Translator: Nguyetmai
Editor: Nguyetmai
Ý nghĩ cải cách chương trình học của Hogwarts không phải là một ý định nảy sinh ra đột ngột.
Trên thực tế, từ một tháng trước, khi chắc chắn rằng mình sẽ tới trường học pháp thuật này, Alina đã nghĩ nên làm thế nào để quãng thời gian mấy năm trong Hogwarts của cô có thể rực rỡ, đặc sắc hơn.
Không có gì để nghi ngờ, cùng với sự tiến bộ của thời đại, rất nhiều lí niệm giảng dạy và hình thức giảng dạy cũ kĩ trong thế giới pháp thuật không thể áp dụng hoàn chỉnh được nữa, cách tân và thay đổi là điều tất yếu, sự khác nhau chỉ là thời gian mà thôi. Cho dù không có sự xuất hiện của Alina, đối mặt với thế giới phi pháp thuật bùng nổ khoa học kỹ thuật của mấy chục năm sau thì chắc chắn vẫn phải đưa ra đối sách.
Mà điều may mắn là sự kiện thế chấp Hogwarts sắp tới sẽ đưa ra một lí do cực kì phù hợp để thử thay đổi. Vì muốn trường học tiếp tục duy trì, tất cả các giáo sư và học sinh đều sẽ thể hiện ra mức độ phối hợp và tính nhẫn nại cực cao.
Nếu tất cả tiến triển thuận lợi, vậy thì dựa theo kế hoạch mà Alina và Dumbledore nghĩ trước đó, bắt đầu từ tuần học này, cả trường học pháp thuật Hogwarts sẽ bước vào một giai đoạn hoàn toàn mới.
Tuy rằng Giáo sư Dumbledore và hầu hết tất cả mọi người trong trường gọi khoảng thời gian này là "thời kì khó khăn của Hogwarts", nhưng theo góc độ của Alina, cô thích gọi nó là "thời đại Hogwarts 2.0" hơn.
Đây là một phiên bản Hogwarts hoàn toàn mới mà chưa phù thủy nhỏ nào được trải nghiệm: Từ những chương trình học thí nghiệm "đắt đỏ" cần chi phí cao như môn Độc dược, môn Thảo dược, đến những môn học chủ yếu dựa vào sự tập trung để có được năng lực như môn Biến hình, môn Bùa chú. Từ môn học kỹ năng như môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, môn Chăm sóc sinh vật huyền bí, đến môn lí thuyết chỉ toàn là lí luận như môn Lịch sử pháp thuật… Tất cả các chương trình học trong trường đều tiến hành điều chỉnh và thay đổi nhất định, đạt được hiệu quả tăng thu giảm chi, trong khi vẫn cố gắng để không ảnh hưởng đến mục đích ban đầu.
Đương nhiên, kế hoạch vĩnh viễn chỉ là kế hoạch.
Hogwarts không phải của một mình Albus Dumbledore. Dựa theo phản hồi từ Dumbledore, ngoại từ Giáo sư Mcgonagall là phó hiệu trưởng có tư tưởng tiến bộ thì hầu hết các giáo sư đều không thể hoàn toàn chấp nhận cải cách dạy học mà Alina đưa ra.
Trong chuyện này, Giáo sư Severus Snape đứng trước áp lực tài chính mạnh mẽ nhất chính là một trong những giáo sư có biểu hiện chống đối và phản kháng rõ nhất.
"Giáo sư Dumbledore đáng kính, xin hỏi đã mất đi độc dược thì ta còn dạy thứ gì trong môn Độc dược được đây? Xử lí nồi nấu và cách đun nước nóng? Hoặc là ngài cho rằng đám nhóc Hogwarts đã thiên tài đến mức có thể học độc dược dựa trên sự tưởng tượng?"
Vị giáo sư môn Độc dược nào đó đang rất phẫn nộ, nghe nói đến cả bức tranh dưới phòng hiệu trưởng cũng nghe thấy tiếng gào thét của nam phù thủy.
Là người biết quan tâm đến Giáo sư Dumbledore, làm fan hâm mộ trung thành của Hoàng tử lai, Alina cho rằng mình có trách nhiệm đứng ra giải quyết nỗi lo cho mọi người, chủ động loại bỏ những lựa chọn sai lầm và dư thừa.
Nếu chỉ là một bậc thầy độc dược quái gở, lạnh lùng, cao ngạo và ăn nói độc địa, dù có tài hoa kiệt xuất đến đâu thì cũng chỉ làm người ta không nhịn được mà nảy sinh suy nghĩ né tránh, dù sao cũng không có nhiều người muốn tới gần một bậc thầy độc dược mang theo hơi thở làm người ta bất an.
Thế nhưng, nếu là một đầu bếp cao cấp kiêu ngạo, xấu tính, độc miệng, chỉ cần nấu ra được món ngon khiến người ta không thể chối từ được thì tình hình sẽ khác hoàn toàn.
Để ăn được thức ăn ngon, những người tham ăn không có ý chí sẽ chỉ mặt dày mà giơ ngón tay cái lên – quả nhiên không hổ là khí khái của bậc thầy, không thông đồng làm bậy với người đời.
"Được rồi… Coi như cậu nói có lí."
Hannah cẩn thận ngẫm nghĩ, tuy rằng cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, nhưng cô nghĩ mãi không ra.
Thôi vậy, vốn dĩ cô cũng không định tìm hiểu đến cùng về chuyện này.
Cô bé tóc vàng lắc đầu, tạm thời gác mối nghi ngờ sang một bên, định đợi sau đó sẽ lén đi hỏi ý kiến của Granger, bây giờ thì cô tập trung sự chú ý vào một vấn đều khác.
"Nhưng chuyện này liên quan gì đến việc cậu dùng pháp thuật làm nổ tung cửa phòng của giáo sư?"
Vừa nói, Hannah vừa dùng mũi chân đá vào những mảnh vỡ cánh cửa trên mặt đất, bình tĩnh mà nhìn về phía Alina đang đắm chìm trong sự tưởng tượng của mình.
"Hớ? Chuyện này ấy hả…"
Alina đang tưởng tượng ra cảnh Giáo sư Snape lạnh lùng nấu ăn, nhóm phù thủy nhỏ ở xung quanh mặt dày mặt dạn chờ đợi thức ăn. Cô sực tỉnh lại, chớp mắt một cách khó hiểu, men theo ánh mắt của cô bé Hannah và nhìn vào đống cánh cửa vụn nát, nói úp úp mở mở:
"Chắc chắn là bây giờ cậu lại đang nghĩ phải lấy lí do gì để lừa mình đúng không?"
Nhìn cục bông trắng đột nhiên trở nên chần chừ, Hannah ngước mặt lên, tức giận gặng hỏi.
Không thể phủ nhận rằng có đôi khi Granger không nói sai, Alina là một tên lừa đảo, nhất định phải đề cao cảnh giác khi nói chuyện với cô, chỉ cần ánh mắt của cô bắt đầu đảo quanh, giọng nói ngập ngừng thì chắc chắn là chuẩn bị nói dối.
"Không, không, tuyệt đối không!"
Bị vạch trần ý nghĩ, lọn tóc dựng đứng trên đầu Alina rung lên một cái, cô xua tay phủ nhận liên tục, trong lòng không nhịn được mà nghi ngờ - rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong một tuần cô không ở Hogwarts?
Thái độ gặng hỏi đến cùng và có mục đích chính xác này không thực sự phù hợp với tính cách đáng yêu ngờ nghệch của Hannah trong ấn tượng của cô. Nếu là bình thường, kịch bản chính xác là phải qua ải thành công, tự Hannah sẽ suy nghĩ về mối liên quan giữa nấu ăn và độc dược rồi mới đúng chứ?
Hannah làm bằng sắt trở nên khó chơi như thế từ bao giờ vậy?
"Alina?"
Hannah hừ khẽ một tiếng, cô hơi hất cằm lên.
Không biết vì sao Alina đột nhiên như thấy được cái bóng của Hermione trên mặt Hannah.
"Ừm…"
Đối diện với ánh mắt trong veo của Hannah, lọn tóc trên đầu Alina đung đưa một cái, cuối cùng nó rũ xuống ỉu xìu, phù thủy nhỏ tóc bạch kim thở dài một hơi, giơ hai tay lên thừa nhận một cách bất đắc dĩ:
"Được rồi, được rồi. Lấy nguyên liệu độc dược khỏi lớp học đúng là để Giáo sư Snape thay đổi kế hoạch giảng dạy. Còn nguyên nhân chủ yếu nhất khi làm nổ văn phòng là vì mình muốn trộm một ít nguyên liệu độc dược hiếm gặp trong văn phòng của Giáo sư Snape, bởi vì mình cần chế biến một số độc dược khá phức tạp."
"Nguyên liệu độc dược?"
Hannah nhíu mày, giọng nói của cô chứa đầy sự hoài nghi.
"Nhưng mà thậm chí cậu còn chưa học một tiết độc dược nào, cậu có thể chế biến ra được độc dược gì?"
"Không, thực ra mình đã học độc dược suốt một tuần rồi, hơn nữa chỉ là môn Độc dược."
Alina lắc đầu, cô tính nhẩm trong lòng rồi tiếp tục nói:
"Dù chỉ tính theo giờ học thì cũng tương đương với môn Độc dược trong bốn tháng, càng không cần phải nói đến chuyện bọn mình còn đẩy nhanh tiến độ lên không ít."
"Bọn mình?"
Hannah nhếch lông mày lên, nhạy cảm bắt được từ ngữ trong miệng Alina.
"Không sai, bọn mình."
Alina gật đầu mạnh một cái, như thể đưa ra một quyết định khó khăn, rồi cô ngẩng đầu cười thoải mái, trả lời phù thủy nhỏ trước mặt với vẻ mặt nghiêm túc.
"Hannah, chẳng phải trước đó cậu đã hỏi là những ngày qua mình đã đi đâu sao? Mình đã tới một lâu đài gần giống với Hogwarts ở nước ngoài. Trong đó có một phù thủy già đức cao vọng trọng, ông ấy đã tiến hành dạy kèm cho mình, chủ yếu là kiến thức liên quan đến môn Độc dược và sinh vật huyền bí."
"Hơ? Vậy sao… Giáo sư Dumbledore nói đầu cậu bị thương trong vụ xung đột với nhà Slytherin, vì thế tạm thời chữa trị ở ngoài trường."
Nét nghi ngờ trong mắt Hannah càng thêm rõ rệt, hiện lên hai chữ rõ ràng – nói dối.
Bất cẩn… Đầu… bị thương?
Biểu cảm trên mặt Alina cứng đờ lại.
Hay lắm, lão củ cải độc ác, cô nhớ kĩ rồi đấy.
Cô bé âm thầm nghiến rằng, lẳng lặng lấy sách vở ra ghi một món nợ trong lòng.
"Không, không sai mà. Bác sĩ và phù thủy già dạy mình là cùng một người. Trong quá trình chữa trị, ông ấy tiện thể dạy rất nhiều tri thức liên quan đến độc dược cho mình…"
Alina lại nở nụ cười một lần nữa, dựa vào câu nói của Hannah để nói tiếp.
"Ồ."
Hannah không nói là đúng hay sai, cô lạnh lùng ồ một tiếng.
"Thật, thật đấy! Hơn nữa bác sĩ dạy mình đã tới Hogwarts, nếu cậu không tin thì sau này có thể đi chứng thực với ông ấy và Dumbledore bất cứ lúc nào."
Nhìn vẻ mặt ngờ vực nghiêm trọng của Hannah, Alina đau lòng mếu máo, lọn tóc trên đầu nhúc nhích một cách ỉu xìu, cô không khỏi cảm thấy tủi thân. Thời này, đến nói thật cũng khó như vậy.
"…"
Nhìn cục bông trắng đang suy sụp tâm trạng, Hannah trầm mặc mấy giây, sau đó đột nhiên nở nụ cười bất đắc dĩ.
"Ngoại trừ tiếp tục tin tưởng cậu thì mình còn làm được gì nữa đây? Mình đã nói rồi, dù là làm nổ văn phòng hay lấy trộm độc dược trong lớp học thì mình đều làm cùng cậu. Nhưng nhất định cậu phải nói cho mình biết, rốt cuộc là nguyên nhân và độc dược gì mà cậu lại bất chấp làm ra hành vi nguy hiểm như thế?"
"Thuốc đa dịch, một loại được ghi trong 'Thuốc cường lực', có thể giúp người uống nó biến thành bộ dạng của người khác, là một loại thuốc có hiệu lực rất mạnh. Nguyên liệu da rắn ráo châu Phi trong số đó rất hiếm gặp. Theo mình được biết, cả Hogwarts, chỉ trong bộ sưu tập cá nhân của Giáo sư Snape mới có thể có."
Alina trả lời không chút do dự.
Lúc ở lâu đài Nurmengard, Gellert Grindelwald đã đặc biệt giảng dạy cách sử dụng và những điều cần chú ý với loại thuốc này. Trong chiến tranh phù thủy lần thứ nhất, thuốc đa dịch được sử dụng như một chiến lược vô cùng quan trọng, chiến tranh luôn là một trong những cách thức nhanh nhất để xúc tiến tốc độ của loài người.
So với cách sử dụng cơ bản nhất của nhóm Harry với thuốc đa dịch, Alina có khá nhiều ý định to gan về loại thuốc này, để tiến hành nghiệm chứng từng ý nghĩ một, chắc chắn sẽ tiêu hao một lượng nguyên liệu lớn.
"Chỉ là da rắn ráo châu Phi thôi sao?"
Hannah hỏi khẽ, vẻ mặt hơi kỳ lạ:
"Sau đó… chỉ là vì biến thành những người khác?"
"Ừm… Hơ, có thể còn có một ít nữa, là vì một số nguyên liệu độc dược hiếm gặp có thể ăn được. Ví dụ như Cỏ Mang Cá, Trứng Hỏa Xà, Bột Móng Rồng, Cỏ Vũ Y, Máu Hỏa Long…"
Alina chọc hai đầu ngón tay vào nhau, nói dè dặt.
Trên thực tế, việc thu thập nguyên liệu của không ít độc dược đều không dễ dàng gì.
Đồng vàng Galleon không phải vạn nặng, trong thế giới pháp thuật, tình huống có tiền mà không mua được khá là phổ biến.
Càng không cần phải nói đến việc tìm kiếm rất nhiều nguyên liệu độc dược khá nguy hiểm và không chắc chắn, thông thường phải hao tốn rất nhiều thời gian, thậm chí mạo hiểm tính mạng đi săn bắt và tìm kiếm những sinh vật huyền bí nguy hiểm.
Là một phù thủy nhỏ yếu, đáng thương, bất lực nhưng lại ham ăn, muốn nếm thử hương vị cho đỡ thèm thì chỉ có thể trông cậy vào bộ sưu tập của Giáo sư Snape – tạm coi như học phí của kỹ thuật mỹ thực đến từ phương Đông bí ẩn và thù lao khi giúp Giáo sư Snape nhận được sự yêu thích của các học sinh vậy.