Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 235: CÔ NÃI NÃI LÀ KẺ NỊNH HÓT


Dịch giả: Luna Wong – Sau bao ngày chờ đợi (từ năm ngoái tới giờ) cuối cùng mình cũng đã hoàn thành việc đổi tên miền rồi nè. Vốn dĩ là bookwaves.com nhưng .com bị người mua nhiều năm liên nhưng không sử dụng, buộc lòng mình phải đổi thành bookwaves.com.vn như bây giờ mọi người thấy. Chính vì để ăn mừng sự kiện lần này, tất cả những truyện mình dịch mình đều bão thêm ba chương hen. Lấy đó để ăn mừng và chung vui với độc giả. Cảm ơn mọi người đã đang và luôn ủng hộ Bookwaves trong thời gian vừa qua. Hy vọng trong sự trưởng thành của Bookwaves vẫn sẽ có dấu chân của mọi người bồi bên cạnh. Một lần nữa xin cảm ơn mọi người rất nhiều.


Nghe được Thẩm Cửu Mạch khen Hứa Vân Noãn tâm địa lương thiện, Mục Trần Tiêu không dấu vết nhíu nhíu mi tâm: Lúc trước nhìn Thẩm Cửu Mạch này làm việc coi như là kiên định, nhưng hôm nay nhìn lại, lời nói cử chỉ lại lỗ mảng như vậy, thật làm người khác thất vọng.


“Nếu thẩm công tử đã đáp ứng, như vậy thì mau đi làm đi.”


Nghe được Mục Trần Tiêu mở miệng, Thẩm Cửu Mạch gật đầu, trong thần sắc sinh ra vài phần quan sát hắn.


Trước đây không có cảm giác gì, nhưng hai lần gặp mặt gần nhất, luôn cảm giác Mục Trần Tiêu sinh ra vài phần phòng bị và phản cảm với mình.


Thấy Thẩm Cửu Mạch xuống phía dưới phân phó người chuẩn bị, tiếu ý trong ánh mắt Hứa Vân Noãn, rốt cục sinh ra vài phần vị đạo rõ ràng.


Thôi Diễm vẫn thận trọng nhìn thần sắc của Mục Trần Tiêu, nghĩ có phải mình có cơ hội biểu hiện ở trước mặt Mục tướng quân một chút hay không, nhưng tìm tới tìm lui, cũng không phát hiện mình có thể giúp đỡ cái gì.


Bên kia Tần U Tố cũng không có ngồi xuống, mà là quy quy củ củ đứng ở phía sau Hứa Vân Noãn.


Nhìn thấy trà trản rỗng trước mặt Hứa Vân Noãn, liền tự giác giúp nàng rót đầy, thái độ chu toàn cẩn thận, không để người phát hiện được hắn quấy rối.


Hứa Vân Noãn càng nhìn Tần U Tố, hiếu kỳ trong lòng càng sâu: Nhìn thế nào thế nào đều là nữ tử, thậm chí trên thân thể đều không có chút sai biệt nào, có phải là Tần Oanh Tư bọn họ lầm hay không? Hay là nói bản lĩnh dịch dung của Tần U Tố, đã cao siêu đến độ đến nàng đều có thể lừa.



Tuy rằng Vu thị phải bồi Hàn phu nhân nói chuyện, nhưng lại thời khắc chú ý động tĩnh của Đoan vương bên này.


Nhận thấy được sau khi Hứa Vân Noãn cho Thẩm Cửu Mạch một vài thứ, trong lòng càng cảm giác hỏa cấp hỏa liệu, thời gian bưng nước trà cố ý làm đổ trà trản, nước trà nhất thời làm ướt quần áo: “Mới vừa rồi nhất thời thất thần, còn thỉnh Hàn phu nhân thứ lỗi.”


Hàn phu nhân đã sớm biết Vu thị có chút ngồi không yên, có thể kéo nhiều thời gian của nàng như vậy, Vân Noãn bên kia cũng đã bố trí xong, cho nên nàng muốn đi đâu thì đi chỗ đó đi.


“Vu phu nhân xin cứ tự nhiên, một khách nhân không mời mà tới như ta, cũng không cần thời thời khắc khắc ở một bên bồi.”


Nét mặt của Vu thị mang theo dáng tươi cười, chỉ là tiếu ý này lại không chút đạt đến đáy mắt nào: “Hàn phu nhân nói đi đâu? Ngươi sang đây trong lòng ta rất cao hứng, hiện tại không cẩn thận làm ướt váy, vẫn là thất lễ, nên xuống thay trước, chút nữa trở lại bồi Hàn phu nhân tự thoại.”


“Vu phu nhân mau đi đi.”


Nhiều năm không gặp, bản lĩnh ác tâm người của Vu thị chỉ có hơn chứ không kém trước kia.


Vu thị đi, lập tức kêu thị nữ qua đây.


“Vừa rồi công tử bảo người của thiện phòng làm cái gì?”


“Hồi bẩm phu nhân, vị Hứa cô nương kia đưa cho công tử một ít nấm và nước suối trên Thanh Tuyền sơn, nói là bảo thiện phòng làm một món ăn, để mọi người trên yến hội ăn thử.”



“Cái gì?” Vu thị nhất thời nhíu thật chặt mi, “Công tử đáp ứng rồi?”


“Vâng, công tử đã sai người đưa đồ đến thiện phòng bên kia rồi.”


Vu thị cáu giận trong lòng, Hứa Vân Noãn này quả thật là gây ra chuyện thiêu thân!


Trước Cửu Mạch còn nói Hứa Vân Noãn căn bản không muốn nhận có ân cứu mạng hắn, hiện tại nhìn lại đâu phải không muốn nhận, chỉ là muốn tối đại hóa lợi ích mà thôi!


Bookwaves.com.vn

Nam nhân này, bỏ vào trong bát, bưng đến trước mặt ăn không ngon, cứ muốn nếm thử thứ bên ngoài mắt thấy được, đưa tay lại với không tới.


Dù cho thức ăn trong bát sắc hương vị câu toàn, cũng không bằng rau luộc phía ngoài.


Loại thái độ lúc trước của Hứa Vân Noãn đối với Thẩm Cửu Mạch đó rõ ràng là cố ý, sau khi có được sự chú ý của hắn, không thừa nhận ân cứu mạng, đó là lạt mềm buộc chặt, chặt chẽ nắm tâm tư của hắn vào trong lòng bàn tay.


Tuổi còn nhỏ liền có tâm kế như vậy, nếu nói không ai dạy nàng, tất nhiên là không thể nào!


Mục gia này quả thật là có tâm tư khác, đưa con tiểu hồ ly tinh này vào kinh thành, lúc này còn chưa được mấy tháng, đã ở kinh thành gây ra không ít động tĩnh, nếu còn tùy ý nàng nữa, nói không chừng sau này sẽ có bao nhiêu thần hồn bởi vì nàng mà điên đảo!

“Đi gọi tưng công tử đến, nói ta có chuyện muốn nói với hắn.”



“Vâng.”


Thẩm Cửu Mạch chính là bởi vì hoàn thành nhắc nhở của Hứa Vân Noãn mà cao hứng, lúc trở lại nhìn về phía Hứa Vân Noãn, nụ cười trên mặt phá lệ xán lạn.


“Hứa cô nương ta đã để người phân phó thiện phòng, chờ chút nữa khai yến, nhất định sẽ làm theo cách của ngươi.”


Hứa Vân Noãn rốt cục cho hắn một tia tiếu ý: “Ta đây tạ ơn Thẩm công tử.”


Đoan vương điện hạ nhẹ nhàng rũ đôi mắt xuống, nương động tác uống trà, che giấu khóe môi đang nâng lên.


Bookwaves.com.vn

Hứa cô nương thật đúng là dùng người trước, không dùng người sau. Mới vừa rồi còn cực kỳ không nhịn được Thẩm Cửu Mạch, lúc này nghe nói hắn hoàn thành căn dặn của nàng, trên mặt dáng tươi cười lập tức trở nên rõ ràng.


Bất quá dù cho biết rõ ý định lợi dụng của nàng, nhưng thái độ của đối phương thản thản đãng đãng, lại thêm dung mạo tinh xảo động lòng người, chờ nhìn sang cặp mắt trong suốt sáng sủa kia, cũng không đành lòng trách móc nặng nề.


Thấy được dáng tươi cười của Hứa Vân Noãn, trong lòng Thẩm Cửu Mạch hơi có chút nhảy nhót, còn muốn lại nói thêm hai câu, đã bị thị nữ đột nhiên xuất hiện cắt đứt.


“Công tử, phu nhân bên kia có chút việc, muốn thỉnh người qua giúp một tay.”


Thẩm Cửu Mạch gật đầu, đứng dậy hành lễ tạ lỗi với đám người Đoan vương điện hạ: “Còn thỉnh điện hạ và Mục tướng quân thứ lỗi, tại hạ đi một lát sẽ trở lại. Hứa cô nương, chút nữa ta còn là muốn nói chuyện của Kinh Châu thành với ngươi . . .”


“Chuyện của Kinh Châu thành sau này mới nói cũng không muộn, bất quá Vu phu nhân gọi ngươi qua đó, sợ rằng là nói chuyện trong thiện phòng, ngươi vừa bảo đảm với ta, sẽ không phải nói xong làm không được chứ?”



“Hứa cô nương yên tâm, bất quá là thêm một món ăn cũng không có gì, huống chi nấm này là Hứa cô nương đưa tới, cũng là một mảnh tâm ý, làm sao có thể cô phụ được?”


“Ngươi nói lời này ta thích nghe, vậy Thẩm công tử mau đi đi, đừng để cho Vu phu nhân đợi lâu.” Hứa Vân Noãn yên tâm.


“Được.”


Vu thị thấy được Thẩm Cửu Mạch, liền vội vàng kéo hắn sang một bên: “Cửu Mạch, ngươi bảo thiện phòng thêm thức ăn?”


“Vâng, Hứa cô nương đưa tới một ít nấm. . .”


Vu thị khắc chế lửa giận, thanh âm vẫn còn có chút không dễ nghe: “Cửu Mạch, ngươi vẫn cực kỳ có chừng mực, mẫu thân cũng vẫn lấy ngươi làm kiêu ngạo, nhưng ngươi nhìn thử chuyện ngươi làm lần này xem? Hứa Vân Noãn vốn có từng xích mích với Thẩm gia chúng ta, ngươi thu đồ của nàng cũng thì thôi, còn trực tiếp phân phó thiện phòng làm cho chư vị tân khách ngồi ở đây ăn?”


“Mẫu thân, Hứa cô nương cũng là có ý tốt.”


“Ngươi và nàng mới gặp qua mấy lần, làm sao biết nàng có ý tốt, hay là rắp tâm hại người? Cửu Mạch, ta biết ngươi bởi vì ân cứu mạng ở Kinh Châu thành, nhiều lần chiếu cố Hứa Vân Noãn, nhưng ngươi cũng phải phân rõ nặng nhẹ. Nếu như mấy thứ Hứa Vân Noãn đưa kia thực sự xảy ra vấn đề, như vậy trách nhiệm này là do nàng gánh, hay là do Thẩm gia chúng ta gánh?”


“Mẫu thân, Hứa cô nương không phải người như vậy.”


“Hiện tại ta cho người ngăn món ăn kia lại, Hứa Vân Noãn bên kia, ta tự mình đi nói.”


“Mẫu thân, ta đều đã đáp ứng Hứa cô nương rồi, nếu không làm được, chẳng phải là nói không giữ lời sao, nếu mẫu thân hoài nghi món này có vấn đề, chờ sau khi làm xong, nhi tử tự mình thử món!” Thẩm Cửu Mạch mặt mày thanh chính, thái độ phá lệ kiên quyết.


“Ngươi nói cái gì?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận