Quay Về Bên Anh Em Nhé


“Vâng.”
Trần Hà Thu từ nhà cũ đi ra, đợi cả nửa ngày cũng không bắt được taxi.

Đúng lúc cách đó không xa có một cái nhà nghỉ, cô dứt khoát mở một căn phòng để ngủ qua đêm, đợi trời sáng mới đi Ngô thị.

Tối hôm qua rốt cuộc vẫn chưa có sửa xong bản vẽ trò chơi, lúc Trương Thành Khiêm đến nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Trần Hà Thu, cũng có chút không đành lòng:
“Trần Hà Thu, cô cũng đừng quá liều mạng, xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi một chút đi.”
Trần Hà Thu cười cười: “Không có việc gì, thực xin lỗi anh Trương, tôi hôm nay tăng ca, làm thêm giờ để tiếp tục sửa.”

“Cô xem bọng mắt của cô này, công việc là công việc, không thể lấy sinh mạng ra đánh đổi được.”
Đang nói thì thư ký Ngô Nhật Lâm chạy vào nói với Trần Hà Thu: “Người bên Nguyễn thị tới rồi , nói là phải sửa đổi bản vẽ thiết kế, chủ tịch Ngô đã đến đấy rồi bảo mọi người nhanh qua đó.”
Trần Hà Thu vừa nghe xong liền liếc mắt nhìn nhau với Trương Thành Khiêm, chỉ có thể mang theo bản vẽ hoàn thành một nửa, kiên trì mang tới phòng họp.

Vừa vào cửa, hai người đều là sửng sốt.

Người Nguyễn thị hôm nay cử đến cư nhiên là Trần Linh Nhi?
Chỉ thấy cô ta mặc bộ vest chuyên biệt của tập đoàn Nguyễn thị, thẻ công việc ở trên quần áo ghi: “Tổng giám đốc Trần Linh Nhi”.
Một số giám đốc quan hệ công chúng của Ngô thị đang tiếp đón cô ta, Ngô Nhật Lâm đã ở phòng họp, nhưng mà trên khuôn mặt lộ rõ vẻ u ám .
“Nếu Hoàng Phúc đã quyết định hợp tác với loại công ty hạng ba như các người thì tôi cũng không có ý kiến gì.

Nhưng mà ngày hôm qua đã thương lượng các người phải sửa bản vẽ nếu hôm nay vẫn còn chưa sửa được, thì tôi nghĩ chúng ta chỉ sợ không nhất thiết cần phải hợp tác nữa.

Tập đoàn Nguyễn thị không cần người hợp tác ngay cả việc nhỏ như vậy cũng đều không làm được.”
Trong lòng Ngô Nhật Lâm thầm mắng mẹ nó, Trần Linh Nhi này quả thực giống mấy người nhà giàu mới nổi, chuyên môn về vật sở hữu còn không có mà dám tự cao tự đại, nếu không phải xem trọng quan hệ của cô ta với Nguyễn Hoàng Phúc thì đã sớm đuổi cô ta ra khỏi cửa.


Nhưng trước mắt vẫn phải cố nén bình tĩnh, cười nói:
“Quản lý Trần, ngày hôm qua lượng công việc bàn giao xuống thật sự quá nhiều, cũng không phải nhà thiết kế của chúng tôi không cố gắng.

Mà là lượng công việc lớn như vậy, cho dù là nhà thiết kế của tập đoàn Nguyễn thị, chỉ sợ ít nhất cũng phải mất một tuần mới có thể làm xong.”
“Anh rốt cuộc có hiểu thiết kế kiến trúc hay không?” Chân mày Trần Linh Nhi dựng thẳng: “Anh nghĩ tôi là phụ nữ nên muốn lừa gạt tôi hay sao?”
“Thực sự không phải lừa gạt.

” Ngô Nhật Lâm rất nhanh liền mất kiên nhẫn: “Hôm nay nhà thiết kế của Nguyễn thị cũng đã đến đây.

Không tin cô hỏi cậu ta một chút, nếu cậu ta có thể trong vòng một ngày hoàn thành hạng mục kia, thì cô nói làm gì tôi liềm làm đấy trong lòng khâm phục khẩu phục.”
“Đây chính là anh nói đấy.” Hôm nay Trần Linh Nhi đến đây chỉ đơn thuần chính là để bắt lỗi, gần đây cô ta nghe được hạng mục Nguyễn thị đang bận rộn chính là hạng mục hợp tác với Ngô thị, mà Trần Hà Thu đang làm việc ở tập đoàn Ngô thị! Cứ nghĩ đến đến Nguyễn Hoàng Phúc mấy ngày nay dùng công việc để né tránh cô ta, Trần Linh Nhi liền thấy tức giận.


Cô ta phải làm rối tung hạng mục này lên, cho dù Nguyễn Hoàng Phúc đi tìm người hợp tác khác cũng không sao, miễn là không tìm Trần Hà Thu, cô ta liền không quan tâm!
Cô ta quay đầu hỏi nhà thiết kế ở bên cạnh: “Cậu nói đi, cậu có thể hoàn thành trong vòng một ngày không?”
“Cái này….” Nhà thiết kế của Nguyễn thị bị nhắc đến có chút khó xử, trong lòng hắn hiểu được, quả thực lượng công việc lớn như vậy cho kì hạn là một tuần xem như bình thường mà đó còn phải là một đoàn đội hợp tác, thế mà bây giờ đơn phương độc mã một mình phải hoàn thành trong vòng một ngày, thì đó quả thật là điều viển vông.

Nhưng hôm nay Trần Linh Nhi tới để làm gì, hắn vô cùng rõ ràng, dù thế nào cũng không được mất mặt trước phu nhân chủ tịch tương lai, vì thế hắn kiên trì nói:
“Có thể.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận