Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 276: CHỈ DỰA VÀO CÁI MIỆNG

Dịch giả: Luna Wong

Hứa Vân Noãn ở bên cạnh làm như có thật gật đầu: “Xem ra Vương gia tiểu thư còn chưa đau tới hồ đồ, lúc này nên nhanh chóng tìm đại phu mới phải! Thẩm tiểu thư, người này là ngươi làm thương tổn, lẽ nào ngươi không giúp thỉnh một thái y qua đây? Bằng vào thân phận của Vương tiểu thư chắc là thỉnh không được thái y, nhưng ngươi là tiểu thư của Thẩm gia đứng ra thì lại khác, thương nặng như vậy, vẫn là thỉnh thái y tới nhìn một cái tương đối thỏa đáng.”

Thỉnh thái y, sự tình sẽ triệt để làm lớn.

Vương Tùng Tiếu lúc này cũng không thể chú ý nịnh nọt với Thẩm Vân Sơ nữa, thậm chí nàng đều đã quên chán ghét với Hứa Vân Noãn, chỉ nhớ rõ mới vừa rồi là Thẩm Vân Sơ tương hất nàng ra, mới để cho nàng ngã đè lên tảng đá bị thương thắt lưng.

“Thẩm tiểu thư, ngươi sẽ giúp ta chứ?”

Thẩm Vân Sơ phẫn hận nhìn phía Hứa Vân Noãn, vừa muốn nói điều gì, lại bị Hứa Vân Noãn trực tiếp lên tiếng cắt đứt.

“Thẩm tiểu thư, mới vừa rồi ngươi là ở trước mắt bao người hất người ra, dù là các tiểu thư bên cạnh ngươi nguyện ý nói tốt giúp ngươi vì thân phận của ngươi, đừng quên chung quanh còn có thật nhiều hộ vệ đó, ngươi chớ nghĩ đến chuyện từ chối đổ trách nhiệm cho người khác gánh tội thay.”

Vài tiểu thư đều vây ở bên này, tự nhiên đưa tới chú ý của rất nhiều người, hộ vệ phụ trách tuần tra chung quanh cũng ở xa xa nhìn, tuy rằng không dám tiến lên, thế nhưng tình hình mới vừa rồi lại không có bỏ qua.

Thẩm Vân Sơ đảo qua mọi nơi, trong lòng trong nháy mắt mơ hồ phát lạnh, nàng gắt gao cắn răng, trong lòng hận không thể trực tiếp xé xác Hứa Vân Noãn: Hứa Vân Noãn quả thực chính là một tiểu tiện nhân! Nàng chính là đến để khắc mình! Nàng nhất định phải giết chết nàng!

“Vương tiểu thư chớ lo lắng, ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm kiếm thái y.”

Thẩm Vân Sơ nói chuyện liền trực tiếp rơi lệ, nét mặt tràn đầy khổ sở.

Hứa Vân Noãn âm thầm sách sách lưỡi, đối với nước mắt nói đến là đến của Thẩm Vân Sơ cực kỳ bội phục: Nước mắt là lợi khí lớn nhất của mỹ nhân, huống chi là mỹ nhân như Thẩm Vân Sơ đây?

Mỹ nhân rơi lệ, để cho người khác nhìn thấy, hận không thể giao trái tim ra dỗ nàng cao hứng.

“Đây là thế nào?” Một thanh âm ôn nhuận như ngọc vang lên.

Mọi người đều quay đầu lại, thấy nam tử đi tới, trong ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng.

Hứa Vân Noãn quay đầu đi, nhìn về phía tam hoàng tử Ninh Cảnh chậm rãi mà đến.

Tam hoàng tử Ninh Cảnh, khuôn mặt tuấn mỹ như ngân nguyệt, khí tức ôn nhuận như mỹ ngọc, hắn cũng không có mặc kỵ trang săn thú, mà là mặc một thân trường bào thêu mặc trúc, trong tay cầm một ngọc tiêu, chậm rãi mà đến, một thân khí tức tôn quý khó nén.

“Gặp qua tam hoàng tử điện hạ.”

Bookwaves.com.vn

Ninh Cảnh khẽ gật đầu, mặt mang nụ cười ra hiệu mọi người đứng dậy, sau đó đưa mắt rơi vào trên người Thẩm Vân Sơ đang rơi lệ: “Thẩm tiểu thư sao khóc?”

“Đa tạ tam hoàng tử điện hạ quan tâm, Vân Sơ không có gì, là Vương gia tiểu thư bị thương, ta đang muốn đi thỉnh một vị thái y cho nàng!”

“Nguyên lai Thẩm tiểu thư là lo lắng cho thương thế của Vương gia tiểu thư mà rơi lệ, ngươi thật sự quá thiện tâm. Người đến, đi thỉnh Trần thái y qua đây, bảo hắn giúp Vương gia tiểu thư xem một chút.”

“Vâng.” Hộ vệ đi theo bên cạnh tam hoàng tử vội vã đi mời người.

Thẩm Vân Sơ nâng đôi mắt lên, một hạt nước mắt run rẩy từ trên mặt mũi xinh đẹp xẹt qua, ánh mắt nàng dịu dàng như nước, nhẹ nhàng nhìn sang, phảng phất hàm chứa thâm tình yên lặng: “Đa tạ tam hoàng tử điện hạ.”

Nhãn thần của tam hoàng tử hơi lóe lên, khóe môi sinh ra vài phần tiếu ý: “Thẩm tiểu thư không cần khách khí như vậy, Vương gia tiểu thư có thái y chiếu cố, Thẩm tiểu thư không cần vì thế mà lo lắng.”

Thẩm Vân Sơ nhàn nhạt gật đầu, chỉ là nước mắt trên mặt lại không có ngừng.

Hứa Vân Noãn âm thầm xuy cười một tiếng, tam hoàng tử này cũng là một tay diễn kịch tốt, hắn và Thẩm Vân Sơ ngược lại cũng xứng, bọn họ thấu thành một đôi, cũng tiết kiệm ra ngoài tai họa người khác.

“Tam hoàng tử điện hạ, là Hứa Vân Noãn kia kéo Vương gia tiểu thư xuống ngựa, Vương gia tiểu thư bị thương, lại đổ tội cho Thẩm tiểu thư, trong lòng Thẩm tiểu thư làm sao có thể không ủy khuất được?”

Hai danh tiểu thư sau lưng Thẩm Vân Sơ tiến lên đỡ cánh tay của nàng, nghĩa phẫn điền ưng quay tam hoàng tử nói rằng.

Tam hoàng tử quay đầu nhìn phía Hứa Vân Noãn, lập tức nhãn thần hơi run rẩy.

Lần trước yến hội của Thẩm gia, tam hoàng tử lâm thời có việc cũng không có đi tham gia, bởi vậy ấn tượng của hắn đối với Hứa Vân Noãn còn dừng lại ở dạ yến Nguyên Tiêu tiết trong cung, trên yến hội Hứa Vân Noãn ngồi ở góc thoáng hoang vắng, lúc tiến lên đáp lời cũng là cúi đầu, bởi vậy cũng không có thấy rõ dung mạo của nàng.

Bookwaves.com.vn

Lúc này tỉ mỉ quan sát mới phát hiện, dung mạo của nàng mặc dù hơi lộ ra non nớt, thế nhưng so với Thẩm Vân Sơ lại không kém chút nào.

Hứa Vân Noãn không e dè ánh mắt của tam hoàng tử, thậm chí trực tiếp tự nhiên hào phóng đối diện với hắn, trong ánh mắt trong suốt mang theo một chút tức giận: “Tam hoàng tử điện hạ chuyên qua đây, chắc không phải đổi trắng thay đen chứ?”

Đối mặt với đôi mắt trong suốt lại tràn đầy sinh cơ kia của Hứa Vân Noãn, tam hoàng tử không khỏi hơi dừng lại một chút: “Hứa cô nương hiểu lầm, bất luận sự tình gì cũng phải thực sự cầu thị, dù cho ta là hoàng tử cũng sẽ không đổi trắng thay đen.”

“Vậy là tốt rồi, ở đây rất nhiều người đều nhìn thấy, ta và Thẩm gia tiểu thư nói chuyện hơi có chút không thoải mái, Vương gia tiểu thư này liền xông lên xuất đầu muốn dùng roi đánh ta, nàng đánh ta một roi, ta kéo nàng xuống ngựa khiến nàng ngã một lần, ân oán giữa hai người chúng ta cũng không tính là thanh toán xong, sau đó lại xảy ra chuyện gì, đã không có quan hệ gì với ta. Là lúc tiểu thư của Thẩm gia tới đỡ người không vững, trực tiếp khiến Vương gia tiểu thư văng ra ngoài, mới để cho nàng ngã trên tảng đá bị thương thắt lưng, đây là hai chuyện khác nhau, nghìn vạn lần không nên nhập làm một để nói.”

“Ngươi đây là càn quấy, nếu không phải ngươi kéo Vương gia tiểu thư xuống ngựa, Thẩm tiểu thư cần gì phải đỡ nàng?”

Hứa Vân Noãn hơi nhíu mày nhìn sang, lập tức cười lạnh một tiếng: “Sau này nếu không ai thèm thú ngươi, có phải cũng muốn trách tam hoàng tử điện hạ hay không?”

“Ngươi nói bậy bạ gì đó?” Tiểu thư đang nói kia nhất thời đỏ mặt.

“Tam hoàng tử điện hạ dung mạo tuấn mỹ, ăn nói tôn quý, hôm nay sau khi ngươi nhìn thấy người kinh vi thiên nhân, sau này lúc nghị luận thân sự, nhìn những nam tử khác tất nhiên sẽ không xem trọng, nói không chính xác cứ qua lại như thế, liền biến thành gái lỡ thì lưu ở trong phủ không ai thèm thú, truy nguyên do, cũng không phải trách tam hoàng tử điện hạ sao?”

“Ngươi không nên nói bậy nói bạ!”

“Ngươi còn biết đây là nói bậy, vậy sao mới vừa rồi còn truy cứu căn do, trách ta kéo Vương gia tiểu thư xuống ngựa? Mặc dù ta kéo người ngã xuống ngựa, đó cũng là vì nàng muốn đánh ta trước, chẳng lẽ chỉ cho phép nàng đánh người, lại không cho phép ta phản kháng? Vậy những quan gia tiểu thư các ngươi thật đúng là uy phong to lớn, sau này ra cửa nói không hợp lấy roi đánh là được sao, đi đến chỗ nào đánh tới chỗ đó, không cần để ý chút quy củ nào?”

“Chúng ta mới không có!” Tiểu thư mở miệng nói chuyện kia vành mắt đều đỏ, vừa thẹn vừa giận, thiếu chút nữa bị ủy khuất đến khóc.

Hứa Vân Noãn lần thứ hai cười nhạt: “Ngươi cũng khóc? Mấy quan gia tiểu thư các ngươi liên hợp lại, tìm phiền phức cho một người dân thường như ta, ta cũng còn chưa khóc đó, các ngươi từng người một lại khóc trước? Có phải ai khóc thảm nhất, người đó có lý phải không? Vậy không bằng ta cũng nên khóc thử, hồi lâu không khóc, nước mắt tích góp từng tí một xấp dầy, nếu là khóc lên có thể không ngừng được. . .”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui