Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 319: TA NỢ NÀNG MỘT CÁI MẠNG


Dịch giả: Luna Wong


Nghe được Đoan vương nói lên tên của Mục Trần Tiêu và Thẩm Cửu Mạch, mi tâm của hoàng thượng sinh ra một vết nhăn: “Làm sao sẽ muốn hai người kia giúp ngươi?”


“Hồi bẩm phụ hoàng, Mục Trần Tiêu trải qua chiến trường, hiểu được không ít thủ đoạn của quân giặc, hắn kiên trì cẩn thận nhất, nói không chừng có thể cạy ra miệng của Ngọc Xuân, mà Thẩm Cửu Mạch đã từng đi qua Kinh Châu, hiểu chuyện bên kia coi như là rõ ràng, nếu liên lụy đến dư nghiệt tiền triều, vụ án này nói không chính xác liên quan đến Kinh Châu chi biến của hai năm trước, cho nên có nhiều vấn đề, nhi thần còn muốn hỏi hắn một chút.”


Hoàng đế tỉ mỉ tự định giá chỉ chốc lát, sau cùng gật đầu: “Được, ngươi đã chọn trúng hai người này, như vậy thì để cho bọn họ hiệp trợ ngươi đi, chỉ cần nhanh tra rõ án tử là được.”


“Vâng.”


Đoan vương lĩnh thánh mệnh xoay người ly khai, hoàng đế trầm ngâm chỉ chốc lát, lại phất tay ra hiệu Lý Lâm: “Gọi ám bộ thủ lĩnh Dư Anh đến.”


Mí mắt của Lý Lâm run lên bần bật, cung kính đáp: “Vâng.”


Ám bộ, lệ thuộc trực tiếp đế vương, không thấy được ánh sáng, lại giám sát bách quan, là cây đao sắc bén nhất trong tay đế vương.


Lý Lâm ra ngoài không bao lâu, nam tử một thân hắc bào bước nhanh đi vào đại điện: “Nô tài tham kiến hoàng thượng.”


Cung nhân trong đại điện đều đã lui xuống, cửa điện chậm rãi đóng.


“Dư Anh, chuyện đã xảy ra trong kinh thành, ngươi cũng nghe được đi?”


“Hồi bẩm hoàng thượng, nô tài đều đã nghe được.”


“Trong các phủ có động tĩnh gì?”



“Hồi bẩm hoàng thượng, Chu gia và Thẩm gia âm thầm phái hạ nhân bại hoại danh tiếng của Hứa Vân Noãn, nói nàng và Đào Bảo Nhi ở bên ngoài vài ngày như vậy, sợ rằng đã không còn thuần khiết. Đào gia và Mục gia đều đang tuần tra nơi phát ra lời đồn đãi, bất quá hôm nay còn chưa điều tra rõ. Mà Chu gia và Thẩm gia có ý định liên hôn, Thẩm Thanh muốn để nhi tử Thẩm Cửu Mạch nghênh thú đích nữ Chu gia Chu Hàm, bất quá Thẩm Cửu Mạch tựa hồ cực kỳ phản cảm.”


“Thẩm gia và Chu gia?”


“Vâng, đương gia chủ mẫu của Thẩm gia Vu thị đã bị cấm túc.”


“Vì sao cấm túc?”


“Nguyên nhân không biết, còn chờ điều tra.”


“Mau sớm tra rõ, Đoan vương ở ngoài sáng, mà ngươi ở trong ám, minh ám tương hợp, có thể làm ít công to.”


“Vâng, nô tài cẩn tuân thánh dụ.”


Dư Anh từ trong đại điện lui xuống, Lý Lâm canh giữ ở cửa đại điện, nhìn thấy hắn đi ra chắp tay hành lễ: “Dư đại nhân chắc có chuyện bận rộn rồi?”


“Đều là vì hoàng thượng hiệu lực.”


Lý Lâm mỉm cười: “Đại nhân đi thong thả.”


“Lý công công dừng chân.”


Trong đại điện, thần sắc của đế vương âm trầm, trong ánh mắt bốn bề sóng dậy bất định, Lý Lâm bưng nước trà đi lên, cẩn thận đặt ở bên bàn: “Hoàng thượng uống chút trà đi, bích loa xuân Giang Nam vừa cống lên.”


Hoàng thượng đứng dậy, đi xuống bậc thang, bước qua lại ở trong đại điện: “Lý Lâm, Chu gia thế nào?”



“Nói tới cái này, tuy rằng nô tài một mực ở trong cung, cũng nghe nói không ít tin đồn, cả nhà Chu Chí thực tại có phụ kỳ vọng cao của hoàng thượng, đoạn thời gian trước ở trong kinh thành gây ra không ít chê cười.”


“Trẫm nói không phải Chu Chí.”


“Hoàng thượng nói là binh bộ thượng thư Chu đại nhân?”


“Chu Hoài nhâm tả tham nghị sử nhiều năm, làm việc coi như là kiên định.”


Bookwaves.com.vn

“Vâng, Chu Hoài đại nhân trung thành và tận tâm với hoàng thượng, bất kể là nói chuyện hay là làm việc, đều cực kỳ chu toàn. Nô tài lần đầu tiên nhìn thấy Chu đại nhân, thấy khuôn mặt hắn hàm hậu, còn tưởng rằng là một người bất thiện ngôn từ hay không câu nệ tiểu tiết, nhưng sau này nhìn thấy Chu đại nhân ban sai cẩn trọng vì hoàng thượng, không có xảy ra một lần sai sót nào, mới biết mình trông mặt mà bắt hình dong.”


“Khuôn mặt hàm hậu. . .” Hoàng đế tỉ mỉ suy nghĩ bốn chữ này, trong ánh mắt hiện lên một tia tàn khốc, “Hắn không phải là khuôn mặt hàm hậu.”


Về phần trong lòng có phải trung hậu thành thật như tướng mạo hay không, đó là cách nói khác rồi.


Lý Lâm rũ đôi mắt, cung kính đi theo bên cạnh thân đế vương, không hề nói nhiều.


Sau khi Đoan vương xuất cung, trực tiếp để người thông tri Thẩm Cửu Mạch, ba người ở Mục gia tập hợp gặp mặt.


Trong Thẩm phủ, Vu thị mất sức của chín trâu hai hổ, rốt cục gọi Thẩm Cửu Mạch đến trước mặt.


Trong ánh mắt Vu thị mang theo lửa giận rõ ràng: “Cửu Mạch, ngươi bây giờ quả thật lớn rồi, tâm cũng lớn, đến lời của mẫu thân mình nói đều không nghe?”


Thẩm Cửu Mạch ngước mắt nhìn Vu thị, nhãn thần cực kỳ phức tạp, tựa hồ ẩn chứa rất nhiều tâm tình khó có thể hiểu.


Vu thị bị hắn nhìn như vậy, tức giận trong lòng càng đậm: “Ngươi đây là nhãn thần gì? Ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu bất mãn với mẫu thân? Không ngại hôm nay nói rõ ra, cũng tiết kiệm ngươi giận dỗi mỗi ngày, khuấy trên dưới trong phủ đều không được an bình!”



“Ta và mẫu thân trước có chút ngộ giải, hôm nay tất cả mọi thứ ta đều thấy rõ, không có gì đáng nói.”


“A, không có chuyện gì để nói với sinh mẫu mình, vậy ngươi có chuyện để nói với ai? Với Hứa Vân Noãn kia sao?”


“Mẫu thân không cần kéo Hứa cô nương vào nữa.”


“Ta không cần kéo nàng vào? Mấy ngày nay ngươi mỗi ngày đều ở bên ngoài cửa cung gắt gao coi chừng, không phải là chờ nàng đi ra sao? Ta không rõ, một Hứa Vân Noãn, đáng ngươi phí nhiều tâm tư như vậy?”


“Nếu trước đó mẫu thân không có mọi cách cản trở, để ta thuận thuận lợi lợi báo đáp ân tình trong lòng, thì chuyện gì cũng sẽ không có, nhưng mẫu thân lặp đi lặp lại nhiều lần làm khó Hứa cô nương, ngược lại để trong lòng ta nhớ càng ngày càng sâu, hôm nay đã hoàn toàn đặt ở đáy lòng, cũng không dời được nữa.”


Trong ánh mắt Vu thị tràn đầy một mảnh hàn ý: “Lời này của ngươi là có ý gì?”


“Mẫu thân không phải vẫn lo lắng, có phải Hứa cô nương cố ý tiếp cận ta, thậm chí là muốn leo lên Thẩm gia chúng ta hay không sao? Hôm nay, ta có thể minh xác nói với mẫu thân, không phải Hứa cô nương muốn tiếp cận ta, mà là ta muốn tiếp cận nàng. Sau này, phàm là Hứa cô nương có thể rũ mắt xanh, ta nguyện ý vì nàng làm bất cứ chuyện gì.”


Bookwaves.com.vn

Vu thị mạnh đứng dậy, giơ tay lên một cái tát đánh vào trên mặt của Thẩm Cửu Mạch: “Ngươi lặp lại lần nữa?”


Thân hình của Thẩm Cửu Mạch thẳng như tùng: “Mẫu thân không có nghe lầm, sau này phàm là Hứa cô nương có bất kỳ sai phái, ta cũng sẽ đem hết toàn lực hoàn thành cho nàng.”


“Ngươi điên rồi?”


“Đây là ta thiếu nàng, cũng là Thẩm gia chúng ta thiếu nàng.” Ngữ khí của Thẩm Cửu Mạch cực kỳ bình tĩnh.


“Nói bậy! Ngươi không nợ nàng cái gì, Thẩm gia chúng ta càng không nợ nàng cái gì!”


“Mẫu thân, Thẩm gia chúng ta không phải nợ nàng hai cái mạng sao?”


“Ngươi nói cái gì, từ đâu ra hai cái mạng?”


“Một cái chính là nàng cứu ta, một cái khác, là mẫu thân hại nàng. . .”



Vu thị đầy mặt lửa giận như là bị người quay đầu tưới một chậu nước, hoàn toàn đọng lại ở trên mặt: “Ngươi nói cái gì?”


“Trong lòng mẫu thân rất rõ ràng, không phải sao?”


“Ngươi. . . Ngươi làm sao biết?”


“Mẫu thân nói cho ta biết cánh rừng trong có chồn bạc, bảo ta đuổi theo chồn bạc, cách xa khu vực săn bắn, thế nhưng cơ duyên xảo hợp, nên biết ta đều biết.”


“Ta. . .” Vu thị há miệng, thanh âm hơi có chút tiêm sáp, không còn vênh váo tự đắc như mới vừa rồi, “Mẫu thân là vì tốt cho ngươi, càng là vì muội muội của ngươi. . .”


“Đa tạ hảo ý của mẫu thnâ, hảo ý ta tâm lĩnh, về phần những thứ khác. . .”


Thị nữ Lâm Hoa bước nhanh đi tới: “Gặp qua phu nhân, gặp qua đại công tử, Đoan vương điện hạ để người đến truyền lời, nói là thỉnh đại công tử đến Mục gia, hoàng thượng có khẩu dụ, thỉnh đại công tử hiệp trợ Đoan vương điện hạ điều tra chuyện của Hứa Vân Noãn trong khu vực săn bắn.”


Thẩm Cửu Mạch giơ lên đôi mắt: “Ta đã biết, sẽ đi qua ngay.”


“Cửu Mạch!” Vu thị chợt lên tiếng, thanh âm hơi lộ ra bén nhọn.


Thẩm Cửu Mạch chắp tay quay Vu thị hành lễ, hắn tựa hồ hiểu lo âu trong lòng Vu thị , bởi vậy trầm giọng nói: “Mẫu thân yên tâm, trước ta cũng không nói gì, như vậy sau này ta cũng sẽ không nói cái gì.”


Vu thị nặng nề thở phào nhẹ nhõm: “Cửu Mạch, ta biết ngươi là một hài tử tốt. . .”


“Chờ Hứa cô nương từ trong cung trở về, ta sẽ đích thân đến trước mặt nàng thỉnh tội, nếu nàng thực sự muốn truy cứu, nhi tử nguyện ý thường tính mạng này cho nàng.”


“Ngươi đứng lại đó cho ta! Ngươi điên rồi!” Vu thị nộ quát một tiếng.


“Mẫu thân ở trong viện tử tu dưỡng đi, nhi tử xin cáo lui.”


“Cửu Mạch, Thẩm Cửu Mạch!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận