Quậy Tung Hogwarts

Translator: Nguyetmai

"Vậy thưa ngài Douglas, chúng ta có cần phải mở lại cửa đổi tiền galleon sang đồng Rúp chúng ta không?"

Một nhân viên yêu tinh đeo kính rụt cổ lại, hỏi với vẻ vô cùng cẩn trọng.

"Đương nhiên là tiếp tục đóng cửa, thằng ngu này! Nếu còn để tôi nghe thấy câu hỏi ngu xuẩn như vậy nữa thì tôi thề sẽ dùng cây gậy này để giúp cậu tỉnh táo trở lại đấy. Chẳng lẽ cậu cảm thấy ngân hàng Gringotts đã ngu xuẩn đến mức bắt đầu làm ăn lỗ vốn rồi sao?"

Douglas quay đầu lại rồi quát lớn, nước bọt phun đầy lên mặt của gã nhân viên yêu tinh đáng thương.

"Nhưng mà tôi nhận được..." Nhân viên yêu tinh lau nước bọt dính trên mặt, rụt rè giơ tờ giấy trong tay ra.

"Không có nhưng nhị gì cả! Cả cái Văn phòng Đầu tư mạo hiểm này, tôi là người có quyền uy nhất! Nếu như không muốn phục tùng mệnh lệnh thì lên trên cổng ngân hàng mà đứng gác đi!"

Yêu tinh chủ quản đập mạnh lên mặt bàn, nói chẳng hề khách khí, ánh mắt liếc nhìn đám nhân viên yêu tinh cấp dưới xung quanh mình với vẻ hung ác.

Đúng vào lúc này, một giọng nói chậm rãi từ cửa phòng truyền tới.

"Vậy nếu như đây là ý kiến nhất trí của Hội Trưởng lão thì sao?"

Hả?

Mọi người quay đầu lại với vẻ mặt không giống nhau, nhìn về phía sau.

Một lão yêu tinh già nua với gương mặt đầy nếp nhăn đang chống gậy ba toong đang chậm rãi đi vào, sau lưng ông ta còn có một đám yêu tinh trẻ tuổi tháo vát, lão luyện đi theo.

"Thưa ngài Layos."

"Tam Trưởng lão."

"Trưởng lão Layos."

Sắc mặt của tất cả các yêu tinh có mặt trong phòng, bao gồm cả Douglas đều lập tức thay đổi, tất cả đều cung kính cúi đầu thể hiện sự tôn kính.

Hội Trưởng lão của ngân hàng phù thủy Gringotts chi nhánh châu Âu do mười hai Trưởng lão yêu tinh cố định tập hợp mà thành.

Tác dụng của Hội Trưởng lão cũng tương tự với Hội đồng quản trị trong thế giới phi pháp thuật, nhưng không chỉ giới hạn ở việc quyết định sách lược những sự vụ của ngân hàng. Phàm là những chuyện trọng đại mà đám yêu tinh khó có thể đưa ra lựa chọn đều cần thông qua Hội Trưởng lão yêu tinh tiến hành biểu quyết rồi mới đưa ra được quyết định.

"Xem ra cậu đã gặp phải rắc rối rồi, Douglas."

Lão yêu tinh khẽ ho khan, lão gõ cây gậy ba toong lên ghế sofa bằng da thú Chimaera trong văn phòng, trừng mắt lên.

Đối mặt với Layos, Douglas lúc trước còn hùng hùng hổ hổ thì bây giờ tỏ ra vô cùng cung kính, chủ động rời khỏi bàn làm việc đi tới trước mặt lão yêu tinh già rồi nhẫn nại giải thích.

"Chỉ là chút sóng gió bấp bênh tạm thời, chúng tôi sẽ kéo lại tỉ giá hối đoái của đồng Rúp rất nhanh thôi, đóng cửa đổi tiền chẳng qua chỉ là thêm một biện pháp bảo vệ để thu hoạch kết quả cuối cùng mà thôi."

Căn cứ vào số cổ phần trong tay các Trưởng lão yêu tinh, cùng với quyền lên tiếng của chức vụ mà họ đảm nhiệm, trên dưới Hội Trưởng lão yêu tinh có sự sắp xếp thứ tự rõ ràng. Layos chính là Trưởng lão xếp thứ ba, mà quan trọng hơn là Layos đồng thời cũng là Giám đốc tiền nhiệm của Văn phòng Đầu tư mạo hiểm.

Xét từ một ý nghĩa nào đó, gần như có thể coi lão là người hướng dẫn và cấp trên trực thuộc của Douglas.

"Ồ, đúng vậy, đúng vậy. Tôi trước giờ chưa từng nghi ngờ tài năng về đầu tư của cậu."

Layos gật đầu, chậm rãi dựng thẳng ngón tay lên: "Nhưng với tư cách là một người lãnh đạo của Văn phòng Đầu tư, nếu chỉ vẻn vẹn là hiểu quy tắc trò chơi tài chính thì vẫn còn kém xa lắm."

Mặc dù Hội đồng Trưởng lão yêu tinh có quyền can thiệp trực tiếp vào tất cả các phòng ban dưới quyền, nhưng đối với lão già Layos thì việc bồi dưỡng và sàng lọc, lựa chọn ra người kế tục có thể dẫn dắt các ngân hàng phù thủy Gringotts tiến bước hiển nhiên là còn quan trọng hơn nhiều so với chút năng suất và thời gian kia. Mà với tình hình trước mắt, xem ra Douglas chính là sự lựa chọn thích hợp nhất.

"Cậu biết không, hi vọng là thứ đáng sợ nhất trên đời này. Giới pháp thuật có lẽ sẽ mất đi Hogwarts bởi hợp đồng thế chấp này vì vô vàn nguyên nhân khác nhau, nhưng cọng rơm cuối cùng đè lên liên kết tài chính của chúng chắc chắn không thể nào là do ngân hàng Gringotts cố ý đặt thêm vào được."

Lão yêu tinh híp mắt, lão nhìn căn phòng làm việc mà lão đã từng lèo lái này một vòng, rồi nói bằng một giọng điệu không thể phản bác: "Chúng ta có thể nâng phí dịch vụ, có thể giới hạn hạn mức đổi tiền, nhưng mà cửa đổi tiền galleon sang đồng Rúp nhất định phải mở lại. Cứ để đám người kia cắn xé lẫn nhau đi, ngân hàng Gringotts vĩnh viễn duy trì thái độ trung lập."

"Nhưng mà Trưởng lão Layos, tỉ giá hối đoái của đồng Rúp vẫn đang giảm xuống..." Douglas cau mày.

"Khiến cho ngân hàng Gringotts trông giống như nằm ở vị trí kẻ bị hại trong cơn phong ba này, chẳng lẽ không phải một chuyện tốt sao?"

Layos ho khan, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn nở nụ cười: "Trong một khoảng thời gian ngắn, đám phù thủy có thể sẽ kiếm được một khoản tiền nhỏ, nhưng xét về lâu dài thì ngân hàng Gringotts chắc chắn sẽ không bị thiệt."

Theo quan điểm của Hội đồng Trưởng lão yêu tinh, ngay từ đầu mục tiêu của chúng chính là tìm cách buộc Bộ Pháp thuật phải thỏa hiệp, hoặc là ép cho đám phù thủy loài người lộ ra sơ hở có thể lợi dụng trong lúc cuống quýt đối phó với chuyện này. Đánh cuộc lãi suất và phí dịch vụ chỉ là chút bất ngờ đi kèm trong đó mà thôi.

"Để tôi hỏi các người một câu hỏi đơn giản nhất nhé! Căn cứ tính toán lãi suất trên hợp đồng, đến kì hạn sang năm, đám phù thủy cần phải hoàn trả bao nhiêu Rúp?" Lão yêu tinh vắt chân lên, thoải mái tựa lưng lên ghế da, dường như lại nhớ tới khoảng thời gian dạy dỗ Douglas năm đó vậy.

Sau lưng Douglas, một nhân viên yêu tinh mở tập tài liệu ra, đẩy kính rồi nghiêm túc trả lời: "Nếu như tính cả phí dịch vụ, điều chỉnh lãi suất, kì hạn trả tiền cuối cùng sẽ vào khoảng gần 11.3824 tỉ Rúp."

Layos gật đầu, tiếp tục nói, để lộ ra chiếc răng nanh ố vàng: "Vậy thì các người có biết tổng số đồng Rúp sẵn có hiện đang lưu thông trong quốc gia Muggle tên là Liên Xô kia là bao nhiêu không? Nếu như căn cứ vào tính toán thì đại khái là 127.6 tỉ, có lẽ sẽ có vài sai số, nhưng chắc chắn sẽ không chênh lệch quá nhiều."

"Đợi đã, tôi hiểu rồi."

Douglas chợt bừng tỉnh: "Tiền tệ chỉ khi lưu thông mới có giá trị, số đồng Rúp mà giới phù thủy đổi đối với thế giới phi pháp thuật mà nói thì giống như là chẳng có gì vậy. Còn số tiền trong cửa đổi tiền của ngân hàng Gringotts đều là lấy từ số tiền lưu động trong xã hội Muggle."

Trong ánh mắt tán thưởng của lão yêu tinh già nua, Douglas xoa cằm rồi tiếp tục nói.

"Theo thời gian, cho dù chúng ta không làm gì, để đảm bảo hàng hóa được lưu thông bình thường, lượng đồng Rúp sẵn có có thể quy đổi cũng sẽ dần dần giảm xuống. Huống chi đám phù thủy có thể gom góp được nhiều galleon như vậy hay không còn chưa nói chắc được, chỉ cần kiểm tra số tiền tiết kiệm trong hầm bạc của ngân hàng Gringotts là chúng ta có thể dễ dàng tính ra lượng tiền lưu thông trong giới pháp thuật. Nói cách khác..."

Sau khi được Layos khai thông, trong lòng Douglas nhanh chóng nhẩm tính, một lát sau, Douglas ngẩng đầu lên, nuốt nước bọt rồi nhìn về phía lão yêu tinh, nói với vẻ kinh hãi: "... Ngay từ đầu, bọn chúng đã không thể đổi được đủ tiền qua ngân hàng Gringotts để chuộc giấy chứng nhận quyền sở hữu lâu đài Hogwarts về rồi?"

"Chỉ là trí tuệ của đám phù thủy loài người, làm sao có thể thắng được cả một Hội đồng Trưởng lão yêu tinh ngân hàng Gringotts được chứ?" Layos khẽ hừ một tiếng, trên gương mặt già nua hiện lên vẻ thoải mái: "Hãy học hỏi đi, con trai à. Bắt đầu kể từ khoảnh khắc ký kết hợp đồng, kết cục đã chẳng có gì phải lo lắng rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui