Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 273: XẢY RA NGOÀI Ý MUỐN CÓ THỂ TRÁCH AI?

Dịch giả: Luna Wong

Có Đào Bảo Nhi và Nhị Hắc ở, dọc theo con đường này nói nhao nhao ầm ỷ, không một lúc nào an tĩnh.

Hứa Vân Noãn lại có chút thích náo nhiệt như vậy, ở lúc Đào Bảo Nhi và Nhị Hắc cãi nhau, thỉnh thoảng còn làm người hòa giải, thế cho nên trên xe ngựa luôn luôn có tiếng cười không ngừng.

Trong xe ngựa của Thẩm gia, Thẩm Vân Sơ và Vu thị ngồi song song, nhãn thần thỉnh thoảng liền đảo qua, mang theo một tia thấp thỏm bất an.

Vu thị trầm ngâm một lát, khẽ thở dài: “Muốn hỏi cái gì cứ hỏi, ấp a ấp úng như vậy làm cái gì?”

“Mẫu thân, Hứa Vân Noãn bên kia người đã quyết định chưa?”

“Đi lên trước không lâu chính là khu vực săn bắn hoàng gia, diện tích của khu vực săn bắn hoàng gia khá lớn, trong cánh rừng thỉnh thoảng còn có dã thú thường lui tới, hơn nữa hoàng thượng nhân thiện, trong ngày thường lúc không có chuyện gì làm, trong trường săn còn cho phép người ra vào, tình huống phức tạp như vậy, nên phát sinh cái gì đều có khả năng.”

Nhãn thần của Thẩm Vân Sơ thoáng mê man, lập tức hiện lên một tia cực kỳ sáng: “Ý của mẫu thân là, Hứa Vân Noãn có thể sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn?”

“Đến tột cùng có phát sinh ngoài ý muốn không, ai biết được, phản chính không liên quan gì đến chúng ta, nên, Vân Sơ, chúng ta cái gì cũng không biết, ngươi càng không cần biểu hiện ra bất kỳ dị thường gì, hiểu chưa?”

“Vâng, thỉnh mẫu thân yên tâm, ta hiểu.” Hai tay của Thẩm Vân Sơ túm lại với nhau thật chặt, trong ánh mắt tràn đầy quang mang lạnh lùng.

“Mẫu thân giúp ngươi lúc này, là phiêu lưu cực lớn, nếu bị phụ thân ngươi biết được, còn không biết sẽ gây ra dạng nhiễu loạn gì. Cho nên, Vân Sơ ngươi cần phải tranh khẩu khí, đừng quên trước ngươi đã nói, không còn Hứa Vân Noãn ở bên Đoan vương điện hạ, ngươi không thể không thẳng!”

“Thỉnh mẫu thân yên tâm, chỉ cần không có Hứa Vân Noãn, ta nhất định sẽ làm cho Đoan vương điện hạ an an tâm tâm thú ta.”

“Tốt, hài nhi của ta có chí khí.” Trong mắt Vu thị lóe lên một nụ cười thỏa mãn, so sánh với tam hoàng tử Thẩm Thanh nhìn trúng, nàng vẫn cảm thấy Đoan vương điện hạ càng có hy vọng cạnh tranh đại vị, nên ủng hộ nữ nhi của mình một chút thì đã sao?

Đội ngũ hạo hạo đãng đãng hướng đi về phía trước cả ngày, sắc trời sát đen mới đi tới doanh địa của khu vực săn bắn.

Hôm nay khí trời đã rất ấm áp, sau khi xuống xe ngựa, gió nhẹ quất vào mặt có chút ấm áp.

Nhị Hắc từ trên xe ngựa nhảy xuống, rất khéo léo y ôi ở sát bên làn váy của Hứa Vân Noãn, không chút ý muốn chạy loạn nào.

Đào Bảo Nhi không cam lòng bị bơ, đứng ở bên kia của Hứa Vân Noãn, trả lại cho Nhị Hắc một ánh mắt khiêu khích.

Nhị Hắc tà tà vòng vo đảo nhãn châu, dáng dấp cao ngạo không cùng ngươi so đo.

Hứa Vân Noãn nhìn thấy, không khỏi buồn cười.

Úc Khoảnh đẩy Mục Trần Tiêu chạy tới: “Cô nãi nãi, Đào tiểu thư.”

Bookwaves.com.vn

“Mục tướng quân hữu lễ.” Đào Bảo Nhi hành lễ xong, liền núp ở phía sau Hứa Vân Noãn, không dám có chút tiếp xúc với nhãn thần của Mục Trần Tiêu.

Mục Trần Tiêu cũng không ngại, nhìn Hứa Vân Noãn từ trên xuống dưới, sau khi phát hiện thần sắc của nàng không tệ, hơi thở nhẹ nhõm: “Cô nãi nãi doanh trướng đã sắp xếp xong xuôi, ở sát bên doanh trướng của Hàn phu nhân, nếu cô nãi nãi có chuyện gì không kịp tìm ta, liền có thể đi tìm Hàn phu nhân trước.”

“Được, ta đã biết, tôn nhi không cần lo lắng.”

Nhìn Hứa Vân Noãn miệng cười, Mục Trần Tiêu vẫn cảm thấy không yên lòng, vừa nghĩ tới Hứa Vân Noãn có thể chịu đựng nguy hiểm ở chỗ hắn nhìn không thấy, một lòng liền như bị người chặt chẽ nắm lấy, cực kỳ khó chịu.

“Cô nãi nãi, đừng để cho Nhị Hắc rời khỏi người, nếu thật có loại người không có mắt gì đụng phải ngươi, tựa như gia gia nói, gạt ngã người trước mới nói.”

Hứa Vân Noãn cười gật đầu: “Được, ta nghe tôn nhi, yên tâm đi, ta nhất định sẽ chiếu cố mình thật tốt.”

Sau khi Mục Trần Tiêu rời khỏi không bao lâu, Hàn phu nhân liền tìm tới: “Vân Noãn, dọc theo con đường này Bảo nhi làm không ít ầm ĩ ngươi đi?”

“Ít nhiều có Bảo nhi muội muội bồi ta nói chuyện, nói cách khác dọc theo con đường này sợ rằng buồn chết.”

“Cũng chính là tính tình ngươi tốt, ta đây làm mẫu thân, có đôi khi đều cảm thấy nàng quá ồn.”

“Tính tình của Bảo nhi muội muội hoạt bát, ngây thơ, đây là chuyện tốt, càng nói rõ lối dạy của Hàn phu nhân tốt.”

Hàn phu nhân nghe xong trong lòng chỉ cảm thấy thư sướng không gì sánh được, mặc dù ngoài miệng nàng oán giận, nhưng thật đúng là cưng chìu Đào Bảo Nhi vô pháp vô thiên, cũng may tính tình của Đào Bảo Nhi trời sinh tốt, hơn nữa thân thể có chút không tốt, mới không có như Chu Ngọc Nghiên bị nuông chiều thành hiêu trương bạt hỗ.

Bookwaves.com.vn

Đào Bảo Nhi cứ muốn nháo ngủ một doanh trướng với Hứa Vân Noãn, Hàn phu nhân suy nghĩ một chút, phản chính doanh trướng ngay bên cạnh, liền phái thêm hai danh thị nữ coi chừng, đơn giản tùy nàng đi.

Một đêm này tàu xe mệt nhọc, tất cả mọi người nghỉ ngơi thật sớm, chỉ còn chờ tiết mục xuân ngày mai chính thức bắt đầu.

Buổi tối, Thẩm Cửu Mạch phụ trách tuần tra doanh địa xong, liền đến đây để thỉnh an Vu thị.

Vu thị đang cùng Thẩm Vân Sơ nói chuyện, nét mặt tràn đầy tiếu ý.

Sau khi Thẩm Cửu Mạch đi vào, tiếng cười nói của hai người liền không khỏi dừng lại.

Từ lần trước Mục Thiên Trù sinh thần, bởi vì chuyện Thẩm Cửu Mạch tặng lễ xảy ra không thoải mái, quan hệ mẫu tử liền hơi lộ ra có chút không được tự nhiên.

“Nhi tử thỉnh an mẫu thân.”

Thẩm Vân Sơ đứng dậy: “Vân Sơ gặp qua huynh trưởng, ca ca tới thật đúng lúc, ta và mẫu thân vừa rồi còn nói, nghe nói trong cánh rừng xuất hiện mấy con chồn bạc, nếu có thể săn được hai con chồn bạc, đến mùa đông làm thành khăn choàng cổ, hẳn là cực kỳ ấm áp.”

Thẩm Vân Sơ vừa nói, vừa hướng Thẩm Cửu Mạch nháy mắt một cái.

Thẩm Cửu Mạch ngầm hiểu, liền vội vàng nói: “Nếu mẫu thân thích da chồn bạc, như vậy ngày mai săn bắn, nhi tử liền chuyên săn cho người.”

Vu thị nhìn thần sắc trên mặt Thẩm Cửu Mạch, thoáng hòa hoãn một ít: “Ngươi hồi lâu cũng không có sờ đến cung tên, vạn nhất để người khác đoạt hạng nhất, vậy coi như mất thể diện.”

“Thỉnh mẫu thân yên tâm, nhi tử nhất định đạt nhất, để mẫu thân cao hứng một chút.”

Vu thị thở dài một cái, sau cùng bật cười: “Ta muốn da chồn bạc không đơn thuần là vì bản thân ta, đoạn thời gian này mẫu thân tự định giá hồi lâu, thái độ đối với Hứa cô nương thật sự có chút ác liệt, nhưng nếu để ta đi xin lỗi nàng, lại cảm thấy không bỏ được mắt mũi, cho nên mới muốn để ngươi săn hai tấm da chồn bạc, làm lễ vật đưa qua cho nàng. Da chồn bạc coi như là một vật hi hãn, có thể biểu đạt cảm tạ của ngươi, cũng có thể hòa hoãn một chút quan hệ của Thẩm gia chúng ta với nàng, nhất cử lưỡng tiện.”

Trong ánh mắt Thẩm Cửu Mạch bắn ra ra một tia vẻ vui thích: “Thỉnh mẫu thân yên tâm, ngày mai ta nhất định săn thêm hai con chồn bạc.”

Chỉ cần mẫu thân nguyện ý buông thành kiến, trong lòng của hắn cũng không cần củ kết nữa.

“Được rồi, xem ngươi cao hứng thành cái dạng này, ta là mẫu thân của ngươi, tóm lại là phải suy nghĩ cho ngươi.”

“Nhi tử tự nhiên minh bạch một phen khổ tâm của mẫu thân.”

“Về sớm nghỉ ngơi đi, dưỡng đủ tinh thần, ngày mai ở khu vực săn bắn đạt được đồ tốt.”

“Vân, vậy nhi tử xin được cáo lui trước, mẫu thân và muội muội cũng sớm nghỉ ngơi.”

“Được.”

Đợi được Thẩm Cửu Mạch lui ra ngoài, tiếu ý trong mắt Vu thị từng chút từng chút tiêu tán: “Ngày mai nói tung tích chồn bạc cho thân tùy bên người ca ca ngươi biết, để hắn dẫn người đi thật xa, tuyệt đối không thể để cho hắn dính vào kế hoạch của chúng ta.”

“Mẫu thân yên tâm.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui