CHƯƠNG 266: CHỐNG ĐỐI
Dịch giả: Luna Wong
Vu thị nhìn thần sắc thản nhiên của Thẩm Cửu Mạch, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy một hơi thở không lên không xuống ngăn ở ngực, cực kỳ khó chịu: “Ngươi phái người tặng hạ lễ sinh thần cho Vệ quốc công?”
“Vâng, Hứa cô nương là ân nhân cứu mạng của ta, Vệ quốc công là ca ca của Hứa cô nương, cũng là thân nhân còn dư lại không nhiều của nàng, hôm nay biết được sinh thần của Vệ quốc công, cho nên liền tặng hạ lễ, không biết có chỗ nào không ổn, chọc cho mẫu thân tức giận như thế?”
“Ngươi còn hỏi ta có chỗ nào không ổn? Cửu Mạch, ngươi cũng không phải là người bị giam ở học đường chỉ biết là đọc sách, hôm nay trong triều đình thay đổi bất ngờ, lẽ nào ngươi nhìn không hiểu quan khiếu trong đó sao?”
“Ta biết trong triều đình có chút không an ninh, bất quá cái đó không có chút liên quan nào đến chuyện ta tặng hạ lễ.” Thẩm Cửu Mạch hơi gục đầu xuống.
Nếu là lúc trước, dù cho hắn không đồng ý lời của Vu thị nói, cũng sẽ không cãi cọ ở trước mặt nàng như vậy.
Nhưng là bây giờ, nhớ tới chuyện trước đó đáp ứng với Hứa Vân Noãn, tâm tư liền nhịn không được sinh ra vài phần biến hóa.
Hắn không rõ vì sao mẫu thân phản đối hắn và Hứa Vân Noãn có điều lui tới như thế, loại phản đối này không có chút đạo lý nào, nên hắn muốn tranh lực theo lý.
Nếu là đến quyền lợi vãng lai với Hứa cô nương đều tranh thủ không được, sau này làm sao có thể đứng ra bảo vệ nàng?
“Không có liên quân? Đoan vương điện hạ và Mục Trần Tiêu có quan hệ vô cùng tốt, cho dù là Mục gia xảy ra biến cố lớn như vậy, cũng không có chút mới lạ, lẽ nào ngươi không hiểu được?”
“Nhi tử nhìn hiểu, Đoan vương điện hạ và Mục tướng quân từng cùng xuất nhập sa trường, tình nghĩa giữa hai người có thể so với tình huynh đệ, nên hai người bọn họ có quan hệ thật tốt, chính là việc bình thường.”
“Tình huynh đệ? Đoan vương điện hạ chính là hoàng tử, hơn nữa còn là trưởng tử của hoàng thượng, thân là tử đệ hoàng thất, làm sao có thể thật tâm thật ý xưng huynh gọi đệ với một người tàn phế như Mục Trần Tiêu được?”
“Mẫu thân!” Thẩm Cửu Mạch nhíu chặt mi tâm, ngữ khí có chút nghiêm khắc, “Mục tướng quân chính là ở trên chiến trường chống đỡ kẻ thù bên ngoài mà bị thương, dù cho hiện tại hai chân tàn tật không thể đi lại, cũng không nên hạ thấp hắn như vậy.”
“Cửu Mạch, trước đây ngươi cực kỳ hiểu chuyện, hôm nay vì mấy người ngoài nhiều lần chống đối sinh mẫu mình?”
“Mẫu thân, cũng không phải là nhi tử có ý định chống đối, chỉ là thực sự cầu thị mà thôi, nhi tử có một việc có chút không giải thích được, còn thỉnh mẫu thân giải thích nghi hoặc.”
“Nói!”
“Vì sao mẫu thân có thành kiến sâu với Hứa cô nương cùng với Mục gia như vậy ?”
“Nguyên bản ta không muốn lấy việc này ra phiền nhiễu ngươi, chỉ muốn ngươi một lòng một ý giúp đỡ phụ thân của ngươi, một lòng một ý làm việc trong triều đình, nhưng bây giờ xem ra, không nói một câu với ngươi, chỉ sợ tâm tư của ngươi sẽ không đặt ở trên chính sự.”
Vu thị nhíu chặt mi tâm, trầm ngâm sau một lát, ngay sau đó mở miệng nói rằng.
“Từ sau khi yến hội của muội muội ngươi xảy ra chuyện, Thẩm gia chúng ta và Hứa Vân Noãn sinh chút khuất mắt, nàng vẫn ghi hận trong lòng, trong khoảng thời gian này, nàng không ngừng tiến hành chèn ép Thẩm gia ta, để chúng ta không chỉ có lỗ lã mấy vạn lượng bạc, mà đến danh tiếng đều bị liên lụy cực lớn. Trước mẫu thân ở trong lương đình, chất vấn Hứa Vân Noãn, mặc dù nàng không có thừa nhận, nhưng mẫu thân có thể khẳng định, giá rau chợt giảm xuống, noãn bằng bị hủy, Chương ma ma gặp chuyện không may. . . Nhất định đều có thiên ty vạn lũ liên hệ với Hứa Vân Noãn.”
Thẩm Cửu Mạch lắc đầu: “Mẫu thân nói việc này có thể có chứng cứ?”
Bookwaves.com.vn
“Hứa Vân Noãn cực kỳ gian trá, việc này cũng không có lấy được chứng cứ thiết thực.”
“Mẫu thân, trong lòng người có thành kiến với Hứa cô nương, nên lúc nhìn nàng khó tránh khỏi sẽ có vài phần bất công, như vậy cũng giống như nghi lân thâu phủ, càng cảm thấy nàng có vấn đề, liền càng đem tất cả căn do đều chồng chất ở trên người của nàng. Hứa cô nương tâm địa lương thiện, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.”
“Ngươi bây giờ còn giúp nàng nó chuyện, mẫu thân thực sự là không nghĩ ra, Hứa Vân Noãn này đến tột cùng đổ cho ngươi bao nhiêu thuốc mê, vì sao ngươi một lần lại ba lần giúp đỡ nàng?”
“Mẫu thân, nhi tử chỉ là ăn ngay nói thật, cũng không có thiên vị giúp bất luận kẻ nào.”
“Được rồi!” Vu thị quát lạnh một tiếng, “Cửu Mạch, sự tình trước kia, là thật cũng được hiểu lầm cũng được, nếu đã qua, ta có thể rộng lượng không truy cứu nữa, thế nhưng chuyện ngươi đáp ứng ta còn giữ lời chứ?”
“Mẫu thân chỉ là cái gì?”
“Trước ngươi đã đáp ứng ta, không tiếp xúc với Hứa Vân Noãn thì không tiếp xúc nữa.”
Thần sắc của Thẩm Cửu Mạch cực kỳ làm khó: “Trước không biết Hứa cô nương có ân cứu mạng ta, hôm nay nếu đã biết được, làm sao có thể làm như không thấy ân nhân?”
“Nói như vậy, ngươi nhất định phải có tiếp xúc với Hứa Vân Noãn kia?” Lửa giận đốt trong lòng Vu thị, phẫn nộ để sắc mặt của nàng âm tình bất định.
Thẩm Cửu Mạch có lòng muốn phản bác, nhưng khi nhìn thấy Vu thị tức giận thành bộ dáng như vậy, lại sợ bản thân nói thêm nữa, sẽ làm nàng có thành kiến với Hứa Vân Noãn càng thêm sâu, chỉ có thể bảo trì trầm mặc.
Trong lòng hắn cũng cực kỳ không nhẫn nại, ở trong lòng hắn, mẫu thân của mình Vu thị vẫn luôn là trưởng bối có tri thức hiểu lễ nghĩa khoan dung, ôn hòa, hắn vẫn cực kỳ kính trọng mẫu thân, nhưng không nghĩ tới trước mẫu thân còn ủng hộ hắn tìm kiếm ân nhân cứu mạng của mình, nhưng bây giờ người tìm được rồi, mẫu thân lại chợt thay đổi thái độ, càng cường liệt phản đối, điều này để trong lòng hắn thập phần không giải thích được.
Bookwaves.com.vn
“Được, xem ra Cửu Mạch thực tại lớn rồi, đến lời của mẫu thân mình nói đều không nghe, đã như vậy, sau này ngươi có chuyện gì cũng không cần thương lượng với ta nữa, xem như không có ta là được rồi.” Vu thị bực tức nói.
Lời nói này thực tại quá mức nghiêm trọng, Thẩm Cửu Mạch vội vã quỳ ở trên mặt đất: “Thỉnh mẫu thân bớt giận.”
Lâm Hoa ở một bên, mở miệng khuyên nhủ: “Công tử, mặc dù nói ân cứu mạng ở Kinh Châu thành thật sự đáng cảm động và nhớ nhung, nhưng bản thân Hứa cô nương cũng không muốn thừa nhận, công tử cần gì phải thời thời khắc khắc quải niệm ở trong lòng? Còn nữa, Hứa cô nương hôm nay ở trong kinh thành lăn qua lăn lại ra không ít động tĩnh, mộc tú vu lâm, phong tất thôi chi, phu nhân cũng là lo lắng công tử vì vậy mà bị liên lụy, còn hy vọng công tử có thể thể hiểu nỗi khổ tâm của phu nhân.”
“Tâm ý của mẫu thân, nhi tử tự nhiên lý giải, chỉ là. . .”
“Công tử, phu nhân cũng không phải yêu cầu công tử vong ân phụ nghĩa, chỉ là không hy vọng công tử cùng Hứa cô nương có nhiều tiếp xúc, về phần báo ân, do phu nhân đứng ra đại biểu Thẩm gia báo đáp, không phải càng thêm chu toàn hơn một mình công tử sao?”
Thẩm Cửu Mạch mi động lòng động, tạm thời trầm mặc lại.
Vu thị quay hắn phất phất tay: “Ngươi cũng không cần quỳ ở chỗ này của ta, nên làm gì thì làm cái đó đi.”
“Mẫu thân. . .”
“Đi xuống đi, mẫu thân muốn một mình yên lặng một chút.”
“Vâng.”
Đợi được Thẩm Cửu Mạch lui xuống, thần sắc trên mặt Vu thị cũng duy trì không được nữa, khuôn mặt nàng từng đợt nữu khúc, giống như điên cuồng, mạnh ném cầm trà trản trong tay nát bấy, như vậy còn chưa hết hận, lại trực tiếp quét bình xuân xuống đất.
Tiện nhân, Hứa Vân Noãn tiện nhân này!
Cho tới nay, nàng coi Thẩm Cửu Mạch như là nhãn châu của mình, qua nhiều năm như vậy, có thể nói là sủng ái vô điều kiện.
Mà Thẩm Cửu Mạch cũng tranh khí, từ nhỏ đã dị thường thông tuệ, sau này trưởng thành càng trở thành có thanh danh trong kinh thành, thậm chí đặc biệt được hoàng thượng thụ dự chức quan, thù vinh như thế, để cho nàng chỉ cần vừa ra khỏi cửa, liền có thể đã được vô số ánh mắt hâm mộ của người.
Nàng vốn tưởng rằng Thẩm Cửu Mạch có thể vẫn trở thành vinh quang của nàng, nhưng không nghĩ tới hôm nay hắn lại vì một Hứa Vân Noãn nho nhỏ, ba lần bốn lượt chống đối bác bỏ nàng, điều này làm cho nàng làm sao có thể chịu được?