Na Kim!!!! Tớ kể cho mà nghe, suýt nữa tớ và con nhỏ Lý Chiêu Quân combat nhau ở tiệm cafe đó.
Tô Thanh hậm hực đến bên tôi và mách.
- Làm sao?
- Tiên sư nó chứ.
Cái con thảo mai đó đi rêu rao khắp nơi là Dịch Lâm chỉ coi cậu là em gái mưa thôi.
Tớ có người bạn cùng nhóm chơi với cô ta, kể là tình cảm giữa cô ta và anh Dịch Lâm rất tốt.
Và Lý Chiêu Quân còn thể hiện bản thân cao thượng khi giả đò lo lắng cậu biết sự thật sẽ suy sụp.
Tôi hơi nhíu mày, quả thực dạo gần đây tôi và bạn trai không khăng khít như trước.
Anh ấy đang bận làm luận án tiến sĩ nên tôi ngại làm phiền, muốn để anh ấy tập trung.
- Ừm, tớ biết rồi.
- Sao cậu dửng dưng thế.
Tớ còn tức giùm cậu đấy, tại mấy đứa ngăn tớ lại, không thì con khốn đó đã bị tớ cho lên bờ xuống ruộng rồi.
Tôi tự tin về tình cảm Dịch Lâm dành cho mình.
Hồi xưa tôi gán ghép anh ấy với một cô bạn, anh ấy không thích người ta mà thích tôi, hẹn hò duy trì mấy năm rồi.
Huống hồ bố mẹ Dịch, bạn thân anh ấy ai ai cũng biết quan hệ yêu đương của tụi tôi.
Có sự công nhận của họ, tôi tự tin mình là "chính thất".
Đương nhiên tôi sẽ để tâm tới sự việc này.
Ngay tối hôm ấy, tôi hẹn đi xem phim cùng Dịch Lâm.
Anh ấy vui vẻ đồng ý, còn cảm ơn tôi vì đúng lúc anh stress muốn được ra ngoài thư giãn.
Trong lúc anh đi lấy bỏng nước, tôi đã xem điện thoại mà Dịch Lâm nhờ tôi giữ hộ.
Trước giờ không bao giờ tôi làm thế, bởi tôi tin tưởng đối phương.
Nhưng nay lấn cấn trong lòng, tôi thử kiểm tra xem sao.
Hzzz, không xem thì còn vui, xem xong thất vọng vô cùng.
Mục tin nhắn sms, anh ấy liên lạc với con nhỏ Lý Chiêu Quân nhiều hơn cả tôi.
Vậy là chuyện tình của chúng tôi thực sự có vấn đề rồi.
Cả buổi trong rạp, tôi không để ý bộ phim chút nào.
Đợi xem phim xong thấy tâm tình Dịch Lâm vui vẻ, tôi lựa lời thăm dò về quan hệ của anh và con nhỏ đó.
Anh vô tư đáp là họ cùng câu lạc bộ từ thời sinh viên nên có nói chuyện một chút.
Một chút cái con khỉ! Nội dung tin nhắn tôi xem được, không có cái nào liên quan tới câu lạc bộ hay công việc gì.
****
Tôi chọn im lặng, âm thầm sát sao bạn trai và kẻ thứ ba.
Quả nhiên tới sinh nhật Dịch Lâm, tôi thấy hai người đó ôm nhau lén lút ở phía sau nhà hàng diễn ra buổi tiệc.
Tô Thanh điên lên muốn bắt gian tại trận, nhưng tôi chấp nhận buông.
Khi người đàn ông đã thay lòng đổi dạ thì níu kéo làm chi cho mệt.
Thà Dịch Lâm chủ động nói không yêu tôi nữa thì tôi sẽ dễ chia tay hơn là bị cắm sừng.
- Nhưng cậu như thế là nhu nhược đấy, Lý Chiêu Quân tưởng cậu hiền dễ bắt nạt.
Với cả mấy năm thanh xuân của cậu....
Buồn chứ, không buồn mới lạ.
Tôi còn tự hào chuyện tình mấy năm, bạn trai giỏi giang học tiến sĩ.
Tôi vốn không muốn làm rùm beng, vì nơi này đang có nhiều người quen và bạn bè thân thiết.
Tôi vẫn muốn giữ mình là người lịch sự, chia tay một cách văn minh và giữ thể diện cho cả bản thân lẫn người sắp thành bạn trai cũ.
Cô bạn của tôi thì khác.
Tô Thanh còn lâu mới chịu, vẫn cố chụp mấy bức ảnh bằng chiếc IPhone đời mới nhất rồi mới rời đi.
Do tâm trạng không tốt nên tôi đã uống rượu.
Thực ra tửu lượng tôi rất rốt, tôi và Tô Thanh hay đi tới quán rượu cùng xàm xí với nhau.
Chỉ là trước mặt bạn trai tôi luôn kiềm chế, bởi tôi nghĩ chẳng người đàn ông nào thích bạn gái giỏi rượu chè.
Cồn chảy trong người, kiểu gì tâm trạng cũng ảnh hưởng, và hành động cũng thế.
Nhìn Lý Chiêu Quân cố tình mặc váy na ná màu với trang phục của Dịch Lâm, lại tiếp cận thân thiết với nhóm bạn thân của anh ấy, cười cười nói nói khiến tôi chướng mắt vô cùng.
Lại thấy thái độ của Dịch Lâm cũng đáp lại cô ta nhiệt tình, tôi không muốn để yên nữa.
Ăn vụng lại còn trước mặt bà đây, đừng trách bà đây không nương tình.
Tôi đi tới gần, chen luôn vào giữa để tách hai người đó ra.
Lý Chiêu Quân hỏi han tôi vài câu xã giao, tôi cũng nhàn nhạt đáp lời.
Cho tới khi cô ta đụng chạm vô duyên, tưởng vui nhưng lại cực kỳ khiêu khích.
- Na Kim, cô tăng cân nhiều phải không? Nhìn mặt tròn đáng yêu ghê, nhưng anh Dịch Lâm nói thích phụ nữ mảnh mai thanh thoát.
Ờ thì, đúng là tôi tăng cân thật.
Mới chưa tới chục ngày nhìn tôi mập ra trông thấy.
Vì stress chuyện tình cảm nên tôi ăn uống vô tội vạ để khỏa lấp sự bức bối trong lòng.
- Lý Chiêu Quân này! Ai cũng nói tôi hiền và dễ thương.
Cơ mà tôi tử tế cô không chịu biết điều, lại muốn leo lên đầu tôi ngồi hả?
- Kim, cô có ý gì?
Tôi cầm nguyên cái bánh socola chảy úp lên đầu cô ta.
Ngay lập tức một tiếng hét thất thanh vang lên, cùng sự ngỡ ngàng của mọi người.
- Na Kimmmm, cô điên à.
Mẹ kiếp, cô có biết cái vày này đắt lắm không.
- Bà đây giúp cô gột váy.
Tôi thẳng tay đẩy cô ta ngã xuống bể bơi bên cạnh.
Dịch Lâm gắt um lên quát thẳng mặt tôi.
- Kimmmm, em làm cái trò gì vậy??
- Tôi phải hỏi anh và cô ta làm cái trò gì mới đúng.
Tôi tác thành cho đôi cẩu nam nữ các người.
Một chân tôi đạp một phát, cả người tên bạn trai đểu cũng rơi nốt xuống bể bơi hội ngộ cùng Lý Chiêu Quân.
Tô Thanh ở bên hả hê thôi rồi, còn giúp tôi chiếu ảnh khi nãy lên màn hình lớn cho cả thiên hạ chiêm ngưỡng bộ mặt thật của hai nhân vật chính dưới nước.
Cô ấy tự đắc:
- Điện thoại xịn có khác, ảnh nét vch!
Trước khi bỏ về tôi giơ ngón tay giữa với Dịch Lâm, còn Tô Thanh thì tranh thủ chụp một lố ảnh để đời.
Bạn thân tôi còn ném lại một tràng mỉa mai.
- Lý Chiêu Quân, tên rõ đẹp mà tính tình giả nai, nhân cách rách nát! Biết người ta có bạn gái mà vẫn vồ vập vào.
Lêu lêu, đáng đời các người.
Cố giữ nhau cho chặt nhé, đừng xổng nhau ra kẻo lại làm khổ người khác.
F*ck youuuu!.