CHƯƠNG 267: XÍCH MÍCH
Dịch giả: Luna Wong
Lâm Hoa quỳ ở một bên, thần sắc nơm nớp lo sợ, sợ đến sắc mặt trở nên trắng, thật vất vả đợi được Vu thị hoàn toàn bình tĩnh trở lại, nàng mới dám thử thăm dò mở miệng: “Phu nhân, trăm triệu lần không nên bởi vì một Hứa Vân Noãn nho nhỏ mà chọc tức thân thể.”
Lâm Hoa không biết dung mạo của Hứa Vân Noãn và và Sở Ngưng cực kỳ tương tự, càng thêm không biết trong lòng Vu thị kiêng kỵ Sở Ngưng này, chỉ có thể nói một ít lời khuyên bảo không quan hệ.
Vu thị phát tiết một hồi lửa giận trong lòng, mới phát giác được nơi ngực bị đè nén thoáng khá hơn một chút.
“Phu nhân, kỳ thực công tử cũng không phải muốn cố ý chống đối phu nhân, chỉ là hắn vừa mới biết được, Hứa Vân Noãn là ân nhân cứu mạng của hắn, phu nhân cũng không cho phép hắn tiếp xúc nhiều với Hứa cô nương, cho nên mới phản ứng to lớn như thế.”
Vu thị trong ngày thường biểu hiện cực kỳ thông tuệ cơ trí, Lâm Hoa thường xuyên kính nể không thôi, nhưng chuyện lần này, theo nàng thật sự là phu nhân có chút làm khéo thành vụng.
“Ngươi không rõ, ta tuyệt đối không cho phép Thẩm Cửu Mạch và Hứa Vân Noãn có nhiều tiếp xúc!”
Tính tình của Thẩm Cửu Mạch rất tương tự phụ thân của hắn Thẩm Thanh, chính là bởi vậy, hắn mới chiếm được càng nhiều quan tâm và yêu thích của Thẩm Thanh hơn.
Trước đây, Thẩm Thanh đế ý Sở Ngưng nghẹn tận cổ họng, nhiều năm như vậy, thật vất vả để người quên Sở Ngưng sạch sẽ, lại nhô ra một Hứa Vân Noãn có dung mạo cực kỳ tương tự Sở Ngưng .
Thẩm Thanh có thể vì dung mạo của Sở Ngưng si mê nhiều năm, khó bảo toàn Thẩm Cửu Mạch sẽ không giống phụ thân hắn thiên vị loại nữ tử có tướng mạo này.
Trước đây một Sở Ngưng để trong lòng nàng phập phồng khó an, đau khổ nhiều năm như vậy, nàng tuyệt đối không cho phép một nữ tử có dung mạo như vậy tương tự Sở Ngưng, trở lại trước mặt nàng diễu võ dương oai!
“Vâng, phu nhân nhất định có suy nghĩ của mình, là nô tỳ nói nhiều.”
Vu thị hít một hơi thật sâu, cưỡng bách bản thân tỉnh táo lại, chỉ cần vừa nghĩ tới gương mặt đó của Hứa Vân Noãn, nàng dễ mất đi bình tĩnh trong ngày thường: “Mới vừa rồi giọng của ta nói với công tử có phải quá mức nghiêm khắc hay không?”
“Công tử bởi vì chuyện trên yến hội, trong lòng ít nhiều vẫn còn có chút chú ý, vốn có phu nhân đã thuyết phục công tử, chỉ còn chờ đi qua một chút thời gian là có thể quên chuyện này, nhưng hôm nay phu nhân vừa phát hỏa, chỉ sợ sẽ làm cho vật ách tắc trong lòng công tử sâu sắc.”
Vu thị gắt gao nhắm hai mắt lại, trước mắt không khỏi hiện lên dáng dấp cao cao tại thượng, thản nhiên cười của Sở Ngưng, cái dáng dấp kia phảng phất thời khắc cười nhạo, nàng bất quá là một con kiến hôi tạm thời đắc ý.
“Ngươi thời khắc chú ý động tĩnh của đại công tử bên kia, thuận tiện thôn tin với toàn bộ thân tín bên cạnh hắn, nếu công tử lại gặp Hứa Vân Noãn, trăm phương ngàn kế cản người lại, mặt khác lập tức đưa tin tức cho ta.”
Trong lòng Lâm Hoa run lên, nói như vậy chẳng phải là muốn giám thị hành tung của đại công tử sao, đây nếu để cho công tử biết được, sợ rằng sẽ có ý kiến với phu nhân lớn hơn nữa, bất quá thân là hạ nhân, không có quyền lợi chất vấn.
“Vâng, nô tỳ đi làm ngay.”
Đợi Lâm Hoa lui xuống, Vu thị chậm rãi mở mắt, đảo qua một mảnh hỗn độn trên mặt đất:
bookwaves.com.vn
“Hứa Vân Noãn, không cần biết ngươi là người nào, mặc kệ ngươi tới kinh thành đến tột cùng có bao nhiêu mục đích, mơ tưởng mê hoặc Cửu Mạch! Nếu ngươi dám đưa tay qua đây, vậy cũng chớ trách ta trực tiếp chặt móng vuốt của ngươi!”
Vừa vào lúc này, Thẩm Thanh đi đến, vừa đặt chân, liền đạp phải một khối sứ vỡ, để hắn không khỏi nhíu mi tâm, thần sắc một mảnh đông lạnh: “Đây lại đang nháo cái gì?”
Vu thị đứng dậy: “Lão gia sao trở về rồi?”
“Vừa trên đường trở về, gặp Cửu Mạch thấy thần sắc hắn có chút thất lạc, liền hỏi hai câu.” Thẩm Thanh nhìn Vu thị, trong ánh mắt mang theo thẩm lượng rõ ràng.
“Ta bất quá nói hắn hai câu, trong lòng hắn liền có chút mất hứng, cáu kỉnh với ta.”
“Sợ rằng không chỉ là nói hai câu đơn giản như vậy?”
Vu thị vốn tâm tư mẫn cảm, lúc này thấy trong lời nói của Thẩm Thanh mang theo chất vấn, vừa đè lửa giận xuống, trong một sát na bị châm lên: “Lão gia đây là ý gì? Ngươi không tin lời nói của ta, lại vì sao tới hỏi ta?”
“Ngươi bởi vì hắn tặng hạ lễ sinh thần cho Vệ quốc công, còn phát giận lớn với hắn?”
“Lẽ nào ta làm không đúng sao? Hôm nay chúng ta đã mơ hồ đầu phục tam hoàng tử, nếu để cho tam hoàng tử điện hạ nghe nói Cửu Mạch quan hệ thân cận với Mục gia, sợ rằng trong lòng của hắn không thoải mái đi?”
“Phụ nhân chi kiến! Chuyện trên triều đình, ngươi biết cái gì?” Sắc mặt của Thẩm Thanh nghiêm túc, nhãn thần nhìn Vu thị tràn đầy đều lãnh ý.
“Ta không hiểu, đó là bởi vì lão gia chưa từng nói với ta, hôm nay tâm tư của lão gia đều đặt ở trên người của Trần di nương đi, đâu còn nhìn thấy được phu nhân chính thức như ta, cũng không biết tình hình như vậy, nếu truyền đi, ngự sử bên kia có thể tố tấu lão gia ái thiếp diệt thê hay không!”
“Ngươi nói bậy bạ gì đó? Ngươi thân là đường đường đương gia chủ mẫu, dĩ nhiên tranh giành tình nhân với một thiếp thất, truyền đi rốt cuộc là ném mặt mũi của người nào?”
bookwaves.com.vn
Vu thị mím môi thật chặt, trong ánh mắt như cũ có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Thẩm Thanh tức giận nói: “Hôm nay Đoan vương điện hạ mới vừa nói rõ ràng quan hệ trước đó với Vân Sơ, trong kinh thành người người đều chú ý Thẩm phủ chúng ta, nhìn xem Thẩm gia chúng ta đến tột cùng sẽ làm ra dạng lựa chọn gì? Nếu chúng ta bởi vì Đoan vương điện hạ cự tuyệt liên hôn, ngược lại đầu nhập vào tam hoàng tử điện hạ, chẳng phải thành hạng người đầu ki đảo bả trong miệng người khác sao?”
Vu thị sinh hờn dỗi không lên tiếng.
Thẩm Thanh nói tiếp: “Dù ngươi không thèm để ý hình tượng của Thẩm gia chúng ta ở trong mắt người khác là dạng gì, lẽ nào ngươi còn không để ý đến Vân Sơ và Cửu Mạch?”
“Đây mắc mớ gì đến bọn họ?”
“Ngươi cả ngày ngoại trừ quan tâm ta hậu viện, không thể động động não, tỉ mỉ suy nghĩ lợi hại quan hệ trong này một chút sao? Trước chúng ta đẩy Vân Sơ và Đoan vương điện hạ liên hôn, sau đó chúng ta liền đứng ở bên Đoan vương, hôm nay liên hôn không thành, chúng ta đưa mắt chuyển đến trên người của tam hoàng tử, sau đó càng đẩy Vân Sơ qua đó, đây không phải rõ ràng nói với tam hoàng tử, Thẩm Vân Sơ bất quá là một vật ràng buộc liên lạc song phương sao?”
Lông mi của Vu thị dựng lên: “Tam hoàng tử điện hạ làm sao sẽ nghĩ như vậy?”
“Chúng ta phải dùng tới liền đem nàng đẩy tới đẩy lui, ngươi còn muốn để tam hoàng tử nghĩ như thế nào?”
“Cái đó có quan hệ gì tới việc ta ngăn cản Cửu Mạch tặng lễ cho Mục gia?”
“Nữ tử mà nữ một nhà trăm nhà cầu, nếu đưa tới cửa tự nhiên không lạ gì, không nên tự tốn hao tâm tư, mọi cách cầu lấy mới có thể quý trọng. Cho nên quan hệ của chúng ta cùng Đoan vương điện hạ phải duy trì biểu hiện ra hòa bình, mà diễn trò phải làm nguyên bộ, Đoan vương điện hạ và Mục gia có quan hệ vô cùng tốt, cho nên Thẩm gia chúng ta không thể nháo cứng với Mục gia, chỉ có thái độ như vậy, mới có thể làm cho tam hoàng tử càng thêm coi trọng Thẩm gia chúng ta, tiến tới để hắn tự nghĩ biện pháp cầu thú Vân Sơ, để thu được ủng hộ của chúng ta Thẩm gia.”
Trong lòng của Vu thị có chút hối hận, ngữ khí trở nên có chút buộc chặt: “Nói như thế, Cửu Mạch tặng quà là tặng đúng rồi?”
“Không sai, Cửu Mạch việc làm, cực kỳ hợp tâm ý của ta.”
“Nhưng là Hứa Vân Noãn kia. . .” Vu thị lời vừa ra khỏi miệng, liền nhất thời cắn đầu lưỡi.