albifacies cuối cùng trên thế giới này, dưới hi vọng sống sót mãnh liệt, con gà béo mặt tròn Scotland này thường xuyên thể hiện ra rất nhiều bản lĩnh khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên đến lạ kỳ.
Thế nhưng, hiểu không có nghĩa là nhượng bộ, nhất là đối với con chồn nhỏ tóc vàng hung hăng nào đó, Hermione híp mắt lại như thể một còn mèo con sắp bị cướp đi món đồ chơi yêu thích.
"Đúng thế, cục bông trắng này vừa về trường học là lén chạy tới ký túc xá cướp giường của mình ngay."
Hermione Granger nhún vai một cách bất đắc dĩ, cái cằm hơi hất lên, thừa nhận rất thoải mái:
"Nhưng dù sao cậu ấy cũng không biết đường tới Hufflepuff, ở lại Gryffindor đúng là một sự lựa chọn ổn thỏa nhất. Rất hiển nhiên, Giáo sư Dumbledore cũng cho rằng như thế."
Từ khi Alina rời đi, trong một tuần này, có thể nói là Hermione và Hannah là hai người trao đổi thường xuyên nhất. Gần như hai người đã thay thế chức trách "trợ giảng" của Alina, phối hợp quản lí những học sinh mới năm nhất huấn luyện giúp Hagrid.
Bởi vì tính cách và quan niệm khác biệt, tính quyền uy trong "nhóm ánh trăng tám người" cũng khác nhau. Dưới tình huống thông thường, Hermione sẽ diễn vai phản diện tuyệt tình, Hannah sẽ làm nhân vật an ủi và cổ vũ mọi người – chuyện này mang đến một bầu không khí kỳ lạ, các mối quan hệ của Hannah sẽ tốt hơn, nhưng gần như không có uy thế gì cả, Hermione thì hoàn toàn ngược lại.
Căn cứ vào liên hệ này, mối quan hệ của Hermione và Hannah luôn rất kỳ quái, là kiểu tán thưởng lẫn nhau nhưng rồi lại âm thầm so tài, nhưng trước đó, xét tổng thể cũng được coi là vui vẻ.
Mãi đến khi Kaslana hại nước lại trở về Hogwarts một lần nữa.
"Thật ngại quá, Alina của nhà bọn mình làm cậu thêm phiền rồi, sau này giao cho mình là được."
Nghe ra sự đắc chí trong giọng nói của Hermione, khuôn mặt nhỏ nhắn, tinh xảo của Hannah hơi phồng lên, nhanh chóng đáp lại một câu. Sau khi nhấn mạnh thêm vào cụm từ "nhà bọn mình", cô bước lên một bước, vươn tay túm lấy phù thủy nhỏ tóc bạch kim còn đang mơ màng, mỉm cười nói:
"Lát nữa chúng ta còn có hai tiết Dộc dược, chắc chắn Alina không biết đường tới phòng học môn Độc dược đúng không, ăn sáng xong đi sát theo mình, sau này có mình ở đây thì cậu sẽ không lo bị lạc đường nữa."
"… Cũng đúng."
Cảm nhận được sát khí nhàn nhạt trong giọng nói của cô bé tóc vàng, Alina dè dặt gật đầu, lựa chọn làm một con thú vô hại, không chủ động tham gia vào chiến trường xấu hổ này, cô quay đầu lại chớp mắt.
"Vậy thì Hermione, cậu xem, chi bằng mình…"
"Nếu là bữa sáng, mình cho rằng Alina nên ngồi bên bàn ăn Gryffindor thì hơn."
Hermione ôm lấy cánh tay trái của Alina một cách thân mật, giữ Alina tại chỗ, nhìn Hannah với vẻ mặt nghiêm túc:
"Dù sao thì hiện tại cậu ấy cũng mặc đồng phục của Gryffindor, thế này mà ngồi trong một nhóm Hufflepuff thì khó tránh khỏi mất cân đối."
Nghe thấy câu nói của Hermione, Hannah liếc nhìn huy hiệu sư tử màu đỏ vàng trước ngực Alina, khuôn mặt tròn nhỏ tinh xảo phồng lên, có đôi nét bất mãn. Cục bông trắng này lại mặc quần áo linh tinh rồi, nếu tiếp tục như thế nữa thì sẽ bị đám sư tử kia bắt cóc mất.
"Granger, có thể cậu quên rồi đấy, Alina được mũ phân loại chia vào Hufflepuff."
Hannah híp mắt, lẳng lặng tăng thêm sức lực, muốn kéo Alina đi.
… Ừm, không nhúc nhích gì cả.
"Nhưng mà tiểu thư Abbott, nếu mình nhớ không nhầm thì Alina chưa đội mũ phân loại, không phải sao?"
Hermione vừa đọ sức với Hannah thông qua cục bông trắng, vừa đáp lời khá gay gắt, giọng nói mang theo sự đương nhiên có tính dấu hiệu của cô:
"Rất hiển nhiên, cả Giáo sư Dumbledore và Giáo sư Mcgonagall đều cho rằng Alina phải thuộc về Gryffindor mới đúng, nếu không sẽ không đặc biệt sắp xếp cho cậu ấy một cái giường ở phòng ngủ của bọn mình. Tiểu thư Abbott, cậu đang chất vấn quyết định của hiệu trưởng và chủ nhiệm của nhà bọn mình sao?"
"Vậy thì, cậu đang định bỏ qua quyết định của mũ phân loại, dứt khoát để Alina trở thành một học sinh Gryffindor? Cậu cảm thấy Giáo sư Sprout sẽ đồng ý sao?"
Hannah nhếch lông mày lên, nói không vui vẻ gì.
Hermione lắc đầu, nói đâu ra đấy:
"Không, ý của mình là, địa điểm ngủ trưa và ngủ tối hằng ngày của Alina và công việc hướng dẫn cho người mù đường này tốt nhất cứ để mình phụ trách."
"Không đúng lúc gì cả, đó cũng là điều mình muốn nói, phòng ngủ của Gryffindor ở lầu tám quá xa, không quá tốt đối với người mù đường như Alina."
"Ừm, các cậu đừng cãi nhau nữa… Với cả, mình không phải kẻ mù đường."
Alina dè dặt giơ tay lên.
"Trả Thức Ăn Dự Trữ lại cho cậu đấy, đừng nói chuyện!"
"Vừa rồi cậu mới bị cầu thang kẹp một lần."
Hai cô nhóc đang tranh luận kịch liệt không hẹn mà cùng quay đầu lại, trợn mắt nhìn cục bông trắng đang đứng giữa hai người.
"Ồ."
Nhìn hai cô nhóc đáng yêu vừa gặp mặt đã đối chọi với nhau, Alina sáng suốt ngoan ngoãn im lặng, nhận lấy Thức Ăn Dự Trữ mập mạp, bắt đầu tủi thân ra sức xoa xoa xoa…
Hu hu hu, Hermione đột nhiên trở nên đáng sợ quá, Hannah cũng thật đáng sợ, đây không phải cuộc sống hậu cung mà cô mong muốn.
Trong lúc ba người đang giằng co ở cửa Đại sảnh đường, lần lượt có những phù thủy nhỏ vào Đại sảnh đường, bọn họ tò mò nhìn sang, khẽ bàn tán và hỏi thăm – sở thích lớn nhất của loài người chính là hóng chuyện.
Không nói đến chuyện rất hiếm khi thấy Hufflepuff và Gryffindor tranh chấp với nhau, chỉ cuộc chiến do ba cô bé đáng yêu có nhan sắc thượng đẳng trình diễn là đủ để tạo thành một cuộc biểu diễn vui mắt rồi.
Càng không cần nói rằng, nhân vật chính trong câu chuyện này còn là Alina Kaslana trong truyền thuyết.
Học sinh hai nhà đầu tiên của Hogwarts từ xưa đến nay, học sinh đầu tiên thành công uy hiếp mũ phân loại, nguyên nhân tạo thành vụ ẩu đả quy mô lớn nhất trong gần một trăm năm, giặc cướp đáng sợ nhất trong lịch sử nhà bếp của Hogwarts…
Chỉ mới khai giảng chưa đến một tuần, cô đã gián tiếp hoặc trực tiếp khiến trường học pháp thuật Hogwarts gia tăng và sửa đổi ít nhất bốn, năm nội quy của trường.
Hơn nữa, cùng với sự thăng cấp trong cuộc tranh luận của Hermione và Hannah, tình hình đã dần phát triển theo hướng ganh đua, so sánh kỳ lạ.
"Ít nhất ký túc xá của bọn mình có cửa sổ!"
"Bọn mình gần Đại sảnh đường và phòng bếp!"
"Bọn mình lấy được Cúp Nhà nhiều nhất!"
"Nhưng mấy năm gần đây, các cậu đều thua Slytherin!"
"Đó là bởi vì Giáo sư Snape bất công, sáng nay các chị khóa trên của Gryffindor đều nói rồi, ma đầu trừ điểm không thích bọn mình!"
"Đừng tưởng Giáo sư Snape chỉ trừ điểm của Gryffindor, theo mình được biết, trong tiết Độc dược, số điểm mà Hufflepuff bị trừ cũng không ít hơn các cậu!"
"Gryffindor của bọn mình bị trừ nhiều hơn!"
"Hufflepuff cũng bị trừ không ít!"
"Có lẽ…"
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng mà chậm rãi đột nhiên chen vào cuộc nói chuyện của các cô gái.
"Bởi vì sự tranh chấp của ba vị tiểu thư, Gryffindor và Hufflepuff của năm nay muốn cùng bị trừ điểm trong thứ hai vào học đầu tiên sao?"
Hermione và Hannah xoay người lại, thấy Severus Snape đang đứng ở cửa vào Đại sảnh đường, chiếc áo chùng đen khẽ lay động trong gió sớm.
Dáng người của ông ta gầy guộc, làn da ám vàng, mũi móc như mũi ưng, mái tóc đen bóng mượt rũ lên vai. Giờ phút này, mặt ông ta hiện lên vẻ không kiên nhẫn và không vui.
"Nguyên nhân ta trừ điểm là vì đám anh chị khóa trên của các trò ngu xuẩn, chứ không phải âm mưu học viện ấu trĩ gì cả. Hi vọng sau này hai vị tiểu thư có thể biểu hiện tốt hơn trong tiết học của ta."
Không có gì để nghi ngờ cả, bất cứ ai nghe thấy mình bị so sánh với ma đầu trừ điểm, tham gia vào cuộc thi đấu ấu trĩ của đám trẻ con thì đều không thể có tâm trạng quá tốt được.
Thế nhưng, nếu chỉ vì như thế mà trừ điểm thì cái danh hiệu "ma đầu trừ điểm" sẽ trở thành sự thật mất – khóe mắt của Snape giật giật, ánh mắt lướt nhìn các học sinh khóa trên đang vây xem cách đó không xa, tốt nhất đừng để ông ta bắt được ai đã đặt cái biệt danh này cho mình.
"Được rồi, nếu các trò không định kéo tiểu thư Kaslana ra làm hai mảnh và mang về làm búp bê của mình thì ta đề nghị, tốt nhất các trò đừng chắn ở cửa nữa."
Snape nói khẽ, giọng nói mang theo sự giễu cợt và lạnh lùng.
"Lần đầu tiên ta nhìn thấy hai nữ sinh cãi nhau vì tranh đoạt một nữ sinh khác, có lẽ chúng ta nên mở thêm một môn học tình yêu nhỉ?"
Giọng nói rất nhẹ, nhưng không hiểu sao lại mang đến cảm giác áp suất thấp ngột ngạt và lạnh lẽo.
Khuôn mặt Hermione lập tức trở nên đỏ bừng, sắc mặt của Hannah cũng hơi ửng đỏ.
"Bọn em sai rồi, Giáo sư Snape…"
"Xin lỗi, Giáo sư Snape."
Nói xấu sau lưng người ta bị bắt được ngay tại chỗ, cộng thêm việc bị nói trúng cái ý đồ mà chính bọn họ cũng không hiểu, hai cô nhóc năm nhất lập tức bị uy hiếp bởi khí thế của thầy giáo môn Độc dược.
Ngay sau đó, hai người không hẹn mà cùng buông Alina ra, ngượng ngùng cúi đầu xuống, không dám nhìn sắc mặt của Snape.
Ế? Thế là kết thúc rồi à?
Alina giả chết nãy giờ trong cuộc chiến tốt đẹp này mở mắt ra, ngừng chà đạp Thức Ăn Dự Trữ, cô bĩu môi với vẻ tiếc nuối.
Trên thực tế, cô vẫn rất hưởng thụ cảm giác được người ta yêu thích và tranh giành như vậy.
Nếu thế thì thuận tiện nghiệm chứng một suy đoán luôn vậy.
Alina quay đầu lại, nhìn về phía Giáo sư Snape đang chuẩn bị bước về phía vị trí của các giáo sư, cô vươn tay nắm chặt lấy tay áo chùng của nam phù thủy, giọng nói mang nét đáng yêu khó tả:
"Giáo sư Snape kính mến, em có một câu hỏi muốn hỏi thầy…"
"Hử?"
Cảm nhận thấy ống tay áo bị người ta túm lấy, Snape xoay người lại, ông ta khẽ nhíu mày. Bao nhiêu năm qua, đây là học sinh đầu tiên dám kéo ống tay áo của ông ta.
"Nếu là câu hỏi liên quan đến môn Độc dược, trò có thể hỏi ta trên lớp học. Nếu là việc vặt trong cuộc sống, hãy đi giãi bày với các anh chị khóa trên của các trò."
"Trên thực tế, đó là một câu hỏi liên quan đến môn Độc dược mà chỉ có thầy mới có thể trả lời được."
Đôi mắt Alina lóe lên ánh sáng mang tên gây sự, cô hỏi rất nghiêm túc, khuôn mặt chứa đầy sự tò mò.
"Xin hỏi nếu em mặc đồng phục của Gryffindor và bị trừ điểm trong tiết học của thầy, thầy sẽ trừ điểm của Hufflepuff, hay là trừ của Gryffindor? Nếu cộng điểm thì cộng vào nhà nào?"