Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 278: TÁI KIẾN HIỀN PHI

Dịch giả: Luna Wong

Chuyện của Vương gia tiểu thư bên này nháo ra ngoài, đưa tới động tĩnh khá lớn, rất nhanh phu nhân mấy nhà liền chạy về.

Có tam hoàng tử điện hạ ở đây, Vương gia trái lại cũng không có nắm chặt không tha, chỉ là biểu hiện ra dáng dấp cực kỳ ủy khuất.

Từ trong doanh trướng của Vương gia tiểu thư đi ra, Thẩm Vân Sơ quỳ gối quay tam hoàng tử điện hạ hành lễ: “Chuyện hôm nay ít nhiều được điện hạ tương trợ, nếu không, còn không biết phải dây dưa tới khi nào.”

“Thẩm tiểu thư không cần khách khí như vậy, trong khoảng thời gian này sự trợ giúp của Thẩm đại nhân với ta cũng là nhiều, nhìn thấy Thẩm tiểu thư gặp nạn, ta làm sao có thể không tương trợ?”

Tam hoàng tử không e dè đề cập đến phụ thân của Thẩm Vân Sơ Thẩm Thanh, thái độ thản nhiên như vậy, trái lại so với chút quý nhân một lòng nói khuynh mộ càng để cho người yên tâm một ít,

“Ngày khác tất nhiên sẽ chuẩn bị lễ vật nói lời cảm tạ với tam hoàng tử điện hạ, vừa rồi ta thấy thần sắc của mẫu thân ta tựa hồ không tốt lắm, nên. . .”

“Thẩm tiểu thư xin cứ tự nhiên, nếu cần thái y, liền phái một thị nữ đến đây nói với ta một tiếng.”

“Đa tạ tam hoàng tử điện hạ.”

Về tới doanh trướng, Thẩm Vân Sơ thấy Vu thị lạnh cả khuôn mặt, trong ánh mắt hiện lên một tia chột dạ: “Mẫu thân, chuyện hôm nay là ta quá mức trùng động, thấy được Hứa Vân Noãn, ta cũng không biết vì sao, chính là nhịn không được tiến lên khiêu khích. . .”

Thần sắc của Vu thị tuy rằng xấu xí, nhưng lại không có lên tiếng răn dạy Thẩm Vân Sơ: “Vốn có trong lòng ta đây vẫn có tức giận, bất quá, nếu sự tình đã xảy ra, chỉ có thể nghĩ biện pháp tiếp tục đi về phía trước, Vân Sơ, sau này ghi nhớ kỹ không thể xung động như vậy nữa. Ta sớm đã nói với ngươi, Hứa Vân Noãn không phải tỉnh du đích đăng(ngọn đèn cạn dầu), ngươi không nên chỉ nghe xong thì thôi, còn phải nhớ kũ lời của mẫu thân trong lòng.”

“Vâng, nữ nhi nhớ kỹ, lần sau nhất định sẽ không như vậy.”

“Ngươi thăm vị Vương gia tiểu thư kia đi.” Vu thị bình tĩnh nói rằng.

“Mẫu thân, Vương Tùng Tiếu kia tựa hồ là ngay cả ta cũng hận, người của Vương gia cũng là âm dương quái khí, nếu ta đi thăm nàng, còn tưởng rằng là chủ động cúi đầu trước nàng nữa đó.”

“Chúng ta muốn nhằm vào Hứa Vân Noãn, nhưng kế hoạch này tuy rằng chu đáo, cũng vô pháp bảo đảm vạn vô nhất thất, vốn có mẫu thân còn đang do dự nên tìm ai làm người chịu tội thay, người của Vương gia chạy tới vừa lúc. Nên dù trong lòng ngươi không vui hơn nữa, cũng phải đi thăm vị Vương tiểu thư này nhiều chút, về phần những chuyện khác, mẫu thân tự nhiên sẽ an bài. . .”

Nhãn thần của Thẩm Vân Sơ sáng ngời, chỉ cần có thể ban đảo Hứa Vân Noãn, nàng coi như là chán ghét vị Vương gia tiểu thư kia hơn nữa, cũng nhất định sẽ đi thăm, mỗi ngày nương nhờ trong doanh trướng của nàng.

Ngày đầu tiên vây săn, Đoan vương được hạng nhất, trong lòng hoàng thượng hết sức cao hứng, ban thưởng cho hắn không ít.

Bookwaves.com.vn

Đoan vương làm việc cực kỳ thành thật, trực tiếp đưa con mồi săn được chia cho hoàng thượng và hiền phi, chọc cho hai người rất dở khóc dở cười.

Hứa Vân Noãn đi dạo một ngày chung quanh doanh địa, trong lòng vẫn tự định giá Vu thị và Thẩm Cửu Mạch bên kia đến tột cùng đánh dạng chủ ý gì, đến buổi tối có chút ngủ không được, không khỏi phủ thêm phi phong, đi ra bên ngoài.

Hứa Vân Noãn đi về phía trước không bao xa, liền thấy có cung nữ đang canh giữ ở bốn phía, biết là có quý nhân ở phía trước, nàng vội vã dừng bước, đang nghĩ muốn quay trở lại, đã thấy một cung nữ bước nhanh tới.

“Gặp qua Hứa cô nương.”

“Vị tỷ tỷ này hữu lễ, không biết quý nhân ở phía trước, tùy tiện xông tới, còn xin thứ tội.”

“Phía trước là hiền phi nương nương, hiền phi nương nương rất xa thấy được cô nương, có lòng muốn trò chuyện với cô nương, không biết người có tiện không?” Thái độ của cung nữ cực kỳ khách khí với Hứa Vân Noãn.

Hiền phi nương nương?

Hứa Vân Noãn hơi sửng sờ, lập tức liền vội vàng gật đầu: “Tự nhiên là tiện, chỉ sợ ta bổn chủy chuyết lưỡi, chọc cho hiền phi nương nương không vui.”

“Tính tình của hiền phi nương nương tốt nhất, Hứa cô nương cứ tới là được.”

Trong lòng Hứa Vân Noãn hơi có chút thấp thỏm, ngược lại không phải là sợ hãi, mà là vị hiền phi nương nương này trước vô duyên vô cố giúp đỡ bản thân, nàng lại không biết nguyên do trong đó.

Đi về phía trước không được hai bước, liền thấy được hiền phi khoác một kiện phi phong nguyệt bạch sắc.

Đêm nay ánh trăng vô cùng tốt, hiền phi đứng ở nơi đó nhẹ nhàng dịu dàng cười, khuôn mặt diễm lệ càng xinh đẹp phi phàm.

“Gặp qua hiền phi nương nương.” Hứa Vân Noãn nhìn lướt qua, liền rũ đôi mắt xuống, rất cung kính hành lễ.

Hiền phi cẩn thận quan sát Hứa Vân Noãn, càng nhìn, tình tự trong ánh mắt càng phức tạp: “Mới vừa rồi trong lúc ngẫu nhiên thấy Hứa cô nương đi dạo ở cách đó không xa, vừa lúc bổn cung nhàn rỗi không chuyện gì liền hưng khởi muốn nói chuyện với ngươi, không có quấy rầy nhã hứng của cô nương chứ?”

“Làm sao có thể, có thể bồi hiền phi nương nương nói chuyện, là vinh hạnh của Vân Noãn.”

Hiền phi nhu hòa cười, nhìn thấy Hứa Vân Noãn khoác phi phong đạm lam sắc, không khỏi nói rằng: “Tiểu cô nương như các ngươi vậy, mặc chút nhan sắc nổi mới tốt, ta gặp ngươi vài lần, hình như đều mặc cực kỳ mộc mạc.”

Tâm tư của Hứa Vân Noãn hơi lóe lên, có chút không rõ tại sao hiền phi lại đơn độc chú ý tới ăn mặc của nàng, bất quá quả thực không có lựa chọn giấu diếm:

Bookwaves.com.vn

“Ba vị gia gia của ta mất vẫn chưa tới một năm, mặc dù nói bối phận gia tôn, giữ đạo hiếu không có nghiêm khắc, thế nhưng trên ăn mặc có thể tránh có thể kiêng vẫn nên cấm kỵ những thứ này.”

Hiền phi nao nao, nhãn thần chợt run rẩy: “Ba vị gia gia của ngươi đã qua đời?”

“Vâng, ” Hứa Vân Noãn bén nhạy đã nhận ra trên người hiền phi chợt lóe lên tâm tình bi thương, trong lòng hiếu kỳ càng cường liệt, “Hiền phi nương nương tựa hồ có chút không vui?”

“Vậy cũng được không có, chẳng qua là cảm thấy tuổi ngươi còn nhỏ liền đã không có các gia gia bảo vệ, thực tại có chút cô đơn, cũng may Mục gia lão gia tử và Mục tướng quân đều biết chiếu cố người, ngươi ở Mục gia sẽ không thụ ủy khuất gì.”

“Đúng vậy, dù là ca ca hay Trần Tiêu, đối với ta đều vô cùng tốt.”

“Vậy là tốt rồi, ta nghe nói trước ngươi theo ba vị gia gia ở nông thôn, không biết nơi đó cảnh sắc thế nào, ta ở trong cung ngây người nhiều năm, trên cơ bản không có ra ngoài, dù cho thỉnh thoảng bồi hoàng thượng đi tuần, chung quanh cũng đều là nhóm lớn nhân thủ, muốn đi ngắm cảnh cũng không dễ dàng.”

“Chỗ ta ở gọi là Thanh Nhạc sơn, cảnh sắc trong núi cực đẹp, chỉ là người ở thưa thớt.”

“Thanh Nhạc sơn, nghe tên liền biết là một địa phương tốt.”

Hiền phi nhìn Hứa Vân Noãn, lộ ra một tiếu ý cực kỳ thân cận: “Chút thời gian trước để người thu thập khố phòng, trái lại tìm ra một ít đồ trang sức nhan sắc hơi nhạt, tuổi như ta, đeo không thích hợp, bên người lại không có nữ nhi, chỉ có Ninh Từ không tranh khí, đáng tiếc hắn đến bây giờ đến một vương phi cũng không có thú, liền để người tặng đồ trang sức cho ngươi đi, hôm nay thấy ngươi liền cảm giác cực kỳ hợp ý.”

“Hiền phi nương nương. . .” Hứa Vân Noãn theo bản năng muốn cự tuyệt.

“Ngươi cũng không nên chối từ, những đồ trang sức này đặt ở chỗ ta, cũng là đặt trong khố phòng phủ bụi, ngược lại không bằng đưa chúng nó cho tiểu cô nương như ngươi, dung mạo ngươi xinh đẹp, nhất là một đôi mắt, trong suốt cực kỳ sinh động, nếu ngươi cảm thấy thích sau này có cơ hội vào cung, liền đeo những đồ trang sức này cho ta xem một chút, ta cũng đã đủ hài lòng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui