CHƯƠNG 157: CÔ NÃI NÃI MAU KHEN TA
Editor: Luna Wong
Khí trời mỗi ngày càng ấm lên, cày bừa vụ xuân đã bắt đầu, trước có Tứ Quý các biếu tặng rau xanh, sau lại có triều đình dẫn đầu lần thứ hai tạo phúc cho bách tính, một mùa đông này, bách tính trong kinh đô sinh hoạt cực kỳ tư nhuận.
Cày bừa vụ xuân ngay từ đầu, mọi người liền cảm giác trên người có khí lực dùng không hết, toàn bộ kinh đô phảng phất đều bận rộn.
Hứa Vân Noãn tạm thời đóng ngừng một nhà Tứ Quý các, sau đó ở trong noãn bằng liên tiếp bận rộn sáu bảy ngày.
Bởi vì trước có án tham độc quân lương, trong triều không ít người đưa mắt đặt ở trên người Mục gia, Mục Trần Tiêu nghe theo kiến nghị của Mục Thiên Trù, trong khoảng thời gian này vẫn ru rú trong nhà, nếu không nhất thiết, không lộ diện trước mặt người khác.
Đoan vương ở trong hoàng cung vài lần không có thể thành công bắt được người, chỉ có thể tìm tới Mục gia.
Mục Thiên Trù ứng lời mời của lão hữu, ra ngoài uống rượu, trong phủ chỉ còn lại có Chu quản gia tới đón tiếp.
Cũng may Chu quản gia cũng là nhìn quen thế diện, biết quan hệ của Đoan vương và công tử nhà mình, cũng không có khẩn trương thái quá.
“Nô tài gặp qua Đoan vương điện hạ, lão thái gia xuất phủ có chuyện cần làm, không có thể tự mình tiền tới đón tiếp, còn thỉnh điện hạ thứ tội.”
“Chu quản gia không cần đa lễ, ta biết Vệ quốc công không ở trong phủ, lần này tới là tìm Trần Tiêu, mấy lần không có thể cùng hắn trò chuyện, gần đây đều bận rộn cái gì?”
“Hồi lời của điện hạ, công tử và cô nãi nãi đang ở trong noãn bằng nghiên cứu mầm hoa quả dưa.”
“Mầm hoa quả dưa?”
Bởi vì trước triều đình dẫn đầu biếu tặng rau xanh, bách tính trong kinh thành căn bản sẽ không mua rau nữa, Hứa Vân Noãn liền tạm thời đóng một gian Tứ Quý các, lúc đó trong lòng hắn còn đang lo lắng, sinh ý của Mục gia sẽ bởi vậy chịu ảnh hưởng, hôm nay xem ra, đây căn bản không chịu ngồi yên nha!
“Cô nãi nãi trước đã phân phó, lời này đơn giản không thể nói với người bên ngoài, bất quá nếu là Đoan vương điện hạ hỏi, tự nhiên là sẽ không giấu diếm. Cô nãi nãi nói trồng thêm rau xanh nữa cũng không đáng giá, không bằng trồng một chút dưa và trái cây, nếu là có thể trước một hai tháng bán những dưa và trái cây này, nhất định cũng có thể kiếm được một khoản bạc.”
Đoan vương gật đầu: “Quả thực như vậy, bách tính trong kinh thành ăn không nổi dưa và trái cây, thế nhưng những quan viên phủ đệ kia, cho dù là đại phí chu chương vận chuyển từ Giang Nam, trong nhà cũng không thể thiếu, vẫn là Hứa cô nương thật tinh mắt.”
Chu quản gia cười đến thoải mái, nghe được có người khích lệ cô nãi nãi nhà mình, so với chính mình được vàng bạc còn cao hứng hơn: “Lão nô đưa Đoan vương điện hạ đi nhìn một cái, công tử đang giúp cô nãi nãi.”
“Được.”
Trong noãn bằng, Hứa Vân Noãn đặt xong mầm, ngẩng đầu lên, tiếu ý tràn đầy nhìn Mục Trần Tiêu: “Tôn nhi thực sự là khéo tay.”
Trước khi trồng mầm dưa hấu là chiết cành, nàng theo đại gia gia học hồi lâu, nhưng có đôi khi vẫn là không đúng mực, không giống Mục Trần Tiêu, xiên trúc trong tay cây ở trên gốc ghép miêu nhẹ nhàng đâm một cái, sau đó sẽ lấy chiết cành cắm vào, bảo chứng kín kẽ, không dư thừa chút nào.
bookwaves.com
Hứa Vân Noãn vừa mới bắt đầu còn chỉ đạo Mục Trần Tiêu làm, sau này thẳng thắn ở bên cạnh trợ thủ, thỉnh thoảng cho nhà mình tôn nhi tràn ngập cổ vũ tán thưởng, luôn có thể đổi lại được một tiếu ý nhợt nhạt.
Bước chân của Đoan vương rảo bước tiến đến noãn bằng ngừng lại, thiếu chút nữa cho là mình đến nhầm địa phương.
Cách đó không xa, Mục Trần Tiêu ngồi ở xe lăn, trước mặt bày một mâm gỗ thật to, trong mâm gỗ bày từng hàng chỉnh tề, đều là mầm nhỏ.
Mục Trần Tiêu đang dùng tay cầm một cây xiên nhỏ xíu bằng trúc, phảng phất như thêu hoa nhẹ nhàng ở giữa hai lá cây của mầm đâm một lỗ, sau đó nhét mầm nho nhỏ vào trong cái lỗ kia, sau đó Hứa Vân Noãn sẽ giơ ngón tay cái lên, cực kỳ cao hứng khen một tiếng.
Mục Trần Tiêu thì sao, hắn sẽ khẽ ngẩng đầu, quay Hứa Vân Noãn lộ ra một tia tiếu ý nhàn nhạt lại ấm áp.
Nếu như không phải định lực mười phần, Đoan vương đều muốn xoa xoa hai mắt của mình: “Trần Tiêu?”
Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu quay đầu lại, bất quá thần sắc trên mặt hai người lại là khác hẳn.
Người trước vẻ mặt tiếu ý, nhãn thần tựa hồ cũng sáng một cái, người sau như là châm nến gặp cuồng phong, duy nhất một điểm nhu hòa trên nét mặt, trong một sát na biến mất sạch sẽ.
Đoan vương đều muốn giơ tay lau mặt của mình, chẳng lẽ mấy ngày không gặp, hảo huynh đệ của mình đã tràn ngập ghét bỏ mình rồi sao?
“Gặp qua Đoan vương điện hạ.”
“Chỗ này hổn độn, để điện hạ chê cười, Trần Tiêu, ngươi bồi điện hạ đi phòng khách đi?” Hứa Vân Noãn đề nghị.
“Không cần, ” Đoan vương vội vã trả lời: “Đây là đang làm gì? Ta cũng giúp một chút được không?”
“Tự nhiên có thể, Hàn Yên, mau lây cho Đoan vương điện hạ hai cây xiên trúc đến.” Nhãn thần của Hứa Vân Noãn càng phát sáng sủa.
Mục Trần Tiêu nhận lấy xiên trúc: “Cô nãi nãi, ta chỉ Đoan vương điện hạ là tốt rồi.”
Hứa Vân Noãn không có suy nghĩ nhiều liền gật đầu: “Ân, được, ta đây gọi người chuyên môn chỉnh lý một mảnh địa phương.”
“Vì sao phải chuyên môn chỉnh lý địa phương?” Đoan vương có chút không giải thích được.
“Tự nhiên là dọn đất trống, trồng mầm Đoan vương điện hạ đích thân chiết.” Hứa Vân Noãn nói xong, còn quay đầu phân phó Mộ Vũ, “Đi lấy mấy cây dây đỏ qua đây, Đoan vương điện hạ chiết cây mạ, nhất định phải ký hiệu rõ ràng.”
“Hứa cô nương, như vậy có phải quá mức đại phí chu chương hay không?”
bookwaves.com
“Đây chính là cây Đoan vương điện hạ đích thân chiết, ở trong lòng rất nhiều bách tính, tự trồng hoa mầu giống như là đích thân nuôi lớn hài tử, Đoan vương điện hạ hy vọng hài tử của mình lớn không tốt sao?”
Nghe dạng thuyết pháp mới mẻ độc đáo thế, Đoan vương nhất thời ngẩn người, động tác dựa theo phương pháp của Mục Trần Tiêu ở gốc ghép của mầm đâm vào ngừng lại, nguyên bản mầm xanh biếc, trực tiếp bị hắn dùng xiên trúc đâm làm hai, cả kinh tay hắn đều theo run một cái.
Mục Trần Tiêu hơi giơ giơ lên khóe môi: “Điện hạ, ngươi đâm chết hài tử của mình rồi.”
Hứa Vân Noãn sửng sốt, lập tức xì một tiếng bật cười: “Ha ha ha, tôn nhi, ngươi cũng không nên hù dọa Đoan vương điện hạ.”
Đoan vương có chút ai oán nhìn hảo huynh đệ nhà mình một mắt, sau đó trầm tâm xuống tiếp tục đâm gốc ghép.
Chỉ là nghe xong lý do của Hứa Vân Noãn mới vừa rồi, lúc hắn hạ thủ luôn bất tri bất giác cẩn thận vài phần, chờ ghép xong mầm dưa hấu vào trong, vội vã nâng lên quan sát, càng nhìn càng là cảm thấy chỗ nào của gốc mầm cũng tốt, so với những mầm khác đều đẹp hơn rất nhiều
“Xem nhi tử của ta, có phải cao hay không?”
Mục Trần Tiêu giương mâu, lành lạnh nói rằng: “Ngươi còn đưa lên không trung như thế nữa, nhi tử này sắp chết rồi.”
Đoan vương liền vội vàng buông mầm nhỏ xuống, cẩn thận thổi thổi lá cây của nó.
“Ngươi sao có thể lãnh huyết vô tình như vậy, ta ngươi là huynh đệ, mầm này liền là chất tử của ngươi, sao có thể ở trước mặt chất tử, nói chuyện không lọt tai như thế, hù dọa nó làm sao bây giờ?”
Hứa Vân Noãn cười đến càng phát ra lớn tiếng, đám người Mộ Vũ, Hàn Yên giúp một tay cũng nhịn không được.
Đoan vương cầm dây đỏ lên, cẩn thận cột lên mầm, sau đó ở dưới sự chỉ đạo của Hứa Vân Noãn, trồng mầm xuống đất.
Cũng không biết có phải hắn mệt nhọc hay không, vừa đắp thêm đất cho mầm vừa niệm:
“Nhi tử ngươi yên tâm, qua hai ngày nữa cha trở lại thăm ngươi, ngươi thích uống dạng nước gì? Nước suối, hay là nước sông? Đến lúc đó đến mang theo luôn cho ngươi.”