Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 309: CÔNG LAO BÁO THÙ HAI TAY NẮM

Dịch giả: Luna Wong

Hứa Vân Noãn nói ngay ngắn rõ ràng, hoàng thượng xem qua công văn hình bộ bên kia đưa lên, giảng thuật việc này với nàng, ngược lại cũng trùng khớp.

Hứa Vân Noãn nói tiếp: “Lúc đó lệnh bài rớt xuống, bởi vì tình huống quá mức khẩn cấp, dân nữ cũng không có nhận thấy được tấm lệnh bài này có cái gì dị thường, nhưng sau này, có thật nhiều người vây quanh trong rừng núi, dân nữ nhìn thấy trên cánh tay của những người đó đều buộc khăn thanh sắc, chợt nhớ tới, ban đầu ở trong Kinh Châu thành đã gặp phản quân dư nghiệt của tiền triều, sau đó mới cúi đầu kiểm tra lệnh bài, phát giác chính là lệnh của Sở thái tử. . .”

Nhãn thần của hoàng đế lạnh thấu xương: “Cánh tay buộc khăn thanh sắc?”

“Vâng, lúc dân nữ ở Kinh Châu, gặp qua một ít người có ý định tạo phản, những người đó kết xưng mình là Thanh Cân quân, lấy khăn xanh buộc trên cánh tay làm tiêu ký, nơi đi qua, thây ngã khắp nơi trên đất. Dân nữ lúc đó cũng thiếu chút nữa chết trong tay của những người này, cũng là bởi vì dân nữ và gia gia cống hiến công thức trị liệu dịch bệnh, những người làm loạn kia kế hoạch muốn cho Kinh Châu thành hoàn toàn loạn lên. Cũng may hoàng thượng anh minh thần võ, phái khâm sai kịp thời giết chết gian thần trong Kinh Châu thành, bảo toàn an bình trong thành, không để cho những tặc nhân kia thực hiện được. . .”

Hứa Vân Noãn nói cực kỳ tự nhiên, nhưng hoàng thượng lại ở trong lời nói kia nghe được thêm không ít tin tức.

“Ngươi nói công thức trị liệu dịch bệnh, là ngươi và gia gia của ngươi hiến lên?”

“Vâng.”

“Lúc đó trẫm từng phái người tìm kiếm người dâng công thức lên, còn nói ban thưởng lớn hơn, vì sao lúc đó không có đứng ra nhận lãnh phần công lao này?”

“Ở trước mặt hoàng thượng, không dám có chút lừa gạt. Công thức trị liệu dịch bệnh này, cũng không phải một mình gia gia ta sáng tạo, mà là xuất từ Dược Vương cốc, gia gia chính là đệ tử phản loạn của Dược Vương cốc, vốn là khi sư diệt tổ, đâu còn dám lĩnh phần công lao này? Hơn nữa sau Kinh Châu chi loạn, trong nhà của gia gia ta xảy ra chút biến cố, chúng ta sốt ruột trở về, liền trực tiếp ly khai Kinh Châu, gia gia không có hậu nhân, chỉ có một tôn nữ nhặt được là ta, hắn biết được sóng đã lâu rồi, biết lấy những công lao kia cũng vô dụng, cho nên liền chưa từng ra mặt.”

“Gia gia ngươi đã qua đời?”

“Vâng, gia gia trúng độc, vẫn không giải được, đã không ở nhân thế.”

“Trúng độc gì?”

“Gia gia chưa từng nói qua, bất quá nhưng vẫn lật xem điển tịch tiền triều, trong lúc vô tình tra xét, gia gia đang nghiên cứu bí dược của tiền triều, về phần cụ thể là cái gì, dân nữ chỉ học được chút da lông, không thể nào biết được.”

Trong lòng hoàng đế có nghi ngờ, ánh mắt nhìn về phía Hứa Vân Noãn như cũ mang theo có chút lãnh ý: “Ngươi nói trên cánh tay của những lưu phỉ kia có buộc khăn xanh, mà khi bắt được bọn họ, trên người sạch sẽ, căn bản không thấy bất kỳ tiêu ký.”

Hứa Vân Noãn hơi mở to hai mắt, tựa hồ có chút nghi hoặc không giải thích được: “Hoàng thượng, dân nữ không có nói sai, lúc đó Đào tiểu thư ở, nàng cũng thấy qua.”

Khí tức quanh thân hoàng đế cực kỳ lạnh lùng, tình tự trong ánh mắt phập phồng càng ngày càng mãnh liệt.

Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn quỳ trên mặt đất, tựa hồ không có nhận thấy được tình tự của hoàng đế, chỉ để ý lẩm bẩm: “Dân nữ lúc đó thấy được tấm lệnh bài này, lại thấy được tiêu ký khăn xanh trên người những người đó, liền biết chuyện này không phải chuyện đùa, hơn nữa nhân số của lưu phỉ từ trong rừng núi đi ra trước đây rất nhiều, dân nữ tự biết mình đã chạy không khỏi, cùng với rơi vào trong tay những người này nhận hết dằn vặt, chẳng bằng mang theo tấm lệnh bài này nhảy xuống vách núi, hoàng thượng sẽ phái người tìm thi thể của chúng ta, đến lúc đó may mắn nhìn thấy tấm lệnh bài này, còn có thể đề tỉnh hoàng thượng. . .”

Hứa Vân Noãn nói thanh âm càng ngày càng thấp, đến phía sau đã có chút mơ hồ không rõ.

Mục Trần Tiêu vẫn thật chặt nhìn chăm chú vào thần sắc của nàng, thấy bộ dáng như vậy của nàng, không khỏi lo lắng chuyển động xe lăn tới gần: “Cô nãi nãi. . .”

Hứa Vân Noãn tựa hồ không có nghe được lời Mục Trần Tiêu nói, vẫn ở chỗ cũ nhẹ giọng lẩm bẩm: “Những người đó cực kỳ xấu, còn nói cái gì trời xanh đã chết, thanh cân đương lập. . .”

“Cô nãi nãi!” Mục Trần Tiêu kinh hô một tiếng.

Hoàng đế ngẩng đầu nhìn lại, Hứa Vân Noãn đã thẳng tắp ngã trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền đầu đầy mồ hôi lạnh, trên mặt tinh xảo không có chút huyết sắc nào, giống như giấy bạc vậy.

Mục Thiên Trù đồng dạng lòng tràn đầy lo lắng: “Hoàng thượng, thân thể của Vân Noãn thương rất nặng, ngự tiền thất nghi, còn mong hoàng thượng thứ tội.”

“Lý Lâm, đi gọi thái y qua đây, chẩn mạch cho Hứa Vân Noãn này.”

“Vâng.”

Tuy rằng hoàng đế phân phó để người gọi thái y, nhưng lại không có an trí địa phương cho Hứa Vân Noãn, chỉ là kêu hai danh cung nữ, đỡ Hứa Vân Noãn dậy ngồi trên mặt đất.

Mục Trần Tiêu chặt chẽ siết quyền tâm, trong lòng vô cùng đau đớn, lại nghĩ tới căn dặn của Hứa Vân Noãn trước khi vào cung, không dám có chút hành động thiếu suy nghĩ.

Rất nhanh thái y chạy tới, sau khi hành l, tiến lên giúp Hứa Vân Noãn bắt mạch.

Bookwaves.com.vn

“Đây. . .” Sắc mặt các thái y hết sức ngưng trọng, “Hồi bẩm hoàng thượng, vị cô nương này bị thương rất nặng, nội phủ đã bị chấn động, mơ hồ có trạng thái bể như Trường Giang và Hoàng Hà vỡ đê, nếu tay nghề chữa trị kém, sợ rằng tính mệnh khó bảo toàn.”

“Đưa nàng đi trị liệu, bảo vệ mạng trước.”

“Vâng, chỉ là còn có một chút cần báo cáo với hoàng thượng, trong cơ thể của vị cô nương này sinh cơ tổn hại nghiêm trọng, nếu muốn cứu tính mệnh, sợ rằng cần lấy thuốc mạnh để thúc sinh cơ tái sinh, kể từ đó, mặc dù có thể bảo trụ một mạng, thế nhưng thọ nguyên thượng đã có tổn hại, chỉ sợ không phải tướng trường thọ.”

Sắc mặt của Mục Trần Tiêu hết sức khó coi, nghe nói như thế, trong ánh mắt hiện lên thương tiếc cực kỳ nồng đậm: “Cô nãi nãi. . .”

Nhãn thần của hoàng đế khẽ động, thật đúng là thương cực kỳ nghiêm trọng: “Ngươi xuống phía dưới cho thuốc đi, dùng dược liệu thượng đẳng, bảo trụ tính mệnh cỉa Hứa Vân Noãn, tận lực giúp nàng điều dưỡng.”

“Vâng.”

Vành mắt của Mục Thiên Trù mơ hồ phiếm hồng: “Hoàng thượng, Vân Noãn thân phận thấp, thực sự không dám làm phiền hoàng thượng phí tâm, không bằng cựu thần đem nàng về Mục gia. . .”

“Trước hết để cho nàng ở trong cung điều dưỡng đi, hôm nay thân thể kém thành bộ dáng này, chỉ sợ cũng không thích hợp tùy ý hoạt động, hơn nữa việc nàng nói này dính dáng trọng đại, còn có thật nhiều nghi vấn chưa có điều tra rõ, cần cẩn thận tra hỏi.”

“. . . vâng.”

“Chuyện này, còn có ai biết không?”

“Hồi bẩm hoàng thượng, cựu thần và Trần Tiêu cũng là sau khi vào cung mới nghe Vân Noãn nói lên, trước ở bên ngoài, Vân Noãn không có tiết lộ qua một chữ, bất quá Đào gia Đào tiểu thư vẫn cùng với Vân Noãn, lần này nàng chấn kinh nghiêm trọng, cũng ở trong phủ tĩnh dưỡng, nàng bên kia biết được bao nhiêu, cựu thần cũng không biết.”

“Các ngươi đi về trước đi, Hứa Vân Noãn bên này, trẫm sẽ cho người an bài.”

Mục Trần Tiêu không nghĩ tới hoàng thượng dĩ nhiên sẽ giữ Hứa Vân Noãn lại trong cung, trong lúc nhất thời lo lắng không ngớt: “Hoàng thượng. . .”

“Còn có chuyện gì?”

Chống lại đường nhìn lạnh lùng của đế vương, Mục Trần Tiêu hơi cúi đầu xuống: “Hoàng thượng, vi thần nguyện ý lĩnh mệnh điều tra chuyện này.”

Hoàng đế trầm ngâm chỉ chốc lát, phất tay một cái: “Sự tình dính dáng trọng đại, chỉ bằng vào lực một người sợ rằng khó có thể hoàn thành, ngươi đi về trước đi, nếu dùng được ngươi, trẫm tự nhiên sẽ truyền chỉ.”

“Vâng.”

Mục Thiên Trù liền vội vàng tiến lên, đẩy xe lăn của Mục Trần Tiêu đi ra phía ngoài, rất sợ Mục Trần Tiêu sẽ khắc chế không nổi nói ra lời gì dẫn tới đế vương không vui.

Ra cửa đại điện, Mục Trần Tiêu mới thật chặt mím môi, nhãn thần thâm trầm ngưng trọng: “Gia gia, cô nãi nãi bên kia. . .”

“Yên tâm đi, cô nãi nãi ngươi có chừng mực.”

(Luna: Kết thúc truyện ta đoán, Sở thái tử là cậu nữ 9 lên làm vua, nữ chính là công chúa, ĐV lấy ĐBN đi làm tướng quân hoặc về quên cắm câu. Và muốn được như thế, ông vua này chắc chắn chết không thể sống được)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui