Chương 182:
Anh nhíu mày đẩy Trần Linh Nhi ra: “Em phá nát cái này làm gì?”
Trần Linh Nhi giữ miệng: “Anh không muốn mẹ con em nữa, em giữ cái này làm gì? Dù sao đồ em đưa anh, anh nhìn cũng không vừa mắt.”
Nguyễn Hoàng Phúc ôm cô đi đến bên giường, ôm lấy vai ngồi ở bên giường, “Bây giờ không phải thời điểm kết hôn.
Tin tức ly hôn của tôi với Trần Hà Thu còn chưa được công bố.
Kết hôn vội vàng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của em.”
“Em không sợ ảnh hưởng gì, chỉ cần có thể gả cho anh, em không quan tâm cái gì!” Trần Linh Nhi ngẩng đầu nhìn anh: “Con của chúng ta, hơn năm tháng nữa là sắp sinh rồi.
Chúng ta có thể lấy giấy chứng nhận trước.
Đám cưới sẽ được tổ chức sau khi con chào đời … ”
“Linh Nhi” Nguyễn Hoàng Phúc đã trở về bằng chuyến bay sớm nhất, trong lòng vẫn còn nhớ tới Trần Hà Thu, sự kiên nhẫn của anh gần như cạn kiệt: “Hiện tại tôi đang chuẩn bị cho công việc, không có thời gian…”
“Chỉ là đăng kí mà thôi, mấy phút là xong.” Trần Linh Nhi cũng bối rối: “Dù sao lần trước anh đã thông báo tin tức chúng ta sẽ kết hôn sớm trên du thuyền, bụng em sẽ càng ngày càng lớn, kéo theo…”
Nguyễn Hoàng Phúc từ trong túi lấy ra một tấm ngân phiếu và viết một triệu cho cô: “Ngày mai đi mua một ít quần áo thai sản.”
“… Anh sẽ đi cùng em chứ?”
“Công ty có chuyện, tôi sẽ nhờ trợ lý Châu đi cùng.” Nguyễn Hoàng Phúc đỡ cô đứng lên: “Đi thôi, tôi đưa em về.”
Thấy Nguyễn Hoàng Phúc kiên trì, Trần Linh Nhi chỉ có thể theo anh rời khỏi nhà cũ của nhà họ Nguyễn.
Ngồi trên chiếc Maybach màu xám bạc quen thuộc, Trần Linh Nhi từ gương chiếu hậu nhìn người đàn ông bên cạnh, không khỏi cảm thấy bị cuốn hút.
Ngay từ đầu, cô chỉ là ghen tị vì em gái mình có bạn trai đẹp trai và giàu có như vậy, nên muốn giành lấy, nhưng dần dần, cô phát hiện ra rằng mình thực sự thích Nguyễn Hoàng Phúc.
Anh đẹp trai, nhiều tiền, nam tính khiến cô lún sâu vào vũng lầy.
Nguyễn Hoàng Phúc khởi động xe, trong gương chiếu hậu phát hiện cô ngơ ngác nhìn chằm chằm mình, “Nhìn tôi làm cái gì.”
Trần Linh Nhi đỏ mặt và thu hồi ánh mắt, “Em chỉ tưởng tượng rằng nếu con gái tương lai của chúng ta giống như anh thì tốt rồi, nhất định rất xinh đẹp.”
Bởi vì câu nói này, suy nghĩ của Nguyễn Hoàng Phúc hơi bay bổng.
Xét về ngoại hình, Trần Hà Thu đẹp hơn An Kỳ và Trần Linh Nhi, từng có thời gian cô mang trong bụng đứa con của anh.
Con của bọn họ dù là nam hay nữ đều đặc biệt xinh đẹp.
“Hoàng Phúc, hai ngày nữa anh cùng em đi kiểm tra sức khỏe được không?”
Nguyễn Hoàng Phúc vẫn đang hình dung khuôn mặt của đứa trẻ trong đầu, anh ta lập tức trả lời: “Được.” Khi phản ứng lại, anh cũng không có biện pháp từ chối.
“Cụ thế là khi nào?”
“Buổi sáng thứ sáu,” Trần Linh Nhi vui mừng: “Lần này chắc có thể hỏi bác sĩ xem em bé của chúng ta là trai hay gái.”
Đưa Trần Linh Nhi trở lại căn hộ, Nguyễn Hoàng Phúc lái xe đi và gọi cho Trần Hà Thu nhưng lại nghe được thông báo đã tắt máy.
Anh hơi nhíu mày khó chịu, làm mà tắt máy giữa ban ngày?